Chương 48
Edit: phuong_bchii
_________________
Cơm trưa kết thúc, Hạ Y Ninh cùng Giản Quân quay về bộ phận quảng bá, buổi chiều sẽ chính thức bắt đầu trao đổi nội dung hợp tác cụ thể. Khương Nghiêm vừa lúc cũng muốn trở về văn phòng, liền cùng bọn họ đồng hành một đoạn đường.
Trước khi chia tay, Giản Quân đột nhiên nói với Khương Nghiêm: "Cảm ơn chủ nhiệm Khương đã có lòng chiêu đãi trưa nay, cũng khiến chúng tôi thực sự cảm nhận được sự quan tâm tỉ mỉ của quý công ty đối với nhân viên."
"Cảm ơn đã khích lệ, có thể khiến mọi người ăn vui vẻ, tôi cũng rất vui."
Lúc này Giản Quân mới thu tay bắt tay Khương Nghiêm lại, lại gật đầu cười với cô.
Lần này, không chỉ có Hạ Y Ninh và Tần Ích San, ngay cả cô gái trong văn phòng cũng nhìn ra ấn tượng của cô Giản đối với chủ nhiệm Khương vô cùng tốt.
Buổi chiều hoàn thành giới thiệu dự án, Giản Quân rời khỏi Hạ thị, vừa lên xe liền nói với thư ký: "Khương Nghiêm nhất định phải nghiêm túc chú ý, với tâm tư và năng lực của người này, sẽ không chỉ làm được vị trí chủ nhiệm văn phòng này."
Hôm nay thư ký cũng có mặt, đi theo Giản Quân gặp không ít người, ấn tượng với Khương Nghiêm cũng không kém: "Tôi biết phải làm thế nào."
Giản Quân suy nghĩ một chút, lại bổ sung một câu: "Tôi cảm thấy Hạ Y Ninh hình như cũng không giống với tưởng tượng lúc trước của tôi."
Thư ký ngầm hiểu lời ám chỉ này của cô ấy, bên cạnh cái tên Khương Nghiêm lại thêm ba chữ Hạ Y Ninh. Hai người cùng trở thành nhân vật được chú ý cùng cấp bậc với hai anh em Hạ Thần Vĩnh.
Hôm nay người của AG tới, Hạ Thần Vĩnh chỉ lộ mặt lúc ban đầu tiếp đãi, nhưng âm thầm chú ý hướng đi. Biết được bọn họ đúng là đi căn tin nhân viên dùng cơm, cảm thấy bất ngờ nhưng sau khi nghe nói đối phương rất hài lòng lại tạm thời yên tâm.
Hạ Thần Húc cùng anh nói về những tình huống khác của Giản Quân, cuối cùng vẫn có chút khó hiểu: "Muốn nói phong cách làm việc của vị thiên kim tiểu thư này, cũng không khác mấy so với những người khác, nhưng tại sao lại cứ thích đến căn tin nhân viên chứ?"
"Bản thân người ta cũng nói rồi, muốn xem trạng thái chân thật của nhân viên công ty, có thể hiểu được."
Hạ Thần Húc nở nụ cười: "Tuổi không lớn, tâm tư cũng rất sâu. Em chưa từng thấy ai bằng tuổi cô ấy lại chú ý đến phương diện này."
"Có thể tạm thời thay thế khu chuyên viên đại Trung Hoa, đại diện tập đoàn AG tới, em cảm thấy cô ấy sẽ có bao nhiêu ngây thơ?"
"Anh, anh đừng quên AG cũng là xí nghiệp gia tộc, tuy là kế thừa mấy trăm năm, nhưng cũng tránh không được huyết thống. Ninh Ninh nhà chúng ta không phải cũng như vậy sao, thân phận cũng có quan hệ nhất định."
Hạ Thần Vĩnh lại không thể không suy nghĩ sâu xa, cũng không hoàn toàn đồng ý với lời nói vừa rồi của anh.
"Sau này chúng ta cũng không thể dùng ánh mắt quá khứ nhìn Ninh Ninh nữa, lần này tâm tư của em ấy không chỉ là hoàn thành công việc."
"Nào có khoa trương như vậy? Em ngược lại cảm thấy em ấy muốn tranh khẩu khí, chứng minh cho chú hai xem, sau khi kết hôn em ấy trưởng thành, có năng lực làm việc tốt hơn." Hạ Thần Húc dừng một chút, còn nói, "Cũng có thể muốn nhân cơ hội kiếm chút lợi ích cho Khương Nghiêm, điều cô ta ra khỏi văn phòng."
Phong ba lần trước Khương Nghiêm tố cáo nhà cung cấp căn tin ngày càng lắng xuống, nhà cung cấp mới cũng dần dần được nhân viên công nhận. Mặc dù về mặt báo giá cao hơn một chút so với trước đây, nhưng sau khi loại bỏ "chi tiêu" ở các phương diện khác, hóa ra còn thấp hơn tổng chi phí trước đây.
"Khương Nghiêm tâm tư rất cẩn thận, ở công ty an phận làm việc cũng không hẳn là không tốt. Chỉ cần cô ta đừng động tâm tư khác, anh ngược lại cảm thấy để cô ta quản lý hậu cần rất tốt."
Hạ Thần Húc thấy anh trai buông lỏng cảnh giác, có chút lo lắng: "Anh, anh sẽ không định để Khương Nghiêm tiếp tục làm chứ? Hiện tại cô ta đã là người đứng đầu văn phòng, sau này hậu cần cơ bản đều do cô ta định đoạt."
"Công ty lớn như vậy, cũng phải có người làm việc này. Cô ta làm cũng không tệ, chúng ta cũng phải nể mặt Ninh Ninh."
"Em đương nhiên không phải nói không nể mặt Ninh Ninh." Hạ Thần Húc cũng không tìm ra lý do cứng rắn hơn, ấp úng một hồi, rầu rĩ nói, "Vậy để cô ta an tâm phụ trách hậu cần, lo chuyện ăn uống là được."
Hạ Thần Húc nghĩ, Khương Nghiêm cũng có chút năng lực ở phương diện ăn uống. Vừa nghĩ tới Nhan Tư đến nay vẫn nhớ mãi không quên món mì xào kia, anh liền bực bội.
Chờ Hạ Y Ninh tan ca về đến nhà, phát hiện Khương Nghiêm đã đến, đang ở trong phòng bếp không biết đang mân mê cái gì. Nàng ngửi một chút mùi vị, trực giác đêm nay hẳn là có đồ ăn ngon.
Hiện tại trên cơ bản là cần hai người gọi đầu bếp, đầu bếp mới có thể lại đây, những lúc khác tự nhiên là Khương Nghiêm xuống bếp. Trên đường trở về, Hạ Y Ninh còn nghĩ đêm nay Khương Nghiêm có lẽ sẽ không động thủ, không ngờ tới cô hoàn toàn không bị đề tài buổi trưa ảnh hưởng.
Có lúc nàng thật đúng là bội phục tâm trạng của Khương Nghiêm, bất kể là lúc Khương thị mới phá sản, hay là chuyện đấu thầu căn tin, cô luôn không bị ảnh hưởng, bình tĩnh. Rõ ràng cô đang ở trong vòng xoáy dư luận, nhưng lại có thể thản nhiên như mây trôi gió nhẹ.
Hạ Y Ninh có lúc cảm thấy mình cũng chưa chắc có thể làm được như Khương Nghiêm.
Khương Nghiêm từ phòng bếp dò xét nửa người đi ra: "Sớm như vậy đã về rồi à? Em còn tưởng rằng mọi người không cần xã giao thì ít nhất cũng phải tăng ca."
Hạ Y Ninh thay quần áo xong, đi vào phòng bếp, tượng trưng muốn giúp đỡ, thật ra phần lớn thời gian chỉ là đứng ở bên cạnh thưởng thức.
"Thời gian làm việc ở châu Âu cũng không giống chúng ta, người ta không thịnh hành văn hóa làm thêm giờ."
Khương Nghiêm không chú ý đến đoàn người Giản Quân rời khỏi công ty lúc mấy giờ, nhưng Hạ Y Ninh có thể trở về sớm như vậy, có thể tưởng tượng được tổ dự án tuyệt đối không phải kết thúc.
Mùi thơm càng ngày càng nồng, Hạ Y Ninh đi về phía trước hai bước: "Canh bò hầm?"
"Ừ, tâm huyết dâng trào muốn uống, nên làm thử xem."
"Đây cũng là học ở cửa hàng cũ?"
Khương Nghiêm múc một ít vào bát đưa cho Hạ Y Ninh, để nàng nếm thử hương vị trước. Mùi thơm xông vào mũi, màu sắc diễm lệ động lòng người, vừa nhìn đã khiến người ta thèm thuồng.
Nàng khuấy muỗng, nhẹ nhàng thổi một hơi, chợt nghe Khương Nghiêm nói: "Đây là em học trên mạng."
Hạ Y Ninh dừng động tác: "Học trên mạng?"
"Các ông chủ không dạy em cái này, hơn nữa cửa hàng cũ cũng không bán, nên em tự nghiên cứu trên mạng rồi tự cải tiến một chút."
Hai chữ cải tiến này rất có trọng lượng, sau khi sửa lại đến tột cùng là lành lạnh hay là tốt hơn, điều này rất khó nói. Nhưng xem ra, hẳn là sẽ không quá tệ.
Xét thấy tín nhiệm đối với tay nghề lúc trước của Khương Nghiêm, Hạ Y Ninh nhẹ nhàng nếm thử một ngụm, hơi mím môi tinh tế lĩnh hội một phen. Quả nhiên không làm nàng thất vọng, cho dù Khương Nghiêm tự mình tìm tòi cải tiến, vị cũng vẫn vô cùng hấp dẫn.
Nàng đột nhiên nhớ tới hôm nay ở nhà ăn mọi người trêu ghẹo, thuận miệng nói: "Nếu bọn họ nếm qua tay nghề của em, căn bản sẽ không cho rằng buổi trưa ăn những thứ kia là em trộm làm."
Khương Nghiêm cười, đồ ăn xưởng trưởng Tạ cung cấp ở trong ngành cũng nổi tiếng là tiêu chuẩn cao, làm căn tin mà nói, đã rất tốt.
"Bọn họ đoán chừng không có yêu cầu cao như em."
Khương Nghiêm đổ canh trong nồi ra, lại hai miếng sườn heo, lúc này mới bưng ra ăn cùng Hạ Y Ninh.
Tuy rằng Giản Quân đã hỏi qua, nhưng Hạ Y Ninh vẫn muốn xác nhận lại một lần, có phải mỗi buổi trưa Khương Nghiêm đều đến từng căn tin tuần tra hay không.
"Đúng là mỗi ngày đều đi tuần tra, nhưng hôm nay gặp nhau ở căn tin này, đúng là em đặc biệt đi qua."
Vẻ mặt Hạ Y Ninh quả nhiên như thế, không nói nữa, chờ Khương Nghiêm nói tiếp.
"Em vốn đi tuần tra căn tin lầu ba, sau đó nghe nhân viên tan ca nói thấy mọi người mới từ lầu ba đi ngang qua không dừng lại. Lúc trước nghe nói người của AG muốn ăn căn tin, cho nên liền đi dạo căn tin lầu hai."
Hạ Y Ninh thấy cô quen thuộc khắp nơi trong căn tin, mọi chuyện đều sắp xếp thỏa đáng, cũng biết cô không phải nước đến chân mới nhảy qua diễn kịch, nhất định là bình thường cũng thường đi dạo ở đó.
"Cảm ơn em hôm nay đặc biệt đến."
Khương Nghiêm không sao cả xua tay: "Chị coi trọng dự án AG như vậy, cũng không thể ngày đầu tiên khiến khách hàng thất vọng về vấn đề ăn uống. Hơn nữa nếu thật sự là vì vấn đề phục vụ căn tin ảnh hưởng đến hợp tác, cũng phải tính lên đầu em."
Hôm nay lúc Hạ Y Ninh nhìn thấy cô, không biểu lộ ra đây là thái độ sắp xếp trước đó, Khương Nghiêm liền đoán được nhất định là người của AG tạm thời đề nghị. Bằng không dựa theo quy cách tiếp đãi của Hạ thị, bất luận như thế nào cũng không thể nào đưa khách quý đến căn tin nhân viên.
Sau khi ăn xong, Hạ Y Ninh trở về phòng, còn chưa kịp mở tài liệu ngày mai ra, bỗng nhiên nhớ tới Khương Nghiêm lần trước nói cửa hàng cũ muốn tìm dây chuyền sản xuất.
Chuyện nhà xưởng nàng đã hỏi qua, trước đó là có thể, nhưng gần đây đơn đặt hàng gia tăng, gần như đều là đầy tải đang vận hành, trong thời gian ngắn không có dư thừa sức sản xuất.
Nàng suy nghĩ một chút, gọi video cho Diệp Thần Thần.
"Chị, sao chị lại gọi điện thoại cho em vào giờ này?", Diệp Thần nhanh chóng bắt máy, cũng biểu hiện ra bộ dáng thụ sủng nhược kinh mà vẫn chưa tin.
"Chị gọi điện thoại cho em kỳ lạ lắm sao?"
"Không kỳ lạ không kỳ lạ, chỉ là bình thường lúc này chị đều bận rộn công việc, còn không cho em tới làm phiền chị. Cho nên em mới cảm thấy hôm nay chị chủ động tìm em, cực kỳ cực kỳ không bình thường."
Bản thân Hạ Y Ninh cũng không ý thức được, nhưng điện thoại đã kết nối, lại cúp máy thì càng kỳ lạ. Không muốn giải thích tại sao tối nay không làm việc, nàng đi thẳng vào vấn đề: "Chị nhớ trước đây nhà em có phải thu mua một nhà xưởng thực phẩm đông lạnh loại nhỏ không?"
"Dạ? Hình như là vậy, em có nghe ba em nhắc tới."
Diệp Thần Thần càng cảm thấy cuộc gọi này của chị họ kỳ lạ, không chỉ không đúng về mặt thời gian, câu hỏi cũng rất kỳ lạ.
"Chị, chị hỏi cái này làm gì vậy?"
"Chị có một người bạn, muốn sản xuất một ít điểm tâm Hải Thành truyền thống, nhưng trước đó không có đối tượng hợp tác, cũng không chuẩn bị ngay từ đầu liền sản xuất hàng loạt, cho nên muốn tìm một nhà xưởng quy mô nhỏ."
"À, nhưng sao chị không trực tiếp hỏi mẹ em, mẹ khẳng định rõ ràng hơn."
Nàng nhớ Khương Nghiêm từng nói, chuyện ở cửa hàng cũ không muốn kinh động quá nhiều người. Tuy rằng mẹ Hạ vẫn có lòng muốn cảm ơn ông chủ Tiền, nhưng thù lao của nhà họ Hạ có lúc quá mức long trọng ngược lại làm cho người ta không dám nhận.
Bút máy trong tay Hạ Y Ninh nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: "Chị không muốn để người nhà biết."
Diệp Thần Thần kinh ngạc: "Ngay cả dì cũng phải giấu sao?"
Hạ Y Ninh im lặng một lát: "Ừ, tạm thời không muốn nói cho người khác biết."
"Chị, người bạn này của chị rất thần bí nha, không phải là hồng nhan tri kỷ gì đó của chị chứ? Khương Nghiêm biết không? Chị ấy biết có tức giận không?"
"Ngừng cái tưởng tượng của em đi, tóm lại chỉ là giúp một người bạn thôi."
Thấy Hạ Y Ninh nghiêm túc tìm cô nàng hỗ trợ như vậy, Diệp Thần Thần cũng biết nhất định là thật lòng muốn hoàn thành. Nhưng cô nàng ở nước ngoài, lại không quá để ý chuyện kinh doanh của gia đình, lập tức cũng nói không rõ ràng.
"Vậy lát nữa em gọi điện thoại hỏi ba em thử."
Hạ Y Ninh vừa muốn nhắc nhở cô nàng giữ bí mật, Diệp Thần Thần liền vô cùng bắt mắt mà tự nhấn mạnh: "Yên tâm yên tâm, em biết nói như thế nào. Nói là một người bạn em muốn hỗ trợ, bạn của em, OK?"
"Ừ, có thể."
Diệp Thần Thần cười hì hì, hạ thấp giọng nói: "Chị, em làm việc khẳng định chu toàn. Nếu Khương Nghiêm hỏi tới, em cũng nói là bạn của em, như vậy chị ấy sẽ hoàn toàn không nghi ngờ đâu."
Hạ Y Ninh vốn định nói không cần, lời đến bên miệng lại lười giải thích nhiều, đơn giản cứ như vậy đi, dù sao có thể làm chuyện thỏa đáng là được.
Khương Nghiêm giúp nàng không ít, nàng cũng nên giải quyết chút chuyện cho Khương Nghiêm.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro