Chương 22 : Biến dị

Trên đường đi tới tiếp theo đó, không tẻ nhạt một chút nào.

Phàm là Dương Châu nói, Lâm Bảo Nhi đều phải phản bác hai câu. Tỷ như...

"Chú, có thể dừng lại ven đường một chút sao, tôi muốn giải quyết chút vấn đề sinh lý." Dương Châu xấu hổ kề sát vào Triệu Bằng Tường. Lúc mới vừa lên xe trước đó hắn đã giải quyết toàn bộ chút ít lương khô cùng một bình nước Lâm Du Nhiên cho hắn .

Lâm Bảo Nhi thưởng thức ngón tay như bạch ngọc tốt nhất của Lâm Du Nhiên, bớt chút thời giờ trừng mắt liếc Dương Châu: "Cậu, tiếp tục lái, chúng ta còn muốn chạy đi đây. Có chút người nên cẩn thận kẻo bị tang thi bắt được vị trí nào đó cũng không tốt ."

Mặt của Dương Châu thoáng cái đỏ lên. Vị tiểu mỹ nữ này thực sự là...

Lâm Du Nhiên sủng nịch sờ sờ đầu của Lâm Bảo Nhi, đối với Bảo Nhi hiếm có được thích nghe ngóng cảm thấy vui vẻ."Được rồi. Để cho cậu lại chạy về phía trước một chút, tìm một địa phương ít tang thi, tất cả mọi người nghỉ ngơi một chút."

Dương Châu từ chỗ cạnh tài xế phiêu thấy hai người hỗ động. Nâng cằm âm thầm cân nhắc, tiểu mỹ nữ đối với đại mỹ nữ giữ lấy dục mạnh mẽ như thế, đại mỹ nữ đối tiểu mỹ nữ lại sủng nịch như vậy. Rõ ràng đều không phải quan hệ nữ nữ thuần khiết a!

Triệu Bằng Tường vẫn cúi đầu lái xe cũng phát hiện hai người không thích hợp. Nghe Diễm Hồng nói, Du Nhiên đối với Bảo Nhi cô em gái này luôn luôn rất xem thường, nhưng dưới cái nhìn của hắn, hoàn toàn không phải tình huống như thế a. Trái lại, giữa hai người còn có nhàn nhạt ái muội, làm cho hắn nhìn ra dáng vẻ của thanh niên trong thôn đối với bạn gái như keo như sơn ân ân ái ái. Có điều hắn không có rảnh rỗi để quản chuyện này, nói cho cùng mục đích hắn rời khỏi thôn chỉ là vì tìm tới Thành Thành mà thôi.

Kỳ thực tự trong đáy lòng Lâm Du Nhiên cũng phát giác có chút không thích hợp.

Bản thân nàng chính là yêu thích nữ nhân, đối với tình cảm của nữ tính tự nhiên sẽ mẫn cảm một ít. Hơn nữa, từ sống lại tới nay, hầu như nàng mọi thời mọi khắc đều đang ở quan tâm Bảo Nhi.

Thái độ của Bảo Nhi đối với nàng, thật là em gái đối với chị mình ỷ lại cùng tôn kính sao? Giữ lấy dục của Bảo Nhi đúng đối với nàng, phản ứng của Bảo Nhi khi biết Triệu Bằng Phi dự định giới thiệu bạn trai cho nàng, Bảo Nhi thích ôm nàng ngủ, Bảo Nhi thích nàng thỉnh thoảng hôn nhẹ ôm một cái, đời trước Bảo Nhi nuôi dưỡng cái thân thể đã biến thành tang thi của nàng một năm.

Nếu chỉ là một trong số đó, còn có thể dùng tình cảm chị em tới giải thích. Thế nhưng, nhiều điều như vậy gộp lại...

Lâm Du Nhiên đăm chiêu liếc nhìn Bảo Nhi, Bảo Nhi đang chuyên tâm thưởng thức ngón tay của nàng. Xoa bóp xoa bóp chà xát chà xát, thật giống như đang chơi đùa với món đồ chơi yêu thích nhất.

Ân, nói như vậy tới, đối với tình cảm của Bảo Nhi, nàng hình như không bài xích chút nào. Nếu như Bảo Nhi thật đúng là ý này ... Chỉ có điều ở chỗ Triệu Diễm Hồng nhưng sẽ phiền phức, chỗ ba cũng không dễ xử lý a.

Trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ, xe việt dã một đường loạng choạng, nghiền ép tang thi, đến một cái trạm dừng chân gần thành phố A.

Trước khi tận thế tới, trạm thu phí mỗi ngày xe tới xe đi, phi thường náo nhiệt. Mà hiện tại, phóng mắt nhìn lại, giữa trạm nghỉ ngơi chỉ có một chiếc xe, không có bất kỳ ai, ngay cả tang thi cũng không có .

Buổi chiều mùa đông, ấm dương phóng ra ấm áp. Ở trong một mảnh quang minh, trạm nghỉ ngơi nhưng tiết lộ âm u quỷ dị. Gió lạnh thổi qua, chỉ có vài mảnh lá rụng xoay vòng trong gió hạ xuống, mơ hồ mang đến một cổ mùi máu tanh phiêu tán trong không khí. Bốn phía vắng vẻ không hề có một tiếng động.

Triệu Bằng Tường một đường va đụng tang thi đụng đến choáng váng , lúc này nhìn thấy một cái trạm nghỉ ngơi, bộ dạng trạm nghỉ ngơi này thoạt nhìn còn có vẻ rất an toàn.

Triệu Bằng Tường căng thẳng hơn nữa ngày rốt cuộc có thể hơi thả lỏng xuống, điều khiển xe việt dã giảm tốc độ tới gần trạm nghỉ ngơi: "Vừa vặn nơi này có một trạm nghỉ ngơi. Ta đi đỗ xe, mấy đứa đi trong siêu thị nhìn xem có cái gì ăn . Xăng với thức ăn trong xe, chúng ta có thể tiết kiệm liền tiết kiệm."

Lâm Du Nhiên mơ hồ cảm thấy có chút không đúng. Tình huống nơi này cùng với tình huống ở Vĩnh Phong thôn tương tự lạ kỳ, ở rộng rãi mấy km ở ngoài một con tang thi cũng đều không nhìn thấy.

Cảm thấy không đúng, Lâm Du Nhiên liền phóng xuất thần thức đi tra xét, ở siêu thị nhỏ trong trạm nghỉ ngơi, lại có một con tang thi đang ở ăn một con tang thi khác!

Hình thể của con tang thi kia, rõ ràng lớn hơn nhiều so với mấy con tang thi bị bọn họ một đường nghiền ép qua. Không phải nói người bị biến thành tang thi kia, khi còn sống lớn lên cao to, mà là tang thi kia giống như là khí cầu bị thổi lớn vài vòng, liền độ rộng, độ dài, độ dày cũng đều lớn hơn thật nhiều so với người bình thường bị biến thành tang thi, lớn đến phi thường quỷ dị.

Tang thi to lớn kia giống như một con tinh tinh, ngồi xổm trên mặt đất chọn cái gì. Bốn phía xung quanh nó rải rác rất nhiều phần còn lại của chân tay đã bị cụt. Những thứ phần còn lại của chân tay đã bị cụt này rõ ràng có thể nhìn ra tới, có nhân loại, có tang thi .

Tang thi to lớn này dùng móng tay thật dài gẩy gẩy cái này, đâm một đâm cái kia, thì giống như bác gái ở lựa chọn miếng thịt ngon nhất trong chợ bán thức ăn .

Trong lòng Lâm Du Nhiên lộp bộp một chút. Tang thi này... Thật không bình thường!

Xe còn chưa dừng lại, chợt nghe Lâm Du Nhiên đột nhiên nói rằng: "Đừng dừng xe, đi mau!"

Dọc theo đường đi, Lâm Du Nhiên biểu hiện đều rất có chủ kiến. Triệu Bằng Tường nghe được nàng nói như vậy, lập tức đánh tay lái, tăng tốc, từ một mặt khác của trạm nghỉ ngơi nhanh chóng chạy ra khỏi.

"Làm sao vậy? Đã nói làm cho tôi xả nước đây! Ống nước đều sắp nghẹn nổ ." Dương Châu quay đầu lại, ủy khuất nói rằng.

Lâm Bảo Nhi từ phí sau đầu móc ra một cái chai nước khoáng, không nói tiếng nào đưa cho Dương Châu...

Chỉ ngây ngốc tiếp nhận cái chai nước khoáng, Dương Châu nhìn một chút cái chai trong tay, lại nhìn nhìn Lâm Bảo Nhi: "Lão tử tốt xấu cũng phải dùng bình dinh dưỡng dịch được chứ..."

Lâm Du Nhiên thấy con tang thi kia giống như phát hiện bọn họ, thân thể như tinh tinh cọ một chút đứng lên tới, liền chạy đi ra phía ngoài siêu thị. Tang thi to lớn nhún nhún mũi, mùi vị thật mê người... Cảm giác phải ăn ngon hơn rất nhiều so với mấy thứ rác rưởi bên trong này.

Ở Lâm Du Nhiên xem ra, tốc độ của tang thi to lớn kia rõ ràng nhanh hơn rất nhiều so với mấy con tang thi bọn họ gặp phải trước kia.

Tang thi lúc trước, là tốc độ của bà lão tản bộ sau khi ăn xong. Còn tốc độ của tang thi to lớn này, chính là tốc độ của xe thể thao.

Trong lòng của Lâm Du Nhiên căng thẳng, đời trước nàng rất sớm đã biến thành tang thi. Sau khi biến thành tang thi bị Lâm Bảo Nhi buộc chặt ở trên ghế, linh hồn của nàng cũng không thể ly khai thân thể của nàng. Bởi vậy, đối với tình huống bên ngoài nàng kỳ thực không quá lý giải.

Nàng còn mơ hồ nhớ tới, ở trong đám người bị Lâm Bảo Nhi dùng các loại thủ đoạn gạt trở về. Bên trong có một ác quỷ, hình như đã từng nhắc tới qua, trong đội dị năng giả, bá đạo, tang thi biến dị gì đó. Đáng tiếc, ngay lúc đó tâm tư của Lâm Du Nhiên căn bản không ở trên người đàn ông kia, đối với những gì người đàn ông kia nói cũng không nhớ rõ lắm .

Thế nhưng nàng biết, con tang thi to lớn kia, tuyệt đối có vấn đề. Có thể chính là tang thi đã biến dị đây ?

Nếu như sau đó gặp phải tang thi đều giống như con tang thi kia, sắc mặt của Lâm Du Nhiên lại trầm trọng. Nếu tang thi lại tiếp tục biến dị, nhân loại nên làm cái gì bây giờ ?

"Chị Nhiên Nhiên." Lâm Bảo Nhi lo lắng gọi Lâm Du Nhiên.

Trấn an vỗ vỗ tay của Lâm Bảo Nhi: "Không có việc gì. Chỉ có điều ở cái trạm nghỉ ngơi kia có một tang thi."

Dương Châu lập tức hăng say, nắm chặt chuôi đao khai sơn đao: "Một con tang thi mà thôi! Lão tử phân phút liền băm nó thành tám mảnh!"

"..."

"Bất quá nói trở về, làm sao cô lại biết nơi đó có tang thi ?" Dương Châu khống chế không được lòng hiếu kỳ của mình.

Kỳ thực, ở trên xe của những người xa lạ khác, Dương Châu cũng sẽ không hỏi ra vấn đề ngu ngốc như thế. Thế nhưng, thật sự là Lâm Du Nhiên cùng với Lâm Bảo Nhi cho hắn cảm giác thật tốt quá, hắn hoàn toàn không có phòng bị, thấy Lâm Du Nhiên lại có thể biết trạm nghỉ ngơi có tang thi, vô ý thức giống như cùng bạn cũ giao lưu như thế, hỏi ra miệng.

"Khụ khụ... Nếu cô không muốn nói, cũng không có vấn đề gì nha. Tôi chỉ là tùy tiện hỏi hỏi, tùy tiện hỏi hỏi một chút."

"Không có gì không thể nói . Chỉ là tôi có một chút đặc dị công năng..."

Dương Châu rất nhanh cắt đứt lời của nàng: "Ngọa tào! Đặc dị công năng!"

Lâm Du Nhiên lườm trở về, về sau nàng khẳng định là vẫn sẽ dùng ý thức đi tra xét, không bằng sớm một chút tìm cái mượn cớ cho năng lực của mình."Ân, đặc dị công năng. Là có thể nhận biết chuyện vật ở phương xa."

"Kia chẳng phải là gặp nguy hiểm liền có thể cảm giác được?" Hai mắt của Dương Châu toát ra ngôi sao nhỏ .

Triệu Bằng Tường đạp gấp thắng xe, quay đầu lại. Chờ đợi nhìn Lâm Du Nhiên: "Vậy, Thành Thành..."

"Cậu, Thành Thành ở thành phố B, quá xa . Con chỉ có thể cảm thụ ở khoảng cách rất gần mà thôi."

Triệu Bằng Tường thở dài một hơi, không nói gì, tiếp tục lái xe.

Dương châu vẫn là lắc lắc đầu, không chớp mắt nhìn chằm chằm Lâm Du Nhiên: "Đặc dị công năng a. Thật tốt... Aiz, sao tôi lại không có đâu."

Lâm Bảo Nhi nhìn dáng vẻ Dương Châu nhìn chằm chằm vào Lâm Du Nhiên kia, lại là ước ao ghen tị, lại là thèm nhỏ dãi, lại là kính nể. Nói chung, cô càng nhìn liền càng khó chịu! Trong lòng hừ một tiếng, Lâm Bảo Nhi áp sát tới, dự định hôn một cái lên khuôn mặt của Lâm Du Nhiên, tuyên thệ chủ quyền một hồi.

Lâm Du Nhiên chính là quay đầu đang dự định nói chuyện với Lâm Bảo Nhi đây...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #tag