Chương 1
Rạng sáng 1 giờ, quán bar Vân Lan.
Triển Dao mơ mơ màng màng mở mắt ra, tầm nhìn chưa kịp rõ ràng, đã bị người phụ nữ bên cạnh dùng khuỷu tay huých một cái.
Nghiêng đầu, đập vào mắt là một gương mặt tinh xảo, môi hồng răng trắng, dáng dấp thanh tú, duy chỉ có chỗ không hoàn hảo, đôi mắt kia hơi lộ tam bạch hạ, thoạt nhìn liền mang theo vài phần hung hãn khó tả.
“Cô là khúc gỗ sao?” Người phụ nữ hạ thấp giọng ghé sát lại, rõ ràng trên mặt còn treo ý cười, nhưng lời nói lại hung hăng, “Tôi gọi cô tới là để cho tôi nở mặt, không phải để cô nằm chết ở đây.”
“Vì sao chỉ có cô đặc biệt? Người khác đều uống được, chỉ có cô là không thể?” Cô ta nói, giơ tay từ trên bàn cầm lấy một ly rượu nhét vào tay Triển Dao, nụ cười trên mặt so với vừa rồi càng thêm dịu dàng, nhưng từng chữ từng chữ lại cắn cực thấp, “Uống đi, không uống thì đừng hòng tôi tha!”
Triển Dao nghe xong chỉ thấy câm nín: “……”
Người dám nói với cô bằng giọng điệu này, kẻ trước đó đã bị cô đánh rồi.
“Bạn gái cô không uống được thì thôi, đừng miễn cưỡng.” Chưa đợi cô mở miệng, bên cạnh đã có một người đàn ông chen lời, “Người ta nhìn là biết ngoan ngoãn, yên tĩnh, không giống chúng ta, rõ ràng không phải loại thường xuyên ra bar uống rượu.”
“Đúng vậy.” Lời vừa dứt, liền nhanh chóng có người phụ họa theo, “Nghe nói còn là sinh viên đại học? Đừng nói là chưa thành niên nha, xúi giục vị thành niên uống rượu thì không tốt đâu.”
Trong lời nói ít nhiều mang theo châm chọc.
Người phụ nữ nghe vậy, trên mặt lập tức có chút không giữ được, nhưng vì sĩ diện vẫn cố nặn ra nụ cười: “Nói gì thế, tôi nào phải hạng tầm bậy, Dao Dao sớm đã thành niên rồi.”
“Em ấy chẳng qua chỉ hơi ngại người lạ.” Cô cười cười, lại nghiêng đầu nhìn sang Triển Dao bên cạnh, ánh mắt vừa dịu dàng vừa chân thành, “Đều là bạn bè, không có gì phải sợ, ngoan.”
Một chữ “Ngoan” làm Triển Dao suýt chút muốn nôn, nhưng đồng thời ký ức trong đầu cũng ngày càng rõ ràng hơn.
Cảnh tượng trước mắt thực sự có chút quen thuộc——
Triển Dao khựng lại, đột nhiên nhớ tới khoảng thời gian trước bạn bè từng đưa cho cô xem một quyển tiểu thuyết cẩu huyết thời xưa.
Nữ chính trong tiểu thuyết trùng hợp cũng tên Triển Dao, chính vì trùng tên, cô mới cố ý để tâm nhiều hơn, đem tình tiết bên trong nhớ được bảy tám phần.
Triển Dao trong tiểu thuyết tuy cùng tên với cô, nhưng tính cách cùng hoàn cảnh sống lại hoàn toàn khác biệt, nàng sinh ra trong một gia đình phong kiến trọng nam khinh nữ, chưa từng hưởng qua bao nhiêu sự quan tâm ấm áp của người nhà, ngay cả học phí cũng gần như phải dựa vào bản thân vừa học vừa làm mà gắng gượng kiếm.
Sự châm chọc của bạn bè đồng trang lứa, đả kích trong cuộc sống, sự thiên vị cùng lạnh nhạt của ba mẹ, từng chuyện từng chuyện chồng chất, gần như đè ép đến mức khiến Triển Dao không thở nổi, nàng khát khao được yêu thương đến cực điểm, nhưng lại cảm thấy đó chỉ là một giấc mơ xa vời, từ đó tự trói buộc mình, sống vừa thận trọng vừa dè dặt.
Chính vào lúc này, nữ chính khác Hứa Doanh Tịch xuất hiện.
Trong mắt Triển Dao, Hứa Doanh Tịch chính là một tia sáng chiếu vào cuộc đời nàng, hai người tình cờ gặp nhau ở thư viện, lại vừa khéo cùng chọn lấy một quyển sách, Triển Dao thấy vậy, vốn định nhường cho đối phương, nào ngờ vừa quay đầu lại liền đối diện một gương mặt tươi cười mê người.
“Bộ năm tiểu thuyết trinh thám của Herlauster, tuy rằng dòng sách nhỏ nhưng lại là một tác giả rất có linh khí, không ngờ còn có người giống tôi, cũng thích đọc câu chuyện của ông ấy.”
“Đáng tiếc chỉ còn lại một quyển.” Hứa Doanh Tịch đứng phía sau nàng, ý cười nhàn nhạt nói một câu, “Cô trước đi.”
Từ đó hai người liền vì một quyển sách mà kết duyên, khi Triển Dao ngồi bên bàn đọc sách, Hứa Doanh Tịch cũng thuận thế ngồi xuống bên cạnh, trên người cô mang theo hương vị dễ chịu, giọng nói vừa êm tai lại dịu dàng, Triển Dao lần đầu tiên gặp phải một người như vậy, đến mức ngay cả lúc đọc sách cũng có chút mất tập trung.
Trước khi đi, nàng nhận được một ly cà phê cùng một tờ giấy kẹp bên dưới cái ly.
【Đây là phương thức liên hệ của tôi, nếu có thể, hy vọng lần sau còn có thể gặp lại em, có lẽ chúng ta có thể trao đổi một chút cảm nhận về sách.】
Chính là khởi đầu cơn ác mộng của Triển Dao, nàng vốn cho rằng Hứa Doanh Tịch là sự cứu rỗi của mình, nhưng không ngờ người kia lại chính là ác ma lôi nàng xuống địa ngục, từ đó về sau hai người bắt đầu thường xuyên gặp mặt, quan hệ cũng càng lúc càng thân thiết, ba tháng sau, cả hai chính thức trở thành người yêu.
Điều Triển Dao không biết chính là, lần gặp gỡ đầu tiên kia, từ đầu đến cuối đều là một màn mưu đồ có mục đích, Hứa Doanh Tịch bên ngoài cao nhã thanh lãnh, nhưng thực tế tác phong đời tư hỗn loạn, sở dĩ sẽ tiếp cận Triển Dao, chẳng qua chỉ là nhìn trúng gương mặt nàng, cảm thấy nhàm chán, muốn tìm trò vui mà thôi.
Nhưng Triển Dao cố tình lại là khúc xương khó gặm, trải qua nhiều kinh nghiệm đau thương trong quá khứ khiến nàng thận trọng và dè dặt, bình thường ngay cả nắm tay cũng chẳng có mấy lần, càng khỏi phải nói đến những hành động thân mật hơn.
Thời gian trôi qua, Hứa Doanh Tịch dần dần bắt đầu chán nản, trùng hợp gần đây chuyện làm ăn liên tiếp xảy ra biến cố, tâm trạng Hứa Doanh Tịch sa sút, liền bắt đầu áp chế Triển Dao đủ mọi phương diện.
—— Tỷ như ngay lúc này.
Triển Dao hồi tưởng đến đây, suy nghĩ cũng càng lúc càng rõ ràng, trực giác mách bảo cô hẳn là đã xuyên sách một cách khó hiểu rồi.
Từ một đại tiểu thư cao quý áo gấm lụa là, biến thành một kẻ đáng thương bị PUA lâu dài, kiểu phát triển này vốn dĩ đã đủ làm người cạn lời, nhưng càng làm cô cạn lời hơn chính là, Triển Dao phát hiện trong đầu mình vậy mà lại nhảy ra một cái giao diện thuần một màu trắng.
Rất nhanh, phía trên dần dần hiện ra dòng chữ, kèm theo tiếng máy móc đọc vang bên tai.
【Đã kiểm tra, ký chủ trói buộc thành công, dấu hiệu sinh mệnh bình thường.】
【Hiện bắt đầu phát nhiệm vụ, xin thay thế nguyên chủ hoàn thành tiếp diễn cốt truyện, phục hồi sự phát triển của tuyến thế giới.】
Triển Dao: “?”
Nếu cô nhớ không lầm, tiếp theo tình tiết hẳn là Triển Dao bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể thuận theo ý đồ của tra nhân, một hơi uống liền mấy ly, kết quả không chỉ nôn đến trời đất quay cuồng, còn bị tra nhân ghét bỏ vô dụng, ngay trong xe cứng rắn ăn một bạt tai.
Không chỉ PUA, lần này Hứa Doanh Tịch thậm chí còn động thủ.
Muốn cô thuận theo cốt truyện đã định sẵn? Thà trực tiếp kêu cô chết còn hơn.
Trong đầu cái giao diện kia vẫn còn đang tiếp tục phát cái gì đó, Triển Dao cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không thèm để tâm, ngược lại bưng ly rượu trong tay, ý cười tràn đầy đứng bật dậy.
Triển Dao vốn dĩ đã rất xinh đẹp, chỉ tiếc thường ngày luôn rụt rè dè dặt, tự che giấu mình, khiến người khác căn bản không chú ý đến hào quang của cô, tự nhiên cũng bỏ qua vẻ đẹp này, thật khó khăn mới có người thưởng thức, kết quả đối phương lại là một tra nhân.
Nói đi cũng phải nói lại, cẩu tạp chủng Hứa Doanh Tịch này gu thẩm mỹ quả thật không tệ.
Hoàn toàn không biết bản thân đã từ tra nhân thăng cấp thành cẩu tạp chủng, Hứa Doanh Tịch vẫn còn giả ý giả tình: “Dao Dao sao lại đứng lên? Cơ thể không thoải mái sao?”
“Không.” Triển Dao đáp lời lắc đầu, đôi mắt đào hơi nheo lại, cánh môi màu đỏ đậu sa chậm rãi cong lên, dưới ánh đèn mờ ám mập mờ của quán bar, nhìn qua lại toát ra một loại phong tình khác, “Không đứng dậy thì làm sao kính rượu cô.”
Lời vừa dứt, một ly rượu liền trực tiếp dội thẳng lên đầu Hứa Doanh Tịch.
“……”
Trong nháy mắt, bốn phía an tĩnh, ngay cả hệ thống vốn còn lải nhải không ngừng trong đầu cũng chẳng biết từ lúc nào mà im bặt.
Ngay sau đó, trên giao diện xuất hiện dòng chữ mới——
【……M* nó.】
*
Mười mấy phút sau, Triển Dao từ phía sau một chỗ che chắn bước ra.
Pha vừa rồi của nàng quả thật nằm ngoài dự đoán của Hứa Doanh Tịch, khiến cô trong chốc lát hoàn toàn chưa kịp phản ứng, đến khi lấy lại tinh thần thì Triển Dao đã sớm biến mất không còn bóng dáng.
Hứa Doanh Tịch là một phú nhị đại, từ nhỏ gia cảnh ưu việt, sống cao quý cũng tỉ mỉ, nào từng chịu qua loại nhục nhã thế này, tuy bình thường có thể giả vờ giỏi đến đâu, lúc này sắc mặt cũng không kìm được đen lại.
“Tôi có việc đi trước, hôm khác lại tụ tập.” Cô mở miệng, vội vàng để lại một câu, liền lập tức đứng dậy chuẩn bị đuổi theo.
“Ồ, bạn gái cô tức giận rồi hả?”
“Đừng khách sáo, đừng khách sáo, chúng tôi giúp cô đuổi người về cùng.”
Đám người tụ tập hôm nay đều là một nhóm phú nhị đại, gia cảnh mỗi người cũng không kém, chẳng ai sợ ai, thứ thích nhất chính là xem náo nhiệt, thêm mắm thêm muối, vừa thấy tình cảnh này, lập tức rượu cũng không uống, thuốc cũng không hút, mấy người rầm rộ bám theo sau Hứa Doanh Tịch, chuẩn bị đi hóng trò vui.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, Triển Dao không nhịn được khẽ hừ cười một tiếng.
Cô vừa mới xuyên tới, trời xa đất lạ, sao có thể chạy ra ngoài được, núp ở đây tránh gió một chút mới là lựa chọn sáng suốt.
Dù nói thế, nếu đổi lại là trước kia, hẳn đã sớm có vệ sĩ ra tay thay cô giải quyết rồi.
Cho nên rốt cuộc là vì nguyên do gì mà cô lại xuyên tới đây? Chỉ đơn giản vì trùng tên với Triển Dao trong truyện sao?
Nghĩ tới trong đầu mình tựa hồ còn có cái hệ thống tiện nghi, Triển Dao bèn gõ gõ nó, đem nghi vấn của mình hỏi ra, nào ngờ hệ thống kia ậm ừ cả buổi, cuối cùng chỉ phun ra mấy chữ: “Bí mật.”
Triển Dao: “……” Thôi vậy.
Từ nhỏ cô đã có năng lực thích ứng mạnh, đã tới thì an phận ở lại, dù sao hiện tại cũng ở chỗ này rồi, cho dù hiểu rõ nguyên nhân thì có thể thế nào.
Nghĩ như vậy, Triển Dao đại khái lục tìm ký ức, nhớ ra nguyên chủ hẳn là ở ký túc xá trường học, liền chuẩn bị quay về, ai ngờ vừa mới xoay người, liền trùng hợp va phải một người phụ nữ.
Rất đẹp, ngũ quan rõ nét tinh xảo, hàng mi dày rậm như lông quạ, một thân váy đen cắt may tinh xảo, cấm dục cũng gợi cảm.
Sắc mặt nàng thoạt nhìn có chút tái nhợt, nhưng như vậy càng tôn lên bờ môi đỏ mọng căng đầy, bởi khoảng cách quá gần, Triển Dao thậm chí còn ngửi thấy một mùi hương từ trên người nàng tản ra, không nồng đậm, giống như mùi thục lan còn đọng giọt nước sau cơn mưa, thanh nhã dễ chịu.
“Xin lỗi.” Triển Dao quay đầu nói lời xin lỗi.
Rất nhanh, cô liền thấy người phụ nữ phía sau trợn tròn hai mắt, một bàn tay trắng nõn mảnh mai cũng đưa ra, gắt gao nắm lấy cổ tay cô.
Ánh mắt người kia rơi vào nốt chu sa nơi lòng bàn tay Triển Dao, không biết nghĩ tới điều gì, đầu ngón tay siết chặt cổ tay vậy mà hơi hơi run rẩy.
Triển Dao không hiểu ra sao, lập tức lạnh giọng chấp vấn: “Làm gì vậy?”
Người phụ nữ giương mắt, vì cảm xúc đột ngột dâng trào, giọng nói vốn dễ nghe lại xen lẫn vài phần khàn khàn: “Em… Không nhớ tôi sao?”
“Ha?”
Triển Dao nhanh chóng lục tìm ký ức của nguyên chủ, hoàn toàn không nhớ ra từng gặp qua một người phụ nữ xinh đẹp kinh diễm thế này, huống hồ nhìn vào cách ăn mặc cùng khí chất của nàng, thế nào cũng không giống loại người từng có giao điểm với nguyên chủ, nghĩ tới nghĩ lui, câu nói ban nãy chắc chỉ là cái cớ để bắt chuyện mà thôi.
“Xin lỗi, chắc cô nhận nhầm người.” Triển Dao cau mày, định rút tay về, ai ngờ sức của người phụ nữ kia không nhỏ, cô dùng hết sức cũng không thể thoát ra.
“??”
Cho dù có đẹp thế nào cũng đâu thể trắng trợn mà giở trò lưu manh như vậy chứ?
Triển Dao thấy vậy liền nổi giận, lập tức giơ chiếc túi nhỏ của mình lên.
Đúng lúc này âm thanh của hệ thống vang lên, giọng máy móc mang theo vội vàng, gấp gáp đến mức nghe có chút buồn cười: “Dừng tay! Cô ấy là—”
“Tôi mặc kệ cô ta là ai!” Triển Dao nói, dứt lời, chiếc túi nhỏ trong tay đã nện thẳng xuống đầu người phụ nữ.
“……”
Trong giây tiếp theo, hệ thống lại lần nữa rơi vào im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro