Chương 13: Ma giới thiên (13) Ngươi muốn đá nam chính để thượng vị?!

Giảo Nguyệt rất bất mãn Phượng Án với Phó Trường Lưu nên cố ý ngăn cách bọn họ với Lâm Kinh Vi, không để bọn họ lén lút trao đổi.

Phượng Án đã nghĩ cuối cùng cũng tìm được cơ hội mang Lâm Kinh Vi đi, thấy thế thì tức giận nghiến răng nghiến lợi, không nhịn được mắng Giảo Nguyệt và Giang Thu Ngư trong lòng.

Nàng nhìn hình bóng đại sư tỷ phía trước, từ từ mà bình tĩnh lại.

Mặc kệ thế nào, ít nhất bọn họ đã xác định được tình cảnh của đại sư tỷ tốt hơn so với những gì bọn họ nghĩ rất nhiều.

Chì là Phượng Án vẫn không hiểu một chuyện.

Nàng âm thầm đụng tay Phó Trường Lưu, truyền âm với hắn: "Tam sư huynh, ngươi có cảm thấy thái độ của đại sư tỷ với Ma Tôn rất kỳ quái không?" 

Phó Trường Lưu suy tư mà nhìn bóng dáng Lâm Kinh Vi, chuyện này không cần Phượng Án nhắc đến hắn cũng phát hiện ra đại sư tỷ lãnh đạm xa cách của hắn đối với vị Ma Tôn hỉ nộ vô thường kia, vậy mà lại có một sự dung túng khó nói.

Chuyện này nói ra sợ là sẽ không ai tin được.

Nhưng chân tướng quả thật là thế.

Nhẫn nại không thể phản kháng cùng cam tâm tình nguyện chịu nhục là hai chuyện khác nhau.

Từ khuôn mặt Lâm Kinh Vi, Phó Trường Lưu không tìm được bất kì cảm xúc khuất phục cùng miễn cưỡng nào, từ đầu đến giờ nàng vẫn rất bình tĩnh, đặc biệt là thời điểm Ma Tôn ép nàng quỳ xuống, Phó Trường Lưu lúc này có một cảm giác kỳ quái, giống như những chuyện này chỉ là tình thú giữa đại sư tỷ cùng Ma Tôn mà thôi.

Còn Ma Tôn, nàng vậy mà lại nghĩ ra phương pháp như vậy để khi dễ đại sư tỷ, cả hai người các nàng đều là nữ tử, nàng lại.....

Phó Trường Lưu hiếm thấy có chút mờ mịt, người Tu Chân giới từ trước đến nay tuỳ hứng, nữ tử cùng nữ tử yêu nhau cũng không phải việc gì hiếm thấy, nhưng đó lại là đại sư tỷ!

Là Thanh Hành Quân một lòng chỉ có tu luyện, xem thanh kiếm còn quan trọng hơn chuyện tình cảm!

Hơn nữa đại sư tỷ bị bắt đến giờ mới qua có mấy ngày?

Phó Trường Lưu không tin trong khoản thời gian ngắn như vậy đại sư tỷ sẽ động tâm với Ma Tôn, nhưng trừ lý do này ra hắn không thể tìm thấy cách giải thích nào khác cho phản ứng kỳ quái của Lâm Kinh Vi.

Nghĩ đến đó, Phó Trường Lưu có chút phức tạp, từ trước đến nay hắn nhìn không thấu cảm xúc của Lâm Kinh Vi, giờ phút này lại càng không rõ đối phương đến tột cùng là suy nghĩ cái gì.

Có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó mà hắn không biết.

Giảo Nguyết quát lớn một tiếng bên tai hắn, Phó Trường Lưu thuận thế cúi đầu làm bộ ngoan ngoãn.

Ngay lúc hắn thu hồi tầm mắt, Lâm Kinh Vi nghiêng đầu, vô tình hữu ý mà dùng dư quang liếc nhìn hắn, đuôi mắt nàng còn lại vệt đỏ ửng mỏng manh nhưng ánh mắt lại phá lệ thanh tỉnh.

Nên nghĩ biện pháp đem hai người họ tiễn đi...

——

Sau khi Giảo Nguyệt mang mấy người Lâm Kinh Vi đi, Giang Thu Ngư mới xoay người lên thiên điện của Phục Kỳ điện, nàng ở sau án thư ngồi xuống, trước mặt đặt một tờ giấy, dùng bút lông viết mấy hàng chữ, chữ viết thanh tú tinh tế, đặt bút lại có vẻ tuỳ ý không câu nệ.

Chỉ nhìn một cách đơn giản bố trí của thư phòng, văn nhã cổ xưa, kệ sách đủ loại vật trang trí, mỗi thứ đều tinh xảo quý giá, khó có thể tưởng tượng được đây lại là Ma cung khiến người nghe sợ vỡ mật.

Giang Thu Ngư dùng tay ấn chặt tờ giấy, yên lặng tính toán trong lòng một chút.

"Bồ Đề Thảo cùng Bát chuyển Quy Nguyên Đan tuy rằng hiếm thấy những cũng không phải không thể tìm được, nhưng Mỹ Nhân Châu, Mộc Thạch Tâm cùng Ái Nhân Huyết rốt cuộc là thứ gì?

Hệ thống: 【 ta cũng không biết. 】

Giang Thu Ngư đỡ trán: "Không phải trận pháp này là ngươi cho ta sao, ngươi làm sao không biết?"

Hệ thống cũng thực ủy khuất: 【 Đây là không gian đồ vật của hệ thống, ta cũng không biết được, đề nghị ký chủ tự mình thăm dò. 】

Nói như không nói.

Giang Thu Ngư lâm vào trầm tư.

Lúc trước ngay lúc nàng và hệ thống trói định, hệ thống cho nàng hai lựa chọn, một là quay trở lại hiện đại, hai là dùng một thân phận khác ở lại nơi này.

Nếu quay lại hiện đại, hơn phân nửa là không thể quay lại thân thể của mình.

Nếu ở lại đây, hệ thống chỉ có thể cung cấp cho nàng phương pháp kim thiền thoát xác* và tên của những vật liệu cần thiết để tạo một thân thể mới.

Nàng phải tự mình lập trận, sau đó tự mình đắp một thân thể mới.

Mấy thứ vừa rồi mà nàng nói chính là những gì cần thiết để dùng cho trận pháp chết giả.

Bất quá mấy thứ này là cái gì, nàng hoàn toàn không hiểu, cũng chưa nghe nói qua mấy thứ đồ vật này.

Giang Thu Ngư vừa nhìn thấy mấy cái tên này liền đau đầu.

Hệ thống sẽ không lừa nàng chứ?

Không biết qua bao lâu, trong không khí bỗng nhiên xuất hiện dao động, một nữ tử dáng người yểu điệu xuất hiện trong thư phòng, khom người trước Giang Thu Ngư, "Tôn thượng."

Nữ tử ngẩng đầu lên lộ ra gương mặt thành thục diễm lệ, dáng người nàng đặc biệt duyên dáng, cử chỉ điệu bộ phong tình vạn chủng khiến người nhìn thấy quên đi mọi sự thô tục.

Đó là Bắc cảnh Ma Quân, Hoà Oanh.

"Hòa Oanh thật vất vả đến một lần, ngài không nhìn ta sao ~"

Hòa Oanh vừa nói, một bên đi đến Giang Thu Ngư ngồi sau án thư.

Giang Thu Ngư ngước mắt nhìn về phía nàng, mày nhíu lại: "Đồ đâu?"

Nàng căn bản không thích bộ dáng này.

Hoà Oanh tiếc nuối thu hồi mị thuật của mình, hôm nay lại là một ngày bị tôn thượng ngó lơ.

"Đồ mà ngài muốn tương đối khó tìm, thuộc hạ trước mắt chỉ có thể tìm được vài thứ trong đó."

Tay vừa chạm, mấy món đồ liền xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, được nàng cung kính mà dâng lên.

Giang Thu Ngư dùng tay khảy vài cái, phẩm chất đều rất tốt, phù hợp yêu cầu của nàng.

Đây đều là vật liệu dùng để tạo một cái túi da mới theo như lời hệ thống.

Giang Thu Ngư thu đồ vào càn khôn giới của mình, "Chuyện này không gấp, mấy thứ khác ngươi cứ từ từ tìm."

"Nhất định phải bảo đảm chất lượng."

Dù sao cũng là thân thể mới của nàng, không thể qua loa.

Giang Thu Ngư nói, cúi đầu nhìn thoáng qua giấy trên bàn, trước khi Hoà Oanh kịp nhìn thì đã thu giấy lại.

Hoà Oanh chớp chớp mắt, "Tôn thượng, thuộc hạ ngu muội không biết rốt cuộc ngài muốn dùng mấy thứ này để làm gì?"

Dường như nàng chỉ thuận miệng hỏi.

Giang Thu Ngư liếc mắt một cái, Hòa Oanh đột nhiên cảm giác hai chân mềm nhũn, chút nữa là hai gối chạm đất, lập tức quỳ xuống.

Trán nàng toát ra một lớp mồ hôi lạnh, khuôn mặt mới vừa rồi còn tràn ngập xuân tình nay đã trắng bệch, ngay cả môi cũng tái đi.

Hòa Oanh nhanh chóng quỳ xuống, "Là thuộc hạ vô phép tắc, thỉnh tôn thượng trách phạt!"

Sao nàng lại quên mất vị này không phải loại người dễ nói chuyện, càng không thích có người nghi ngờ hành động của nàng ấy.

Giang Thu Ngư vẫy tay cho nàng lui ra ngoài.

Hòa Oanh tìm được đường sống trong chỗ chết, cái gì cũng không dám hỏi, nói thêm vài câu tỏ lòng trung thành xong thì nhanh chóng lui ra.\

Giang Thu Ngư nhìn nàng chạy trối chết, vừa ý mà sờ sờ chóp mũi, cảm khái nói: "Làm phản diện thật tốt."

Có chuyện gì không muốn nói hoặc không thể nói lý do, chỉ cần dùng thực lực trấn áp là được, chỉ cần nàng biểu hiện ra bộ dạng không cao hứng thì những người đó cái gì cũng không dám hỏi.

Hệ thống: 【 Nàng hẳn là không thể tìm thấy mấy món còn lại. 】

Giang Thu Ngư lại ưu sầu, "Mấy thuộc hạ này có chút phế, cái này không được cái kia cũng không được."

Nàng còn nghĩ có thể ở trong Ma cung chờ chết, ai ngờ kết quả là vẫn phải tự thân xuất mã.

Hệ thống do dự một chút, 【 Ngay cả khi ngươi tự thân xuất mã cũng chưa chắc có thể tìm được. 】

Giang Thu Ngư một chút cũng không vội, "Đây là tất nhiên, ngươi thấy vai ác nào có thể làm chuyện xấu thành công chưa?"

Hệ thống nghẹn họng một chút, 【 Vậy ngươi còn......】

Giang Thu Ngư nheo đôi mắt hồ ly lại, bộ dáng buồn ngủ mệt mỏi, "Ta không được thì nữ chính có thể, vai chính vĩnh viễn có thể tâm nghĩ sự thành."

Hệ thống hết chỗ nói, 【 Ngươi để nữ chính giúp ngươi tìm? Ngươi quên nàng hận không thể nghiền xương ngươi thành tro sao. 】

Chính tà không đội trời chung.

Nữ chính là ánh sáng chính đạo, tương lai sẽ một kiếm xuyên tâm Giang Thu Ngư, sao nàng có thể cam tâm tình nguyện làm việc vì Giang Thu Ngư?

Giang Thu Ngư trầm mặc trong chốc lát, "Ngươi cũng đã xem qua nguyên tác, biết vì cái gì Hòa Oanh, một ma tu lại có thể khiến cao thủ của mấy đại môn phái chính đạo vì nàng đòi sống đòi chết, thậm chỉ còn nghĩa vô phản cố mà phản bội sư môn?"

"Trong đó thậm chí còn có trưởng lão của Thanh Hà Kiếm phái, sư bá của Lâm Kinh Vi."

Hệ thống ngây dại, qua hồi lâu mới không thể tin tưởng mà trả lời:【 Ngươi...... Ngươi muốn làm cho nữ chính......】

Phần còn lại nó không dám nói ra.

Lúc này, trên dung nhan diễm lệ chứa sắc xuân của Giang Thu Ngư rốt cuộc lộ ra hàn ý lạnh thấu xương tuỷ, đôi mắt hồ ly đen huyền, ảm đạm không thấy nổi một tia ánh sáng.

Nàng ngay lúc này mới giống bộ dáng Ma Tôn nên có trong tưởng tượng của mọi người.

Lạnh băng, âm trầm, phảng phất như loại bỏ thất tình lục dục, chỉ còn lại mười phần dã tâm cùng dục vọng.

Giang Thu Ngư ngữ khí âm u, tựa như hận thấu xương Lâm Kinh Vi: "Dù sao ta cùng nàng chú định là địch thủ ngươi sống ta chết, ta muốn ngược nàng như thế nào cũng không quá đáng không phải sao?"

Hệ thống hoảng sợ, nói chuyện ấp a ấp úng: 【 Nói như vậy cũng không sai, nhưng mà trong nguyên tác không có đoạn cốt truyện này. 】

【 Chuyện này hoàn toàn không phù hợp với nguyên tác. 】

Giang Thu Ngư: "Sợ cái gì, dù sao sớm hay muộn ta cũng phải chết."

Hệ thống: 【 Sao có thể giống nhau? 】

Giang Thu Ngư: "Không thử thì làm sao biết?"

Hệ thống do dự sau một lúc lâu, dứt khoát mặc kệ: 【 Nếu ngươi thật sự muốn làm như vậy, ta cũng ngăn không được ngươi, dù sao ngươi cũng rất rõ ràng về trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại, tự ngươi làm đi. 】

Chủ yếu là nhìn bộ dáng này của ký chủ, phỏng chừng nó quản không được.

Vạn nhất cản nàng lại, nàng dứt khoát bất chấp tất cả mà nổi điên thì làm sao?!

Thanh âm của nó vừa ra, Giang Thu Ngư đột nhiên nở nụ cười, lệ khí trên gương mặt biến mất trong nháy mắt không thấy tăm hơi, tựa như vừa rồi đều là ảo giác của hệ thống.

"Đây chính là ngươi nói, lần sau không được ở trong đầu ta nổi điên, nghe thật khó chịu."

Hệ thống:......

【 Vừa rồi có phải là ngươi diễn cho ta xem hay không!! 】

Còn dám nói kỹ thuật diễn của mình không tốt?!

"Ta không có, cũng không biết làm sao vậy, có thể là ma khí nhập thể, ảnh hưởng đến cảm xúc của ta." Giang Thu Ngư xoa xoa giữa mày, nghiêm trang: "Luôn cảm thấy đau đầu."

Hệ thống: 【 Ta mới thật sự đau đầu! 】

Thật phục ký chủ này còn chó hơn nó, thường ngày doạ ma tu thì thôi, giờ ngay cả hệ thống cũng không tha!

Vừa rồi nó quả thật bị ký chủ doạ sợ, thiếu chút nữa còn cho rằng giây tiếp theo nàng sẽ cầm đao đi chém nữ chỉnh!"

Giang Thu Ngư không để ý tới nó, nàng đứng dậy, đảo mắt về tới Thanh Sương điện.

Bên trong Thanh Sương điện cất giấu một trận pháp, ở ngay sau cái giường lớn của nàng, từ trận pháp đi vào là một động phủ bí mật.

Sau khi Giang Thu Ngư tiến vào động phủ, rẽ trái rồi lại rẽ phải, đi vào một gian thạch ốc trống trải.

Thạch ốc bài trí đơn sơ, chỉ có một cái bàn bạch ngọc, một cái giường vẽ đầy trận pháp cùng với một tế đàn hình tròn.

Nàng mang mấy thứ Hoà Oanh đem về đặt trên bàn trong thạch ốc, sau đó đi đến tế đàn ở trung tâm.

Tế đàn được ma khí dày đặc bao phủ, sương khói đen nồng đậm lượn lờ xung quanh, lại nhờ vào trận pháp kỳ quái nào đó mà tụ về phía trung tâm tế đàn, nơi đó có một nắm đất màu đen.

Giang Thu Ngư không sợ đống ma khí khiến người lạnh xương đó, nàng đi đến bên tế đàn quan sát kỹ thứ trong nắm đất.

Đất mềm được ma khí tẩm bổ mọc lên một cái cây tơ hồng nhỏ, trong mắt Giang Thu Ngư nó đang lấy lòng mà đung đưa thân thể mình.

Cái tơ hồng này thoạt nhìn trông thật mỏng manh, như thể kéo một cái liền đứt.

Nhưng nó lại một cái tên khiến người nghe sợ hãi, ngay cả Đại Thừa Kỳ tu sĩ nghe xong cũng sẽ biến sắc.

Con rối tơ tình.

Chỉ một cây tơ hồng nhỏ như sợi tóc, lại có thể khiến người ta vứt bỏ tôn nghiêm của mình, hoàn toàn biến thành một con rối cho người khác.

Đây là nguyên nhân Hoà Oanh có thể xúi giục vị trưởng lão kia của Thanh Hà Kiếm phái, cũng là kinh hỉ mà Giang Thu Ngư chuẩn bị cho Lâm Kinh Vi.

Nàng muốn đem con rối tơ tình trưởng thành trồng vào trái tim nữ chính.

Khiến Thanh Hành Quân danh chấn thiên hạ biến thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay nàng.

Nếu nữ chính yêu phản diện thì sẽ có hậu quả gì?

"Dù sao nam chính nhất định sẽ trở thành pháo hôi." Giang Thu Ngư chắc chắn nói.

"Dù sao nam chủ khẳng định là phải bị pháo hôi điệu." Giang Thu Ngư chắc chắn nói.

Hệ thống: F***!

Ta nghi ngờ ngươi làm tất cả những việc này là để đá nam chính rồi thượng vị!

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Ngư Ngư: Nhân vật phản diện, tất nhiên là phải làm gì đó!!

Tiểu Vi: Chương trước còn ân ân ái ái ta, chương sau liền bắt đầu ngược ta

【 Đây không phải nguyên nhân Tiểu Vi yêu Ngư Ngư, cũng không phải ngược, không ngược! Sau này sẽ có ngược nên ta không spoil nhiều đâu ~】

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro