Chương 55

Edit: phuong_bchii

_________________

Chứng cứ Khương Nghiêm mang đến cơ bản có thể chứng minh quả thật có hoàng ngưu (bọn đầu cơ) lấy giả tráo thật, ít nhất là đang bán nửa thật nửa giả. Nếu vấn đề chỉ xảy ra ở đây thì còn dễ làm, chứng tỏ sản phẩm của cửa hàng cũ không có vấn đề về chất lượng.

Nhưng tình cảm thất vọng của Lý Tiểu Nguyên lúc đó đã xúc động sâu sắc Khương Nghiêm, khiến cô không dám kết thúc như vậy.

Ông chủ Tiền thấy cô còn định tiếp tục theo dõi, cảm thấy khó hiểu: "Chúng ta sửa bao bì lại tăng thêm mã QR nghiệm chứng thật giả chắc có thể tạm thời giải quyết vấn đề, Tiểu Khương cháu còn đang lo lắng cái gì?"

"Cháu đã phân tích qua những bình luận kém trên mạng, nguồn gốc đủ loại, bối cảnh người bình luận nhìn qua cũng khácnhau, cháu cảm thấy vấn đề có thể không chỉ có một cái này.

Khương Nghiêm từ trước đến nay rất thận trọng, cô vừa nói như vậy, ông chủ Tiền cũng không dám đánh nhịp nói khẳng định không có việc gì. Nhưng ngoại trừ hàng giả hoàng ngưu (bọn đầu cơ) là có thể nhìn thấy chứng cứ, những thứ khác đều chỉ là phỏng đoán mà thôi.

"Nhưng bên nhà xưởng chờ chúng ta tiếp tục sản xuất, mặc dù là có ân tình, người khác cũng không có thúc giục, nhưng để nhiều đầu dây chuyền sản xuất như vậy không không chờ chúng ta cũng không phải chuyện."

Nhưng mấy ông chủ đều rất tin tưởngKhương Nghiêm, nếu cô lo lắng, bọn họ cũng không nhất định phải kiên trì lập tức tiếp tục sản xuất, dù sao chuyện an toàn thực phẩm có thể lớn có thể nhỏ.

"Trước tiên cắt đứt con đường bên hoàng ngưu (bọn đầu cơ), những phương diện khác cho cháu một chút thời gian."

Khương Nghiêm gần đây ở nhà không vẽ tranh, nhưng thường nhìn chằm chằm điện thoại ngẩn người.

Hạ Y Ninh rót ly trà đặt ở trước mặt cô, ngồi xuống sô pha bên cạnh cô: "Còn đang suy nghĩ chuyện cửa hàng cũ?"

"Ừ, đang suy nghĩ sau mấy tài khoản này rốt cuộc là ai."

Hạ Y Ninh tùy ý liếc nhìn màn hình, cũng không thấy rõ nội dung cụ thể. Nhưng avatar này gần đây Khương Nghiêm vẫn luôn nhìn, nàng đã rất quen thuộc.

"Nếu như em thật sự muốn biết, tôi có thể cho người đi điều tra một chút."

Khương Nghiêm cũng không muốn áp dụng cách này: "Tra được tin tức như vậy không phải em muốn."

Cô muốn không chỉ là thân phận chủ tài khoản, mà là tính chân thực của những bình luận kém kia.

Cô phát hiện, mấy tài khoản ban đầu đưa ra đánh giá kém thật ra cũng có liên quan lẫn nhau, ví dụ như bọn họ từng ở trong một nhóm đề tài ẩm thực, hoặc là bọn họ theo dõi lẫn nhau trên một ứng dụng nào đó.

Bọn họ đều từng chia sẻ một ít bình luận của nhau, có thể nói bọn họ ở trên mạng xem như "Người quen". Nhưng đồng thời thông tin bình luận khác của bọn họ là phân tán, mỗi bên đều có trọng điểm khác nhau, đều là cuộc sống vụn vặt tần số cao, cơ bản có thể phán đoán là tài khoản sinh động và chân thật.

Hạ Y Ninh nghe cô nói chuyện hoàng ngưu (bọn đầu cơ), cũng cảm thấy người hiện tại có thể vì tiền mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, đồng thời cũng lần nữa tán thưởng Khương Nghiêm cẩn thận tỉ mỉ. Công ty nhiều người tai mắt, chuyện Khương Nghiêm giữa trưa lục thùng rác, buổi chiều hôm đó đi làm không lâu liền truyền đến tai nàng.

Sau khi Hạ Y Ninh về nhà không nhắc tới, vẫn là Khương Nghiêm sau khi từ cửa hàng cũ trở về cho nàng xem ảnh chụp mới biết rõ nội tình. Nếu như Khương Nghiêm chậm một bước hoặc là già mồm một chút, túi rác kia nói không chừng đã bị nhân viên vệ sinh lấy đi.

"Nếu như thật sự cảm thấy không có đầu mối, không ngại thì đổi góc độ khác."

Khương Nghiêm nghe vậy quay đầu nhìn nàng: "Ví dụ?"

"Giả sử cửa hàng cũ có vấn đề, giả sử trong bình luận nói đều là thật."

Khương Nghiêm vừa nghe thì mím môi, theo bản năng không muốn cho là như vậy.

Hạ Y Ninh thu hết phản ứng của cô vào mắt, trấn an nói: "Chỉ là giả thiết, em thử đứng ở góc độ của bọn họ, dựa theo lời bọn họ nói đi nghiệm chứng."

Tin tức trên mạng từ trước đến nay thật thật giả giả làm cho người ta không thể nào phân biệt được. Rất nhiều người nói chuyện cũng chỉ chọn phần tin tức muốn thể hiện kia, có lúc vì để cho độc giả đồng ý ủng hộ quan điểm của mình còn cố ý làm nổi bật phần cảm xúc đối lập, dẫn đến hiện tại rất nhiều người đã không muốn thật lòng tin tưởng những tin tức nhìn thấy trên mạng.

"Hoàn toàn coi là thật?" Khương Nghiêm nửa tin nửa ngờ, lại lướt lại những bình luận kém.

Hạ Y Ninh gật đầu: "Đúng, coi như những người này đều là khách hàng chân chính, mua được đều là thực phẩm chất lượng có vấn đề, nói cũng đều là sự thật."

Khương Nghiêm theo ý nghĩ này, lần lượt thay vào một lần, phát hiện quả thật có khả năng này.

Nhưng khách hàng khác nhau, thời gian khác nhau mua được sản phẩm có vấn đề, rất có thể là giai đoạn sản xuất sẽ có vấn đề.

Khương Nghiêm lập tức gọi điện thoại cho ông chủ Tiền, bảo ông ấy liên lạc với người phụ trách nhà máy, mau chóng đến phân xưởng sản xuất một chuyến.

Ba ngày sau, ông chủ Tiền nói với Khương Nghiêm, đúng là có mạch điện dây chuyền sản xuất không ổn định, ở phương diện điều khiển nhiệt độ có trục trặc.

Như vậy xem ra, quả thật là vấn đề kiểm soát sản phẩm. Nghe có vẻ nghiêm trọng, nhưng cuối cùng cũng tìm ra vấn đề, Khương Nghiêm thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi thay dây chuyền sản xuất, chất lượng sản phẩm cơ bản ổn định, hơn nữa mới thay bao bì, bình luận kém trên mạng ít đi rất nhiều. Khương Nghiêm bảo Tiền Minh liên lạc với mấy vị khách lúc ban đầu bình luận kém, thừa nhận là sản phẩm của cửa hàng cũ có khuyết điểm, đồng ý bồi thường miễn phí, hy vọng bọn họ có thể chấp nhận.

Lần này, những vị khách này hầu như đều có câu trả lời. Có người nói cửa hàng cũ đồng ý thừa nhận không đủ kịp thời chỉnh đốn và cải cách là được, cũng có người thật sự tới cửa hàng lấy sản phẩm mới về, sau đó lại phát biểu bình luận.

Mà tài khoản ban đầu thái độ kiên quyết kia, không lâu sau cũng phát biểu một bài văn, tiêu đề là "Phục hưng cửa hàng cũ không chỉ là phục hưng khẩu vị, mà còn là phục hồi trách nhiệm và lương tâm".

Bài viết trình bày chi tiết những thay đổi trong lòng mong đợi, quan sát, thử nghiệm và thất vọng đối với cửa hàng cũ trước đó. Tâm trạng mỗi giai đoạn khác nhau, giá trị kỳ vọng cũng khác nhau, nhưng điều duy nhất không thay đổi là sự ủng hộ và kích động đối với sự phục hưng của cửa hàng cũ. Đồng thời cũng giải thích cặn kẽ nguyên nhân lúc trước phát biểu bình luận kém, đồng thời biểu đạt vui sướng sau khi nhận được giải thích và thành quả chỉnh đốn và cải cách của cửa hàng cũ.

Cuối cùng, bài viết đã được đăng lại bởi kênh món ngon đại V trong khi nhận xét, "Tôi đã sử dụng tài khoản phụ như một vị khách bình thường để trải nghiệm sự chân thành của sự hồi sinh của cửa hàng cũ, và bây giờ tôi đang sử dụng tài khoản chính để hỗ trợ những nỗ lực hồi sinh của cửa hàng cũ."

Tài khoản từng phát biểu đánh giá kém cũng lần lượt cập nhật trải nghiệm mới nhất, tỏ vẻ vô cùng hài lòng với chất lượng sau khi cải tiến của cửa hàng cũ, đồng thời tỏ vẻ kinh ngạc và cảm động đối với tốc độ chỉnh đốn và cải cách của cửa hàng cũ.

Những vị khách "xương cứng" không muốn chấp nhận nói chuyện riêng của chủ cửa hàng này, chờ mong vĩnh viễn đều là chân chính đi cải tiến chất lượng sản phẩm chứ không phải dàn xếp ổn thỏa.

Bình luận kém chân chính tiêu trừ, còn lại những thứ kia thì dễ làm, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ai là khách hàng thật sự ai là đục nước béo cò thừa dịp loạn bôi đen. Những tài khoản vừa nhìn cũng chỉ là theo phong trào chỉ điểm sau khi mất đi nguyên văn ủng hộ có vẻ đơn bạc như thế, người kế tục mệt mỏi.

Lê Vạn Niên nhìn danh tiếng trên mạng đột nhiên chuyển hướng, cũng bất ngờ.

"Ba, cái này không đúng, con không có nghe nói cửa hàng cũ có tìm qua công ty nào PR, tại sao đột nhiên lại khiến bọn họ xoay chuyển tình thế?"

Lê Vạn Niên ném điện thoại lên bàn, lạnh mặt: "Những người này đều là lão già, buôn bán mấy chục năm, không có chút tài năng cũng chống đỡ không được đến bây giờ. Ba chỉ là không ngờ bọn họ cũng thuần thục với mấy thứ trên mạng như vậy, xem ra vẫn là coi thường bọn họ."

Lúc trước đi nói chuyện thu mua, những ông chủ này vừa nghe muốn tuyên truyền là liên tục lắc đầu, hiện tại lại hiểu được lợi dụng dư luận xoay ngược danh tiếng.

Sau khi giải quyết xong vấn đề, Khương Nghiêm lại khôi phục trạng thái thoải mái lúc trước. Lúc trước Hạ Y Ninh không cảm thấy, sau khi từng so sánh mới phát hiện, thì ra bầu không khí trong nhà lại bởi vì tâm trạng của Khương Nghiêm mà có thay đổi rõ ràng.

Khương Nghiêm nhìn chằm chằm nồi đất nhỏ trong bếp lò, đang tính toán thời gian, Hạ Y Ninh cầm nước cam tựa vào bàn ăn nói chuyện phiếm với cô.

"Lần này phong ba của cửa hàng cũ nói lớn không lớn, nói nhỏ thật ra cũng không tính là nhỏ. Có thể dùng cách này giải quyết, còn nhân tiện nhận được sự chú ý và khen ngợi trên mạng, thật sự là hiếm thấy."

Khương Nghiêm nhân lúc rảnh rỗi ngước mắt nhìn nàng, cười khẽ nói: "Đúng vậy, thời gian trước làm đám người ông chủ Tiền lo lắng."

Hạ Y Ninh nhìn cô, thấp giọng nói: "Em không phải cũng giống vậy sao."

"Hả, chị nói cái gì?" Khương Nghiêm không nghe rõ lời nàng vừa nói.

"Không có gì." Hạ Y Ninh ho nhẹ hai cái, "Tôi cảm thấy em có thể học tập với ông chủ Tiền."

"Không phải em đang học sao?" Khương Nghiêm dùng ánh mắt ý bảo đang nấu gì đó trên bếp lò.

"Không chỉ là tài nấu nướng, em còn có thể học hỏi bọn họ một chút phương pháp xử lý khủng hoảng, hoặc là kinh nghiệm kinh doanh?"

Lời này của Hạ Y Ninh ngữ khí cũng không cường thế thế nào, chỉ là đề nghị, nhưng cũng nghe ra hàm chứa chút mong đợi.

Thấy Khương Nghiêm chỉ cúi đầu mím môi cười cười, Hạ Y Ninh cho rằng cô không muốn, không khỏi có chút nóng vội.

"Lần này cách giải quyết phong ba rất tốt, tôi cảm thấy có thể tham khảo, nói không chừng tương lai có hỗ trợ đối với công việc của em thì sao?"

Khương Nghiêm nhịn cười, nhìn nàng, ý tứ trong mắt lại giống như đang nói, chị còn chưa từ bỏ khích lệ công việc của em sao?

Hạ Y Ninh bị cô nhìn như vậy, gương mặt hơi nóng, theo bản năng nhìn, nắm chặt cái ly trong tay.

Giọng điệu vẫn giữ bình tĩnh, là phong cách trước sau như một của nàng: "Học hỏi nhiều người ưu tú, cố gắng nâng cao bản thân, luôn luôn không sai."

Khương Nghiêm không nói được tốt không tốt, lại chuyển đề tài: "Chị hình như rất thưởng thức ông chủ Tiền?"

"Không chỉ có ông chủ Tiền, tôi đối với các ông chủ cửa hàng cũ đều rất tôn trọng."

"Chị không cảm thấy họ trông coi một cửa hàng nhỏ là không có chí tiến thủ, không có chí lớn?"

Hạ Y Ninh dừng một chút, còn nói, "Tôi thừa nhận quy mô kinh doanh của bọn họ quả thật không bằng chủ lưu tôn sùng cao lớn, nhưng nếu như mỗi người đều hướng tới làm đỉnh cao nhất mới mẻ độc đáo nhất, vậy ai sẽ bảo vệ truyền thống bình thường và rất nhỏ?"

Đôi mắt Khương Nghiêm sáng lên một chút, Hạ Y Ninh thỉnh thoảng đốc thúc cô nên tiến thủ hơn một chút, cô còn tưởng rằng ở trong lòng đối phương, là chướng mắt cửa hàng cũ như vậy cũng không nghĩ đến việc làm ăn cuối cùng đưa ra thị trường.

Hai người hiếm khi mượn một đề tài tiếp tục trò chuyện, không hề cảm thấy thời gian đã muộn, cũng không ai vội vã trở về phòng.

Mùi thịt bò nạm trong phòng bếp dần dần tản ra, ban đêm làm cái này thật sự là quá khiêu chiến tự hạn chế của con người. Hạ Y Ninh từ bàn ăn đứng dậy đi tới, muốn nhìn xem Khương Nghiêm tan ca trở về liền bắt đầu bận rộn rốt cuộc có bao nhiêu kinh diễm.

Khương Nghiêm chậm rãi mở nắp nồi ra, mùi thơm lúc trước còn rất hàm súc lập tức đập vào mặt, giấu ở trong sóng nhiệt, mãnh liệt va chạm, bá đạo lại phách lối.

Hạ Y Ninh không nhịn được, nghiêng người lại thăm dò phía trước một chút, theo bản năng muốn thấy rõ món ngon khiến nàng rung động như thế đến tột cùng có ma lực gì.

Nhưng mà trước đánh sâu vào gương mặt nàng lại là hơi nước, cùng với môi Khương Nghiêm.

Khương Nghiêm hết sức tập trung nhìn động tĩnh trong nồi, dựa theo lời dặn dò của các ông chủ, lúc mở nắp nhất định không thể quá vội vàng, không thể thoáng cái xốc lên toàn bộ. Nhất định phải chậm rãi có thứ tự, để cho không khí dần dần tiến vào, như vậy mới có thể cuối cùng cường hóa ngon miệng.

Cô cũng không để ý, chờ cô nghe được động tĩnh bên tai lại quay đầu, né tránh đã là không kịp, môi cứ như vậy xẹt qua gương mặt mềm mại của Hạ Y Ninh.

Hai người đều ngẩn ra, ai cũng không lên tiếng.

Tay Khương Nghiêm bị hơi nước liên tục bốc ra làm nóng một chút, lúc này mới phục hồi tinh thần, vội vàng đặt nắp nồi sang bên cạnh, lại đổ thịt bò nạm trong nồi ra.

Hạ Y Ninh lui ra hai bước đứng ở bên cạnh, cụp mắt không biết đang suy nghĩ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro