CHƯƠNG 9

Chiếc váy mà Triển Sơ Ý đặt may là mẫu cao cấp mùa xuân – hè năm nay của thương hiệu LD. Đó là một thiết kế dạ hội dáng dài đơn giản, phần đuôi váy bằng vải voan mỏng xếp lớp với tông xanh ngọc nhạt và vàng ánh đồng nhã nhặn, không mang vẻ xa hoa mà ngược lại toát lên sức sống tươi mới.

Trần Tâm Dữu vốn rất ít khi mặc váy màu sáng. Tuy tuổi đời còn trẻ, nhưng từ khi mới hơn mười tuổi, cô đã ưa chuộng các tông màu trầm tối. Không ít lần cô bị chê trên thảm đỏ vì gu váy áo quá "dừ". Vậy nên lần này tạo hình khác biệt hiếm hoi lại vô tình làm nổi bật vẻ hồn nhiên, tươi tắn của một thiếu nữ.

Như thường lệ, sau thảm đỏ, các ngôi sao đều lần lượt lên hot search. Một cư dân mạng tinh mắt đã nhận ra ngay mẫu váy này thuộc dòng cao cấp của LD, không khỏi xuýt xoa: Trần Tâm Dữu đúng là thăng hạng rồi, đến cả LD thời trang cao cấp cũng mượn được. Phải biết, lần gần nhất có sao nữ trong nước diện LD lên thảm đỏ là "nhất tỷ" của thế hệ 7x người vừa có tác phẩm đại diện, lại có giải thưởng quốc tế, địa vị xã hội cũng thuộc hàng top. Fan cô ấy chỉ cần bày danh sách thành tích ra là đủ kín cả một bàn bằng cúp và chứng nhận.

Đến cả Mạnh Thi Nặc, người cũng tham dự buổi tiệc từ thiện hôm nay, cũng chen đến cạnh, tỏ ra châm chọc mà ngưỡng mộ:
"Váy này đẹp thật đấy."

Nữ diễn viên ngồi cạnh Trần Tâm Dữu lập tức đứng lên nhường chỗ để Mạnh Thi Nặc ngồi xuống.

Trần Tâm Dữu liếc cô một cái. Hôm nay Mạnh Thi Nặc vẫn theo phong cách "tiên nữ", trên vai trái còn rủ xuống vài dải ruy băng mỏng.

"Cậu hôm nay cũng đẹp như mọi khi mà."

"Cậu đang khen tôi đấy à?" Mạnh Thi Nặc nheo mắt lại, giọng có phần không vui: "Mặc trên người mẫu váy xuân – hè năm nay, rồi quay sang khen một đứa đáng thương như tôi đang mặc đồ mùa xuân hè năm ngoái. Thật đáng ghét."

"Đồ cao cấp thì có khái niệm lỗi mốt đâu, đừng để bụng quá."

Trần Tâm Dữu vừa an ủi vừa tiện tay rót cho Mạnh Thi Nặc một ly vang đỏ. Mạnh Thi Nặc nhận lấy, ngửa cổ uống cạn:
"Ha~"

Trần Tâm Dữu tròn mắt ngạc nhiên, hạ giọng nhắc nhở:


"Dạo này cậu đều uống kiểu này à? Tiết chế chút đi, nhiều phóng viên lắm đấy."

"Mặc kệ họ chụp. Chụp rồi fan tôi cũng chẳng tin đâu. Chỉ cần điều chỉnh bình luận, thanh lọc một vòng, tôi lại là tiên nữ thanh thuần, không hút thuốc, không uống rượu, không nhiễm bụi trần," Mạnh Thi Nặc vừa nói vừa rót thêm ly nữa rồi uống tiếp, "Cồn nhẹ quá, không đã. Mà này, đừng đánh trống lảng. Dạo này cậu dùng stylist nào đấy? Cho tôi xài ké với. LD năm nay cậu cũng mượn được, nhìn lại cái thương hiệu trên người tôi mà phát chán."

Trần Tâm Dữu thành thật đáp:
"Vẫn là stylist công ty sắp xếp từ trước thôi. Nhưng chiếc váy này không phải anh ta mượn, hơn nữa anh ta trang điểm xong thì chuồn luôn rồi. Chị Đan tìm muốn chửi mà còn chẳng thấy mặt."

Mạnh Thi Nặc kinh ngạc:
"Cái gì? Vẫn là cái tên vô dụng đó à? Bảo sao hôm nay cậu chẳng làm tóc gì hết. Thế còn cái váy này..."

Cô đảo mắt nhìn Trần Tâm Dữu từ trên xuống dưới, rồi rút ra kết luận:
"Lại là của Thẩm tổng nhà các cậu chứ gì. Nhìn cái là biết. Từ khi cậu nổi lên, công ty cậu kiếm được tiền rồi, Thẩm tổng cũng chịu chi hơn, đến LD cao cấp cũng mua nổi. Có điều gu thẩm mỹ vẫn kém quá. Mẫu váy trình diễn thì phía sau là lớp voan mỏng đẹp biết bao, mà lại bị sửa thành dây buộc như này, quê quá trời là quê."

Mạnh Thi Nặc lắc đầu thở dài, bị Trần Tâm Dữu ấn đầu xuống:
"Đừng lắc nữa. Sao cứ nhất định là Thẩm tổng mua chứ? Tớ cũng chỉ mượn đồ của ảnh có một lần thôi."

Mạnh Thi Nặc:
"Phải rồi, chỉ một lần đó, mà còn lên hot search nữa, bị chê mặc váy bà thím. Ừm, nếu xét về điểm này thì gu thẩm mỹ của Thẩm tổng cũng có tiến bộ rồi đấy, váy này đầy cảm giác thiếu nữ."

Nói đến đây, cô đột nhiên dừng lại, cảm thấy có gì đó sai sai. Lại liếc thêm vài lần về phía chiếc váy của Trần Tâm Dữu, khiến cô thấy hơi không tự nhiên, đưa tay vén tóc ra sau tai:
"Nhìn gì vậy?"

Mạnh Thi Nặc nói:
"Tớ thấy khó hiểu. Thẩm tổng cũng bốn mấy tuổi rồi, sao lại đi mua kiểu váy này được chứ?"

Trần Tâm Dữu lạnh nhạt đáp:
"Đương nhiên là vì... chiếc váy này không phải của Thẩm tổng."

"Đáng ghét thật." – Mạnh Thi Nặc lập tức hiểu ra, siết chặt ly rượu, giọng đau khổ –
"Cậu giấu tớ với Giang Giang để kết nối được quan hệ khác rồi phải không?"

Trần Tâm Dữu cong môi cười:
"Tớ cũng đâu có muốn, tại mối quan hệ ấy... nó tự tìm đến thôi."

Mà trong lúc đó, cơn bão trên mạng chỉ mới bắt đầu. Sau khi có cư dân mạng nhận ra thương hiệu chiếc váy Trần Tâm Dữu đang mặc, lập tức có người đối chiếu và phát hiện chi tiết thiết kế khác biệt giữa chiếc váy này và bản mẫu trình diễn.

Một chủ đề mới nhanh chóng lọt vào danh sách nóng – "Trần Tâm Dữu mặc váy nhái".

Lý do khiến họ đưa ra kết luận này rất đơn giản. Mặc dù buổi dạ tiệc từ thiện này được truyền thông chú ý, nhưng trong giới giải trí thì chưa hẳn là sự kiện lớn. Dàn khách mời ngôi sao không quá đỉnh, trang phục chủ yếu là đồ may sẵn hoặc các mẫu cao cấp từ năm trước. LD gần như chưa từng xuất hiện tại các sự kiện từ thiện của Đỉnh Hiền.

Huống hồ với đẳng cấp hiện tại của Trần Tâm Dữu, ngay cả khi tham dự lễ trao giải quốc tế, thương hiệu LD cũng chưa chắc đồng ý cho mượn váy năm nay. Đằng này chiếc cô đang mặc, so với bản trình diễn, phần thiết kế sau lưng rõ ràng không giống điều này càng khiến cư dân mạng tin rằng đây là váy nhái.

Tuy rằng khi đặt may váy cao cấp có thể điều chỉnh thiết kế theo sở thích cá nhân, nhưng không ai tin rằng một tiểu hoa mới nổi như Trần Tâm Dữu lại có tài lực và quan hệ để đặt riêng một chiếc. Thế nên, ngoại trừ khả năng váy nhái, dường như không còn lời giải thích nào hợp lý hơn.

Chủ đề "váy nhái" bắt đầu âm ỉ lan rộng trên mạng. Trương Đan còn chưa kịp phản ứng thì fandom đã náo loạn cả lên, ồn ào cãi vã khiến cả những người vốn không chú ý đến chủ đề này cũng tò mò nhấn vào hóng chuyện.

Nhìn cái mũ "váy nhái" sắp bị đội xuống đầu Trần Tâm Dữu, Trương Đan lập tức chỉ đạo trợ lý đăng thông cáo, tuyên bố nếu còn vu khống nghệ sĩ công ty cô thì sẽ tiến hành khởi kiện. Fan cầm ảnh chụp thông cáo chạy khắp các diễn đàn giải thích, nhưng cư dân mạng vẫn không chịu mua, đôi bên tiếp tục khẩu chiến căng thẳng. Trương Đan lại thử liên hệ với bên thương hiệu LD, hy vọng họ đứng ra làm rõ váy không phải hàng nhái, nhưng bên kia ngạo mạn đến mức chẳng thèm để mắt đến cô – một quản lý nhỏ bé.

"Hỏng rồi chị Đan, giờ dư luận kiểm soát không nổi nữa. Có cần thuê chút thủy quân không?" – Hai trợ lý hỏi.

Trương Đan liếc nhìn Trần Tâm Dữu vẫn đang trong sảnh tiệc, vui vẻ trò chuyện với Mạnh Thi Nặc, quyết định không quấy rầy cô lúc này mà kéo hai trợ lý ra ngoài để bình tĩnh lại.

Trương Đan nói:
"Chứng minh váy không phải đồ nhái thì không khó, nhưng phải nhanh. Nếu để mọi người ăn nửa quả dưa xong đã mặc định trong đầu là Tâm Dữu mặc đồ nhái, thì sau này có giải thích kiểu gì cũng khó gỡ hình tượng."

Trợ lý nghiệp vụ nói:
"Thông cáo ra nhanh rồi mà, có điều dân mạng không tin."

"Bên mình tự nói thì ai mà tin?" – Trương Đan thở dài
"Chúng ta vẫn quá yếu, thương hiệu lớn cũng chẳng thèm quan tâm đến."

Trợ lý nghiệp vụ hậm hực:
"Chờ xem, sau này đến lúc họ không với tới chúng ta đâu."

Trợ lý đời sống thì cầm điện thoại đầy căng thẳng, lo lắng nói:
"Không gọi được cho cô Triển."

Sau khi bị phía thương hiệu lơ đẹp, Trương Đan đã nhờ cô gọi cho Triển Sơ Ý, hy vọng cô có thể lên tiếng giải thích.

Trương Đan hít sâu vài hơi, bước thêm mấy bước rồi hạ quyết tâm:
"Vậy thì chuyện này... cứ để đó đã. Cứ để cư dân mạng với fan đấu nhau trước, cũng coi như vô tình tạo hiệu ứng tăng tương tác. Đợi tiệc tối kết thúc, chúng ta sẽ nhờ cô Triển ra mặt nói vài câu."

"Vâng."

Buổi dạ tiệc từ thiện cũng nhanh chóng đi đến hồi kết, ban tổ chức mời các ngôi sao lên chụp ảnh chung. Trần Tâm Dữu và Mạnh Thi Nặc tự giác đứng nép sang một bên, không tranh chỗ với tiền bối.

Mạnh Thi Nặc thì thầm vào tai Trần Tâm Dữu: "Tớ thấy người quản lý của cậu có gì đó lạ lạ, không chừng xảy ra chuyện gì rồi ấy."

Trần Tâm Dữu vẫn giữ nụ cười công thức trước ống kính: "Cậu thấy ai cũng lạ hết mà."

Mạnh Thi Nặc tức giận: "? Là vì họ lạ nên mới bị tớ chú ý, hiểu chưa!"

Trần Tâm Dữu: "Cậu không điều chỉnh lại biểu cảm ngay là lên hình trông sẽ rất lạ đấy."

Mạnh Thi Nặc lập tức ngậm miệng, nhìn thẳng vào ống kính.

Khi Triển Sơ Ý biết về rắc rối do chiếc váy gây ra, thì đã là một tiếng sau đó.

Cô và Tiểu Tề vừa ngồi vào xe, liền dặn tài xế lái về nhà.

Ngoài chút khó chịu ban đầu, buổi tiệc tối nhìn chung diễn ra nhẹ nhàng và vui vẻ. Tiểu Tề vẫn còn đắm chìm trong bầu không khí hân hoan đó, giọng nói cũng mang chút bay bổng.

Cô lấy điện thoại của Triển Sơ Ý từ trong túi xách ra: "Tiểu Triển tổng, điện thoại của chị có nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn lắm nè. Lúc nãy trong hội trường ồn quá, em không nghe thấy gì cả."

"Để tôi xem," Triển Sơ Ý nhận lại điện thoại, lướt qua một lượt. "Có một số lạ gọi mấy lần liền... Ừm, còn có cả cuộc của Phó Điền Nhiên. Để tôi hỏi thử xem Phó tổng nhà các người có chuyện gì tìm tôi."

Điện thoại nhanh chóng được bắt máy, đầu dây bên kia vang lên giọng yếu ớt của Phó Điền Nhiên: "Phó tổng Triển ơi, cuối cùng cô cũng nghe máy rồi, tôi trông mãi trông mãi, trông đến độ xuân đi xuân lại cũng chưa thấy cô gọi lại..."

Triển Sơ Ý ngắt lời: "Dừng dừng, vào chuyện chính."

Phó Điền Nhiên bỏ giọng yếu ớt, kích động nói: "Bảo bối Dữu Dữu nhà ta hôm nay có phải mặc váy của cô không? Chính là cái váy màu xanh ấy, váy mà chính tôi đem về cho cô đó!"

"...À, đúng, thì sao?"

Phó Điền Nhiên: "Nhanh lên, ngay bây giờ, thông báo cho cả thiên hạ biết, cái váy đó là của cô."

Triển Sơ Ý im lặng ba giây, sau đó hỏi: "Phó tổng, cô không thấy thái độ hiện giờ của mình có vấn đề à? Dù cô không còn là trợ lý của tôi, thì cũng vẫn là cấp dưới của tôi đấy. Cô đang dạy tôi phải làm gì à?"

"Tôi nào dám," Phó Điền Nhiên lập tức chuyển giọng uỷ khuất, "Xin cô đấy, đăng bài đi, chẳng phải tôi vừa giúp cô tạo tài khoản, xác minh danh tính cũng xong rồi à. Cô mà đăng một bài, nhất định lời nói như châu như ngọc, vang dội lắm!"

Triển Sơ Ý vẫn chưa hiểu: "Nhưng mà... tại sao tôi phải đăng bài nói là tôi có một cái váy?"

"Không phải nói là cô có cái váy, mà là chiếc váy đó là của cô!" Phó Điền Nhiên chỉnh lại câu.

"Khác nhau ở chỗ nào?"


Phó Điền Nhiên lúc này mới nhận ra Triển Sơ Ý hoàn toàn không biết gì về làn sóng chỉ trích đang bùng lên trên mạng, cô nhanh chóng tóm tắt toàn bộ sự việc cho Triển Sơ Ý.

Triển Sơ Ý cúp máy, mở nền tảng mạng xã hội ra lướt một vòng, phát hiện trang chủ và mục đề xuất toàn là tin tức về vụ lùm xùm chiếc váy đạo nhái của Trần Tâm Dữu. Có người công kích gay gắt, cũng có người đứng ngoài hóng hớt, xen lẫn là những lời thanh minh yếu ớt của fan. Ngoài một thông báo từ studio, họ thật sự không có chứng cứ gì để chứng minh chiếc váy đó là hàng chính hãng.

Tiểu Tề cũng lấy điện thoại ra theo dõi chuyện này, vừa lướt vừa bình luận: "Cô Trần đúng là thể chất thị phi, mặc cái váy thôi cũng gây ra bão tố thế này."

"Làm minh tinh mà, nhất cử nhất động đều bị chú ý, tốt hay xấu đều bị phóng đại lên cả."
Triển Sơ Ý cụp mắt, vừa nói chuyện vừa tiện tay chia sẻ lại một bài đăng hot nhất kèm theo một dòng:
"Chiếc váy, là tôi mua."

Khi nhắn tin cho Trần Tâm Dữu, Triển Sơ Ý mới phát hiện ra trước đó cô ấy đã gửi vài tin nhắn hỏi cô có đó không.

【Tôi mới học cấp hai tôi mệt quá: #link tài khoản# Follow tôi với~】

Trần Tâm Dữu nhấn vào liên kết, vừa nhìn đã thấy bài đăng mới nhất của Triển Sơ Ý. Trái tim treo lơ lửng bao lâu cuối cùng cũng hạ xuống, liền nhấn follow.

Đang trong tâm bão dư luận, việc Trần Tâm Dữu vừa dính scandal lại đi follow một tài khoản khác lập tức lên hot search. Mọi người đều tò mò sao cô không lo thanh minh mà lại đi follow người khác. Nhấn vào tài khoản đó thì thấy một bài đăng vô cùng điềm nhiên mà lại toát lên khí chất nhà giàu:
"Chiếc váy, là tôi mua."

Ngay sau đó, từ khóa "Tôi mua rồi" và "Triển Sơ Ý mở tài khoản mạng xã hội" cùng lúc leo lên hot search. Dư luận hoàn toàn xoay chiều, cư dân mạng thi nhau ghen tị vì Trần Tâm Dữu có một người bạn vừa sang vừa có khí phách như thế.

Khi Triển Sơ Ý về đến nhà, Trần Tâm Dữu đã đứng đợi sẵn trước cửa.

Trần Tâm Dữu: "Lần này cảm ơn em, tôi nợ em một ân tình."

Triển Sơ Ý khoát tay: "Thôi nào, đăng một cái status mà tính ân tình thì tôi đã ăn cơm nhà chị bao nhiêu lần, phải nợ bao nhiêu ký ân tình rồi?"

Trần Tâm Dữu bật cười: "Thật sự rất cảm ơn. Lúc nãy chị Đan còn đang bàn với tôi xem nên mở lời nhờ em giúp kiểu gì, quay đi quay lại em đã ra tay trước rồi."

Lần trước, khi Trương Đan xử lý chuyện Trương Lan Trân, Triển Sơ Ý từng rất xem thường cách làm của chị ta, nhưng lần này cô lại thấy phản ứng của Trương Đan cũng coi như không tệ.

Trần Tâm Dữu nói tiếp: "Chiếc váy tôi sẽ đem đi giặt khô rồi trả lại cho em."

Triển Sơ Ý đáp: "Không cần đâu, chị mặc rất đẹp."

Khi lướt mạng xã hội, cô đã thấy rất nhiều ảnh của Trần Tâm Dữu mặc chiếc váy đó – từ đủ mọi góc độ và độ nét khác nhau – cả chiếc váy lẫn người mặc đều đẹp không góc chết.

Nhưng Trần Tâm Dữu lại thấy lúng túng: "Thế này không ổn lắm đâu."

Cô không phải kiểu người xa cách, nhưng cũng không dễ dàng nhận quà của người khác – đặc biệt là món quà giá trị như vậy.

Triển Sơ Ý biết cô sẽ có điều băn khoăn, bèn giải thích: "Con gái tặng quần áo cho bạn thân là chuyện bình thường mà. Không quan trọng nó là thương hiệu gì, ai thiết kế, hay nó đắt thế nào. Khi tôi đã mua nó rồi, với tôi, nó chỉ là một chiếc váy, công dụng của nó là để mặc, giá trị của nó cũng là để mặc cho đẹp. Chị mặc có đẹp không?"

Trần Tâm Dữu bị lời giải thích này thuyết phục, nhưng vẫn mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng. Triển Sơ Ý chỉ một câu đã xóa sạch tất cả những giá trị cộng thêm của chiếc váy – vậy liệu có thật là được không?

Triển Sơ Ý không cho cô có thời gian nghĩ nhiều, dứt khoát mở cửa bước vào nhà rồi đóng lại, sau đó lại hé hé cửa ra, ló nửa khuôn mặt:

"Dù sao thì tôi cũng sẽ không lấy lại đâu đó!"

Vừa ngang bướng, vừa dễ thương.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro