Chương 13: "mười lần thất vọng, sẽ lập tức biến mất..."
Chương 13
Cao ốc Cố thị.
Quản gia hướng Cố Cảnh Danh báo cáo tình hình: “Cố tổng, tiểu Cố tổng đích xác kịp thời xuất hiện, mua Dư Chu Chu. Kế tiếp còn muốn tiếp tục tác hợp sao?”
Cố Cảnh Danh nhìn thư ký vừa mới trình lên, là báo giá mà các gia tộc đã đưa ra lúc tranh giành Dư Chu Chu, “Kế tiếp không cần chèn ép tài nguyên giới giải trí của nó, nhưng tận lực đừng để nó cùng Cung Tâm Ngọc sinh ra liên hệ.”
“Cái này... Cố tổng, phu nhân rốt cuộc cũng là mẫu thân của tiểu Cố tổng, ngài như vậy…”
Bang một tiếng, Cố Cảnh Danh đóng sập folder lại, trên mặt sinh ra một ít tức giận: "Nó không hiểu chuyện, ngài cũng hồ đồ theo sao?”
Cố Cảnh Danh thở dài một hơi, xoa xoa ấn đường của mình, “Tiếp theo cứ theo kế hoạch tiến hành. Cố Diên Khanh muốn tự mình xông ra một mảnh thiên địa, vậy để nó xông. Nhưng quan trọng nhất vẫn là để nó cùng Dư Chu Chu sớm sinh ra người thừa kế đời kế tiếp của Cố gia.”
Quản gia: “Vâng.”
Sau khi quản gia lui ra ngoài, Cố Cảnh Danh che ngực mình lại, trên mặt hiện ra thần sắc thống khổ.
Thời gian để lại cho người không nhiều lắm.
Người ẩn núp trong bóng tối kia giống như bò cạp độc.
Người cần thiết phải vì Diên Khanh dọn sạch toàn bộ chướng ngại.
---
Biệt thự.
Cố Diên Khanh ở vùng ngoại ô có một đống biệt thự thuộc về riêng mình.
Khi không quay phim, không trở về đại trạch Cố gia, cô liền nghỉ ngơi tại biệt thự của mình.
Cố Diên Khanh ngồi trước máy tính, một tay chống cằm, tay còn lại theo bản năng điều khiển chuột lăn lên xuống.
Trên máy tính phát là một đoạn video theo dõi, video đang bị tạm dừng, dừng tại hình ảnh của một khuôn mặt, sau đó theo chuột điều khiển không ngừng phóng to.
Luôn luôn bình tĩnh tự kiềm chế như Cố Diên Khanh, lúc này thế mà có chút thất thần, như đi vào cõi thần tiên.
Dư Chu Chu tên này, cái gọi là đánh cược rốt cuộc là cái gì?
Đợi đến khi Cố Diên Khanh phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy màn hình máy tính là gương mặt bị phóng đại của Dư Chu Chu.
Tay run lên, vô tình nhấn bỏ nút tạm dừng video giám sát, ê ê a a, thanh âm có chút khiến người nghe cảm thấy thẹn truyền vào tai.
Lỗ tai Cố Diên Khanh lập tức đỏ lên, lập tức đóng máy tính lại.
Cô chẳng qua là cảm thấy hành vi cử chỉ của Dư Chu Chu có chút kỳ quái.
Điều video giám sát ở đại trạch Cố gia ra, cũng bất quá chỉ là vì muốn nghiên cứu Dư Chu Chu.
Như thế nào lại không cẩn thận bấm đến camera trong phòng ngủ.
Suy nghĩ lại không nhịn được mà phiêu xa.
Cái tư thế kia, cái cơ thể kia, thật là quá mê hoặc.
Dư Chu Chu rốt cuộc là học những thứ không đứng đắn này từ đâu ra?
Ngay lúc Cố Diên Khanh đang phát ngốc nhìn ngoài cửa sổ, Hứa Nhất Thi và Thạch Niệm Húc đi đến.
Hứa Nhất Thi nhảy nhót chạy đến, hai tay đập lên bàn Cố Diên Khanh, “Tiểu Cố tổng, hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao hội bán đấu giá lại bị hủy? Nghe nói Dư Chu Chu hình như bị một VIP lâu năm của hội đấu giá mua đi rồi, người mua này tương đương thần bí a."
Thạch Niệm Húc đứng phía sau dựa tường, giả vờ thâm trầm nói, “Nghe nói vị VIP lâu năm đó, đã tốn một số tiền lớn…”
Vẻ mặt Hứa Nhất Thi lập tức bát quái lên, nga một tiếng, “Chẳng lẽ người mua thần bí kia chính là…”
Cố Diên Khanh lạnh lùng ho nhẹ một tiếng, lộ ra một ánh mắt lạnh như băng kiểu ‘nói thêm câu nữa liền phải bị giết’: “Nói chính sự.”
Thạch Niệm Húc buông tay, “Chúng ta nhận được lời mời mới, xem ra Cố tổng đã không tính toán chèn ép cô nữa, chỉ là hạng mục lần này có chút khó giải quyết.”
“Khó giải quyết?” Cố Diên Khanh nhướng mày, nhìn vở mà Thạch Niệm Húc đưa qua.
Thạch Niệm Húc ho nhẹ một tiếng, “Là một chương trình hẹn hò mời, hơn nữa bên phụ trách còn yêu cầu phải mang theo Dư Chu Chu cùng tham gia tiết mục.”
Hứa Nhất Thi kinh ngạc a một tiếng: “Mang theo Dư Chu Chu? Dư Chu Chu không phải đã bị người mua thần bí kia mua đi rồi sao? Chẳng lẽ người mua thần bí kia……” Nàng vừa nói vừa đem ánh mắt chuyển sang người Cố Diên Khanh, “Người mua thần bí kia không phải là Tiết gia?”
Trong giới thượng lưu vẫn luôn lưu truyền một câu ca dao về tứ đại gia tộc:
Cố gia nhất phú, Tiết tử vượng, Kim gia cuồng vọng, Nhan vì mạt.*
Hứa Nhất Thi chớp chớp đôi mắt to của mình, "Hội đấu giá lần này ba gia tộc khác đều không có người đi, nhưng ai cũng biết rõ chỗ dựa sau lưng Phùng gia là Kim gia. Nếu Phùng gia đã cử người ra trận, Kim gia sẽ không ra tay. Mà Nhan gia hiện tại đang ở trạng thái yếu nhất trong tứ đại gia tộc, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tám thế lực lớn khác thay thế, bọn họ hẳn là không có năng lực bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua một Alpha. Tiết gia lại là gia tộc con nối dõi đông đảo nhất trong bốn gia tộc, gia tộc bọn họ vẫn luôn cảm thấy hứng thú với người cải tạo gen hoàn mỹ. Vậy nếu nói như không phải Tiết gia......"
Cố Diên Khanh lại ho khan một tiếng, không biết vì sao tiếng ho khan này mang theo một chút ý vị xấu hổ.
Thạch Niệm Húc một phen bịt kín miệng Hứa Nhất Thi, “Hiện tại mặc kệ là ai mua Dư tiểu thư, sự thật chính là Dư tiểu thư chính mình lại chạy về tìm Tiểu Cố tổng, cho nên Dư tiểu thư như cũ vẫn ở bên người Tiểu Cố tổng. Hạng mục này trên hợp đồng chúng ta hẳn là có thể hoàn thành, ‘luyến tổng’ cấp thù lao đóng phim giá cả hợp lý. Tuy rằng ảnh hậu được mời còn chưa lộ diện, nhưng thù lao đóng phim là cấp bậc ảnh hậu. Chẳng qua……”
Cố Diên Khanh lật đến giữa hợp đồng một tờ ghi danh sách người tham gia cụ thể, lông mày đột nhiên nhíu lại, “Chẳng qua người 'luyến tổng' nho nhỏ này thế nhưng có thể gom đủ Omega của tứ đại gia tộc.”
Vậy không phải là một gameshow đơn giản.
Hơn nữa ở trong tên biên kịch đạo diễn kia, đột nhiên có một cái tên khiến Cố Diên Khanh cảm thấy hứng thú.
Cung Tâm Ngọc.
---
Thời điểm Dư Chu Chu tỉnh lại thì trời đã tối sầm.
Ánh trăng sáng trong xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng.
Dư Chu Chu chậm rãi ngồi dậy, một cỗ mùi tin tức tố quen thuộc ùa vào khoang mũi cô.
Đây không phải là phòng của cô, không đúng, cũng không phải đại trạch Cố gia.
Cô nhớ tới tối qua giúp Cố Diên Khanh vượt qua kỳ phát tâm thanh, hai người cả đêm ma sát rất nhiều lần.
Mỗi ngày nàng đều phải giặt chăn đơn một lần, giúp Cố Diên Khanh thay sạch sẽ.
Trên cổ tay Dư Chu Chu còn lưu dấu vết bị xiềng xích buộc chặt.
Đột nhiên cô cảm thấy toàn thân rất nóng, đầu cũng choáng váng mơ hồ.
Tuyến thể sau cổ âm ỉ đau.
Nguyên nhân là vì cấy vào chip sao?
Mỗi người phân hoá thành giới tính Omega hoặc Alpha thời điểm đều không giống nhau, nhưng thông thường trước 18 tuổi đã hoàn thành phân hoá, mà sau khi trưởng thành ở 18 tuổi, Omega và Alpha sẽ bước vào kỳ dễ cảm.
Dư Chu Chu cắn chặt hàm răng sau, dùng tay che lại tuyến thể đang sưng tấy của mình.
Đây là lần đầu tiên cô bước vào kỳ mạn cảm sau khi thành niên.
Không quá giống với nội dung học trong sách vở.
Thật sự rất muốn ôm thứ gì đó vào trong ngực, thỏa mãn cảm giác trống rỗng trong nội tâm.
“Cô tỉnh?”
Cửa phòng bị mở ra, đèn "bang" một cái sáng lên, Cố Diên Khanh đứng ở cửa thanh lãnh mở miệng.
Tựa hồ ngửi thấy mùi tin tức tố nồng nặc, Cố Diên Khanh nhíu mày, bịt mũi lại, “Thu hồi tin tức tố của ngươi, bằng không đêm nay ngươi liền ngủ ngoài đường.”
“Em… em nóng quá.” Dư Chu Chu kéo cổ áo của mình, đuôi mắt mang hồng, ánh mắt có chút vô thố, “Diên Khanh, em thật là khó chịu.”
Cố Diên Khanh mím môi, “Cô tiến vào kỳ mẫn cảm. Cô vừa mới thành niên, lần đầu tiên vào kỳ mẫn cảm sẽ khó chịu hơn bình thường. Tôi nơi này không có thuốc ức chế của Alpha, nếu nói mua sắm thì yêu cầu ngày mai mới có thể giao đến, đêm nay cô trước nhẫn nhịn một đêm.”
Cố Diên Khanh hai tay siết chặt, tuy ngoài mặt trấn định, nhưng vành tai đỏ lên vẫn là bán đứng cô.
Tin tức tố của Dư Chu Chu đối với nàng có ảnh hưởng, hơn nữa còn là ảnh hưởng rất lớn.
“Đừng có cởi sạch quần áo trên giường của tôi, Dư Chu Chu cô thanh tỉnh một chút.” Cố Diên Khanh chân dài bước một bước lớn, đi thêm hai bước nữa, quỳ gối lên giường bắt lấy cổ áo của Dư Chu Chu, miễn cưỡng đem cổ áo khép lại, “Alpha cho dù tiến vào kỳ mẫn cảm, cũng chỉ là cần tin tức tố Omega để trấn an, cô bày ra bộ dạng đáng thương này là cho ai xem?”
Dư Chu Chu nhẹ nhàng cắn môi dưới, đôi mắt đỏ hồng, đuôi mắt phiếm lệ, ủy ủy khuất khuất nhìn Diên Khanh, “Diên Khanh, chính là người em rất nóng, em giống như muốn bị thiêu vậy, thật sự rất khó chịu.”
Lý trí của Cố Diên Khanh nói cho cô, nên lập tức đem Dư Chu Chu đẩy ra, khóa cửa phòng lại.
Như vậy, cô cũng sẽ không chịu ảnh hưởng từ tin tức tố Alpha, để tránh cưỡng ép tiến vào phát thanh tâm kỳ.
Nhưng mà……
“Nếu cô nói ra cái đánh cược kia là gì, tôi có thể suy xét cho cô một ít tin tức tố, làm cô thoải mái một ít.”
Cố Diên Khanh tuy rằng mặt ngoài vẫn là cái bộ dạng lạnh nhạt kia, thanh lãnh giống như đang làm cái gì giao dịch thương nghiệp.
Nhưng là đầu gối đã đỉnh đến chân tâm Dư Chu Chu.
Dư Chu Chu cười ngọt ngào, "Em còn tưởng rằng Diên Khanh sẽ không đem chuyện này để ở trong lòng.”
Cố Diên Khanh tựa hồ cũng có chút hối hận, phối hợp với Dư Chu Chu chơi loại xiếc nhàm chán này.
Dư Chu Chu được một tấc lại muốn tiến một thước, thẳng thắn eo lên, hai tay ôm lên cổ Cố Diên Khanh, ở bên tai Cố Diên Khanh thổi khí, “Diên Khanh không chán ghét em, đúng không? Diên Khanh cũng biết, vị hôn thê của chị nếu không phải là em, cũng sẽ là người khác, vậy vì cái gì không thử một chút tư vị khi Alpha đối với chị cúi đầu xưng thần đâu? Dù sao em rất biết ma xát, đúng không? Vừa sẽ không thương tổn thân thể Diên Khanh, cũng sẽ không làm Diên Khanh ngửi thấy hương vị tin tức tố Alpha mà chán ghét, liền có thể làm Diên Khanh bình an vô sự vượt qua phát kỳ phát tâm thanh……”
Cố Diên Khanh cắn chặt răng, muốn đẩy Dư Chu Chu ra lại đẩy không có ra, “Câm miệng.”
Trong phòng đột nhiên tràn ngập hương vị tin tức tố như nước suối hàn đàm.
Lạnh lẽo mà đến tận xương, lại làm Dư Chu Chu thoải mái thở nhẹ một tiếng, “Diên Khanh…… Nếu em vì chị làm 99 việc, mà chị còn không thích em, đến lúc đó em nhất định sẽ không dây dưa chị, nếu…… em tích góp được mười lần thất vọng, em sẽ lập tức biến mất trước mặt chị.”
Câu cuối cùng của Dư Chu Chu nói rất nhẹ, Cố Diên Khanh đem Dư Chu Chu đẩy ngã ở trên giường.
Không nghe rõ hai câu cuối cùng của Dư Chu Chu rốt cuộc là nói gì.
Nàng cười lạnh một tiếng, “Bất quá là Alpha chơi trò lạt mềm buộc chặt thôi, cô cho rằng tôi sẽ mắc mưu?”
Dư Chu Chu bởi vì tuyến thể đau đớn mà rên một tiếng.
Tuyến thể của cô bị cấy vào chip, khi đến kỳ mẫn cảm, tuyến thể sẽ phát sinh phản ứng bài xích dị vật, cho nên cô thừa nhận đau đớn so với Alpha bình thường mạnh hơn gấp mười lần.
Trán Dư Chu Chu toát ra mồ hôi lạnh, đau đến mức cuộn người lại thành một đoàn, cô cắn răng, miễn cưỡng nói, “Diên Khanh đi mau, em sợ em nhịn không được……”
Một ngón tay mang theo hơi lạnh lại chen vào miệng cô.
Dư Chu Chu ngây người.
Đầu ngón tay Cố Diên Khanh xoay chuyển lưỡi cô, mang theo ý vị trêu chọc, ánh mắt lại không có một tia cảm tình.
Hương vị tin tức tố dày đặc đậm nặng mãnh liệt hướng về phía Dư Chu Chu ập tới, thanh lãnh âm thanh vang lên: “Đều là con rối tin tức tố mà thôi, nhìn xem bộ dạng chật vật của cok, cầu tôi, tôi liền giúp ngươi.”
----------
Editor:
(*) Câu: "Cố gia nhất phú, Tiết tử vượng, Kim gia cuồng vọng, Nhan vì mạt." có thể tạm dịch sát nghĩa như sau:
Cố gia nhất phú: Nhà họ Cố là giàu có nhất.
Tiết tử vượng: Con cháu nhà họ Tiết hưng vượng (dòng dõi đông đúc, phát đạt).
Kim gia cuồng vọng: Nhà họ Kim cuồng vọng (ngạo mạn, tham vọng lớn).
Nhan vì mạt: Nhà họ Nhan suy bại, đã đến lúc suy tàn.
Tổng thể, đây là một câu liệt kê về tình trạng của bốn đại gia tộc:
> Nhà họ Cố giàu có nhất, họ Tiết thì con cháu hưng thịnh, nhà họ Kim ngạo mạn cuồng vọng, còn nhà họ Nhan thì đã suy tàn.
- 1 ngày hai chương, trước 00h đều là ngày hôm nay, giờ edit xong là 22:31, lát up lên vẫn là ngày hôm nay, nào vui thì ngày 3 - 5 chương cũng có thể, bởi vì mình cũng tò mò vl nhưng mà sáng mình bận ngủ, trưa mình bận nấu ăn, cuối trưa đầu chiều thì mình bận chơi game, chiều thì mình bận đọc truyện khác và 1 số việc nhà, tối mình bận nấu ăn tiếp, mình ngồi edit 2 chương này phải hết hơn 2 tiếng mới xong, bởi vì mình eidt chương này từ lúc 21h mười mấy đến bây h. Sau đó mình thức đêm và sáng mai mình bận việc chứ mình k ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro