Chương 1: Cô gái lãnh diễm

Sấm sét xé toạc bầu trời.

Thẩm Hàn kinh hãi tỉnh lại từ một mảnh hỗn độn.

Thiếu nữ ôm ngực, thở dốc dồn dập, khi cảm nhận được sinh mệnh mình vẫn còn tồn tại, theo bản năng liền trở tay sờ lên khẩu súng bên hông.

Bên hông trống rỗng.

Không chỉ như vậy, cơ thể gần như tan vỡ trước kia bây giờ cũng đã có một sự thay đổi rất lớn.

Thẩm Hàn rũ mắt, cẩn thận đánh giá trạng thái hiện tại của bản thân.

Đôi mắt đen trắng rõ ràng, dần dần hiện lên sự quái lạ không thể tin nổi.

Trên người không còn những vết thương kinh tâm động phách, hai lòng bàn tay cũng không còn thấm đẫm máu tươi, thứ mà cô từng lau mãi cũng không sạch.

“Mình đây là trùng sinh? Hay là xuyên không?”

Khả năng thích ứng của Thẩm Hàn rất nhanh, sau khi xác nhận những gì mình nhìn thấy không phải ảo giác, cô liền đứng dậy khỏi tư thế dựa nghiêng, còn tại chỗ nhảy lên hai cái.

“Khả năng cảm nhận mạnh hơn, các chức năng cơ thể cũng được cải thiện!”

“Xem ra ông trời cũng ưu ái mình, đây là cho mình tái tạo một cơ thể mới, để mình có thể thoải mái trả thù sao?”

Giọng nói thiếu nữ mang theo niềm vui sướng sau khi thoát khỏi kiếp nạn, vang vọng khắp khu rừng rậm không một bóng người.

Đột nhiên, một ngọn lửa đỏ rực bỗng từ lòng bàn tay trắng nõn của thiếu nữ bay lên, dọa cô suýt nữa muốn nổ tung da đầu.

“Ôi trời!” Thẩm Hàn lập tức nắm chặt tay lại, dùng cách cắt đứt không khí để dập tắt ngọn lửa tự cháy trong lòng bàn tay.

Nhưng rất nhanh, cô lại phát hiện tình hình lần nữa vượt qua nhận thức của mình.

Khi cô lần nữa xòe lòng bàn tay ra, ngọn lửa đỏ rực kia vẫn chưa biến mất!

Cụm lửa nhỏ khẽ lay động, trông giống như một quả vải rơi vào lòng bàn tay.

“Đây là cái quái gì vậy? Chỗ này không lẽ là một đại lục tu chân có tồn tại tu sĩ võ công cao cường hả!”

Thẩm Hàn một bên vung tay, một bên nhìn quanh bốn phía không hề có bất kỳ hơi thở hiện đại nào.

Đúng lúc này, cô đột nhiên ngửi thấy một làn hương thoang thoảng cực kỳ nhạt.

Mùi hương kia như có như không, có chút giống hoa mai lạnh kiêu ngạo nở rộ đón gió đông, trong trẻo tao nhã, mang một thần thái đặc biệt.

Tinh thần Thẩm Hàn lập tức phấn chấn!

Cô không biết mùi hương mình ngửi thấy rốt cuộc là từ đâu mà ra.

Nhưng trong tiềm thức, cô có linh cảm, chỉ cần mình đi theo hướng của làn u hương kia, nhất định sẽ tìm thấy đáp án.

Vừa nghĩ đến việc sắp gặp được người đầu tiên ở thế giới xa lạ này, tim cô liền không ngừng đập nhanh hơn.

Thẩm Hàn vô cùng linh hoạt lướt đi, hương mai thanh u không ngừng xộc vào mũi, dẫn dắt phương hướng cô tiến lên, cũng khiến toàn thân khí huyết cô không ngừng cuồn cuộn sôi trào.

Sự thay đổi trên cơ thể sau khi xuyên không khiến từng tất cơ của cô tích trữ đầy sức mạnh.

Thẩm Hàn lướt đi trong rừng rậm đầy gai góc, hệt như một con sói dũng mãnh.

...

Tình trạng hiện tại của Cố Quân Uyển rất tệ.

Nhiều ngày chạy trốn cường độ cao khiến cơ thể nàng đã vô cùng mệt mỏi.

Mỗi bước đi, bắp chân thon gầy đều run lên nhè nhẹ vì không chịu nổi sức nặng.

Nhưng so với sự mệt mỏi về thể lực, sự khó chịu xuất hiện ở một phương diện khác trên cơ thể mới là điều khiến nàng thêm căng thẳng.

Cố Quân Uyển là Nữ đế liên bang Tự Do trên hành tinh này, đồng thời cũng là một Omega đỉnh cấp.

Mục đích ban đầu khi thành lập liên bang Tự Do là để phá vỡ cục diện A tôn O ti, xây dựng một tổ ấm có trật tự, nơi tất cả mọi người đều được tôn trọng cùng an cư lạc nghiệp.

Điểm này, Cố gia vẫn luôn làm rất tốt, truyền đến đời Cố Quân Uyển, liên bang Tự Do đã trải qua ba đời Nữ đế.

Tuy nhiên, mới đây không lâu, nàng lại bị người thân cận nhất phản bội.

Nhờ vào khả năng phân tích vượt trội hơn người thường, nàng đã thoát ra khỏi vòng vây trùng điệp, nhưng lại bị quân truy đuổi ép vào khu rừng rậm nằm ở biên giới liên bang này.

Điều khó khăn nhất là, kỳ phát tình của nàng giống như sắp đến sớm hơn dự kiến.

Cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, Cố Quân Uyển dừng bước, tìm một tảng đá phẳng còn khá sạch sẽ để ngồi xuống, không chút do dự lấy miếng dán ngăn cách từ trong ba lô ra.

Nàng nghiêng đầu vén mái tóc đen rũ xuống cổ lên, nhẹ nhàng dán miếng ngăn cách vào sau cổ.

Ba lô này là nàng tạm thời cướp được, bên trong chứa đồ ăn lặt vặt, cùng với một ít miếng dán y tế và băng gạc chất lượng tốt.

Ngay cả trong rừng sâu không một bóng người, việc tin tức tố Omega bị lộ ra vẫn là một điều nguy hiểm lại chí mạng.

Huống chi, Cố Quân Uyển còn là Omega đỉnh cấp, mà phía sau nàng vẫn còn có quân truy đuổi.

Chỉ một chút nghỉ ngơi ngắn ngủi cũng giúp cho vị Nữ đế sa cơ này phục hồi được một chút thể lực.

Nàng xoa mắt cá chân bị thương sưng đỏ, bắt đầu trong đầu xem xét lại tình huống khi biến cố này mới xuất hiện.

Mà cũng chính lúc này, Thẩm Hàn mang theo một thân hơi nóng cuồn cuộn từ trong rừng rậm nhảy vọt ra, vững vàng đáp xuống bãi cỏ cách Cố Quân Uyển chừng ba mét.

Cả không gian tại thời khắc này bỗng trở nên yên tĩnh.

Luồng không khí vốn đang lưu chuyển tựa hồ cũng bị ngưng trệ lại.

Cố Quân Uyển từ từ đứng dậy, nàng nhìn Alpha xa lạ đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong đôi mắt phượng màu vàng nổi lên một tầng sát ý lạnh lẽo.

Trong lòng Thẩm Hàn lại vô cùng vui vẻ.

Cô chớp chớp đôi mắt đen trắng rõ ràng, đánh giá cô gái trẻ đẹp đến mức kinh diễm ở đằng xa, trái tim ‘Thình thịch’ đập mạnh vào lồng ngực.

Nói thật, đây là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà cô từng thấy từ khi có ký ức.

Đừng nói cô là les trước khi xuyên không, cho dù là một gái thẳng thẳng đến mức sắt thép, cũng không thể giữ được bình tĩnh.

Cô gái trẻ có đôi mắt phượng màu vàng, vòng eo thon gọn, đôi chân dài miên man, mái tóc đen hơi xoăn buông xõa trên vai, toát ra vài phần lười biếng say mê lòng người.

Làn da cô gái trắng hơn cả ánh trăng, ngũ quan tinh xảo hệt như một tác phẩm nghệ thuật, dưới sự tô điểm của khí chất lạnh lùng, càng trở nên cực kỳ lãnh diễm.

Thẩm Hàn ngửi ngửi hương mai thoang thoảng trong không khí, nở một nụ cười vô cùng chuyên nghiệp với cô gái trẻ ở đằng xa: “Chào cô, xin hỏi cô đến đây cắm trại? Hay là cô sống gần đây?”

Với màn chào hỏi chủ động này, Thẩm Hàn cảm thấy hành vi của mình rất đúng mực, không có bất kỳ vấn đề gì.

Chỉ cần đối phương chịu mở miệng trả lời, cô liền có thể thông qua lời nói của nàng mà thu thập được rất nhiều thông tin.

Nào ngờ, mỹ nhân lãnh diễm ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không thèm bố thí cho cô, vác ba lô lên vai, quay lưng bỏ đi.

Thẩm Hàn: “???” Chẳng lẽ cách mình chào hỏi không đúng sao?

Nếu là trước khi xuyên không, gặp phải tình huống này, cô chắc chắn sẽ không mặt dày đuổi theo.

Nhưng hiện tại không được a, cô đã chạy như điên trong rừng nửa ngày, chỉ nhìn thấy duy nhất cô gái lãnh diễm này.

Chưa nói gì nhiều, ít nhất cũng phải làm rõ tình hình đại khái của thế giới này trước đã.

Thẩm Hàn vô cùng dễ dàng đuổi kịp, chạy sát bên cạnh cô gái lãnh diễm, cách khoảng một mét.

“Cô không cần sợ, tôi không phải người xấu, tôi lạc đường nên mới đến đây.”

“Tôi thấy cơ thể cô có vẻ không khỏe, cô đừng chạy nữa, ngồi xuống chúng ta tâm sự một chút đi?”

Mặc dù Thẩm Hàn đã cố gắng khống chế giọng nói bản thân vô cùng ôn hòa.

Nhưng rơi vào tai Cố Quân Uyển, lại vẫn như âm thanh ma quỷ từ địa ngục khiến nàng tâm thần bất an.

Cơ thể nàng quả thật không thoải mái, thậm chí có thể nói là có chút hỏng bét.

Nhưng cho dù thế nào, nàng cũng không thể dừng lại, càng không thể để bị Alpha đầy nguy hiểm kia bắt được!

Alpha kia thân thủ nhanh nhẹn mà cường tráng.

Những bụi gai mà nàng không thể vượt qua, những vũng bùn lầy không thể tránh khỏi, tựa hồ hoàn toàn không gây ra bất kỳ trở ngại nào cho đối phương.

Đối với Cố Quân Uyển thường xuyên làm việc với các chiến sĩ trong quân đội, nàng có thể suy đoán mà không cần dựa vào bất kỳ đặc điểm nào khác.

Đối phương là một Alpha đỉnh cấp!

Mà điều này đối với nàng, không khác nào một tin dữ.

Nhìn thấy dưới chân cô gái lãnh diễm đã bắt đầu loạng choạng, trong lòng Thẩm Hàn cảm thấy có chút băn khoăn.

Cô cũng không biết mình nên nói gì để đối phương có thể thả lỏng cảnh giác.

Suy nghĩ tới lui, cô mới mở miệng: “Cô có ngửi thấy một mùi u hương mai lạnh nào không?”

“Cũng kỳ quái a, trời nóng thế này, sao lại có mùi hương hoa mai nhỉ.”

Nói đến đây, Thẩm Hàn ngừng lại một chút, tung ra câu nói mà cô thực sự muốn dùng để bắt chuyện.

“Mùi thơm kia không lẽ là trên người cô đấy chứ.”

Nghe được lời này, mắt cá chân Cố Quân Uyển trẹo đi, bắp chân thon gầy lúc này cũng phát ra một tiếng 'Rắc' giòn tan.

Hơi thở của nàng mất kiểm soát trở nên rối loạn, cơ thể mất thăng bằng, đổ nhào về phía trước.

Việc cô gái lãnh diễm đột nhiên bị thương té ngã khiến đồng tử Thẩm Hàn co lại.

Đến nỗi, câu nói ‘Nước hoa cô mua là nhãn hiệu gì vậy’ đều không có cơ hội được thốt ra.

Cô như báo săn phóng vụt tới, dùng một lực khéo léo đỡ lấy cánh tay của cô gái lãnh diễm một cách vững vàng.

Cánh tay rơi vào lòng bàn tay rất thon thả, trọng lượng cũng rất nhẹ.

Thẩm Hàn cảm thấy, mình tựa hồ chỉ cần dùng một chút sức, liền có thể bẻ gãy nó.

Cho nên nói, cơ thể suy nhược thì không nên chạy lung tung trong rừng như thế này mà.

Nhưng mà, mùi hương mai lạnh trên người đối phương, thật sự rất thơm!

Không đợi suy nghĩ của Thẩm Hàn tiếp tục xoay chuyển.

Cô gái lãnh diễm vừa mới ổn định thân hình lại đột nhiên giãy giụa, nghiêng người qua, giữa lúc cánh tay mảnh khảnh quét ngang, một luồng sáng lạnh vụt thẳng qua trước mắt.

Thẩm Hàn cũng không biết tại sao mình lại có thể nhìn rõ ràng như vậy, thứ đối phương đâm về phía mình là một con dao phẫu thuật nhỏ.

Ngũ quan lục thức của cô sau khi xuyên không hình như đã tăng cường lên gấp mấy lần!

Không kịp nghĩ nhiều, cô nhanh chóng tránh khỏi cú tấn công có thể đoạt mạng này của đối phương.

Khóa chặt cổ tay mềm yếu thon gọn kia, cướp lấy con dao phẫu thuật nhỏ vào tay mình.

“Tôi nói này, cô cũng không đến mức như vậy chứ?”

“Gây thương tích do lỗi vô ý, cô cũng phải chịu trách nhiệm pháp luật!”

Cổ tay Cố Quân Uyển bị kiềm chế, cơ thể bị buộc phải kề sát đối phương.

Một luồng khí tức gỗ tuyết tùng thanh mát xộc vào mũi nàng, theo dòng máu đang lưu chuyển cấp tốc, chảy vào toàn thân.

Khí tức kia như đám mây mù lượn lờ, khuấy động tâm phòng mềm mại nhất của Cố Quân Uyển.

Không khí đột nhiên trở nên loãng lại nóng rực.

Nàng đứng tại chỗ, lung lay sắp đổ.

Thẩm Hàn vốn còn muốn dọa đối phương hai câu, nhưng nhìn thấy trạng thái cô gái lãnh diễm trước mặt không thích hợp, liền vội vàng im miệng.

Đỡ đối phương ngồi xuống, Thẩm Hàn lại giơ tay lên ấn vào huyệt nhân trung của cô gái.

Đầu ngón tay lướt qua gò má trắng ngần của đối phương, nơi chạm vào, nở rộ một vùng hồng hào như hoa.

“Sao cô lại đổ nhiều mồ hôi như vậy a?”

“Trong ba lô cô có thuốc không?”

“Hay là tôi gọi điện thoại giúp cô nhé, để người thân hoặc bạn bè cô đến đón cô.”

“.....”

Phía sau Alpha kia còn nói những gì, Cố Quân Uyển đã không thể nhớ rõ.

Cảm giác mệt mỏi như thủy triều hoàn toàn cuốn lấy nàng, nàng cảm thấy mình như một chiếc thuyền con đơn độc giữa sóng lớn mênh mông, có khả năng bị lật úp bất cứ lúc nào.

Nàng cắn rách đầu lưỡi, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo.

Nhưng luồng khí tức tuyết tùng ấm áp bao bọc lấy nàng lại khiến tâm thần nàng thư giãn, buồn ngủ rũ rượi.

Nguy hiểm tột độ và sự ỷ lại cùng lúc nuốt chửng thần trí vị Nữ đế Omega này.

Nàng hơi nhắm mắt, ngã vào trong luồng tuyết tùng ấm áp phủ kín trời đất kia, ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro