Chương 14: Máy in tiền
Edit: phuong_bchii
________________
Khương Nghiêm làm bộ làm tịch nói thêm vài câu với hắn, cuối cùng đuổi cổ Lê Tử Phong đi: "Việc này tôi còn chưa tìm được cơ hội nói với cô ấy, không thể nóng vội, có vẻ động cơ của tôi không đơn thuần."
Lê Tử Phong ở đầu dây bên kia cười trộm vài tiếng: "Cậu vất vả theo đuổi bốn năm, hiện tại chính là lúc thu hoạch. Nhân tài kiêm đắc lý tưởng nhất, cậu cũng đừng bỏ lỡ cơ hội."
Khương Nghiêm không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình bỉ ổi hiện tại của hắn, trong lòng nhịn không được thầm mắng một câu.
"Tóm lại tôi có chừng mực, cứ như vậy trước đi."
Cúp điện thoại, Khương Nghiêm định lên mạng điều tra hiện trạng kinh doanh của cửa hàng cũ, thì bị Khương Đạt Minh gọi tới.
Anh ta mới từ bên ngoài xã giao trở về, trên người còn kèm theo chút mùi rượu, nhưng càng nhiều chính là tiều tụy.
"Hôm nay em ăn cơm tối ở nhà họ Hạ?"
"Vâng, vừa trở về không lâu."
Khương Đạt Minh ném cà vạt sang một bên, xoa huyệt Thái Dương vài cái, giọng trầm thấp: "Hiện tại quan hệ giữa em và nhà họ Hạ không tệ, tiếp tục duy trì."
Khương Nghiêm không nhìn anh ta, tầm mắt nhìn chằm chằm sàn nhà trước mắt, nhẹ nhàng vâng một tiếng, xem như đáp lại.
Khương Đạt Minh đoán chừng là xã giao tối nay bị kích thích hoặc là áp lực, một lát sau lại nhắc tới nhà họ Hạ: "Còn hơn một tháng nữa là cử hành hôn lễ, sau khi kết hôn em vào Hạ thị làm việc, mọi việc nhớ phải khiêm tốn, không được xung đột với người khác."
Khương Nghiêm tốt nghiệp thạc sĩ trở về, người trong nhà vẫn chưa đề cập tới chuyện công việc của cô, một lòng chờ cô kết hôn. Hiện tại đột nhiên nói đến việc này, lại là dặn dò cô đừng đắc tội với người khác.
"Em sẽ không gây chuyện."
Khương Nghiêm thầm nghĩ, tôi mới lười gây chuyện thị phi, chỉ cần những người đó đừng chủ động trêu chọc tôi là tốt rồi.
"Sáu tháng cuối năm công ty chúng ta còn hai khoản vay dự án hết hạn, trước cuối năm khẳng định không trả lại được tiền, cho nên phải xin gia hạn."
Khương Nghiêm vẫn duy trì nghiêm túc, anh ta đột nhiên nói đến chuyện công ty, tám chín phần là có liên quan đến nhà họ Hạ. Quả nhiên, Khương Đạt Minh chuyển đề tài sang Hạ Y Ninh.
"Sau khi hai đứa kết hôn, em đối xử tốt với Hạ Y Ninh một chút, cũng nói chuyện giúp gia đình nhiều hơn. Nếu hai khoản vay này có thể nhận được sự giúp đỡ hoặc bảo lãnh của Hạ thị, tất cả vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng."
"Không phải hai nhà đã hợp tác rồi sao?"
"Vậy còn lâu mới đủ, dựa theo thực lực của Hạ thị, đầu tư lúc trước hoàn toàn là tùy tiện."
Khương Nghiêm không nói tiếp nữa, cô biết vấn đề căn bản của Khương thị không phải tiền có thể giải quyết, nhưng nguy cơ trước mắt lại quả thật cần một số tiền lớn để giảm bớt.
"Nếu em không hiểu chuyện làm ăn, có thể trở về hỏi anh hoặc là đi tìm ba, mọi người đều sẽ dạy em mở miệng với Hạ Y Ninh."
"Cô ấy ở Hạ thị cũng không có quyền quyết định, nói với cô ấy tác dụng không lớn."
Khương Đạt Minh cười nhẹ, lạnh lùng mười phần: "Trong công ty quả thật là do hai người anh họ của cô ấy làm chủ, nhưng cô ấy ở nhà được cưng chiều như vậy, chỉ cần cô ấy mở miệng, bọn họ cũng sẽ không thể không đồng ý."
Trong lòng Khương Nghiêm cảm thấy không thoải mái, còn buồn bực hơn hơn lúc gọi điện thoại với Lê Tử Phong. Tình cảm của cô và Hạ Y Ninh sau khi kết hôn liền trở thành máy in tiền trong mắt người khác, bất cứ lúc nào cũng có thể thỏa mãn nhu cầu tài chính của những người này.
Trở lại phòng, Khương Nghiêm vẫn có chút buồn bã, không biết nên cảm thấy bi ai cho chính mình hay là Hạ Y Ninh.
Ngày hôm sau Hạ Y Ninh hẹn cô cùng đi xem bài trí phòng cưới, Khương Nghiêm đoán là ý của mẹ Hạ. Thái độ của Hạ Y Ninh đối với cô vẫn không lạnh không nóng, nhưng ít nhất chưa từng đòi hỏi cô cái gì. So với ở nhà, cô thích ở chung với "đối tượng hợp tác" này hơn.
Nhà thiết kế tự mình giám sát hiện trường, đối với mỗi một chi tiết đều cố gắng đạt tới hoàn hảo, nhìn thấy Hạ Y Ninh đi tới, khuôn mặt tươi cười nghênh đón.
"Cô Hạ, tiến độ bài trí sớm hơn 10% so với kế hoạch, hiện tại cũng chỉ thiếu chút nữa là hoàn thành công việc. Cô có thể xem xung quanh, có gì cần thay đổi điều chỉnh có thể nói cho tôi biết."
"Được, chúng tôi xem thử trước."
Chờ nhà thiết kế rời đi, Hạ Y Ninh quay mặt nói với Khương Nghiêm: "Bản thiết kế và giai đoạn đầu khởi công tôi đều đã xem qua, nếu em có chỗ nào muốn tăng thêm, cứ nói với tôi."
"Em không có yêu cầu gì đặc biệt, dù sao đây cũng là nhà của chị."
Khương Nghiêm nói hết sức tự nhiên, hoàn toàn không coi nơi này là ngôi nhà tương lai của mình. Cô cũng không có gì mất mát, dường như căn bản không quan tâm đến kết cục cuối cùng mình sẽ rời khỏi nơi này. Ngược lại Hạ Y Ninh thấy cô tùy ý lạnh nhạt như thế, có chút bất ngờ cũng có chút khó hiểu.
"Mặc dù là diễn kịch, nhưng em vẫn phải sống ở đây. Lúc trước là tôi suy nghĩ không thấu đáo, xem nhẹ ý kiến của em. Nếu mẹ đã nói, em vẫn nên đưa ra ý kiến thì tốt hơn."
Nghe nàng nói như vậy, Khương Nghiêm biết phải nói gì, Hạ Y Ninh trở về mới báo cáo kết quả công việc. Có lẽ ở trong lòng trưởng bối, hai người có thương có lượng mới là tượng trưng cho cuộc sống tốt đẹp, chẳng trách mỗi một lần mẹ Hạ đều cường điệu để cho cô tham dự nhiều hơn.
Khương Nghiêm đành phải đi vào phòng ngủ, nhìn xung quanh một vòng, trong lòng rất thích hiệu quả trang trí, cũng thật sự không tìm ra tật xấu gì lớn. Hạ Y Ninh thấy cô xem phòng ngủ, cũng xem thư phòng, chuẩn bị xuống phòng khách, đành phải mở miệng nhắc nhở: "Còn phòng cho khách chưa xem."
Khương Nghiêm quay đầu nhìn nàng, trong mắt rõ ràng là nghi hoặc.
Hạ Y Ninh dùng ánh mắt ý bảo ngay tại cánh cửa đối diện phòng ngủ chính.
"Chính là gian kia, sau này cũng là phòng của em."
Khương Nghiêm hiểu ra, sau khi kết hôn hai người phải ngủ riêng, phòng cho khách mới là vùng trời thuộc về cô.
Mở cửa, đi vào nhìn một vòng, cũng rất tốt, chỉ là có vẻ cứng nhắc một chút. Khương Nghiêm gọi nhà thiết kế tới, nói mấy chỗ cần thay đổi. Nhà thiết kế liếc mắt nhìn Hạ Y Ninh, sau khi nhận được thái độ khẳng định thì lần lượt ghi chép lại.
"Cô Khương yên tâm, tôi lập tức cho người đi điều chỉnh, trong vòng một tuần chỉnh sửa xong."
"Về phương diện đồ nội thất, có gì muốn mua thêm không?"
"Không có, tôi đối với đồ dùng nội thất không có chấp niệm gì."
Hạ Y Ninh trầm mặc một lát, ý ám chỉ: "Lần trước tôi xem vòng bạn bè của Lưu Tâm Nghi, nói em đang đi dạo cửa hàng đồ gia dụng, tôi cho rằng em sẽ thích nhãn hiệu này."
Khương Nghiêm yên lặng gật đầu trong lòng, đúng là có, nhưng đã dọn đến căn hộ nhỏ của tôi rồi. Nơi này cùng lắm là ở tạm, tôi cũng không nhọc lòng làm những thứ này.
"Ngày đó vừa lúc nhàn rỗi không có việc gì mới đi, em đối với những thứ này không quan tâm."
Khương Nghiêm nói xong, liền chủ động xuống lầu đến phòng khách, sau đó lại đi phòng ăn và phòng bếp dạo một vòng. Hạ Y Ninh nhìn bóng lưng của cô, nhớ tới lời Diệp Thần Thần nói với mình tối hôm qua.
"Chị họ, em phát hiện Khương Nghiêm thật sự thay đổi rất nhiều. Chị ta đối xử với chị rất tốt, nhưng đã không mở miệng ngậm miệng lấy chị làm trung tâm, nhưng em cảm thấy chị ta bây giờ thuận mắt hơn nhiều."
Hạ Y Ninh đi tới, đứng sau Khương Nghiêm, nhẹ giọng nói: "Chuyện chụp ảnh lần trước, vẫn chưa có cơ hội chính thức cảm ơn em."
Khương Nghiêm đang nghiên cứu một bộ dụng cụ làm bếp, cân nhắc có thể dùng để làm bánh rán hành ở nhà hay không."
Cô xoay người, đầu tiên là sững sờ, sau đó cười nói: "Giúp đỡ lẫn nhau thôi, nếu chị thật sự bị tổn thương do giá rét, em khẳng định cũng gặp tai ương theo."
Khóe miệng Hạ Y Ninh khẽ nhếch, có chút vui vẻ đối với việc Khương Nghiêm không thuận theo cây cột leo lên, nhân cơ hội gần sát.
Rời khỏi phòng cưới, Hạ Y Ninh nói phải về công ty, Khương Nghiêm lái xe đưa nàng qua sau đó lại đến cửa hàng cũ.
Con gái ông chủ Tiền cũng ở đó, cô còn chưa đi vào đã nghe được cuộc đối thoại của bọn họ.
"Ba, ba không phải là bị người ta lừa chứ, tiệc cưới này thế mà lại là sự kiện trọng đại của hào môn Hải Thành gần đây, làm sao có thể rơi xuống trên đầu của ba?"
Ông chủ Tiền vẫn là giọng điệu lạnh nhạt bình tĩnh, nhưng bởi vì là đối với con gái, lại thêm vào vài phần cưng chiều và thân thuộc: "Cũng không cần phí vào cửa cũng không cần ba đóng bất kỳ khoản phí gì, chỉ là để cho ba đi làm một chút bán rán, có thể lừa ba cái gì? Con cũng nói người ta là hào môn, hào môn thiếu chút tiền nhân công này sao?"
Con gái ông chủ Tiền vẫn có chút cảnh giác, nhưng nghe ông ấy nói như vậy, cũng cảm thấy có lý.
"Người kia có nói chính mình có quan hệ với hai nhà Hạ, Khương không? Đừng đến lúc đó lừa gạt ba vui mừng một hồi, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn."
Ông chủ Tiền dừng một chút, ông ấy chỉ biết họ Khương Nghiêm, bọn họ đều gọi cô là Tiểu Khương. Cụ thể quan hệ với hai nhà này, ông ấy quả thật không hỏi kỹ.
"Ba xem, loại chuyện này cũng không hỏi rõ ràng, ngộ nhỡ là mượn cơ hội lừa đảo thì sao? Ba, hiện tại người xấu rất nhiều, không phải như thời của ba, không phải người khác cứ nói vài câu ba liền tin dễ dàng được."
Ngữ khí của ông chủ Tiền rõ ràng ảm đạm, nhẹ nhàng thở dài: "Là không bằng thời của chúng ta, khi đó chúng ta tuy rằng không nhiều tiền, nhưng giữa người với người đâu có cần đề phòng nhiều như vậy."
Khương Nghiêm ở bên ngoài nghe một hồi, vừa lúc gặp được hàng xóm đến ăn cơm, liền cùng bọn họ đi vào.
"Ông chủ Tiền, cháu lại tới rồi đây."
Cô cười chào hỏi, đi đến bàn gần con gái ông ấy nhất ngồi xuống.
Người trước đó còn đang tẩy não ông chủ Tiền, sau khi nhìn thấy Khương Nghiêm rõ ràng giật mình, một lát sau mới phản ứng lại, miệng cũng không khép lại được.
"Cô...... cô...... là?"
Ảnh chụp của Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh trước đó đã chính thức gửi cho các phương tiện truyền thông lớn, ông chủ Tiền không thường lên mạng, cho dù lên mạng cũng không chú ý đến những nội dung này. Hơn nữa người trong ảnh lại trang điểm, ông ấy tất nhiên không nhận ra Khương Nghiêm là ai.
Nhưng con gái ông chủ Tiền là streamer, rất nhạy cảm với chuyện này, lập tức nhận ra Khương Nghiêm.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro