Chương 76

Edit: phuong_bchii

_________________

Ngày hôm sau khi Hạ Y Ninh tỉnh lại, phát hiện cũng không mặc áo ngủ thường ngày, vẫn là bộ quần áo tối hôm qua. Nàng đỡ trán chậm rãi đứng dậy, nhớ tới hôm qua ở phòng khách uống rượu nói chuyện với Khương Nghiêm, tâm trạng rất tốt.

Nhưng hai người kết thúc lúc nào, trở về phòng lúc nào, làm sao cũng không nhớ ra. Rõ ràng, nếu không nhớ gì cả, rất có thể nàng đã say khi còn ở trong phòng khách.

Có lẽ là giấu ở trong lòng lâu, cuối cùng tìm được đối tượng có thể kể ra, hơn nữa vui mừng được thăng chức làm cho nàng nhất thời xúc động, uống nhiều. Nhưng tất cả dấu hiệu trên giường và trong phòng đều cho thấy có lẽ Khương Nghiêm không ở lại quá lâu, nhiều nhất giống như lần trước nàng bị bệnh, đắp chăn cho nàng.

Hạ Y Ninh lại nhịn không được muốn nhớ lại chút ít chi tiết ngày hôm qua, loại trạng thái này vẫn duy trì đến khi nàng tắm rửa xong xuống lầu. Khương Nghiêm thấy nàng đã tỉnh, lúc đầu nhìn thấy nàng dừng ở trên má nàng, sau đó lại vội vàng dời đi, giống như trước khi hoàn toàn dời đi còn nhìn thoáng qua tóc nàng?

Không chắc là ảo giác của mình hay là Khương Nghiêm thật sự làm như vậy, Hạ Y Ninh mang theo nghi hoặc ngồi vào trước bàn ăn, chậm rãi ăn cháo.

"Tối hôm qua là em đưa tôi về phòng à?"

Khương Nghiêm dừng tay cầm thìa, gật đầu: "Phải, chị uống say, dìu chị đi cũng không được."

Hạ Y Ninh trong lòng rối rắm, hiện tại nàng cũng không lo lắng Khương Nghiêm tối hôm qua nhân lúc nàng say sẽ làm chút chuyện xấu, ngược lại để ý đến dáng vẻ của mình sau khi uống say.

Từ trước đến nay nàng rất ít khi uống rượu trước mặt người khác, chớ nói chi là uống đến mức say. Tối hôm qua lại lơi lỏng đến như thế quả thực làm cho chính nàng cũng giật mình, nhưng hiện tại nàng càng lo lắng mình có "Đùa giỡn điên cuồng, phá hỏng hình tượng" hay không.

Hạ Y Ninh vẫn luôn cúi đầu, giọng nói cũng rầu rĩ: "Tối hôm qua sau khi tôi uống say không có chuyện gì chứ?"

Hôm nay Khương Nghiêm cũng có chút khác thường, ít nhất không dịu dàng đạm nhiên nhìn nàng như trước. Nghe Hạ Y Ninh hỏi như vậy, cô theo bản năng nghĩ đến tối hôm qua chính mình sờ mặt của nàng, còn sờ tóc của nàng.

Chuyện này... hình như không tiện mở miệng, Khương Nghiêm rũ mắt lắc đầu: "Không có, sau khi uống say chị rất ngoan."

Đột nhiên nghe Khương Nghiêm đánh giá mình như vậy, đầu Hạ Y Ninh càng cúi thấp hơn.

**

Hạ Y Ninh không nghĩ tới có người nhanh hơn nàng một bước, đã thu mua diễn đàn trước. Vốn định tìm người mua mới thương lượng giá cả một chút, xem có thể chấp nhận điều kiện của nàng hay không.

Ai ngờ đối phương một mực từ chối, cũng thẳng thắn nói bản thân có tài chính rất sung túc, đừng nói thu mua, ngay cả đầu tư cũng không cho cơ hội.

Hạ Y Ninh mơ hồ cảm thấy thái độ đối phương cường thế, ngay cả đối mặt cũng không muốn đánh, giấu ở phía sau màn như là chuẩn bị làm một trận lớn. Nàng vốn cũng để ý diễn đàn này, bất luận là ở công ty hay trong nhà, mưa dầm thấm đất nhiều năm khứu giác kinh doanh của nàng cũng sẽ không kém đi đâu, tin tưởng diễn đàn này nếu kinh doanh tốt tương lai sẽ có phát triển lớn hơn nữa.

Chỉ là hiện tại nàng tiếc nuối hơn là đã đến chậm một bước, bỏ lỡ cơ hội đầu tư cho Khương Nghiêm. Nhưng điều này có cách giải quyết khác, đầu tư một diễn đàn tương tự mới là được rồi, dù sao Khương Nghiêm còn đang trong giai đoạn khởi đầu, chuyển nhà rất dễ dàng.

Đáng tiếc nàng vừa thăng chức không lâu, không ít công việc cần phải làm quen, chuyện diễn đàn mới nàng để ở trong lòng, chỉ có thể chờ qua năm mới mới hành động. Cũng không bao lâu, thế mà lại nhìn thấy series Công Chúa Mèo xuất bản.

Diệp Thần Thần tuyệt đối là fan hâm mộ số một, một lần mua một trăm bản, cho gia đình từ trên xuống dưới có thể nhìn thấy ai đều tặng một phần. Trong phòng làm việc và phòng ngủ của Hạ Y Ninh đều có một phần, đương nhiên cũng là Diệp Thần Thần tặng.

Hạ Y Ninh sợ Diệp Thần Thần quá kích động, mở miệng im miệng chính là Thái Công Câu Tranh, sẽ làm Khương Nghiêm không vui, cho nên trước khi cô nàng đến ăn chực đều sẽ nhắc nhở cô nàng đừng nói lung tung.

Diệp Thần Thần cắn một miếng táo, nhìn chị họ tùy ý chuyển kênh cười nói: "Chị còn cố ý nhắc nhở em phải chú ý, kết quả Khương Nghiêm cũng không về nhà ăn cơm."

Hạ Y Ninh cũng là gần tới lúc tan làm mới đột nhiên biết Khương Nghiêm có hẹn, trong lòng vốn có hơi buồn buồn, bị Diệp Thần Thần nói như vậy, lại càng tâm phiền ý loạn.

Nhưng nàng sẽ không thừa nhận mình để ý và phiền muộn, vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt: "Cô ấy cũng có vòng xã giao của mình, chị cũng không thể trói cô ấy lại."

"Đúng đúng đúng, mẹ em nói, kết hôn cũng không phải vạn sự đại cát, phải học cách vun vén. Giống như thả diều, kéo dây thôi chưa đủ, còn phải biết kéo bay lên."

Hạ Y Ninh yên lặng nghe xong, ra vẻ ghét bỏ nhìn cô nàng: "Lời này của dì là truyền thụ kinh nghiệm cho em, sợ sau này em kết hôn còn như vậy, có lẽ một tháng sẽ dọa người ta chạy mất."

Diệp Thần Thần cũng không phục, tuy rằng vẫn chưa có người yêu, nhưng cô nàng gặp nhiều bạn học bên cạnh phân phân hợp hợp: "Em mới không thích loại người ngây thơ không ổn định này, nếu em kết hôn, nhất định phải chọn một người trưởng thành, ổn định lại hướng về gia đình."

Cô nàng lại dùng sức cắn một miếng táo, thuận miệng nói: "Thật ra giống Khương Nghiêm cũng không tệ, ngoại trừ sự nghiệp kém một chút, nhưng không sao dù sao em cũng không khá hơn chút nào."

Sau khi nói xong chính cô nàng kịp phản ứng, vội vàng giải thích: "Chị họ, em chỉ là lấy ví dụ, em không có ý nghĩ gì với Khương Nghiêm hết."

Hạ Y Ninh đương nhiên hiểu rõ cô nàng, cũng biết cô nàng vẫn là tâm tính trẻ con, hơn nữa quanh năm đi học ở nước ngoài, hơi nhanh mồm nhanh miệng.

"Chị không để bụng, nhưng trước mặt dì với mẹ chị em cần phải suy nghĩ nhiều một chút, trừ phi em muốn bị hạn chế tới nhà chị."

Lời Diệp Thần Thần nói ngược lại làm Hạ Y Ninh nhớ tới chuyện diễn đàn mới, nàng muốn hỏi ý kiến của em họ. Mục đích và dụng ý không thể nói thẳng, nếu không sẽ quá tổn thương tôn nghiêm của Khương Nghiêm.

"Em cảm thấy nếu Thái Công Câu Tranh đổi một nền tảng khác, liệu có còn có thể hot giống như bây giờ không?"

Diệp Thần Thần không do dự, lập tức đáp: "Có chứ, hiện tại internet phát triển, chỉ cần người ta có thể nhìn thấy sẽ được biết đến. Nhưng có thể xuất bản nhanh như vậy hay không nói không chính xác được, em nghe nói diễn đàn bỏ ra không ít sức."

Hạ Y Ninh cân nhắc một chút, làm như vô tình kéo đến trên người Khương Nghiêm: "Vậy em cảm thấy nếu Khương Nghiêm nghiêm túc luyện tập, cũng có tài nguyên bồi dưỡng, sẽ tốt hơn hiện tại rất nhiều chứ?"

Diệp Thần Thần quay đầu nghiêm túc nhìn nàng: "Khương Nghiêm quá lười! Nếu chị ấy vẽ tranh có thể chịu khó giống như chị ấy nấu ăn, thì không cần nâng đỡ cũng có thể tốt hơn rất nhiều so với hiện tại!"

Nàng thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rõ ràng Khương Nghiêm vẽ cũng không tệ, nhưng hình như tâm tư cô không dùng ở phương diện này.

Hạ Y Ninh nhếch môi, không hỏi nhiều.

Diệp Thần Thần lại đột nhiên hỏi nàng: "Tết Âm Lịch năm nay du lịch châu Âu, chị và Khương Nghiêm cũng đi chứ?"

Hạ Lang Ngôn và Úc Uyển Cầm đã lâu không đi du lịch cùng với ngày lễ năm nay đột nhiên đề xuất cả nhà đi du lịch châu Âu, Hạ Y Ninh cũng không chuẩn bị, nhưng không đành lòng mất hứng.

"Chị vẫn chưa nói với Khương Nghiêm."

"Đi đi đi đi, vừa vặn bổ sung tuần trăng mật."

Bổ sung tuần trăng mật, Hạ Y Ninh ở trong lòng âm thầm cân nhắc hàm nghĩa của 5 chữ này, trong đầu bỗng nhiên thoáng hiện ra đoạn ngắn từng thấy trong phim. Sự lãng mạn và vui vẻ của tuần trăng mật, nàng chưa từng chờ đợi.

Nhưng hiện tại, lại dường như là có chút muốn đi.

**

Lúc Khương Nghiêm nhận được điện thoại của Giản Quân, đã sắp tan làm, đối phương dường như vội vã muốn gặp cô, như là có chuyện rất quan trọng.

Hai bên hiện tại là quan hệ hợp tác, hơn nữa chuyện của Hạ Y Ninh lúc trước cô ấy cũng giúp đỡ, Khương Nghiêm suy nghĩ xong đồng ý đi.

"Đây là tiền nhuận bút xuất bản lần đầu tiên của truyện tranh, chúc mừng cô chính thức trở thành họa sĩ có lợi nhuận."

Khương Nghiêm nhìn chi phiếu trên bàn: "Cô nói có chuyện quan trọng, chính là cái này?"

"Khoản phí bản quyền đầu tiên của cô, không quan trọng sao?"

Khương Nghiêm có chút tức giận, xụ mặt trầm giọng nói: "Nếu sau này còn có chuyện quan trọng như vậy, trực tiếp gửi vào tài khoản của tôi là được."

Giản Quân cũng không để ý đến cảm xúc của cô, vẫn cười nhạt, thậm chí còn có chút dụ dỗ.

"Phí bản quyền cô nhận, vậy với tư cách là một trong những cổ đông của diễn đàn, cũng không có ý tưởng liên quan đến kinh doanh muốn cùng trao đổi thảo luận với tôi sao? Chúng ta thời gian dài như vậy không gặp mặt không trao đổi có thể bất lợi kiếm tiền."

"Vậy cô cũng không cần đột nhiên tìm tôi, tôi có sắp xếp riêng cuộc sống của mình."

Lúc này, Giản Quân đã đặt trước đồ ăn đưa tới. Không chỉ có bít tết tinh xảo, còn có một ly rượu vang đỏ rất thượng hạng.

"Biết rồi, sau này muốn gặp cô, phải hẹn trước đúng chứ?"

Giản Quân giơ ly rượu lên: "Chúc cô sau này nhận được tiền bản quyền đến mỏi tay."

Có thể dựa vào series Công Chúa Mèo xuất bản kiếm tiền, trong lòng Khương Nghiêm thật ra cũng có vui. Nhưng phần vui sướng này cô cũng không muốn trước tiên chia sẻ với Giản Quân, nhớ tới gò má màu hồng nhạt và mái tóc dài mềm mại ngày Hạ Y Ninh thăng chức, suy nghĩ của cô liền bay xa.

Đáy mắt Giản Quân lạnh lùng, thấy rõ Khương Nghiêm phớt lờ cô ấy đến rõ ràng như vậy. Cho dù Khương Nghiêm cưới Hạ Y Ninh, nhưng sự quyến rũ của cô ấy cũng không kém đến mức không thể chống lại.

Trên thương trường ai mà không nhìn nhiều vào dung mạo yêu mị này của cô ấy, nhưng Khương Nghiêm ra vẻ thanh cao, trước sau một bộ né còn không kịp. Nếu không phải biết rõ quá khứ cô hèn mọn điên cuồng theo đuổi Hạ Y Ninh như thế nào, thật đúng là bị vẻ không lay động của cô lừa gạt.

Thấy Khương Nghiêm uống rượu không vui cho lắm, Giản Quân cầm lấy dao nĩa, tán gẫu chuyện làm ăn: "Quy mô diễn đàn quá nhỏ, bây giờ còn phụ thuộc trạng thái tự phát. Tác phẩm của cô và mấy họa sĩ khác miễn cưỡng viral, nhưng nói đến sức ảnh hưởng, so với xu hướng thị trường còn kém rất nhiều."

Khương Nghiêm lúc này mới quay đầu nhìn cô ấy một cái: "Loại chuyện này dục tốc tắc bất đạt, series IP nước ngoài sở dĩ có thể liên tục kiếm tiền, là bởi vì có đông đảo độc giả cơ sở. Trong thời gian ngắn muốn đuổi theo, cũng không thực tế."

Giản Quân không nhịn được cười nói: "Đương nhiên tôi không vội thu hồi vốn đầu tư, nhưng thị trường trống phải nhanh chóng chiếm lĩnh, để cho đối thủ khác giành trước thì càng phiền."

Sau một bữa cơm, Khương Nghiêm ăn cũng không thư thái, đặc biệt là ánh mắt mơ hồ của Giản Quân thường xuyên lướt qua người cô. Chờ cô nhìn lại, đối phương có lúc cũng không né tránh, nhưng cũng không biểu hiện ra ý tứ hàm xúc rõ ràng hơn.

Nơi hai người gặp mặt xem như bí ẩn, cũng là nơi rất nhiều đại lão giới kinh doanh thường chọn lén gặp mặt. Bởi vì chuyện thăng chức lúc trước tạm thời có biến cố, Hạ Thần Vĩnh vẫn muốn tìm cơ hội giáp mặt với Tần Ích San giải thích rõ ràng, vì thế cũng chọn nơi này.

Hôm nay Tần Ích San từ sơn trang đi ra, cách đó không xa nhìn thấy có một bóng dáng rất giống Khương Nghiêm. Trong màn đêm cô ấy thấy không rõ lắm, chỉ thấy người nọ dừng lại trong chốc lát, cùng một bóng người khác không thấy rõ đang nói chuyện. Nhưng cô ấy có thể thấy rõ mái tóc xoăn dài xõa tung, hẳn là một người phụ nữ.

Tần Ích San không tự chủ được nhìn xung quanh một hồi, nhưng khoảng cách quá xa cộng thêm đảm bảo riêng tư, cô ấy không thể đi qua nhìn rõ. Đành phải lái xe xuống núi trước, chờ ở chân núi, quả nhiên không lâu sau nhìn thấy xe của Khương Nghiêm.

Cô ấy liếc nhìn trong xe, chỉ có một người.

Cô ấy đang chuẩn bị lái xe rời đi, lại nhìn thấy một chiếc xe đi qua. Mái tóc xoăn dài, gương mặt quen thuộc, Tần Ích San sững người.

Cô ấy lập tức nhấc điện thoại lên, gọi cho Hạ Y Ninh. Đến khi lấy lại tinh thần, muốn cúp máy đã không còn kịp nữa.

"Ích San, trễ thế này tìm mình có chuyện gì sao?"

"À, thật ra mình muốn tìm chủ nhiệm Khương, kết quả phát hiện không có số điện thoại của cô ấy."

"Cậu tìm cô ấy?"

Tần Ích San ổn định cảm xúc, bậy bạ nói: "Đột nhiên nhớ tới trước đó xin một bộ đồ dùng đặt ở văn phòng, văn phòng vẫn chưa có hồi đáp, mình lại cần dùng gấp, cho nên..."

Hạ Y Ninh hơi xin lỗi cười cười: "Tối nay cô ấy có việc vẫn chưa về, ngày mai đi làm mình sẽ cho cô ấy biết thêm chi tiết."

"Được, vậy mình không phiền cậu nghỉ ngơi nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro