Chương 95
Edit: phuong_bchii
_________________
Hạ Y Ninh nhìn Diệp Thần Thần xắn tay áo oán giận, giống như thật sự muốn đi "Bắt gian", cảm thấy quá mức khoa trương. Nhưng nghĩ lại, có một người thân luôn ủng hộ mình, thật sự rất ấm lòng. Nghĩ đến hai anh họ đã bắt đầu âm thầm đánh giá nàng ở công ty, địa vị của Diệp Thần Thần trong lòng Hạ Y Ninh hoàn toàn bỏ xa bọn họ.
"Chưa tới mức đó, cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự ổn định của gia đình chị, em đừng kích động." Hạ Y Ninh thay Diệp Thần Thần kéo tay áo xuống, sửa sang lại cho bằng phẳng.
"Đến lúc đó thì đã muộn! Vừa mới có manh mối phải lập tức dập tắt, chị có nghe qua chưa, lửa cháy lan ra đồng cỏ, một khi cháy lên thật khủng khiếp."
Diệp Thần Thần lại bày ra tư thế khoa trương học tập chuyên ngành hí kịch nhiều năm của cô nàng, sau khi thả bay thành công khiến Hạ Y Ninh lại kéo mặt xuống. Về mặt lý trí mặc dù biết Khương Nghiêm và Giản Quân không đến mức này, nhưng Hạ Y Ninh vào thay một chút cũng đã rất không thoải mái.
Thấy Hạ Y Ninh không nói lời nào, Diệp Thần Thần kéo tay nàng lại gần, nhẹ nhàng đụng vào vai nàng: "Nếu chị thật sự khó nói là ai, chị ám chỉ em một chút. Em rất thông minh, chị nói em chắc chắn hiểu liền."
Hạ Y Ninh không tin nhìn cô nàng một cái.
"Chị đừng không tin nha, có bản lĩnh chị nói đi."
Tên Giản Quân gần như đã đến bên miệng, lý trí của Hạ Y Ninh kịp thời chạy tới. Chuyện này căn bản còn không theo dõi vô ảnh, nếu là từ trong miệng nàng nói ra, quá mức thất lễ cũng quá mức vô lý.
Diệp Thần Thần cứ như vậy nhìn nàng đứng dậy, đi vào phòng bếp cầm nước cam trở về: "Uống cái này đi, so với cái em gặm kia còn tiện hơn."
Vừa nghe chị họ chuyển đề tài, Diệp Thần Thần không thể làm gì nhưng cũng biết truy hỏi không ra gì. Cô nàng đành phải giống như chị họ, cầm lấy nước cam uống, kết quả mới một ngụm đã bị kinh ngạc: "Lạnh vậy!"
"Miễn cho em quá xao động."
Diệp Thần Thần bị lạnh đến nghiến răng, cuối cùng cũng nhìn thấy Khương Nghiêm trở về. Cô nàng nhanh chóng đặt ly xuống, quay đầu nhìn về phía cửa ra vào, không ngờ người ngồi bên cạnh cô nàng ngoại trừ biên độ không khoa trương như cô nàng, tốc độ có thể không hề giảm.
Khương Nghiêm mới vừa treo áo khoác vào trong tủ quần áo, thì nhìn thấy Diệp Thần Thần như gió vọt tới trước mặt, ánh mắt không quá giống với lúc bình thường.
Cũng là sau khi hẹn với Giản Quân Khương Nghiêm mới biết được Diệp Thần Thần muốn tới ăn cơm, Hạ Y Ninh khuyên cô đừng để ý, như thường đi gặp Giản Quân là được.
"Thần Thần, em đau răng hả?" Khương Nghiêm đầu tiên là cười với cô nàng, sau đó rốt cuộc phát hiện ra nguyên nhân vẻ mặt cô nàng không đúng.
"Đúng là có một chút, nhưng so với răng thì đau ở đây hơn." Diệp Thần Thần làm như thật mà chọc chọc ngực.
Khương Nghiêm ra hiệu cho cô nàng quay về phòng khách từ từ nói, vì thế hai người đồng thời chuyển hướng. Khương Nghiêm đã quen với cách nói "kịch tính hóa" này của cô nàng, cũng không để trong lòng.
"Em nói với chị nha, tâm bệnh này của em, có liên quan rất lớn với chị."
Khương Nghiêm lần này thật sự có chút đoán không ra, đây xem như là người qua đường chịu khó?
Diệp Thần Thần kéo cánh tay Khương Nghiêm trước khi hai người đi vào phòng khách, thấp giọng nhắc nhở: "Đêm nay chị hẹn hò với ai? Mùi rượu và mùi nước hoa, lung tung lộn xộn."
Hôm nay Khương Nghiêm uống rất ít, là ý đơn thuần. Nhưng nghe cô nàng nói như thật thì cũng giơ cánh tay lên ngửi ngửi.
"Cũng tạm, chị không cảm thấy đặc biệt."
Diệp Thần Thần từ trên cổ tay áo của cô lấy ra một sợi tóc dài gợn sóng, màu sắc cũng không phải thuần đen, hiển nhiên không phải của Khương Nghiêm, cũng không phải của Hạ Y Ninh.
"Chị xem, đây là cái gì?"
Khương Nghiêm tùy ý nhìn, không thèm để ý: "Chắc là Giản Quân nhiều nhiều quá, bắt đầu rụng tóc rồi."
Cái gì? Không ngờ lại là chuyên viên đại diện Giản Quân của AG! Diệp Thần Thần đột nhiên cảm thấy sự tình không thoải mái như cô nàng nghĩ.
Cô nàng vừa mới chuẩn bị hỏi thăm thêm chút chi tiết, chợt nghe thấy trong phòng khách truyền đến giọng của Hạ Y Ninh: "Hai người ở đó lề mề nói cái gì vậy?"
"À, em hẹn bữa sau." Diệp Thần Thần trả lời chị họ xong, nháy mắt với Khương Nghiêm, "Sau này chị sẽ cảm ơn em."
Hạ Y Ninh ở phòng khách nghe được tiếng bước chân hai người đi vào trong liền lập tức điều chỉnh tư thế ngồi, tầm mắt không hề dời đi chỉ nhìn chăm chú vào TV. Nhưng từ cửa ra vào đi tới rõ ràng cũng không quá xa, kết quả hai người này lẩm bẩm đứng ở trong góc.
Lại đợi một hồi, Hạ Y Ninh càng nghĩ càng cảm thấy không ổn. Lỡ như Diệp Thần Thần nhanh miệng, nói chuyện nàng vừa rồi ở nhà u oán cho Khương Nghiêm, đây chẳng phải là... rất mất mặt sao?
Hạ Y Ninh lập tức lên tiếng cắt đứt lời xì xào bàn tán của hai người, hơn nữa sau khi Khương Nghiêm đi tới len lén đánh giá cô một phen. Thấy sắc mặt Khương Nghiêm như thường, Hạ Y Ninh thở phào nhẹ nhõm, lại đột nhiên nhìn thấy Diệp Thần Thần ở góc độ Khương Nghiêm không nhìn thấy hướng cô nàng ra dấu OK.
Diệp Thần Thần cầm quả cam đã gặm một nửa trên bàn trà trong tay, chủ động cáo từ: "Khuya rồi, em phải về đây. Hai chị từ từ xem TV, phim bắn súng rất kích thích."
Nghe xong câu nói cuối cùng của cô nàng, Khương Nghiêm mới chú ý tới nội dung trên TV. Chủ yếu là sau khi cô trở về Hạ Y Ninh đã chỉnh âm lượng cực nhỏ, không đặc biệt chú ý thật đúng là không dễ dàng phát hiện.
Chuyện lần trước Hạ Thần Húc giở trò xấu, Hạ Y Ninh tức giận đến mức ở trong rạp chiếu phim tư nhân xem rất lâu, còn ăn một hộp kem lớn. Tối nay chỉ ở phòng khách xem, hơn nữa chỉ có một ly nước cam đá, xem ra vấn đề không lớn.
"Hôm nay công ty lại có chuyện phiền lòng à?" Khương Nghiêm biết Hạ Y Ninh vì tranh thủ được dự án trọng điểm của AG, cả trái tim đều dồn vào công việc.
Hạ Y Ninh ngồi thẳng tắp, lúc nhìn về phía Khương Nghiêm lộ ra vẻ mặt thản nhiên thoải mái: "Không có, công ty tất cả bình thường."
"Vậy sao đêm hôm khuya khoắt chị lại xem phim bắn súng?"
Khương Nghiêm hỏi vẻ mặt chân thành, bất giác bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ. Hạ Y Ninh cứng đờ, sau lưng càng thẳng: "Nhàm chán giết thời gian mà thôi, buổi tối xem cái này vui, ngủ ngon."
Khương Nghiêm thấy nàng xem đến say mê, ngồi một lát chuẩn bị về phòng trước. Cô vừa định đi, đột nhiên nghe Hạ Y Ninh hỏi: "Đêm nay em nói chuyện với Giản Quân thế nào?"
"Rất tốt, tốt hơn lần trước, cho nên em không uống rượu." Khương Nghiêm nhớ Hạ Y Ninh hình như đã nói không thích cô uống quá nhiều.
"Tôi nghe nói gần đây cô ấy có ý định đầu tư vào cửa hàng cũ, là nhìn trúng việc làm ăn của ông chủ Tiền?"
Khương Nghiêm vốn không định nói chuyện này quá sớm, chủ yếu là Giản Quân vẫn không đồng ý điều kiện của cô. Nhưng Hạ Y Ninh chủ động hỏi, cô cũng không muốn gạt người.
"Đã bàn bạc qua, chỉ là phương án cụ thể còn cần tiếp tục trao đổi. Chị cũng biết đấy, ông chủ Tiền bọn họ trước kia bị nhà họ Lê làm phiền, nhất định sẽ rất thận trọng."
Giản Quân đến Hải Thành không lâu, lại canh chuẩn tìm được cửa hàng cũ lấy được cuộc sống mới hơn nữa phát triển không ngừng, không thể không nói khứu giác thương mại của cô ấy nhạy bén. Hạ Y Ninh bội phục rất nhiều, không khỏi có chút lo lắng.
"Không biết đây là khoản đầu tư của chính cô ấy hay là trọng tâm tiếp theo của AG."
Nếu trong tương lai AG muốn trọng điểm phát triển nhà hàng Hải Thành, Hạ thị chưa chắc đã có ưu thế quá lớn. Mà nghiệp vụ lúc trước cô ấy phụ trách, lại càng không liên quan nhiều đến ăn uống.
Thấy giọng điệu nàng đột nhiên trầm xuống, Khương Nghiêm cười khẽ an ủi: "Đây là trò mới cô ấy nghĩ ra, nghĩ làm xong về tổng bộ tranh công, không xung đột với kế hoạch ban đầu."
Hạ Y Ninh lại không vì lời này mà an tâm, ngược lại từ Khương Nghiêm thoải mái tùy ý nghe ra quan hệ của hai người hình như có cải thiện, ít nhất không giống bộ dạng chỉ nói chuyện công việc.
Trong lòng đột nhiên toát ra vẻ mặt động tác khoa trương của Diệp Thần Thần, trong lòng Hạ Y Ninh không khỏi run lên. Cân nhắc một phen, nàng chuẩn bị ám chỉ Khương Nghiêm một chút, ít nhất phải cho cô biết thái độ của mình.
"Có thể hợp tác với AG hoặc làm tốt quan hệ với Giản Quân đều là thu hoạch rất tốt, chỉ là hai người tiếp xúc quá thường xuyên, ngộ nhỡ bị người ta nhìn thấy, sợ sẽ bị tin đồn thất thiệt."
Khương Nghiêm biết nàng nói không phải không có lý, cho nên mỗi lần gặp mặt đều tương đối chú ý: "Bọn em bình thường gặp mặt đều sẽ cố gắng chọn chỗ ít người, chắc không xui xẻo như vậy đâu nhỉ?"
Không đợi Hạ Y Ninh nhiều lời, Khương Nghiêm đã tự cam đoan: "Nhưng chị nhắc nhở rất đúng, sau này em vẫn không thể sơ suất."
Hạ Y Ninh dùng sức móc điều khiển từ xa vài cái, trong lòng bắt đầu so đo: Cái gì mà em chứ, của chúng ta, thật là làm cho người ta khó chịu.
Nhưng hành động nàng buông điều khiển từ xa và đứng dậy trở về phòng lại hết sức tao nhã, chỉ dặn dò Khương Nghiêm sau này uống ít rượu một chút thì không nói thêm gì nữa.
**
Bây giờ Giản Quân gặp Khương Nghiêm, thật sự là vừa yêu vừa hận. Cô ấy đều hoài nghi tư liệu điều tra lúc trước tất cả đều là giả, Khương Nghiêm làm sao là quả hồng mềm lại làm sao không có chính kiến? Nói nhiều lần như vậy, chủ động nhường ra nhiều điều kiện ưu đãi như vậy, kết quả cô vẫn cố hết sức kiên trì điều kiện kia.
Xem ra Khương Nghiêm mềm mại không có chính kiến chỉ ở trước mặt Hạ Y Ninh mới có hiệu quả, thật sự là làm cho người ta tức giận! Giản Quân không chỉ bị Khương Nghiêm cố chấp chọc giận, còn cảm thấy mình lại thua Hạ Y Ninh một đoạn, buồn bực trong lòng trực tiếp tăng gấp bội.
Đêm nay cô ấy một mình đến quán bar giải trí, ngồi ở quầy bar gọi một ly rượu mạnh. Nam nam nữ nữ đến bắt chuyện bị cô ấy đuổi đi mấy lượt, tâm trạng của cô ấy một chút cũng không có chuyển biến tốt đẹp.
Xoay tròn ly rượu, Giản Quân cầm lấy bát gỗ trong tay, nhìn khoai tây chiên bên trong, thuận tay chia chúng thành hai nhóm.
Thật ra điều kiện của Khương Nghiêm cũng không phải là không thể cân nhắc, cô ấy chỉ là không quen khí thế bị người ta đè ép như vậy. Huống hồ rốt cuộc nên chọn Hạ Y Ninh hay là anh em Hạ Thần Vĩnh, Giản Quân quả thật phải quan sát thêm vài ngày. Cô ấy gảy khoai tây chiên hai bên, một bên cho là Hạ Y Ninh, một bên là anh em Hạ Thần Vĩnh.
Cô ấy thấp giọng nhắc tới ưu thế của mình: "Hạ Y Ninh, cha cầm quyền, con gái độc nhất, hôn nhân ổn định, thực lực bạn đời không tệ. Hạ Thần Vĩnh, trầm ổn có tư thái, tương lai cổ phần không ít, tay chân nội bộ công ty nhiều, gia đình mỹ mãn. Hạ Thần Húc, thành tích bình thường, đi theo anh cả, ồn ào ly hôn, hắt nước bẩn cho vợ, chậc chậc."
Giản Quân phân tích xong Hạ Thần Húc, có chút ghét bỏ ném miếng khoai tây chiên đại diện cho anh từ trong bát lên mặt bàn, sau đó tùy ý nhấp một ngụm rượu. Nhưng mà rượu còn chưa hoàn toàn nuốt xuống, đã bị một cơn gió đột nhiên thổi tới bên cạnh chấn động một chút.
"Cô Giản, thật trùng hợp."
Giản Quân quay đầu nhìn Diệp Thần Thần một tay chống trên quầy bar, một tay chống nạnh, mặt không đổi sắc, giọng nói lại nhẹ nhàng: "Ngại quá, hình như tôi không có ấn tượng gì với cô."
Vì để tìm được cơ hội nói chuyện riêng với Giản Quân, Diệp Thần Thần đã đợi mấy ngày cuối cùng mới nhìn thấy cô ấy một mình đến quán bar. Lúc trước cô nàng đã muốn tới đây, nhưng luôn có người giành trước, khiến cô nàng tức giận.
"Không ấn tượng cũng không sao, bây giờ làm quen một chút là được." Cô nàng chủ động vươn tay, giọng nói lại vô cùng mạnh mẽ cứng rắn, "Tôi tên Diệp Thần Thần, em họ của Hạ Y Ninh và Khương Nghiêm."
Đêm nay Giản Quân cố ý cởi bỏ bộ đồ công sở giỏi giang, một bộ váy dài bó sát người phác họa dáng người xinh đẹp của cô ấy khiến người ta ngứa ngáy, chẳng trách ngồi ở góc không bắt mắt như vậy còn có thể đưa tới nhiều người đến gần như vậy.
Diệp Thần Thần yên lặng đánh giá cô ấy một chút, lại thấy lúc cô ấy uống rượu như ẩn như hiện biểu hiện ra mị hoặc càng là làm cho người ta hoa mắt, không khỏi ở trong lòng thầm nghĩ: "Thật sự rất tao nhã, quả nhiên có tố chất làm hồ ly tinh!"
Nhìn thấy vẻ quyến rũ của Giản Quân, Diệp Thần Thần lập tức nhớ lại biểu hiện của cô nàng khi gặp Khương Nghiêm. Mái tóc dài trên cánh tay Khương Nghiêm, nói không chừng chính là cô ấy cố ý dựa vào quá khứ cọ xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro