Chương 1: Quý Duyệt Phong, ta không yêu em
Chương 1: Quý Duyệt Phong, ta không yêu em
Điếu thuốc đầu tiên của Quý Mục Nhiễm, là Quý Duyệt Phong cho cô
Không có dục cầu gì, không thích thuốc rượu, Quý Mục Nhiễm đối với rất nhiều chuyện đều không hứng thú lắm, nếu như không phải Quý Duyệt Phong cho cô điếu thuốc đầu tiên, cô sẽ không biết, mùi vị của thuốc sẽ khó ngửi như vậy, rượu lại có thể thơm thuần khiết như vậy
"A Nhiễm, nè" Quý Mục Nhiễm đứng ở trước của phòng, mà nữ nhân ngồi ở trên ghế sofa, cười đối với mình phất tay, nàng mặc áo ngủ tơ lụa màu đỏ, để chân trần đạp trên đất, cặp chân trắng mịn mềm mại kia, lộ ra cẳng chân nhỏ mà thon dài. Quý Mục Nhiễm có thể đoán được bên trong áo ngủ kia của nàng cũng không có bất kỳ y vật nào, trên cổ của nàng còn lưu lại dấu vết chính mình tối hôm qua ấn xuống, đó là chính mình quá mức hưng phấn lại hoảng loạn, vết đỏ của dấu ấn
Nàng mỉm cười nhìn mình, ngoài miệng ngậm lấy thuốc bạc hà nhàn nhạt nàng thích, Quý Mục Nhiễm đã từng một lần rất đáng ghét mùi thuốc lá, lại bởi vì Quý Duyệt Phong, từ từ thích ứng mùi vị của thuốc. Cô đi lên trước, đem người trên ghế sofa kia bồng lên vào trong ngực, sau đó ngồi ở vị trí Quý Duyệt Phong vốn là ngồi
"Không mệt sao?" Quý Mục Nhiễm mới từ bên ngoài trở về, âm thanh bị gió lạnh thổi đến mức có chút khàn khàn, mái tóc dài màu đen của cô buộc ở sau gáy, tầm mắt là ấm áp ít có, Quý Duyệt Phong thấy được tầm mắt của cô tới lui ở trên tàn thuốc của chính mình, Quý Duyệt Phong hít thuốc một hơi thật sâu, sau đó ở trước khi khói thuốc không có tan hết, đem nụ hôn của chính mình chủ động dâng lên. Khói thuốc màu xám biến mất ở giữa răng môi của hai người, hơi mỏng nhàn nhạt theo kẻ môi tràn ra. Quý Duyệt Phong đang cười, Quý Mục Nhiễm nhìn nàng cười
"Tối hôm qua, Nhiễm Nhiễm đang yêu em, cho nên không có cái gì mệt, cho dù bây giờ muốn lại, em cũng sẽ lập tức chuẩn bị kỹ càng" Quý Duyệt Phong nói tới chuyện tối ngày hôm qua, trên mặt mang theo vài tia thỏa mãn và dư vị. Quý Mục Nhiễm của tối ngày hôm qua và cô trong ấn tượng của Quý Duyệt Phong là không giống, cô tràn ngập tính chất công kích, rồi lại mang theo vài phần non nớt ngây ngô và mờ mịt
Lần đầu tiên bị đối xử không thể nói là ôn nhu, kỳ thực mùi vị đó cũng không tính quá dễ chịu, nhưng bởi vì người muốn nàng là Quý Mục Nhiễm, đau đớn thì thành một loại gánh nặng vui tươi khác. Kỳ thực Quý Duyệt Phong không hiểu, là cái gì để Quý Mục Nhiễm nguyện ý cùng chính mình phát sinh quan hệ. Rõ ràng người này ở sau khi chính mình tỏ tình, vẫn cứ là một bộ thái độ thờ ơ đối với mình, lại ở tối ngày hôm qua, phá vỡ giới hạn sẵn có giữa họ
"Quý Duyệt Phong, ta không yêu em" Quý Mục Nhiễm bỗng nhiên mở miệng, phun ra một câu nói cũng không chán ghét người, cô chú ý tới, ở sau khi chính mình nói xong, vẻ mặt của Quý Duyệt Phong có một ngừng lại trong nháy mắt, nụ cười trên gương mặt đó ở sau khi chính mình nói qua dần dần tản đi. Quý Mục Nhiễm rất thích nhìn con mắt của Quý Duyệt Phong, đôi tròng mắt kia là sáng nhất tối nhất trong người cô từng thấy
Đại đa số đồng tử của người châu Á cũng không phải màu đen thuần túy, nhưng con mắt của Quý Duyệt Phong lại lớn không giống nhau. Mắt của nàng đen đến thuần túy, không pha tạp chất, đúng như nhiệt tình nàng cho mình, để Quý Mục Nhiễm đều không chống đỡ được. Nhiều năm như vậy, cô không có quên dáng vẻ của con người này vừa tới Quý gia
Nàng khúm núm, so với đứa trẻ cùng tuổi muốn thấp hơn rất nhiều, nàng 5 tuổi gầy gò đến mức giống như một con khỉ con, thời điểm thấy được chính mình cũng chỉ dám rúc ở chỗ đó, cả đầu cũng không dám ngẩng lên. Chính là một đứa trẻ như vậy, phụ thân lại nói với chính mình, nàng chính là thế thân sau này của mình. Cái gọi là thế thân, cũng không phải để nàng giả mạo chính mình, mà là nàng sẽ làm gia chủ của Quý gia, ở ngoài mặt thay mình chống đối tất cả nguy hiểm, mà chính mình, Gia chủ Quý gia chân chính này, lại phải trốn ở phía sau của nàng
Quý Mục Nhiễm chán ghét an bài như thế của Quý Chấn Đồ, hắn là đang xem thường chính mình, cũng là đang coi thường chính mình. Phần chán ghét này ở trong lòng Quý Mục Nhiễm còn tuổi khuếch tán, để cô cả yêu thích đối với em gái cùng cha khác mẹ này mang theo không nổi. Cho nên khi Quý Chấn Đồ muốn chính mình dùng súng đả thương nàng, chính mình nổ súng. Rõ ràng là đứa trẻ nhìn qua nhát gan như vậy, bị họng súng đen nhánh chỉ vào, nàng cũng không hoảng không sợ, thậm chí không khóc náo xin tha. Vào lúc ấy, Quý Mục Nhiễm phát hiện, có lẽ mình là nhìn lầm rồi, Quý Duyệt Phong so với chính mình trong tưởng tượng mạnh hơn rất nhiều
Hôm nay rất nhiều năm sau, cũng xác nhận suy đoán của mình không sai. Chỉ có người mạnh mới có thể hấp dẫn đến sự chú ý của chính mình, Quý Mục Nhiễm không cách nào khống chế trái tim của chính mình muốn đến gần Quý Duyệt Phong. Tồn tại của Quý Duyệt Phong đối với mình mà nói, có thể so với cây thuốc phiện, càng mê người, lại cũng càng độc
"Em biết a, A Nhiễm không yêu em, nhưng mà không sao, em từ nhỏ đã được truyền bá tư tưởng vì chị tồn tại, nhưng cũng không đại biểu em là ngu xuẩn không đầu óc. Quan hệ của chúng ta, thì duy trì ở đây" Quý Duyệt Phong một lần nữa cười lên, nàng nói lời nói này là đáp án Quý Mục Nhiễm muốn, rồi lại bởi vì tự nhiên của đối phương mà cảm thấy không vui. Từ trong lòng cô ngồi dậy, Quý Duyệt Phong cúi thấp đầu, ngáp một cái che giấu mắt đỏ lên, nàng tìm vị trí thoải mái ở trong lồng ngực Quý Mục Nhiễm cọ nhẹ, tư thế này cực kỳ giống mèo con đòi hỏi cảm giác tồn tại của chủ nhân, Quý Mục Nhiễm cúi đầu mắt liếc, không nhịn được lấy tay đặt ở trên tóc dài của Quý Duyệt Phong xoa nhẹ
"Lúc trước phụ thân nói muốn hợp tác cùng Lê gia, chuyện này chị thấy thế nào?" Quý Duyệt Phong chợt nhớ tới việc này, trên bề ngoài, nàng bây giờ là gia chủ của Quý gia, nhưng mà rất nhiều chuyện lớn nàng đều sẽ thương lượng với Quý Mục Nhiễm, hai người cùng quyết định. "Lê gia, có thể lợi dụng" Quý Mục Nhiễm nói ít, luôn là yêu thích loại phát ngôn mang tính tổng kết này, nghe cô nói như vậy, Quý Duyệt Phong cũng đồng dạng tán thành
"Em biết A Nhiễm sẽ đồng ý, cho nên ở trước khi hỏi chị, em đã tự ý làm chủ, cùng Lê gia dựng một đường. Lê gia ở giới chính trị địa vị không thấp, nếu như có thể hợp tác với Lê gia, tự nhiên đối với Quý gia có trợ giúp. Trương gia muốn tìm phiền phức đã nghĩ rất lâu rồi, hiện tại Quý gia cũng không như Trương gia, không thích hợp làm liều, nhưng nếu như có Lê gia hỗ trợ, không đến hai năm, trấn X thì sẽ không có cách nói nam Trương bắc Lý thuyết như vậy"
Quý Duyệt Phong nói đến chuyện công thì cũng có chút mệt rã rời, thêm vào ngày hôm qua và Quý Mục Nhiễm bận rộn hơn nửa đêm, tuy thân thể không đau như vậy, nhưng vẫn là có chút buồn ngủ. Thấy nàng nhắm hai mắt, hô hấp đều đều lại chầm chậm. Quý Mục Nhiễm rũ mắt nhìn nàng, dần dần nhìn đến có chút xuất thần. Mẹ đẻ của chính mình là ai, Quý Mục Nhiễm không biết cũng chưa từng thấy. Tướng mạo của cô giống Quý Chấn Đồ hơn, ngũ quan anh khí, đường nét sâu sắc. Mà tướng mạo của Quý Duyệt Phong, lại là theo mẫu thân của nàng
Có người nói Quý Duyệt Phong bị mẫu thân của nàng vứt bỏ, sau đó được cô nhi viện nhặt đi. Tướng mạo của Quý Duyệt Phong chỉ có 2 phần giống Quý Chấn Đồ, khuôn mặt này rất đẹp, ngũ quan mỗi một nơi đều cực kỳ tinh xảo, cho dù là đi nhìn cẩn thận như thế, cũng moi không ra tật xấu gì. Nàng lúc cười lên sẽ hơi khơi câu lấy khóe miệng, lộ ra đồng tiền đẹp đẽ, lúc nhắm mắt lại, lại sẽ có loại ôn nhu bình thường hiếm thấy
Quý Mục Nhiễm còn muốn nhìn thêm một lúc, Quý Duyệt Phong lại đột nhiên ôm lên, ở trên cổ của mình khẽ cắn xuống. "A Nhiễm là cảm thấy em đã lười biếng đến mức độ bị chị nhìn lâu như vậy còn không phát hiện được sao?"
"Ta muốn nhìn em, có liên quan gì tới em?" Quý Mục Nhiễm có chút bá đạo đáp lại, chọc đến Quý Duyệt Phong cười lên. Nàng kỳ thực rất muốn ngủ, không biết thế nào buổi chiều còn có một chuyện làm ăn cần chính mình đích thân gặp mặt nói chuyện. Nghe nàng nói như vậy, Quý Mục Nhiễm đem nàng ôm lên, đặt đến trên giường
"Ta đi thay em"
"Nhưng mà em cảm thấy hội nghị buổi chiều chắc không chỉ là nói chuyện làm ăn đơn giản như vậy, A Nhiễm muốn đi giúp em giết người sao? Loại một súng một người kia" Quý Duyệt Phong nằm ở trên giường, dùng tay ôm lấy gối đầu, lười biếng nói, ngữ khí của nàng rất nhẹ, như là đang nói một chuyện không quan trọng, Quý Mục Nhiễm nhíu mày, vươn tay ra đem tóc tản xuống gom đến một bên
"Ngủ đi, người đáng chết, một người cũng sẽ không thiếu"
Hết chương 1
Edit: Về xưng hô, do Nhiễm tỷ tỷ quá nữ vương nên tui sẽ để Nhiễm tỷ tỷ xưng ta và kêu Phong Phong là em nga
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro