Chương 78
Edit: phuong_bchii
_________________
Tin tức Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh nghỉ Tết Âm Lịch muốn đi du lịch châu Âu trong nội bộ công ty gần như trở thành chủ đề bàn tán của mọi người trong thời gian gần đây. Dù sao sau khi kết hôn hai người vẫn thể hiện ra rất bình thản, đã từng đến cả tuần trăng mật cũng bỏ qua. Tuy rằng mỗi ngày hai người cùng nhau đi làm cũng cùng nhau về nhà, nhưng luôn cảm thấy thiếu chút si mê, dính nhau như những cặp đôi mới cưới, ngược lại giống như đang đối mặt với "chứng bệnh người chán ghét hôn nhân" ngứa ngáy bảy năm.
Tần Ích San ở trong phòng nghỉ uống sữa, yên lặng nghe những người khác mồm năm miệng mười bổ sung tình tiết lãng mạn trong phim thần tượng, rất là bực bội. Lần trước thái độ của Khương Nghiêm trên sân thượng cũng đủ rõ ràng, hiển nhiên là chắc chắn tâm tư của cô ấy đối với Hạ Y Ninh.
Quả nhiên, giữa tình địch luôn sắc bén, nhưng cũng dẫn đến cô ấy không dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao hiện tại người bên cạnh Hạ Y Ninh mỗi ngày là Khương Nghiêm, người này nếu có thể dùng thủ đoạn không muốn người khác biết lừa được Hạ Y Ninh kết hôn với cô khẳng định không đơn giản. Cô ấy không có bằng chứng đi chỉ trích Khương Nghiêm hai lòng, sợ là sẽ có tác dụng ngược.
Có điều cô ấy cũng không còn không cam tâm mãnh liệt lúc ban đầu, đã dần dần chấp nhận hiện thực Hạ Y Ninh đã kết hôn. Yêu cầu hiện tại của cô ấy đã thấp đến mức chỉ cần Hạ Y Ninh hạnh phúc là được, chỉ là Khương Nghiêm này vẫn làm cô ấy không thể hoàn toàn yên tâm.
Tần Ích San thử dời tiêu điểm chú ý khỏi người Hạ Y Ninh, dù sao nhìn càng nhiều tâm lại càng khó bình tĩnh. Nhưng sự chú ý đối với Khương Nghiêm lại tăng lên, ngày đó câu trả lời thật mà giả của cô cũng không hoàn toàn phủ nhận là gặp Giản Quân.
Khương Nghiêm và Giản Quân rốt cuộc có quan hệ gì? Bọn họ lén gặp mặt là vì cái gì?
Vì tư, tình? Hay là có ý tưởng gì khác về Hạ thị?
Trong đầu Tần Ích San hiện ra vài loại khả năng, bất luận là loại nào, đều làm cho cô ấy cảm thấy không thể bỏ qua Khương Nghiêm.
Vì thế Hạ Y Ninh gần đây luôn nghe thấy Tần Ích San trò chuyện một chút liền chuyển đề tài lên người Khương Nghiêm, hơn nữa không giống với trước đó, cũng không phải là loại nói dăm ba câu rồi kết thúc.
Nàng cuối cùng nhịn không được, hỏi Tần Ích San: "Gần đây cậu làm sao vậy, có phải chuyện lần trước cô ấy bảo cậu chủ động hủy bỏ đơn xin phép xử lý không tốt, khiến cậu không vui phải không?"
Hạ Y Ninh miệng nói Khương Nghiêm không tốt, nhưng thái độ rõ ràng là che chở. Đừng nói Tần Ích San không để ý, cho dù cô ấy thật sự vì chuyện này mà lòng còn khúc mắc cũng biết Hạ Y Ninh sẽ không nghiêng về cô ấy.
Vấn đề hệ thống Khương Nghiêm đã nói với Hạ Y Ninh, cũng giải thích nguyên nhân cô muốn chờ qua Tết Âm Lịch rồi mới chính thức đưa tin. Hạ Y Ninh ngược lại không ngại có mâu thuẫn với bộ phận IT, nhưng Khương Nghiêm chủ động suy nghĩ cho nàng, quả thực làm trong lòng nàng cảm thấy rất ấm áp.
Ý đồ sự nghiệp của nàng, ngoại trừ Khương Nghiêm hình như còn chưa chính thức lộ ra với ai. Ngày đó sau khi uống rượu lỡ lời, nàng không hối hận nhưng cũng thấp thỏm, không biết Khương Nghiêm sau khi biết sẽ nghĩ như thế nào.
Đối với toàn bộ mọi chuyện, Khương Nghiêm hiển nhiên đặt nàng ở vị trí lo lắng hàng đầu, sợi tơ rối trong lòng Hạ Y Ninh cũng giải tán.
Tần Ích San cười giải thích: "Mình không dám nói chủ nhiệm Khương không tốt, tránh cho cậu không đồng ý. Hơn nữa lần này cô ấy xử lý rất tốt, khéo đưa đẩy hơn lần đấu thầu nhà ăn lần trước không ít."
Hạ Y Ninh mím môi suy nghĩ, sau khi suy nghĩ nghiêm túc nhìn cô ấy: "Tính chất lần này so với lần trước, không nghiêm trọng đến vậy. Hơn nữa cô ấy cũng không phải không báo cáo, chỉ là hoãn lại một chút, muốn mọi người đón một năm tốt lành mà thôi. Về phần tất cả tài liệu trong hệ thống, người trong văn phòng đều đã hoàn toàn điều tra qua, không bỏ sót."
Tần Ích San có chút xấu hổ, không ngờ cô ấy thuận miệng nói một câu lại khiến Hạ Y Ninh nghiêm túc như vậy. Hiện tại trên danh nghĩa Hạ Y Ninh là phó tổng bộ phận, là cấp trên của cô ấy.
"Mình không có ý nghi ngờ của chủ nhiệm Khương, mình cảm thấy cô ấy trưởng thành trong công việc là chuyện tốt, sau này cũng có thể giúp cậu nhiều hơn."
Sắc mặt Hạ Y Ninh hòa hoãn một chút, nhưng trong lòng lại cảnh giác.
Nàng cúi đầu mở ra một bản báo cáo, làm bộ như sắp bắt đầu bận rộn: "Cô ấy có công việc của cô ấy, mình ở bộ phận quảng bá vẫn cần mọi người giúp đỡ mới đúng."
Chờ Tần Ích San đi, Hạ Y Ninh chậm rãi ngẩng đầu, nghĩ đến một chuyện khác. Việc này cũng là cách đây không lâu Hạ Lang Ngôn mới nói cho nàng biết, nói một cổ đông của Hạ thị gần đây nắm giữ thêm không ít cổ phần, đã nhảy vọt lên thành cổ đông cá nhân có số lượng cổ phần đứng thứ sáu.
Người này chính là ba của Tần Ích San, Tần Thế Hiền.
Hội đồng quản trị vì trấn an Tần Ích San lần này thăng chức thất bại, đã suy nghĩ năm sau đổi bộ phận khác cho cô ấy. Về phần là đến một bộ phận không quan trọng đảm nhiệm chức vụ chính hay đến bộ phận nghiệp vụ khác làm phó tổng còn cần phải thảo luận.
Nhưng thời gian Tần Ích San tiếp tục ở lại bộ phận quảng bá sẽ không quá lâu, Hạ Y Ninh lại mơ hồ cảm thấy không quá an tâm.
**
Chuyến đi Châu Âu, bởi vì có ba mẹ tham dự, chuyện vặt vãnh cũng giao cho quản gia chuẩn bị. Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh hoàn toàn phủi tay đi theo, đều đồng ý với tất cả sắp xếp.
Úc Uyển Nhu cũng không hài lòng lắm: "Mẹ với ba con không có nhiều tinh lực nhiều, chỗ dự định đi rất ít, đi nghỉ ngơi là chính. Hai đứa các con tuổi còn trẻ, tại sao cũng theo chúng ta cùng đi một chút dừng một chút?"
Hạ Y Ninh nhìn danh sách thành phố ít đến đáng thương trên kế hoạch du lịch quả thật cảm thấy có chút đơn điệu, vì vậy quay đầu nhìn về phía Khương Nghiêm: "Vậy em thấy còn muốn tăng thêm chỗ nào?"
Khương Nghiêm nhìn lại nàng, cười cười, dịu dàng nói: "Chị quyết định là được."
Cô có ấn tượng tốt về châu Âu, đi đâu cũng không quá tệ.
Hạ Y Ninh suy nghĩ một chút, cầm bút viết mấy địa danh, đều là thành phố nước Pháp.
"Những nơi này em cảm thấy thế nào?"
Khương Nghiêm chỉ lướt qua một lần, không hề dị nghị gật đầu.
Úc Uyển Nhu ở bên nghe, vui mừng lại có chút buồn bã mỉm cười. Nhìn dáng vẻ thương lượng của hai người, thật sự làm cho người ta yên tâm không ít.
Dọc đường đi vì có thể làm ba mẹ an tâm, hai người gần như đều như hình với bóng, ngược lại thân thiết không ít so với lúc mới kết hôn. Nhưng chỉ cần có internet, Khương Nghiêm sẽ lên diễn đàn, có lúc Hạ Y Ninh ở bên cạnh nhìn trộm, thấy cô cũng không ở lại trang chủ của mình quá lâu, ngược lại là toàn diện xem toàn bộ diễn đàn.
Hôm nay hai người ở nhà hàng khách sạn uống trà chiều, Khương Nghiêm gần như xem hết bài viết mới cập nhật một lần, vẻ mặt còn rất nghiêm túc.
Hạ Y Ninh nhấp một ngụm hồng trà, hỏi cô: "Gần đây hình như em không cập nhật gì, ngược lại lướt diễn đàn rất tích cực."
Khương Nghiêm có nghĩ thầm muốn nói chuyện thân phận cho nàng nghe, cũng sẽ không kiêng kỵ giống như trước. Thấy Hạ Y Ninh chủ động nói đến, cô liền nói theo: "Trang chủ của em vốn không có độ hot. Chị nghe Thần Thần nói phải không?"
Hạ Y Ninh múc một muỗng tiramisu và từ từ nuốt xuống. Do dự một lát, nàng chủ động thừa nhận: "Không có, là tôi nhìn thấy."
Khương Nghiêm ngẩn ra, kịp phản ứng: "Chị cũng theo dõi em?"
Cô hình như nghe có Thần Thần nói, Hạ Y Ninh không quá hứng thú với diễn đàn này, cho nên vẫn chưa từng đăng ký tài khoản.
Hạ Y Ninh rũ mắt, không biết là đang nhìn món bánh ngọt trước mặt, hay là đang nhìn điện thoại Khương Nghiêm cài ngược trên bàn.
Khương Nghiêm vốn tưởng rằng Hạ Y Ninh sẽ không trả lời vấn đề này, đang định nói chuyện khác, đột nhiên nghe được một câu: "Đúng, tôi theo dõi em."
Không đợi Khương Nghiêm mở miệng, Hạ Y Ninh lại nói với cô: "Hơn nữa tôi còn động viên em nữa."
Khương Nghiêm nhớ tới tin nhắn riêng duy nhất cô nhận được ở hậu trường, hiểu ra.
Cô hiểu rõ gật đầu, nhìn Hạ Y Ninh: "Chỉ Nhìn Một Cái?"
Hạ Y Ninh đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, biệt danh này hoàn toàn không phù hợp với biểu hiện của nàng. Nàng đâu chỉ nhìn thoáng qua, còn chủ động viết thư.
"Lúc trước là định tùy tiện xem, nhưng sau khi xem tranh của em thì thấy rất thú vị, thỉnh thoảng sẽ xem lại. Nhưng em thật sự cập nhật quá ít, cho dù có fan cũng bị tốc độ của em đuổi đi."
Khương Nghiêm cắn bánh ngàn lớp, lý trí giải thích: "Thời gian trước Thái Công Câu Tranh cũng dừng lại, độ hot vẫn không giảm. Hơn nữa còn xuất bản bộ sách đầu tiên, lượng tiêu thụ cũng không tệ."
"Đó là người nổi tiếng số một trên diễn đàn, số lượng fan không giống nhau." Hạ Y Ninh nói xong, sợ Khương Nghiêm nghe xong sẽ buồn. Nàng cẩn thận quan sát một chút, thấy vẻ mặt Khương Nghiêm như thường, nhìn qua thậm chí còn rất vui vẻ?
Nàng khẽ thở dài: "Thật ra lúc trước tôi có suy nghĩ mua diễn đàn, như vậy có thể cho em nhiều tài nguyên hơn, đáng tiếc bị người ta giành trước mất một bước."
Lúc này đến lượt Khương Nghiêm thật sự bất ngờ, đôi mắt cô mở to trong nháy mắt đủ để nói rõ tin tức này khiến cô xúc động.
"Em đừng căng thẳng như vậy. Diễn đàn này thành lập không lâu, tôi đã hỏi đồng nghiệp rồi, giá thu mua sẽ không quá cao, không khác gì người khác đặt du thuyền, mua máy bay tư nhân hoặc là xe thể thao số lượng có hạn."
Quả thật, đối với hào môn mà nói, loại công ty nhỏ này cũng không khác món đồ chơi là mấy. Thảo nào Giản Quân không thèm để ý diễn đàn có thể mang đến bao nhiêu lợi nhuận, chỉ quan tâm mô hình số liệu sản sinh ra diễn đàn này có đẹp hay không.
Thấy Khương Nghiêm dần trở nên nghiêm trọng, Hạ Y Ninh đã nói trước với cô: "Em cũng đừng buồn, đợi sang năm tôi chuẩn bị tìm một cái tương tự. Nếu thật sự không phù hợp, thì đầu tư tạo một cái mới."
Khương Nghiêm định thần lại, kinh ngạc: "Chị muốn làm gì?"
"Cho em nhiều tài nguyên một chút." Hạ Y Ninh nhớ tới vẻ mặt Diệp Thần Thần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đột nhiên cười, "Có lẽ như vậy có thể đốc thúc em chăm chỉ hơn."
Không ngờ tới Khương Nghiêm lại từ chối, điều này làm cho Hạ Y Ninh vừa nở rộ cười cũng không kịp thu hồi.
Khương Nghiêm biết lời vừa rồi nóng vội, chuẩn bị giải thích cho tốt. Lúc này điện thoại của cô đột nhiên vang lên, cầm lên nhìn: JJ gọi tới.
Cô nhẹ giọng nói với Hạ Y Ninh: "Em đi nghe điện thoại, chuyện diễn đàn chúng ta nói sau."
Hạ Y Ninh có chút khó xử, phấn khích nhất thời mới nhịn không được nói cho cô biết bất ngờ, không ngờ Khương Nghiêm lại kháng cự như thế. Nhớ tới câu nói chắc như đinh đóng cột vừa rồi của Khương Nghiêm, trong lòng nàng hơi đau nhói.
Hiện tại Giản Quân định kỳ nói chuyện với Khương Nghiêm, cũng nói về chính sự thương mại. Hôm trước bắt đầu nghỉ, Khương Nghiêm tới châu Âu, vừa lúc Giản Quân cũng về nhà.
"Nghe nói mấy ngày nữa cô sẽ đi Pháp, thật trùng hợp, tôi cũng ở đây, có muốn gặp mặt nói chuyện không?"
Khương Nghiêm thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Hạ Y Ninh cúi đầu ăn ánh ngọt, có chút sốt ruột, muốn nhanh chóng kết thúc cuộc gọi trở về tiếp tục giải thích: "Tôi đi du lịch với người nhà, không tiện gặp mặt."
"Không gặp thì không gặp, dù sao tôi cũng có chuyện khác. Nhưng mà tôi nghe nói Hạ Y Ninh và ba cô ấy đều ở đây, nghĩ nếu có thời gian mọi người tụ họp, ba tôi cũng cảm thấy hứng thú."
Gia tộc Andre là một quý tộc châu Âu và vẫn giữ một tước hiệu cho đến thế hệ của ông ấy. Sau khi bản đồ thương mại vững chắc, ông ấy quanh năm ở châu Âu rất ít đi lại, nhưng người muốn gặp ông ấy vẫn thành kính chờ đợi.
Khương Nghiêm có chút do dự, nhưng không lập tức sửa miệng.
Giản Quân khẽ cười: "Cô có thể thương lượng với Hạ Y Ninh trước, trả lời tôi trong vòng hai ngày là được. Nhưng cô không thể bại lộ quan hệ của chúng ta quá sớm, nếu không tôi sẽ không giúp được gì nhiều trước mặt ba tôi đâu."
Khương Nghiêm cảm thấy lần này Giản Quân đột nhiên đưa ra sắp xếp gặp mặt không đơn giản, nhưng có thể trực tiếp gặp Andre đối với Hạ Y Ninh mà nói là một cơ hội cực kỳ hiếm có.
Hạ Y Ninh thấy cô trở lại, đã điều chỉnh lại tâm tình, cười như thường: "Vẫn là người bạn lần trước sao?"
Khương Nghiêm nhìn nàng, nghiêm túc suy nghĩ vài giây, thẳng thắn nói: "Là Giản Quân."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro