Chương 19: Cô không phải duy nhất
Chương 19
Vân Diệu Hi đã nhận ra Cố Diên Khanh khác thường, cô cúi đầu trầm tư.
Trước kia Cố Diên Khanh sẽ không cảm xúc hóa như vậy, căn bản không thèm để ý đến những chi tiết này. Như vậy, là ai xuất hiện khiến cô ấy sinh ra những thay đổi này?
Cố thị, cô nhất định phải có được.
Trước khi thành công, cô sẽ không để bất luận kẻ nào phá hỏng kế hoạch của cô.
Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, trên mặt liền lại tái hiện bộ dáng tiểu bạch hoa ngây thơ vô tội kia, “A Khanh… dì Cung cố ý để cho tôi tới tham gia cái tiết mục hẹn hò này, tôi còn chưa nghĩ thông suốt là vì cái gì đâu.”
Quả nhiên, khi Cố Diên Khanh nghe đến cái tên này, ánh mắt liền phát sinh một ít biến hóa.
Vân Diệu Hi tính chuẩn thời gian thang máy sắp mở, cố ý dán vào người Cố Diên Khanh, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Dì Cung gần đây hỏi tôi có thích người nào không, tôi không có trả lời rõ ràng, ngài ấy liền thay tôi tiếp cái show hẹn hò này. Tôi cũng là đến tiết mục này rồi mới biết được A Khanh cũng ở đây, chẳng lẽ ngài ấy là muốn cho tôi nhiều cùng A Khanh…”
Vân Diệu Hi dư quang quét nhìn cửa thang máy.
Ngay khi cô cho rằng Cố Diên Khanh sẽ nhíu mày đem cô đẩy ra.
Và cô cũng đang chuẩn bị thuận thế hướng ra ngoài nghiêng người nhào tới.
Không nghĩ tới khi cửa thang máy mở ra, bên ngoài camera quay tới, lại là Cố Diên Khanh dùng tay, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo của Vân Diệu Hi.
Vân Diệu Hi lùn hơn Cố Diên Khanh nửa cái đầu, Cố Diên Khanh tìm góc độ rất chuẩn, là bên mặt góc 45 độ, giống như đem cả người Vân Diệu Hi ôm vào trong lòng ngực.
Khóe môi Cố Diên Khanh hơi cong, trên khuôn mặt thanh lãnh lộ ra một tia nhu hòa hiếm thấy, “Cẩn thận một chút, đừng luôn hấp tấp lỗ mãng như vậy, bị thương thì làm sao bây giờ?”
Dứt lời, buông tay ra, còn nhẹ nhàng phẩy một chút tóc dính trên má của Vân Diệu Hi.
Làn đạn lập tức bùng nổ.
[ Khái tới rồi, khái tới rồi, tôi khái đến cp này là thật rồi. ]
[ Tôi dám cá hai người này nhất định có gì đó! Ai lại có thể thân mật như vậy chứ? ]
[ Giả đối thủ một mất một còn: mua bản thảo chèn ép đối phương. Chân chính đối thủ một mất một còn: dùng mị lực làm đối phương yêu mình, để đối phương không chiến tự bại. ]
Khi camera chuyển đến địa phương khác, một tia nhu hòa trên mặt Cố Diên Khanh lập tức biến mất.
Ngón tay vừa buông ra, ngón trỏ móc lấy một sợi tóc rối của Vân Diệu Hi ôm trong lòng bàn tay.
Cô lặng lẽ đem mu bàn tay giấu ra sau lưng, sau đó dụi vào túi quần.
Trong lòng Cố Diên Khanh dâng lên một luồng chán ghét.
Trước khi Dư Chu Chu xuất hiện, đối phó loại người gặp dịp thì chơi như thế này, cô còn có thể thuận buồm xuôi gió. Nhưng hiện tại, cho dù là ở chung với beta, cũng làm cô cảm thấy cả người không khoẻ.
Cố Diên Khanh phát hiện mình lại bắt đầu theo bản năng nhớ tới Dư Chu Chu.
Cô nhíu mày.
Đây cũng không phải dấu hiệu tốt gì.
Mà ở cửa thang máy bên kia, Bạch Tư Cầm kéo tay áo Dư Chu Chu, hai người 'nhiệt độ' quá thấp, cho nên xuất hiện trên màn hình rất ít, người quay phim cũng lười đi theo quay.
"Được rồi, Chu Chu. Không cần nhìn, cái này có cái gì mà kỳ quái? Đối với Cố thị mà nói, chúng ta chẳng qua là công cụ sinh sản, cậu thật sự trông chờ Cố Diên Khanh sẽ thích cậu sao? Nếu cô ấy thật sự động tâm với cậu, tôi lại sao có thể xuất hiện ở chỗ này?”
Vị trí góc độ của Dư Chu Chu, vừa vặn đem toàn bộ tương tác giữa Cố Diên Khanh cùng Vân Diệu Hi thu hết vào trong mắt.
“Tôi không có để ý. Ở khu đào tạo gien, thành tích của tôi là ưu tú nhất. Trên sổ tay điều đầu tiên của chuẩn tắc, chính là phải không có điểm mấu chốt, không giữ lại mà duy trì sự nghiệp của Cố Diên Khanh.”
Dư Chu Chu hai tay siết chặt.
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác hít thở không thông.
Cố Diên Khanh giống như ánh trăng thanh lãnh nơi chân trời, cô vẫn luôn nhìn vào bóng trăng phản chiếu trong nước, không ngừng hướng về phía đó tới gần, nhưng càng tới gần càng cảm thấy hoảng hốt, như thể thật sự có thể vớt được ánh trăng trong nước kia, giành lấy được người trong lòng.
Bạch Tư Cầm kéo Dư Chu Chu đi về hướng ngược lại, "Cậu biết thì tốt, hơn nữa cũng đừng quên tôi đã nói với cậu, những việc mà Cố thị làm, không có một người nào trong Cố thị là người tốt.”
Lúc này trung tâm thương mại đột nhiên truyền đến một trận ồn ào.
Trong lòng Dư Chu Chu dâng lên một loại dự cảm không tốt, cô theo bản năng quay đầu lại nhìn, ngửi thấy một mùi tin tức tố Alpha có chút ghê tởm.
Có mấy người vây lại, tạo thành một vòng tròn hỗn loạn phía trước.
Nơi đó... hình như là phương hướng Cố Diên Khanh vừa mới đi qua.
Bạch Tư Cầm thấy Dư Chu Chu dừng bước, quay đầu lại có chút khó hiểu, “Làm sao vậy? Chu Chu?”
Dư Chu Chu nhíu mày: “Phía trước xảy ra chuyện, tôi ngửi được mùi tin tức tố của Alpha.”
Bạch Tư Cầm là beta, không thể ngửi thấy, “Alpha phóng thích tin tức tố ở nơi công cộng là phạm pháp, có Omega trong kỳ mẫn cảm ở đây, sẽ phát sinh sự kiện nghiêm trọng ác liệt. Mà nơi đó... hình như là chỗ Cố Diên Khanh và Vân Diệu Hi vừa đi qua.”
Dư Chu Chu không chút do dự xoay người đi về phía trước, lại bị Bạch Tư Cầm kéo lại cánh tay, “Chu Chu, đừng xen vào việc người khác.”
Dư Chu Chu quay đầu nhìn Bạch Tư Cầm, “Vậy cậu nói cho tôi biết, mục đích cậu đến cái tiết mục này là gì?
Là muốn thay thế tôi, trở thành vị hôn thê của Cố Diên Khanh? Hay là muốn lợi dụng Cố Diên Khanh để Bạch gia các người trở thành một trong tám thế lực lớn? Hay là đơn thuần mang theo hận ý trong lòng, muốn để Cố Diên Khanh phải trả giá thật lớn ở cái tiết mục này?”
Bạch Tư Cầm ngẩn người, há miệng ra nhưng lại không biết trả lời như thế nào, "Tôi..."
Dư Chu Chu: "Cậu xem, cái gì cậu cũng không chịu nói cho tôi, vậy tôi làm sao tin tưởng cậu?” Cô tránh khỏi tay Bạch Tư Cầm đang giữ lấy mình, kiên định bước về phía trước.
Dù là tin tưởng hay không tin tưởng, cô cũng chỉ là một quân cờ.
Bất luận là Cố thị hay là Bạch Tư Cầm, đều hy vọng cô phát huy ra sức mạnh có lợi cho bọn họ.
Nhưng cô chỉ muốn đi theo bản tâm, làm điều mà chính mình muốn làm.
Chẳng sợ là sai, cô cũng không hối hận.
Bạch Tư Cầm nhìn bóng lưng Dư Chu Chu, trong lòng dâng lên một cơn không cam lòng.
Lại là như vậy, cô vĩnh viễn đều nhìn chằm chằm lên cô ấy, nhưng Dư Chu Chu chưa từng quay đầu nhìn về phía cô.
Dư Chu Chu vĩnh viễn là loại người mang theo nhiệt huyết, làm chuyện mà bản thân cho rằng là đúng.
Ngốc... làm người không có cách nào.
Nhưng lại khiến người ta không tự giác mà dừng ánh mắt trên người cô, không thể dời đi.
Cô ấm áp như ánh mặt trời, sẽ xua tan bóng tối trong lòng người khác, vĩnh viễn phát ra nhiệt lượng, khiến người khác muốn có được.
Một Alpha trung niên say rượu đang phóng thích tin tức tố đầy mùi dầu mỡ của mình, sắc mặt hắn xám xịt, thân hình hơi gầy, ý đồ dựa vào thân thể lực Alpha mạnh hơn để làm càn.
“Mẹ nó, hôm nay vận khí thật tốt, vậy mà ngửi được vài mùi tin tức tố Omega cấp cao, chỉ cần bị tao đánh dấu, các người mới biết làm Omega sướng đến bao nhiêu!”
Tổ đạo diễn và nhân viên công tác phần lớn đều là beta, chính là để phòng ngừa những sự cố ngoài ý muốn như thế này khi quay tiết mục.
Mà bảo tiêu Alpha thì trông trừng ở cửa trung tâm thương mại, những người xuất hiện trong trung tâm thương mại này đều là quần chúng diễn viên được chọn trước.
Alpha trung niên say rượu này xuất hiện, tuyệt đối không phải ngoài ý muốn.
Alpha trung niên chộp về phía Cố Diên Khanh, Vân Diệu Hi co người trong ngực Cố Diên Khanh, bày ra dáng vẻ sợ hãi không chịu nổi, đem mặt chôn vào ngực Cố Diên Khanh, khiến Cố Diên Khanh có chút khó né tránh.
Nhân viên công tác tiến lên ngăn cản đều bị Alpha trung niên đánh ngã, “Lão tử là Alpha, các người đám ô hợp này, xem thử ai dám ngăn lão tử?”
Ngay lúc Alpha trung niên sắp bắt được Cố Diên Khanh, một bàn tay nắm lấy cổ tay hắn, bẻ mạnh về phía sau, Alpha trung niên lập tức đau đến mức quỳ một gối xuống đất, trên mặt lộ ra biểu tình dữ tợn, “Ai mẹ nó xen vào việc người khác, phá hỏng chuyện tốt của lão tử.”
Dư Chu Chu lạnh mặt, một cú đá thẳng vào Alpha kia, trực tiếp đá bay ra xa hơn 10 mét, đập mạnh vào vách tường, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Tất cả mọi người đều ngây người.
Bởi vì thật sự quá soái.
Khuôn mặt ôn hòa dễ gần, thân thể tinh tế mềm mại, vậy mà lại có lực lượng lớn như vậy.
Dư Chu Chu quay đầu nhìn về phía Cố Diên Khanh, vẻ lạnh lẽo trên mặt đã hoàn toàn tiêu tán, “Diên… Diên Khanh tỷ tỷ… Chị không sao chứ?”
Vân Diệu Hi hơi nghiêng đầu từ trong lòng Cố Diên Khanh, trong mắt đã không còn chút sợ hãi nào như vừa nãy.
Cô cẩn thận đánh giá Dư Chu Chu trước mặt, khóe môi khẽ cong lên một chút, rồi lập tức che giấu.
Vân Diệu Hi ôm chặt lấy Cố Diên Khanh, “A Khanh, vừa nãy người kia thật đáng sợ, may mà có cô, tôi thật sự không biết phải làm sao mới tốt.”
Dư Chu Chu mím môi, không vui nhìn Vân Diệu Hi đang trong lòng Cố Diên Khanh.
Dư Chu Chu không nhịn xuống mở miệng nói: "Cô là một beta, người kia vừa rồi mục tiêu căn bản không phải cô, nhưng cô lại co rúm trong lòng Cố Diên Khanh, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cô ấy ngay cả tránh cũng không tránh được…”
Cố Diên Khanh lạnh giọng cắt lời Dư Chu Chu: "Cô gọi Dư Chu Chu, đúng không? Cảm ơn cô vừa rồi đã ra tay, nhưng cho dù cô không ra tay, tổ tiết mục cũng sẽ không để xảy ra chuyện như cô tưởng. Diệu Hi vừa chịu kinh hách, cô không có tư cách dùng loại khẩu khí này chỉ trích cô ấy. Cô cũng là một Alpha, kéo khác Alpha xuống cũng không thể nâng cô lên, lời cô vừa nói nếu bị quay lại, sẽ bị cư dân mạng công kích.”
Vân Diệu Hi làm ra vẻ yếu đuối, rời khỏi vòng ôm của Cố Diên Khanh, “Được rồi, A Khanh, đừng tức giận với người không liên quan, ai bảo cô quá ưu tú, luôn dễ khiến người khác mơ tưởng, đi thôi, quay chụp quan trọng.”
Ánh mắt bướng bỉnh của Dư Chu Chu vẫn nhìn thẳng vào mặt Cố Diên Khanh.
Cặp mắt lạnh nhạt kia của Cố Diên Khanh nhìn nàng, giống như thật sự đang nhìn một người xa lạ không quen biết.
Nhân viên công tác báo cảnh sát, đem Alpha trung niên say rượu đưa đi.
Dư Chu Chu một mình đứng yên tại chỗ, rũ mắt xuống.
Cô phỏng đoán không sai, chỉ cần có Vân Diệu Hi ở đây, Cố Diên Khanh sẽ đối với cô vô cùng lãnh đạm.
Dư Chu Chu cô đơn như một con cún nhỏ bị người ta vứt bỏ.
Cố Diên Khanh cố gắng khắc chế ý nghĩ muốn quay đầu nhìn Dư Chu Chu.
Những lời Dư Chu Chu vừa nói, đã vượt rào.
Còn có khả năng ảnh hưởng đến việc mà tương lai cô muốn làm.
Dư Chu Chu chỉ là một người được chọn để cải tạo gien nhằm sinh ra đời sau càng ưu tú cho Cố gia mà thôi.
Hơn nữa cô ấy không phải duy nhất.
Lý trí nói với cô rằng, không cần chú ý quá nhiều đến Dư Chu Chu nữa.
Nhưng vì cái gì, trong lòng vẫn có một tia khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro