Chương 32
Edit: phuong_bchii
_________________
Những khách mời khác đều là vẻ mặt người từng trải, nhịn cười tiếp tục nghe Nhan Tư giới thiệu. Loại keo dính triền miên đến chân trời này có lẽ cũng chỉ có thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt và mới kết hôn mới có thể có. Đợi đến khi bị các chuyện vụn vặt trong hiện thực làm cho tinh thần và thể xác lao lực quá độ, ngay cả "trả bài" định kỳ cũng cảm thấy là gánh nặng.
Hạ Thần Húc ở bên ho nhẹ hai tiếng, ý bảo Nhan Tư đừng nhiều lời, cũng sợ Hạ Y Ninh sẽ giận. Nhưng cũng rất kỳ lạ, anh lén nhìn em họ mấy lần, phát hiện Ninh Ninh vậy mà còn mỉm cười?
Nếu cái này đặt ở trên người một nam một nữ, người chồng nhất định sẽ cảm thấy mất mặt, cũng may hai cô đều là nữ, quấn quít si mê tuyệt không giảm giá khoa trương như vậy. Nhưng Khương Nghiêm mặt dày mày dạn theo đuổi nhiều năm từ lâu đã bị rất nhiều người chê cười sau lưng, hôm nay Nhan Tư vừa nói như thế, lại thêm tư liệu thực tế chọc người ta liên tưởng.
Tối hôm qua Khương Nghiêm có một chi tiết mì xào chưa biết rõ ràng, gửi tin nhắn cho ông chủ Đinh, hơn bốn giờ sáng mới nhận được hồi âm, sau khi cô xem xong còn chưa kịp thực hành. Trên đường đi cô gần như đều nhớ lại tất cả các bước, ở trong đầu mô phỏng xào rất nhiều lần, chỉ là thông qua tưởng tượng cũng có thể lĩnh hội niềm vui của món ngon.
Lời nói của Nhan Tư cô nghe được một nửa liền bỏ trốn che đậy, những lời này không thể nói không hề ảnh hưởng đến cô, nhưng cô cũng biết không thay đổi được chuyện quá khứ, lười tranh luận với người khác.
Hạ Y Ninh cần một ít người bên ngoài chứng kiến để chứng minh nàng và Khương Nghiêm thân mật, nhưng cũng sợ nói thái quá làm cho Khương Nghiêm xấu hổ, dù sao sau khi phát sóng hàng chục ngàn người xem. Hiện tại nàng và Khương Nghiêm là trói buộc một thể, Khương Nghiêm mất mặt cũng là cô mất mặt.
Ở ngoài nhà họ Hạ, nàng phải để Khương Nghiêm ngẩng đầu làm người.
Vừa rồi nàng đã nghĩ kỹ, nếu Nhan Tư tiếp tục nói, sau đó bảo tổ tiết mục cắt bỏ, cũng may tất cả đều dừng ở thời điểm có thể khống chế.
Năng lực khống chế sân khấu của MC không tệ, thấy bầu không khí còn chưa chuyển biến xấu liền nhanh chóng chuyển sang chủ đề tiếp theo, sau đó không lâu liền bắt đầu tiết mục quan trọng nhất của ngày hôm nay: Cuộc thi nấu nướng.
Mỗi cặp cử một người ra đại diện, không giới hạn nam nữ, nhưng phải là người bình thường trong nhà chủ yếu xuống bếp. Người kia có thể ở bên cạnh trợ giúp, không thể gian lận, nếu không sẽ tính là thua.
Nhan Tư nóng lòng muốn thử, nhân cơ hội còn liếc mắt nhìn Hà Ưu Nhiên một cái, thấy đối phương cũng đã đeo tạp dề, một bộ dáng bà nội trợ hiền lành.
Cô ấy bĩu môi nhẹ giọng nói với Hạ Thần Húc: "Đợi lát nữa em làm món mì xào, anh giúp em để ý Hà Ưu Nhiên."
"Để ý cô ấy làm gì?" Hạ Thần Húc nhìn sang bên kia, trong đĩa đặt hình như là thịt ba chỉ, đoán bọn họ có thể phải làm thịt kho tàu.
"Không thể để cho cô ta thắng!"
Hạ Thần Húc bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không nghiêng về phía đối phương. Trong quá trình ghi hình trước đó Hà Ưu Nhiên có mấy lời quả thật rất sắc bén, tựa hồ hoàn toàn khinh thường cô vợ toàn thời gian.
"Anh vẫn nên để ý em thì hợp lý hơn."
Nhan Tư bất mãn: "Để ý em thì có ích lợi gì?"
"Sợ em tay chân lọng cọng, động tác không thuần thục gây ra sự cố, anh ở bên cạnh để ý cứu em trước."
Lời này không có cách nào nói tiếp, Nhan Tư tức giận, chuẩn bị đợi lát nữa phải biểu hiện thật tốt, để cho mọi người nhìn xem cô ấy mấy ngày nay luyện tập không phải uổng phí.
Hạ Y Ninh ở bên cạnh cô ấy không xa, bởi vì là bánh nướng quy, nguyên liệu nấu ăn đơn giản hơn rất nhiều, Khương Nghiêm còn giúp nàng lấy đồ từ trong vali bày ra.
Nhan Tư ghen tị nhìn, không nhịn được thở dài: "Ninh Ninh thật hạnh phúc, Tiểu Khương thật chu đáo."
Hạ Thần Húc bình thường ở nhà căn bản cũng mặc kệ những thứ này, chịu tới tham gia chương trình này cũng là vì có thể gia tăng danh tiếng, dù sao ở trong công ty cảm giác tồn tại của anh so với anh trai thấp hơn rất nhiều.
Kết quả sau khi tới mới phát hiện hoàn toàn là bị Nhan Tư mang theo chạy, nếu bàn về cảm giác chương trình giải trí, anh kém xa cô vợ đã từng dốc sức làm việc nhiều năm trong giới giải trí.
"Nếu em làm không tốt đừng khoe khoang, mở miệng sớm một chút, chúng ta có thể đổi hạng mục." Hạ Thần Húc nhìn Nhan Tư nóng lòng muốn thử, có chút lo lắng.
"Anh chỉ biết đả kích em."
MC tuyên bố chính thức bắt đầu, mọi người nhao nhao chuẩn bị bật bếp. Nhan Tư phát hiện quên mang nước sốt đặc chế lên, lại bảo Hạ Thần Húc đi lấy. Đây chính là thứ cô ấy bảo đầu bếp gia đình đặc biệt điều chế, hôm nay có tác dụng lớn.
Kết quả Hạ Thần Húc đi chưa được bao xa đã nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai, giọng nói anh không thể quen thuộc hơn. Anh xoay người lại, thấy bếp lò trước mặt Nhan Tư không biết vì sao đột nhiên bùng lửa lên, cực kỳ nguy hiểm.
Hạ Y Ninh phản ứng nhanh hơn anh, kéo Nhan Tư lui về phía sau, tránh xa ngọn lửa. Nhân viên công tác nhanh chóng tiến lên xử lý, mọi người mới kịp phản ứng.
Hạ Thần Húc tiến lên kéo tay Nhan Tư, hỏi: "Có bị thương ở đâu không?"
Nhan Tư vẫn luôn rất chú trọng biểu cảm trong ống kính lúc này mắt ngấn lệ: "Ông xã, bỏng đến cổ tay rồi."
Cô ấy vừa rồi xắn tay áo lên chuẩn bị biểu hiện thật tốt, ai ngờ ngược lại làm cho cổ tay mịn màng bị thương càng nặng.
"Còn có chỗ nào khác sao?"
Đã rất lâu rồi Hạ Thần Húc không lo lắng cho cô ấy như vậy, Nhan Tư không khỏi phóng đại cảm giác đau đớn: "Chỗ khác chắc là không có, nhưng cổ tay đau quá."
Khương Nghiêm cũng bị sự cố vừa rồi làm cho hoảng sợ, cho đến khi Hạ Y Ninh bước nhanh lao ra cô mới kịp phản ứng, lúc đuổi theo vẫn chậm một bước. Cũng may hai người đều không sao, nhưng cô vẫn nhịn không được muốn nói một câu Hạ Y Ninh thật sự là gan dạ.
"Tôi không suy nghĩ nhiều, tình huống của chị dâu, tôi cách chị ấy gần nhất, nhất định phải đi giúp chị ấy."
Khương Nghiêm quan sát nàng một phen, thấy không có gì đáng ngại, thở phào nhẹ nhõm: "Em không nói chị không đúng, nhưng như vậy thật sự quá nguy hiểm."
Nhan Tư bị thương, nhất định là không thể tiếp tục dự thi. Tổ tiết mục tạm dừng ghi hình, để cho tất cả mọi người điều chỉnh cảm xúc mới bắt đầu lại một lần nữa. Khương Nghiêm lúc này mới phát hiện sắc mặt Hạ Y Ninh không đúng lắm, lại thấy tay phải của cô tựa hồ không giơ lên nữa.
"Chị thật sự không sao?"
Hạ Y Ninh đứng lên chuẩn bị tiếp tục tham gia ghi hình, vẻ mặt bình tĩnh: "Không sao."
Khương Nghiêm đột nhiên nắm lấy tay phải của nàng đưa đến trước mắt, quả nhiên nhìn thấy trên ngón tay có dấu vết bị phỏng.
"Sao không nói?"
Hạ Y Ninh muốn rút tay lại, lại bị Khương Nghiêm bắt lấy, đành phải bất đắc dĩ giải thích: "Tôi chỉ bị thương nhẹ, không muốn làm mọi người căng thẳng nữa."
Khương Nghiêm mím môi, dường như không hài lòng lắm với câu trả lời này.
"Chỉ là bị thương một chút, buổi tối trở về xử lý cũng được."
Nhưng khi Hạ Y Ninh muốn tiếp tục, phát hiện đau đớn so với tưởng tượng của nàng còn nặng hơn một chút. Khương Nghiêm không đành lòng để nàng chịu đựng, vẫy tay ý bảo tổ tiết mục tạm dừng khởi động lại, sau đó nói tình huống của Hạ Y Ninh với đạo diễn.
Đối phương quả nhiên để ý, để Hạ Y Ninh bôi thuốc xong cũng không miễn cưỡng nàng tiếp tục dự thi. Lần này, tất cả người nhà họ Hạ đều rút khỏi cuộc thi, dường như thiếu đi rất nhiều điểm đáng xem. Nhưng ai cũng không dám miễn cưỡng hai người bị thương lên sân khấu, đắc tội với nhà họ Hạ hậu quả rất nghiêm trọng.
Những khách mời khác trên mặt không lộ ra, thật ra trong lòng đều đang vụng trộm vui vẻ. Tiêu điểm của chương trình kỳ này chắc chắn không phải là người nhà họ Hạ, đã bị vợ chồng Hạ Thần Húc áp chế hai tập, vốn tưởng rằng tập này còn phải tiếp tục chạy cùng.
Không ngờ, ông trời có mắt.
Vì thế mấy cặp còn lại đều hăng hái, vị trí thứ nhất vốn vô vọng tựa hồ đều ở trước mắt, ai lại thờ ơ chứ.
Hai cặp vốn nên là nhân vật chính đột nhiên đều không thể lên sân khấu, tổ tiết mục cũng phải tạm thời điều chỉnh kịch bản, trong lúc nhất thời ghi hình hoàn toàn đình trệ.
Khương Nghiêm thấy vẻ mặt Hạ Y Ninh không tốt lắm, cho rằng nàng đang tức giận vì chuyện vừa rồi.
"Em không muốn vết thương của chị kéo dài trở nên tồi tệ hơn, thật ra bị phỏng có thể nhỏ có thể lớn." Đây là một câu mà các ông chủ đảo muôi nhiều năm thường nói, Khương Nghiêm không biết tại sao lại nhớ kỹ.
Bị phỏng không sao, quan trọng là kịp thời xử lý thích đáng. Khương Nghiêm không hy vọng ngón tay hoàn hảo kia của Hạ Y Ninh bởi vì sự cố lần này mà để lại bất cứ dấu vết gì, cho dù Hạ Y Ninh tức giận cô cũng không hối hận với quyết định vừa rồi.
"Tôi không có giận, chỉ cảm thấy có hơi đáng tiếc, chuẩn bị lâu như vậy, kết quả ngay cả cơ hội bắt đầu cũng không có."
Khương Nghiêm nhìn gò má thất vọng của nàng, tâm niệm khẽ động, chủ động xin đi giết giặc: "Hay là để em làm nhé."
Hạ Y Ninh đương nhiên không quá tin tưởng vào trình độ của Khương Nghiêm, tuy rằng nàng thường đến cửa hàng của ông chủ Tiền, nhưng ăn nhiều hơn nữa cũng không có nghĩa là biết làm.
"Đừng miễn cưỡng, coi như hôm nay không may mắn."
Nhan Tư lại không cách nào tiêu tan, thậm chí ở bên cạnh rơi lệ, không biết là đau hay là tức giận.
Hạ Thần Húc nhìn cổ tay cô ấy, nói gì cũng không để cô ấy lăn qua lăn lại nữa.
"Ông xã, hay là anh lên đi? Hôm nay tuyệt đối không thể để họ Hà kia thắng, nếu không thật sự tức chết em."
"Đã là lúc nào rồi, em còn so đo chuyện này. Người ta dựa vào bản lĩnh cạnh tranh, ai thắng ai thua cũng chả có vấn đề gì."
Khương Nghiêm thấy Nhan Tư ấm ức lại không cam lòng, nghĩ đến lời nói hùng hồn gần đây cô ấy thường luyện tập trong bếp, cũng cảm thấy hoàn toàn bỏ qua có chút đáng tiếc, vì thế quyết định đi thương lượng với tổ đạo diễn một chút.
Sau khi thương lượng kết quả chính là Khương Nghiêm đại diện hai cặp nhà họ Hạ tham dự, cần nấu hai phần, hơn nữa không được lặp lại.
Vừa nghe Khương Nghiêm muốn lên, Nhan Tư không để ý khóe mắt còn mang theo nước mắt, cọ đến bên cạnh Hạ Y Ninh, phấn khích nói: "Ninh Ninh, Tiểu Khương có phải sớm đã có chuẩn bị rồi không?"
Nhìn Khương Nghiêm đã đang làm công tác chuẩn bị, động tác có chút thuần thục, người không quen đều cho rằng cô thường xuyên xuống bếp.
Chỉ có Hạ Y Ninh nhẹ nhàng lắc đầu: "Cô ấy cũng hết cách mới lên."
Nghe giọng điệu này, dáng vẻ rất không đánh giá cao. Trái tim Nhan Tư vừa mới dâng lên lại bắt đầu rơi xuống, nhưng có người tham gia dù sao cũng nhiều hơn một chút hy vọng so với trực tiếp tuyên bố bỏ cuộc.
"Chỉ cần thắng Hà Ưu Nhiên là được." Nhan Tư thầm đặt mục tiêu thấp nhất cho Khương Nghiêm.
Khương Nghiêm thay Nhan Tư dự thi trước, vẫn dùng nguyên liệu nấu ăn cô ấy chuẩn bị trước đó, nhưng cũng không dùng nước sốt đặc biệt mang từ nhà đến. Khương Nghiêm bảo tổ tiết mục mang không ít gia vị lên, chỉ lấy tay che đi phân lượng cụ thể và thứ tự thêm vào.
Nhan Tư và Hạ Y Ninh nhìn chăm chú, nhưng vẫn bị Khương Nghiêm làm như thật chọc cười.
"Ninh Ninh, Tiểu Khương rất ra dáng, còn biết phải che lại nữa, có thể hiện ra cảm giác thần bí của cách điều chế công thức độc nhất vô nhị."
Hạ Y Ninh chưa từng thấy Khương Nghiêm nghiêm túc nấu ăn như vậy, trên thực tế nàng cũng không ngờ Khương Nghiêm biết làm những thứ này.
Nhưng khi Khương Nghiêm gọn gàng linh hoạt vớt mì từ trong nước lạnh lên rồi đổ vào trong nồi, trầm ổn có thứ tự mà lần lượt thêm gia vị vào, cùng với thịt băm, cải ngồng và nấm hương trộn đều, mùi thơm mê người bắt đầu phát tán trong không khí.
MC cách gần nhất, cũng là người đầu tiên nhịn không được nuốt nước miếng. Phản ứng này bị micro trong tay hắn truyền ra rõ ràng, dẫn tới mọi người cười một trận.
Khương Nghiêm hết sức tập trung, độ lửa đắn đo đúng chỗ, cố gắng nhớ lại chi tiết mà ông chủ Đinh đã nhấn mạnh, cố gắng làm tốt nhất. Cô không có luyện tập qua quá nhiều lần, chỉ có thể bằng vào bản năng và lĩnh ngộ hoàn nguyên, tất nhiên không cách nào đạt tới cảnh giới của ông chủ Đinh.
Nhưng cho dù là như vậy, trình độ cũng tốt hơn Nhan Tư rất nhiều. Ống kính đẩy tới gần, đĩa dầu thơm lại co dãn mười phần mì xào làm cho người ta nhịn không được kêu lên.
Chờ đến phiên thay Hạ Y Ninh lên sân khấu, MC mang theo thân cận và lấy lòng, cười hỏi: "Vừa rồi là thay chị dâu xuất chiến, đã biểu hiện đủ đặc sắc. Hiện tại thay vợ lên sân khấu, chuẩn bị ra đòn sát thủ gì đây?"
Nhan Tư đã gọi nhân viên đoàn phim chia ra một đĩa mì xào nhỏ qua, hiện tại đang ăn rất ngon. Hiện tại lòng tin của cô ấy đối với Khương Nghiêm có thể thắng tăng gấp mấy lần, nghe được câu hỏi của MC, cô ấy cũng chế nhạo Hạ Y Ninh theo.
"Ninh Ninh, em nói xem Tiểu Khương sẽ nướng bánh quy ra hoa gì?"
Hạ Y Ninh đối với biểu hiện vừa rồi của Khương Nghiêm cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng bắt đầu sinh lòng chờ mong. Nhưng nàng không tin đối phương có phải cũng hiểu cái này hay không, đột nhiên có chút hối hận lúc mình luyện tập không gọi Khương Nghiêm.
Ai ngờ Khương Nghiêm cười cười: "Vợ tôi trước đó chuẩn bị là bánh nướng quy, vậy tôi cũng làm bánh đi, nhưng là bánh rán hành."
Khách mời vừa rồi bởi vì biểu hiện của cô mà căng thẳng lên vừa nghe cô muốn làm bánh rán hành, nhịn không được cười thầm. Bánh rán hành không khỏi quá đơn giản đi, bột mì rắc chút hành, quét chút dầu chiên xong là được.
Sau khi Khương Nghiêm bắt đầu ra mặt, bầu không khí hiện trường lại thay đổi, đại khái là không nghĩ tới có người ngay cả bột mì cũng chú ý lại có tiết tấu như thế. Khương Nghiêm đối với lực khống chế đã cực kỳ thuần thục, cô thậm chí có thể nhắm hai mắt lại cảm giác được trình độ chặt chẽ của cục bột mì.
So với lúc xào mì vừa rồi càng thêm lưu loát, có thể nói là lưu loát liền mạch.
MC đứng bên cạnh cô gần như sắp rơi nước mắt, nhịn không được đưa ra yêu cầu: "Có thể chia cho tôi một cái không?"
Hắn thừa nhận chính mình quá mức tập trung, nhưng mùi vị này thật sự chính là khi còn bé bà ngoại ra phố mua thức ăn mang theo. Khi đó hắn chỉ biết là ở nhà chờ ăn, nếu như còn muốn ăn thì xin bà ngoại ngày mai lại mua, lại chưa từng để tâm qua là mua ở chợ rau nào ở cửa hàng nào.
Sau đó lại sau đó, rất nhiều món ngon làm phong phú cuộc sống của hắn, nhưng không cách nào thay thế vướng bận thèm thuồng nhất trong ký ức. Chờ sau khi hắn biết sau đó cảm thấy muốn đi tìm dư vị, mới phát hiện nhà cũ phá bỏ và di dời, chợ cải tạo, mà bà ngoại người duy nhất còn có thể nhớ rõ tìm cửa hàng ở đâu, cũng đã sớm qua đời.
Hương vị quen thuộc, tựa hồ lập tức kéo hắn trở lại quá khứ bị hoài niệm thật sâu, hoặc là thành lập liên hệ hắn với bà ngoại đã rời đi nhiều năm một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro