Chương 93

Edit: phuong_bchii

_________________

Sau khi Hạ Y Ninh bấm số, chỉ đợi một tiếng liền cúp máy. Nàng cầm điện thoại đắn đo, nghĩ thầm Khương Nghiêm cũng không phải ngày nào cũng về muộn, hơn 10 giờ cũng chỉ muộn hơn bình thường một chút, cũng không phải thật sự "quá muộn".

Nhưng lý do này mới qua mười giây đã mất đi sức thuyết phục, nàng dừng động tác muốn buông điện thoại di động ra, lại cảm thấy đêm nay Khương Nghiêm đi gặp Giản Quân, cũng không phải mục đích đơn thuần như bạn bè gặp mặt bình thường.

Hạ Y Ninh từng nghe thủ đoạn của Giản Quân trên thương trường cũng đã thấy qua không ít, biết rất rõ cô ấy liên tục dây dưa nhất định là cảm thấy có thể kiếm được thứ tốt gì đó ở trên người Khương Nghiêm. Những thứ tốt này có lẽ cũng không chỉ bởi vì bản thân Khương Nghiêm, cũng có thể bởi vì thân phận của nàng, như vậy ít nhiều cũng có liên quan đến nhà họ Hạ.

Nghĩ như vậy, nàng không hy vọng Khương Nghiêm và Giản Quân ở chung quá lâu là có thể tha thứ, vậy nàng quan tâm Khương Nghiêm mấy giờ về càng hợp tình hợp lý. Sau khi nghĩ thông suốt, Hạ Y Ninh nhanh chóng ấn nút gọi lại, hơn nữa đúng lý hợp tình chờ nối máy.

Nhưng mà giọng nói Khương Nghiêm vẫn chưa truyền ra từ trong ống nghe, ngoài cửa lại mơ hồ có tiếng chuông quen thuộc. Hạ Y Ninh nhìn màn hình an ninh trên tường, quả nhiên thấy Khương Nghiêm đã đến cửa.

Nàng cúp điện thoại bước nhanh về phía cửa ra vào, nhìn thấy Khương Nghiêm với vẻ mặt khó hiểu nhìn cuộc gọi nhỡ trên màn hình, sau đó ngẩng đầu nhìn nàng.

"Chị tìm em à?"

Hạ Y Ninh cách cô vài bước cũng có thể ngửi thấy mùi trên người cô, lần này mùi rượu lấn át mùi nước hoa, cũng làm nàng khẽ nhíu mày.

"Em uống rượu?"

Khương Nghiêm ngồi trên ghế thay giày, nghe vậy cười cười: "À, tối nay uống thêm hai ly, cho nên không lái xe."

"Vậy..."

Lúc này Khương Nghiêm thay dép lê đứng lên: "Em bảo Giản Quân đưa em về."

Tâm trạng Hạ Y Ninh bắt đầu phiền não, cầm điện thoại không muốn nói chuyện. Nhưng Khương Nghiêm hình như cũng không phát hiện bầu không khí có sự thay đổi, giống như thường ngày đi vào trong.

Hạ Y Ninh cắn răng, đi theo phía sau cô chậm rãi, lại không thể không tiếp tục tìm hiểu: "Vậy sao tôi vẫn không nghe thấy tiếng xe?"

"Em bảo cô ấy dừng ở ngoài cửa là được rồi, không cho cô ấy vào."

Tâm trạng khó hiểu tốt hơn một chút, Hạ Y Ninh còn muốn biết: "Cũng không phải không có chỗ trống, em còn sợ cô ấy quay xe làm phiền à?"

Khương Nghiêm đặt ly xuống, tiện tay lau giọt nước trên khóe môi: "Em không muốn người không quen lái xe vào nhà, có chút kỳ lạ."

Hạ Y Ninh trong nháy mắt cảm thấy hô hấp thông thuận, lại có chút như tắm mình trong gió xuân.

Đêm nay có lẽ Khương Nghiêm uống không ít, không chỉ có hai má ửng hồng, ở trên làn da trắng nõn của cô đặc biệt lộ sắc. Hơn nữa sau khi cô uống hơn nửa ly nước, ánh mắt vẫn có chút hỗn độn, cũng may còn chưa tới mức không tỉnh táo.

Nhưng Hạ Y Ninh từ vẻ mặt của cô còn có cảm giác ngữ khí, Khương Nghiêm hiện tại rõ ràng đang trong trạng thái thả lỏng. Có lẽ là tò mò đêm nay nói chuyện gì với Giản Quân có thể trò chuyện tới khuya như vậy còn uống nhiều như vậy, nàng bất giác thong thả đi tới bên cạnh quầy bar.

"Hôm nay hai người nói chuyện hay là nói về diễn đàn?"

Khương Nghiêm suy nghĩ: "Nửa này nửa kia."

Hạ Y Ninh nhíu mày, nghĩ thầm nửa kia là cái gì? Nhưng nàng lại không tiện trực tiếp hỏi ra, có vẻ nàng rất hóng hớt hơn nữa cũng không phù hợp với thoả thuận không can thiệp của hai người.

"Giản Quân lại có dự án đầu tư mới muốn đẩy mạnh tiêu thụ cho em?" Hạ Y Ninh suy nghĩ một hồi, quyết định bắt đầu từ Giản Quân, như vậy có vẻ không đột ngột.

Khương Nghiêm nghiêng người nhìn nàng: "Sao cái gì chị cũng biết vậy?"

Xem ra là đoán đúng rồi, Hạ Y Ninh lại không có gì kiêu ngạo đắc ý, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh.

"Cái này có gì khó đoán đâu, có thể khiến cô ấy tốn nhiều thời gian và tinh lực trên người em như vậy, nếu nói không có lợi thì mới không phù hợp với phong cách của Giản Quân."

Khương Nghiêm cười tủm tỉm nhìn nàng, dưới ánh đèn gò má hồng nhạt của nàng nương theo biểu cảm của nàng mà trở nên càng quyến rũ. Hạ Y Ninh mím môi mới ngăn cản động tác liếm môi của mình, tầm mắt cũng không dám tiếp tục nhìn thẳng Khương Nghiêm như vậy.

Khương Nghiêm mang theo chút say rượu nói chuyện có chút lười biếng, vẫn là giọng nói dịu dàng như nước: "Cô ấy quả thật tính toán rất dữ, có điều em cũng không phải người dễ mắc mưu."

Trong lời nói ngoài lời nói, đều là ý làm cho Hạ Y Ninh yên tâm.

Hạ Y Ninh vẫn cảm thấy không yên tâm, đặc biệt là nhớ tới cảnh Giản Quân lôi kéo người phụ nữ khác bên ngoài phòng triển lãm, khiến nàng khó hiểu trong lòng.

Nhưng loại chuyện này lại không được vô duyên vô cớ lấy ra nói, dù sao cũng là chuyện riêng tư của người khác.

Khương Nghiêm thấy bộ dạng muốn hỏi lại không hỏi của nàng, đột nhiên ngoắc ngoắc ngón tay với nàng, ý cười càng sâu: "Có phải chị muốn biết tối nay bọn em đã nói chuyện gì không?"

Hạ Y Ninh không trả lời, nhưng tai đã nghiêng qua.

Hơi thở nhàn nhạt bên tai mang đến một chút ẩm ướt, sau đó tiếng Khương Nghiêm khiến người ta ngứa ngáy truyền tới: "Em ấy à... trước không nói cho chị biết."

Hạ Y Ninh ngẩn ra, đến khi kịp phản ứng, Khương Nghiêm đã nhanh chóng từ trên ghế cao đi xuống, như một làn khói từ trước mắt nàng hiện lên.

"Khương Nghiêm!"

"Ngủ ngon."

**

Sau khi trở về phòng khoé miệng Khương Nghiêm vẫn còn cười, đêm nay vốn cùng Giản Quân trò chuyện không tính là quá vui vẻ, dứt khoát mới uống thêm hai ly. Không ngờ nói vài câu "nhàm chán" với Hạ Y Ninh tâm trạng lại đột nhiên tốt lên, hơn nữa còn nổi lên trêu chọc.

Nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của nàng, Khương Nghiêm không hiểu sao lại muốn trêu nàng. Thật đúng là đáng yêu, ý nghĩ như vậy cho đến khi cô vẽ xong công chúa mèo vung tay ngắn biểu thị kháng nghị vẫn còn tiếp tục.

Vẽ một hồi lâu, cảm giác say mới hoàn toàn tiêu tán, Khương Nghiêm nhớ tới đêm nay gặp Giản Quân, có chút lo lắng.

"Lần trước nói về việc đầu tư mới, cô suy nghĩ thế nào? Tôi đã có mục tiêu đầu tư rõ ràng, rất nhanh sẽ đi bàn bạc. Đến lúc đó tất cả đã định ra, cô muốn gia nhập sẽ khó khăn."

Lời mời hợp tác của Giản Quân cũng coi như chân thành, giá cả cũng không quá đáng, nhưng phần lớn vốn lưu động của Khương Nghiêm đều gửi vào tài khoản tài chính để Hứa Tri Dao thay cô thực hiện.

"Lần này có thể thật đáng tiếc phải bỏ lỡ."

Giản Quân bất ngờ nói: "Cô thật sự định từ bỏ?"

Cô ấy nghĩ mãi không ra, Khương Nghiêm sao có thể trơ mắt nhìn cơ hội kiếm tiền mà không động lòng?

"30 triệu đối với cô mà nói, thật ra cũng chỉ là vấn đề thời gian, dựa theo xu thế phát triển hiện tại của diễn đàn còn có giá trị bản quyền trong tay cô, cô không cần quá lâu là có thể gom được. Cho dù nhất thời không có nhiều như vậy, cô có thể thương lượng với Hạ Y Ninh, cho dù là mượn, cô cũng không lo không có năng lực trả lại mà."

Giản Quân quả thật không thiếu 30 triệu tài chính hợp tác này, cô ấy chỉ muốn trói chặt Khương Nghiêm, hợp tác càng sâu, sau này khả năng chia tay lại càng thấp.

Nhưng Khương Nghiêm lại không hiểu, bất luận nói ba hoa chích chòe bao nhiêu, vẻ mặt cô vẫn thản nhiên cười đáp lại.

Giản Quân nói xong tỉnh táo lại, thở dài: "Nói đi, điều kiện thực sự của cô là gì?"

"Dự án hợp tác trọng điểm của AG ưu tiên cho Hạ thị, hơn nữa người phụ trách phía Hạ thị phải là Hạ Y Ninh."

Giản Quân hừ lạnh: "Biết ngay cô chậm chạp không nhả ra nhất định là muốn nhiều hơn."

Khương Nghiêm cười không nói, tùy Giản Quân nghĩ thế nào.

"Việc này không phải một mình tôi có thể đánh nhịp, trước mắt dựa theo thực lực tổng hợp đương nhiên là Hạ thị có ưu thế nhất, nhưng cô đừng quên đó là bởi vì Thẩm thị mấy năm nay đột nhiên khiêm tốn."

Khương Nghiêm hạ khóe miệng: "Tôi chỉ cho cô một đề nghị tham khảo, cũng không ép buộc cô làm gì. Hơn nữa, là cô chủ động hỏi tôi điều kiện gì, tôi đương nhiên có gì nói đó."

Giản Quân thấy Khương Nghiêm kiên trì điểm này, cô ấy cũng không chịu thua, hai người giằng co không dứt. Qua một hồi lâu, Giản Quân dường như buông lỏng, chủ động từ bỏ lời mời: "Cô đã kiên trì, tôi đây cũng không miễn cưỡng. Coi như lần đầu tư này chúng ta không có duyên hợp tác, sau này có cơ hội lại nói sau."

**

Giản Quân không vì Khương Nghiêm từ chối mà chậm trễ bất cứ tiến trình nào, thư ký đưa báo cáo phân tích đã sửa chữa nhiều lần tới: "Đây là phân tích chiều sâu kinh doanh của cửa hàng cũ, bất luận là phương thức marketing hay là kênh tiêu thụ, đều có thay đổi rất lớn."

Sau khi Giản Quân xin được vốn từ tổng bộ, tỉ mỉ lựa chọn một phen, cuối cùng tập trung ánh mắt vào quần thể cửa hàng cũ. Lúc trước nhà họ Lê đưa tới bản kế hoạch trăm năm đưa ra thị trường cô ấy đã xem qua, cảm thấy quá mức sáo rỗng, đơn giản là trò chơi tư bản.

Điều cô ấy muốn làm không chỉ là chơi trò chơi số, cô ấy muốn thật sự đầu tư một ít tài sản chất lượng cao, đề phòng có thể bảo tồn thực lực khi bong bóng tài chính vỡ tung.

Giản Quân rất quen thuộc với khung báo cáo, sau khi mở ra xem mấy chỉ tiêu số liệu cô ấy yêu cầu giải thích cặn kẽ hoặc thêm vào, thì đã cơ bản hạ quyết định trong lòng.

"Bên ông chủ Tiền nói chuyện thế nào rồi?"

"Sau khi giải thích chi tiết về triết lý và cách thức đầu tư của chúng ta, ông ấy đã đồng ý đi sâu hơn vào chi tiết."

Lúc trước Giản Quân có hứng thú bước đầu với cửa hàng cũ đã bảo người ta đi liên lạc qua, không nghĩ tới đối phương một mực từ chối, không chừa đường lui. Sau khi đụng phải một mũi tro bụi Giản Quân mới biết được lúc trước nhà họ Lê mạnh mẽ thu mua khiến cho những ông chủ này vừa hận vừa ghét, bất đắc dĩ có chút bất mãn với nhà họ Lê.

"Có điểm đột phá thì tốt rồi, hẹn thời gian tôi muốn trực tiếp nói chuyện với họ, thể hiện thành ý lớn nhất của chúng ta."

Sau khi ghi chép xong thư ký lại nhấn mạnh: "Ông chủ Tiền nói, họ có một đối tác quan trọng, nếu muốn hợp tác nhất định phải được sự đồng ý của cô ấy."

Giản Quân nhíu mày: "Trên báo cáo không viết những thứ này, sao đột nhiên xuất hiện một người thần bí nữa?"

"Ông chủ Tiền cũng là sau khi nhả ra mới nói."

Giản Quân trầm tư một chút: "Xem ra người này quả thật có trọng lượng, lúc trước họ không có ý định hợp tác một chút cũng không lộ."

Cũng may bên ông chủ Tiền trả lời, nói nếu đối tác kia đồng ý gặp mặt Giản Quân, như vậy chuyện liền dễ làm hơn nhiều.

Giản Quân không dám khinh thường, để có thể có thêm thời gian trao đổi, cô ấy đặc biệt điều chỉnh thời gian họp thường kỳ đến Hạ thị, để có thể dành ra một ngày hoàn chỉnh để thuyết phục ông chủ Tiền và vị cộng sự thần bí kia.

Theo người của AG thường xuyên tiếp xúc với cửa hàng cũ, không chỉ nhà họ Lê, giới ẩm thực cơ bản đều nghe được tin đồn, mà lời đồn lần này càng giống như sự thật.

Lê Tử Ân không khỏi nóng vội, ở trước mặt Lê Vạn Niên cũng mất bình tĩnh: "Ba, chúng ta đưa qua danh sách dự án AG vẫn không có trả lời, nhưng mà lại liên lạc thường xuyên với bên ông chủ Tiền như vậy, sẽ không phải là thật sự chọn họ rồi đó chứ?"

Lê Vạn Niên gần đây cũng nóng lòng, lúc trước một hơi thu mua không ít cửa hàng cũ, kết quả kinh doanh chưa từng đánh, hiện tại chỉ có thể không nóng không lạnh trở thành một chuỗi cửa hàng kinh doanh. Cách quy hoạch đưa ra thị trường lúc trước càng ngày càng xa, giá thành nắm giữ cao không hạ, nhất định phải nhanh chóng tìm nhà tiếp thị mới được.

"Con đi tìm Giản Quân nói chuyện, nếu không được, chúng ta chủ động giảm 15%, hỏi cô ấy có hứng thú tiếp nhận toàn bộ hay không."

"Ba, 15% cũng không phải là con số nhỏ, như vậy chúng ta sẽ thua lỗ rất nhiều!"

"Con thì biết cái gì? Cái này gọi là giảm tổn thất, nếu không rời tay, sẽ không chỉ thua lỗ."

Hai cha con phiền não không chịu được, Lê Vạn Niên nhìn thấy Lê Tử Phong ở một bên nghịch cà vạt, nửa ngày không lên tiếng, càng miễn bàn có đề nghị gì hay.

Tức giận không chỗ phát tiết, ông ta cầm lấy bệ bút máy trên bàn làm bộ muốn đập qua. Lê Tử Phong lúc này mới hoảng hốt: "Vừa rồi mỗi người một câu con không chen vào được, nếu nói chịu tiếp bàn, ngoại trừ Giản Quân còn có người khác, không cần phải treo cổ trên cây."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro