Chương 2
Triển Dao sức lực không tính là lớn, nhưng thắng ở chỗ khí thế hung hăng.
Cái túi nhỏ mềm mềm đập lên đầu, thực ra cũng không đau bao nhiêu, nhưng như cố ý phối hợp với cô, người phụ nữ trước mặt lại thuận thế nghiêng đầu sang trái.
Làm vậy, thoạt nhìn còn thật sự giống như bị đánh không nhẹ.
Rất nhanh, có không ít người chú ý đến động tĩnh bên này.
“Chuyện gì thế? Đánh người, đánh người rồi!”
“Không biết à, hình như tự dưng cãi nhau đó.”
“Cái cô gái kia chẳng phải vừa rồi còn hắt rượu lên đầu Hứa Doanh Tịch sao? Cậu không thấy đâu, dữ dội cực kỳ, mặt Hứa Doanh Tịch lúc đó đen thui.”
Mọi người xì xào bàn tán không ngừng, trong đám đó, cũng có người tinh mắt nhận ra thân phận của người phụ nữ kia: “Khoan đã, mọi người nhìn kỹ xem, có thấy quen mắt không?”
“Hình như là… người Úc gia, Úc Uyển Kiều?”
Úc Uyển Kiều.
Vừa nghe đến tên này, mọi người liền ngầm hiểu mà đồng loạt im lặng một thoáng, đêm nay quán bar Vân Lan khai trương thử nghiệp, khách mời đều là công tử tiểu thư trong giới, cơ bản ai nấy cũng đều giàu có quyền thế, nhưng nói đến người có tiền nhất trong số này, tất nhiên phải kể đến Úc gia.
Tập đoàn Xuyên Thịnh của Úc gia trải rộng khắp toàn cầu, tài sản tính đến trăm tỷ, bất động sản, bách hóa, khách sạn, công nghệ đều có dính dáng, trong giới tư bản danh tiếng lẫy lừng, là con nhà hào môn, Úc Uyển Kiều từ nhỏ đã được giáo dục như quý tộc, rất sớm liền được đưa ra nước ngoài du học, sau khi về nước thì nhanh chóng tiếp quản nhiều ngành nghề trực thuộc tập đoàn Xuyên Thịnh, tiền đồ rộng mở không ai sánh bằng.
Nhưng trùng hợp thay, chẳng biết từ khi nào, cô lại mắc phải chứng điên.
Nghe nói cô thật sự không bình thường!
Bí mật hào môn vĩnh viễn là đề tài mọi người cực kỳ hứng thú, có người nói cô bạo ngược, tính tình âm trầm, có người lại bảo thủ đoạn tàn nhẫn, thích hành hạ người khác, còn có lời đồn liên quan đến chuyện mẹ ruột đã khuất của cô, khẳng định ngay cả cái chết của mẹ cũng là do chính tay cô gây nên.
Tin đồn dẫu chỉ để nghe cho vui, nhưng những khái niệm đó vẫn ngấm ngầm khắc sâu vào lòng người.
Tóm lại, chọc phải Úc Uyển Kiều tuyệt đối không bao giờ có kết cục tốt.
Nhìn về phía cô gái nhỏ cách đó không xa, không ít người không khỏi thay nàng mà toát mồ hôi lạnh.
Nhưng rất nhanh, phản ứng của Úc Uyển Kiều lại khiến tất cả đều kinh ngạc——
Chỉ thấy cô chậm rãi xoay đầu lại, khẽ nâng tay chỉnh lại mấy lọn tóc rối bên má, sau đó cô mở miệng, câu đầu tiên thốt ra không phải tức giận, ngược lại là hỏi Triển Dao trước mặt: “Tay có đau không?”
Chưa kịp chờ Triển Dao trả lời, cô liền tự mình cong môi cười: “Tính khí của em, một chút cũng không đổi.”
“…………”
Cười rồi, nàng lại cười.
Đám người vây xem đồng loạt trợn to mắt, giống như vừa nhìn thấy yêu ma quỷ quái nào đó: Úc Uyển Kiều này quả nhiên không bình thường!
Trùng hợp thay, Triển Dao cũng đang nghĩ hệt như vậy.
Tuy cô không quen biết người phụ nữ trước mặt, nhưng chỉ nhìn quần áo cùng khí chất kia liền biết rõ đối phương tuyệt đối không phải xuất thân nhà thường dân, huống hồ gương mặt dung mạo diễm lệ đến cực điểm, lại được chăm chút bảo dưỡng rất tốt, khiến người ta nhất thời không đoán ra tuổi tác, nhiều lắm cũng chỉ khoảng 30.
Tuổi còn trẻ mà đã không bình thường thế này, nhìn qua ngược lại còn khiến người ta dấy lên một chút thương cảm, nghĩ vậy, Triển Dao quyết định bỏ qua, không so đo với nàng nữa.
Nhưng Úc Uyển Kiều hiển nhiên vẫn còn lời muốn nói: “Em…”
Lời chưa dứt, cửa quán bar đột ngột bị đẩy ra, Úc Uyển Kiều ngẩng mắt liếc qua, ý cười nơi khóe môi rất nhanh hạ xuống vài phần, đến khi mở miệng, câu nói đã biến thành mấy chữ khác: “Em về trước đi, được không?”
Triển Dao thầm nghĩ, tôi không về thì còn ở lại đây ăn cơm chắc?
Mới vừa xuyên qua đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, Triển Dao khó tránh khỏi phiền lòng rối bời, cô lập tức xoay người, sải bước nhanh chóng rời đi.
Từ đầu đến cuối, Úc Uyển Kiều vẫn luôn dõi theo bóng lưng nàng, ánh mắt thật lâu cũng chưa từng rời đi.
. . .
Triển Dao trở về ký túc xá, ngủ một giấc thẳng đến tận 10 giờ rưỡi sáng hôm sau.
Hôm nay nguyên chủ không có tiết, mấy bạn cùng phòng cũng đều ra ngoài từ sớm, trong ký túc yên tĩnh, rất thích hợp để bù giấc.
Chỉ có điều… Giường thì cứng, chăn lại không đủ mềm.
Đại tiểu thư được nuông chiều từ bé như Triển Dao, vừa tỉnh dậy việc đầu tiên chính là gõ hệ thống trong đầu, hỏi khi nào mình mới có thể quay về.
Hệ thống thầm nghĩ, hôm qua chẳng phải cô còn nói đến thì đến, thuận theo đi hay sao.
Nhưng chỉ dám nghĩ, không dám nói, miệng lại ngoan ngoãn trả lời: “Căn cứ theo quy định, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ tương ứng thì sẽ được trở về, cũng tức là đi theo mạch cốt truyện vốn có, giúp nguyên chủ hoàn thành hết tuyến tình tiết…”
Triển Dao nghe vậy nhướng mày: “Ý của cô là tôi còn phải tiếp tục ở bên tên cặn bã đó?”
“Người ta có tên đàng hoàng, gọi là Hứa Doanh Tịch.” Hệ thống nhỏ giọng giải thích hai câu, “Thật, thật ra cô ấy cũng không tệ đến mức như cô tưởng đâu.”
Sợ ký chủ không biết tình tiết về sau, hệ thống bèn lấy hết can đảm kể thêm: Hứa Doanh Tịch tuy rằng giai đoạn đầu tính cách ác liệt, nhưng cũng đều có nguyên nhân, hơn nữa đến nửa sau cốt truyện, cô ấy dần dần tỉnh ngộ, không chỉ ra sức bù đắp, mà còn từ đó thay đổi, yêu thương nguyên chủ tận tâm tận lực.
“Bù đắp?” Triển Dao mở miệng, “Cô ta định bù đắp thế nào?”
“Hừm… Ví dụ như cho nguyên chủ cuộc sống mà trước kia nàng chưa từng dám mơ đến, ví dụ tặng rất nhiều quà cáp xa xỉ, thậm chí còn đặc biệt mua hẳn một hòn đảo, giao cho nguyên chủ tự đặt tên…”
Nhưng cũng chỉ toàn là bù đắp về vật chất.
“Vậy còn thương tổn tinh thần mà nguyên chủ phải chịu thì cô ta định trả thế nào?” Triển Dao hỏi tiếp.
Chỉ một câu, lập tức khiến hệ thống im bặt không dám nói thêm.
“Hơn nữa, cho dù cô ta thật sự có nỗi khổ riêng đi nữa, thì oan có đầu nợ có chủ, việc gì phải trút hết lên một người vô tội.” Triển Dao nói, trong lòng không khỏi nhớ lại những gì nguyên chủ từng trải qua, là nữ chính trong một bộ ngược văn thời xưa, nguyên chủ quả thật thảm không tả xiết, ba ngày hai bữa bị Hứa Doanh Tịch hành hạ đến mức nghi ngờ bản thân, nhiều lần tự hủy hoại, bị PUA không ngừng, liên tục bị dẫm đạp giá trị bản thân.
Hứa Doanh Tịch sống phóng túng trác táng, lại còn giả vờ rằng mình mắc chứng “kép” sạch sẽ cả tinh thần lẫn vật chất, thẳng tay xóa hết tất cả số liên lạc trong điện thoại nguyên chủ, nhốt nàng như chim hoàng yến trong lồng để quản lý.
Nói cô ta là cặn bã còn nhẹ.
Triển Dao từ nay quyết định gọi thẳng là đồ cẩu tạp chủng.
“Đừng nói nữa.” Triển Dao lên tiếng, “Cái nhiệm vụ này rốt cuộc ai quy định ra?”
“Cấp trên của bọn tôi.” Hệ thống nói.
Triển Dao phẩy tay, hàng lông mày xinh đẹp khẽ nhíu: “Khuyên cấp trên của các cô một câu, rảnh rỗi thì lo mà nâng cao tư tưởng giác ngộ đi.”
Không hổ là ký chủ, mở miệng ra đã lời kinh người.
Hệ thống im lặng hồi lâu, không dám bắt chuyện tiếp, lập tức tắt mic.
Chồn thôi chồn thôi.
“……”
Thời gian trôi nhanh, thoáng cái đã ba ngày.
Từ sau lần gặp ở quán bar, Hứa Doanh Tịch chưa từng chạm mặt Triển Dao nữa, hai ngày nay cô vướng phải vài rắc rối trên thương trường, khó mà thoát thân, tâm trạng vốn đã bực bội.
Nhưng điều khiến cô càng bực bội hơn chính là, từ hôm đó đến giờ, Triển Dao chưa từng chủ động liên hệ với cô.
Ngay cả một câu xin lỗi cũng không có!
Hứa Doanh Tịch từ nhỏ đã được nuông chiều, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, gặp chuyện chưa bao giờ nghĩ lỗi nằm ở bản thân, cho dù gần đây đúng là cô có đối xử với Triển Dao không còn tốt như trước, cho dù đêm đó ép buộc nàng quá đáng thật, thì điều này cũng tuyệt đối không thể thành lý do để Triển Dao dám dội rượu lên đầu cô!
Nghĩ đến trước kia cô nuông chiều nàng quá mức, nuông chiều đến hư, vì thế Hứa Doanh Tịch quyết định lạnh nhạt mấy hôm, đợi nàng chủ động đến xin lỗi.
Nào ngờ đợi nửa ngày, bên phía Triển Dao lại không có chút động tĩnh gì, thời gian kéo dài, hiếm hoi lắm Hứa Doanh Tịch mới sinh ra chút cảm giác bất an, sợ rằng Triển Dao nghĩ quẩn, muốn chia tay với mình.
Nực cười, người còn chưa ngủ được, sao có thể để nàng đi.
Nghĩ vậy, Hứa Doanh Tịch cuối cùng vẫn mềm lòng, quyết định khoác lại lớp vỏ dịu dàng sủng nịnh trước kia, gọi một cú điện thoại qua cho Triển Dao.
Ai ngờ đối phương thẳng tay chặn số cô.
Đổi sang mấy nền tảng xã giao khác, tin nhắn gửi đi cũng không lọt được, Hứa Doanh Tịch nghiến răng, cố gắng nhẫn nại tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng mới phát hiện ra còn sót lại duy nhất một ứng dụng có thể liên hệ được với Triển Dao.
Chỉ là… Cái ứng dụng đó, lại thuộc tập đoàn Xuyên Thịnh phát triển.
Mà nhắc đến Xuyên Thịnh, Hứa Doanh Tịch liền không khỏi nghĩ đến cái tên Úc Uyển Kiều, lại nhớ tới không lâu trước đây, Xuyên Thịnh vừa thâu tóm một công ty mà cô đã để mắt từ lâu.
Chưa kể đến những chuyện trước kia, Hứa gia so với Úc gia về giá trị tài sản thì hoàn toàn không thể sánh, trên thương trường, chuyện mà Hứa gia phải cố hết sức mới làm được, thì Úc gia chỉ cần nhấc tay một cái liền dễ dàng hoàn thành, Hứa gia đối với Úc gia vốn đã chất chứa oán hận từ lâu, thứ hận ý này từ đời trước đã bắt đầu tích lũy.
Hứa Doanh Tịch cũng hận. Cô hận Úc Uyển Kiều rõ ràng là một kẻ điên, vậy mà việc gì cũng làm tốt hơn mình.
Nếu là thường ngày, cái APP này cô thà chết cũng không thèm đụng vào, nhưng bây giờ tình huống đặc biệt, vì có thể liên lạc với Triển Dao, Hứa Doanh Tịch cuối cùng vẫn phải nhịn nhục mở ra phần mềm, cô bắt chước cách gửi tin nhắn ngày đầu theo đuổi Triển Dao, trước tiên ân cần hỏi thăm, sau đó gợi lại chút kỷ niệm cũ, cuối cùng là một trận đường mật bọc đường, nào là Triển Dao chính là người định mệnh, cả đời này yêu nàng một người, không nàng thì không cưới.
Soạn xong, Hứa Doanh Tịch liền tag Triển Dao, sau đó ung dung thu dọn tài liệu trên bàn, chuẩn bị đi dự cuộc họp tiếp theo.
Mãi đến chiều muộn, bận rộn xong mới rảnh rỗi, cô mở lại phần mềm, thấy thông báo quả nhiên nhảy lên một chấm đỏ, Hứa Doanh Tịch cười nhạo một tiếng, quả nhiên Triển Dao vẫn không bỏ được cô, tâm tình lập tức khá hơn, khóe môi cong cong ấn mở tin nhắn.
Triển Dao đã chuyển tiếp đoạn tin kia, còn kèm theo hai dòng hồi đáp——
【Cảm ơn đã mời, nội dung viết tạm được, miễn cưỡng cho bốn điểm.】
【Đánh giá của tôi là: Gả cho cô còn không bằng gả cho Úc Uyển Kiều.】
Hứa Doanh Tịch nhìn chằm chằm hai câu này, như thể lần đầu tiên biết chữ, ngây người suốt một lúc lâu.
Cùng lúc đó, trong ký túc nữ sinh, Triển Dao nhẹ nhàng nhếch môi, tuy cô mới xuyên đến chưa bao lâu, còn chưa chính thức gặp mặt Úc Uyển Kiều, nhưng dựa theo nguyên bản cốt truyện, cô rất rõ ràng Hứa Doanh Tịch coi Úc Uyển Kiều như kẻ thù cả đời, nếu không phải sau này Úc Uyển Kiều thường phát bệnh, thân thể chống đỡ không nổi, thì cả đời này Hứa Doanh Tịch cũng không bao giờ vượt qua được người ta.
Cho nên, đem Úc Uyển Kiều ra để chọc tức Hứa Doanh Tịch, tuyệt đối là lựa chọn chính xác nhất.
Nghĩ đến đây, Triển Dao không nhịn được khẽ hừ một tiếng bật cười, âm thanh này rơi vào tai hệ thống vốn đang ngái ngủ, lập tức dọa nó run cầm cập.
“C-có chuyện gì thế?” Hệ thống run giọng hỏi, cả đời chưa từng sợ hãi thứ gì như lúc này.
“Không có gì.” Triển Dao nhẹ nhàng lắc đầu, “Chỉ là tình cờ phát hiện một trò vui.”
“Ngủ tiếp đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro