Chương 87
Edit: phuong_bchii
_______________
Hạ Y Ninh đi rồi, Úc Uyển Nhu mất một lúc lâu mới hoàn toàn khôi phục tâm trạng. So với hoài nghi vừa rồi hiện tại nhiều hơn chính là sợ hãi, bà chưa từng nghĩ tới con gái lại có tâm sự nghiệp mạnh mẽ như vậy.
Bà đẩy tay Hạ Lang Ngôn: "Ông đừng cứ im lặng, chuyện này chúng ta nhất định phải thương lượng một chút. Nếu Ninh Ninh thật sự muốn làm sự nghiệp, cũng không phải đùa giỡn."
Hạ Lang Ngôn nhíu mày, nhìn Úc Uyển Nhu: "Vậy bà nói xem, nó vừa rồi như vậy, có giống là tùy tiện nói không?"
Úc Uyển Nhu làm sao còn cần cố ý nhớ lại, từ sau khi Hạ Y Ninh nói hết ra suy nghĩ của mình, bà đều khắc mỗi một thay đổi biểu cảm của con gái ở trong đầu.
"Đó còn phải hỏi, nếu tùy tiện nói, tôi làm sao có thể gấp gáp như vậy."
Hạ Lang Ngôn bật cười: "Vậy là được rồi. Bà đã hiểu con bé, vậy cũng không cần hoài nghi suy nghĩ của Ninh Ninh."
Nguyên nhân chính là như thế, Úc Uyển Nhu mới càng thêm sầu muộn: "Con bé từ nhỏ đã như vậy, hoặc không đề cập tới còn nói ra thì nhất định sẽ kiên trì. Lúc trước con bé cứng rắn muốn cùng Tiểu Khương... khuyên thế nào cũng không nghe."
Bà cũng không phải giận dỗi, chỉ là lo lắng con gái lúc này đây có phải quá mạo hiểm hay không. Thương trường hiểm ác, đến cả Hạ Lang Ngôn cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra, huống chi là đóa hoa trong nhà kính còn chưa từng đối mặt với mưa gió.
Bà lại nghĩ tới một chuyện khác: "Nếu Ninh Ninh thật sự kiên trì muốn kinh doanh, vậy chuyện cổ phần công ty?"
Hạ Lang Ngôn vừa rồi vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này: "Tôi vẫn chưa có quyết định cuối cùng, không thể chỉ dựa vào lời nói của Ninh Ninh mà hoàn toàn thay đổi kế hoạch ban đầu."
"Vậy..."
"Bên anh cả dù sao vẫn chưa trả lời ông, cứ kéo dài một chút. Về phần ý tưởng của Ninh Ninh, tôi phải nói chuyện đàng hoàng với con bé đã."
Hạ Y Ninh là một mình một ngựa trở về nhà lớn, vì không muốn những người khác chú ý, nàng và Khương Nghiêm thương lượng với nhau, không phải cuối tuần thì hai người không nên cùng nhau trở về. Tuy rằng ở hai bên nhà khác nhau, dù sao cũng là một tòa nhà, nếu thật sự có lòng theo dõi Hạ Lang Ngôn, sớm muộn gì cũng bị phát hiện.
Khương Nghiêm vừa nghe tiếng xe bên ngoài liền lập tức buông điều khiển từ xa trong tay xuống, cô nhìn đồng hồ, Hạ Y Ninh trở về sớm hơn dự kiến.
Chờ Hạ Y Ninh vào nhà, Khương Nghiêm đánh giá nàng một phen, nhẹ giọng hỏi: "Thế nào rồi?"
Hạ Y Ninh ở trước mặt cô không có ý che giấu tâm tình: "Tôi nói rồi, ba mẹ quả nhiên rất bất ngờ."
Khương Nghiêm nghiêng người để nàng vào nhà, sau đó bưng nước đường vẫn hầm lửa nhỏ ra. Hạ Y Ninh rửa tay xong cực kỳ tự nhiên đi vào phòng ăn, cùng Khương Nghiêm ăn chậm rãi.
"Nhưng em nói đúng, sớm muộn gì cũng phải nói. Hôm nay tuy rằng hai người rất giật mình, nhưng hình như cũng rất bình tĩnh." Hạ Y Ninh cảm thấy phản ứng của ba mẹ không giống với nàng tưởng tượng.
Khương Nghiêm nhớ tới lời Từ Chỉ Huệ đã nói, liền thuật lại cho nàng: "Cha mẹ bình thường đều cùng một dạng, sau khi ngã bệnh sẽ là một dạng khác."
Hạ Y Ninh nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ một chút ý tứ trong lời này.
Lúc đầu Khương Nghiêm nghe mẹ Khương nói cũng không hiểu lắm, Từ Chỉ Huệ cười nói: "Làm phụ huynh mới có thể hiểu được cảm giác này. Lúc không bệnh không đau luôn cảm thấy có thể che gió che mưa cho con cái, có thể làm nhiều một chút thì làm nhiều một chút. Đợi đến khi bị bệnh hoặc là phát hiện năng lực của mình không được, ngược lại lo lắng nhiều hơn dạy dỗ, sợ mình bất lực về sau không chăm sóc được."
Điều này cũng phù hợp với hiện trạng của Hạ Lang Ngôn, từ sau khi có kết quả kiểm tra được đưa ra, ông quả thật đang nhanh chóng xử lý tài sản trong tay. Trừ những bảo đảm đã chuẩn bị xong cho Hạ Y Ninh lúc trước, còn đang cố gắng biểu hiện những tài sản khác, có lẽ cũng là lo lắng ngày nào đó chuyện ngoài ý muốn đột nhiên đến.
Sắc mặt Hạ Y Ninh nặng nề, nước đường lăn qua lộn lại, cũng không thấy đưa vào miệng.
Khương Nghiêm khuyên nàng: "Lúc này chị không thể suy sụp, chị phải đưa ra trạng thái tốt nhất chứng minh cho ba mẹ thấy chị làm được, như vậy mới có thể khiến họ tin tưởng chị."
Hạ Y Ninh cúi đầu cười cười, mím môi nói: "Cảm ơn em đã nói với tôi những điều này."
Tuy rằng lúc cổ vũ Hạ Y Ninh Khương Nghiêm tin tưởng cực kỳ, thật ra trong lòng cũng biết việc này không dễ dàng. Cho dù qua cửa ải của Hạ Lang Ngôn, Hạ Y Ninh muốn thay ca cũng còn khó khăn trùng trùng.
Hai anh em nhà họ Hạ kia nếu biết tâm tư của Hạ Y Ninh, căn bản không có khả năng đối xử với nàng ôn hòa như trước. Khương Nghiêm tự nhận trên phương diện nghiệp vụ không giúp được nhiều, việc này trong khoảng thời gian ngắn cô không hiểu.
Cô ngẩn người nhìn bảng vẽ, nhìn Công Chúa Mèo nhíu mày buồn bã dưới ngòi bút, không muốn đăng lên diễn đàn.
Lúc này, Giản Quân gọi điện thoại cho cô: "Khương Nghiêm, một tin tốt và một tin xấu, cô muốn nghe tin nào trước?"
"Đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, xem ra đều là tin tức rất quan trọng." Cô suy nghĩ, "Vậy nói tin xấu trước đi."
Giản Quân cười cười: "Cô không sợ sau khi nghe xong tin xấu tâm trạng hoàn toàn biến mất, đã không muốn nghe tin tốt nữa sao?"
"Tôi tự nhận tâm tính còn có thể."
Giản Quân cũng không úp mở, nói thẳng: "Số liệu trên diễn đàn cha tôi rất hài lòng, hội đồng quản trị cũng cảm thấy có hứng thú, tôi thành công xin được quỹ đầu tư đầu tiên."
Đây rõ ràng là tin tức tốt, Khương Nghiêm tự hỏi có phải Giản Quân đã lầm hay không.
"Tiền đầu tư đúng chỗ, có nghĩa là cổ phần trong tay cô sẽ bị pha loãng. Tuy rằng giá trị đánh giá tăng, nhưng thứ này nói không chính xác." Giản Quân rõ ràng cất giấu ý cười, tâm trạng Khương Nghiêm cũng thả lỏng theo.
"Vậy tin tốt là gì?"
"Tin tốt à... Đó chính là tôi chuẩn bị đầu tư một dự án mới, nếu cô có hứng thú, chúng ta có thể tiếp tục hợp tác."
Khương Nghiêm không ngờ Giản Quân lại còn định kéo cô tiếp tục hợp tác, lúc trước cô đã tính tiền tài khoản của mình, tài chính lưu động có hạn. Nếu như trong tay không có thứ như bản quyền, cô rất khó lại dùng giá cả một triệu chiếm được lợi.
Giản Quân tốn nhiều công sức tình nguyện mua một diễn đàn không biết tên ở Hải Thành cũng phải xin tổng bộ vốn đầu tư, hiện tại dự án nghiêm túc muốn đầu tư khẳng định không phải là làm qua loa cho có. Có thể đi nhờ xe trong giai đoạn này, quả thật coi như là tin tốt.
Nhưng mà, Khương Nghiêm lại không vội đồng ý.
"Thế nào, còn muốn suy xét thêm?"
"Phải, phải suy xét thật kỹ."
Giản Quân vốn nói đùa, không ngờ Khương Nghiêm lại thật sự suy nghĩ. Cô ấy có chút không cam lòng: "Dự án đầu tư của tôi không có sức hấp dẫn như vậy sao? Rõ ràng cho cô nhiều cơ hội kiếm tiền, cô không sợ sau vài ngày suy nghĩ sẽ không còn vị trí nữa?"
Có khối người xếp hàng chờ hợp tác với Giản Quân, cô ấy thật sự ưu tiên cơ hội cho Khương Nghiêm.
"Về phương diện sắp xếp tài chính tôi còn phải nghiêm túc lên kế hoạch một chút."
Giản Quân vừa nghe, hóa ra là vấn đề tiền nong, tức giận nói: "Không có tiền có thể thương lượng với Hạ Y Ninh, tình cảm của hai người không tệ, cô ấy sẽ ủng hộ sự nghiệp của cô."
Khương Nghiêm nhậm chức Hạ thị hơn nửa năm, vẫn là chủ nhiệm văn phòng, xem ra cũng không giống như là sẽ được bồi dưỡng trọng điểm. Đầu tư vào nghề phụ cũng được, lần trước Giản Quân ở Pháp đã nhìn ra hai người họ rất ăn ý, cũng rất suy nghĩ cho đối phương.
"Việc này tôi biết." Khương Nghiêm hy vọng trong tay có đủ tiền để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
**
Hạ Lang Ngôn lại nghiêm túc nói chuyện với Hạ Y Ninh mấy lần, thấy ý tưởng của nàng rõ ràng, kế hoạch rõ ràng, quả thật không giống như là nhất thời xúc động hoặc vì muốn so tài cao thấp với các anh họ mới đưa ra quyết định này.
Mức độ căng thẳng của Hạ Y Ninh càng lúc càng thấp, căn cứ vào hiểu biết của nàng về ba mình, Hạ Lang Ngôn nhịn hết lần này đến lần khác tìm nàng, vậy chứng tỏ nàng có cơ hội.
Nhưng mỗi lần sau khi nàng nói xong, Hạ Lang Ngôn đều trầm mặc rất lâu, biểu cảm trên mặt làm cho người ta đoán không ra suy nghĩ thật sự của ông.
Hạ Y Ninh nắm chặt tay vịn, thăm dò: "Ba, ý của ba là?"
"Nếu con đã quyết tâm xông pha một lần, ba có thể cho con cơ hội này."
Khóe miệng Hạ Y Ninh vừa muốn cong lên, lại nghe Hạ Lang Ngôn nói: "Nhưng nếu biểu hiện của con không khiến ba hài lòng và yên tâm, ba vẫn sẽ không thay đổi sắp xếp ban đầu."
Bất luận thành công hay thất bại, Hạ Lang Ngôn cũng không có cưỡng ép cấm nàng thử. Chẳng qua có thể có được sự trợ lực của ba hay không, lại là tình hình hoàn toàn không giống.
"Vâng, cảm ơn ba, con sẽ không làm ba thất vọng đâu."
Hạ Y Ninh không ngờ ba sẽ có phản ứng này, mặc dù không có hoàn toàn đồng ý, nhưng ít nhất cho nàng cơ hội. Tranh chấp trong dự đoán vẫn không xuất hiện, hóa ra nói ra cũng không phải là một chuyện khó khăn.
Nàng đi ra khỏi văn phòng Hạ Lang Ngôn, nụ cười càng ngày càng nhiều, tâm trạng rất tốt. Vốn định chờ sau khi về nhà sẽ nói tin này cho Khương Nghiêm, sau khi vào thang máy đột nhiên thay đổi ý định, lựa chọn trực tiếp đi tìm cô.
Khúc Lan vừa cầm tài liệu đi ra khỏi văn phòng của Khương Nghiêm, thấy Hạ Y Ninh đột nhiên tới, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó cười chào hỏi: "Hạ tổng, cô tới tìm chủ nhiệm Khương sao?"
Bình thường Hạ Y Ninh rất ít khi tới đây, nhưng có cùng Khúc Lan và Lý Tiểu Nguyên ăn cơm vài lần ở nhà ăn.
Nàng chắp tay sau lưng, cười nói: "Vừa lúc đi ngang qua nên tới đi dạo."
Khúc Lan ôm tài liệu, chỉ vào cửa kính: "Vừa mới làm xong, lúc này chắc là rất rảnh."
**
Từ lúc quyết định muốn ly hôn, Hạ Thần Húc không hề có bất kỳ lưu luyến và chần chờ gì, lấy được bản thảo đầu tiên của thoả thuận liền đi tìm Nhan Tư. Lần này anh hiếm khi chịu thoái nhượng, nói là có thể chờ Nhan Tư hoàn thành xong chương trình sẽ gặp mặt.
Khi Nhan Tư chỉ tẩy trang đơn giản và vội vã từ đoàn phim chạy đến, Hạ Thần Húc đang nhàn nhã xem video.
"Tới rồi à? Ngồi đi, muốn uống gì không?"
Thái độ của Hạ Thần Húc dường như đã trở lại khi họ mới quen biết không lâu sau đó, Nhan Tư nhìn hình ảnh dường như đã từng quen, đột nhiên cảm thấy có chút mỉa mai. Làm thế nào cô ấy có thể cảm thấy rằng Hạ Thần Húc tuấn tú lịch lãm, ngọc thụ lâm phong, là thiếu gia nhà giàu trong một dòng nước trong?
"Một ly nước ấm là được."
Hạ Thần Húc không có hỏi nhiều, vẫy tay bảo người phục vụ đưa nước.
Anh thấy Nhan Tư còn chưa tẩy trang sạch, có thể nhìn thấy là tới rất vội vàng. Xem quầng thâm mắt của cô ấy gần như dựa vào lớp trang điểm đậm để che phủ hoàn toàn, không có ý nghĩa đau lòng, ngược lại lạnh nhạt mỉa mai mỉm cười.
"Quay phim vất vả lắm nhỉ, tôi thấy cô cũng bắt đầu lôi thôi lếch thếch, đến cả hình tượng quá khứ để ý nhất cũng không thèm để ý nữa." Nói xong, anh còn đặc biệt chỉ vào mặt.
Nhan Tư lại rất bình tĩnh, Hạ Thần Húc nói như vậy là không có gì hơn để đánh bại tinh thần của cô ấy, tốt cho các cuộc đàm phán tiếp theo chiếm thế chủ động.
"Hôm nay anh hẹn gặp tôi, chắc không phải để xem cách trang điểm của tôi như thế nào đâu nhỉ. Vẫn là cứ nói thẳng trọng điểm đi, buổi tối tôi còn có việc."
Hạ Thần Húc thấy cô ấy dường như không có chút ảnh hưởng, lại nhìn thời gian: "Cũng sắp 7 giờ rồi, chẳng lẽ hơn 9 giờ còn phải tăng ca?"
"Công việc của tôi không cần phải giải thích với anh, đừng lãng phí thời gian của mọi người."
Hạ Thần Húc đưa đơn ly hôn cho cô ấy: "Các điều khoản của luật sư Các, cô xem thử có gì muốn bổ sung không?"
Lúc trước Nhan Tư vì có để xua tan sự nghi ngờ và băn khoăn của Doãn Nhiễm đối với mình, trước khi kết hôn đã từ bỏ rất nhiều thứ. Bây giờ nói về điều kiện ly hôn, có lẽ sẽ không cho cô ấy bao nhiêu.
Cô ấy mở văn kiện đọc lại một lần, sắc mặt đột nhiên thay đổi, khó mà tin được nhìn Hạ Thần Húc: "Anh nói ly hôn, còn muốn tôi bồi thường cho anh?"
Hạ Thần Hứa ngược lại có vẻ mặt nhẹ nhàng, nhàn nhã nói: "Cô vi phạm thỏa thuận trước hôn nhân, khăng khăng muốn rời khỏi nhà ra ngoài làm việc, chủ động từ bỏ hôn nhân. Cô là bên có lỗi, đương nhiên phải bồi thường."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro