Chương 22

Ăn trưa xong, nghỉ ngơi một lát, Úc Uyển Kiều lại đưa Triển Dao trở về biệt thự.

Còn chính mình thì quay về công ty, thậm chí muộn hơn một chút còn gửi tin nhắn về, nói rằng mấy ngày tới ở nước ngoài có hội thảo cần tham dự, cô phải đi công tác.

【Tôi sẽ tranh thủ trở về sớm.】 Cô nói.

Triển Dao vốn đang rảnh rỗi, tốc độ hồi đáp cũng nhanh hơn hẳn, lập tức trả lời: 【Ừm, vậy nhớ chăm sóc tốt cho bản thân.】

Úc Uyển Kiều: 【Dao Dao cũng vậy.】

Úc Uyển Kiều: 【Không còn sớm nữa, ngủ ngon mộng đẹp.】

Hình như lần nào nàng cũng sẽ nói câu ngủ ngon với mình, bất kể là qua tin nhắn hay lúc đối diện, Triển Dao vô thức lướt lại lịch sử tin nhắn, kiểm chứng suy nghĩ này.

Phải thừa nhận, tuy chỉ là tình nhân giả, nhưng Úc Uyển Kiều ở phương diện nào cũng làm rất chu toàn, ngay cả những nghĩa vụ mà vợ vợ nên có, nàng cũng chưa từng thiếu sót.

Trái lại nhìn sang chính mình.

Triển Dao nghĩ ngợi, cảm thấy hình như ngoài việc giúp Úc Uyển Kiều tiêu xài số tiền hoa không hết thì cũng không làm được gì ra hồn.

Đến mức hệ thống cũng im lặng cạn lời.

Chỉ là còn chưa kịp mở miệng châm chọc, đã bị Triển Dao gõ nhẹ: “Tiến trình tuyến thế giới có biến hóa chưa? Bao giờ tôi mới có thể về nhà?”

Hảo gia hỏa, nàng vậy mà còn nhớ đến cái gọi là tuyến thế giới kia sao.

“Có một chút.” Nhưng dù sao ký chủ đã hỏi, hệ thống cũng phải trả lời thực sự, “Hơn nữa hệ thống nhiệm vụ còn bắt được một ít tín tức, tâm trạng và trạng thái của Úc Uyển Kiều mấy ngày nay tốt lên không ít.”

“Tâm trạng cô ấy không tồi?” Điều này ngược lại khiến Triển Dao hơi ngạc nhiên: “Tôi đã làm gì sao?”

Không đợi hệ thống lên tiếng, cô lại nhanh chóng mở miệng lần nữa: “Đúng rồi, tôi tiêu tiền của cô ấy.”

Tiền tài vốn chỉ là vật ngoài thân, đôi khi quá nhiều cũng thành gánh nặng, huống hồ với Triển Dao mà nói, cực khổ kiếm tiền chẳng phải cũng chỉ để lúc tiêu xài được sảng khoái hơn một chút sao, có khi bản thân vui chưa đủ, nhìn người khác vui vẻ cũng là một loại khoái cảm.

Nghĩ đến đây, Triển Dao cảm thấy hẳn là Úc Uyển Kiều cũng nghĩ như vậy.

Cô thật sự là một người biết chia sẻ, trong lòng chan chứa đại ái.

Rất nhanh, Triển Dao tự làm chính mình bật cười, đôi mắt hạnh cong cong, dựa vào thành giường cười khúc khích một lúc.

Thật ngại quá, mấy câu cô vừa nói toàn là nói bừa, nhưng đã lỡ mà tiêu tiền có thể khiến Úc Uyển Kiều vui vẻ, vậy cô cũng có thể vì nước quên thân, tăng ca thêm chút, tiêu nhiều thêm một ít.

“……”

Nhưng rốt cuộc lời nên nói, không nên nói, cô đều đã nói hết.

Hệ thống trước nay nào từng gặp qua loại ký chủ như vậy, rõ ràng rất muốn phun tào, nhưng lại không dám, chỉ đành im lặng mấy giây rồi chuyển đề tài: “Cô sao cứ luôn muốn về nhà a?”

Nó nói, lúc Triển Dao mới xuyên đến đây đã lén tra qua bối cảnh gia đình nàng: “Ở lại chỗ này không tốt sao?”

Lời vừa dứt, Triển Dao theo bản năng khựng lại.

Triển gia vốn là trăm năm hào môn, cơ nghiệp tất nhiên thâm hậu, chỉ tính theo cách cô tiêu xài bây giờ, hưởng thụ cả đời cũng vẫn dư dả.

Chỉ có điều, cha mẹ cô đã sớm vì ngoài ý muốn mà song song qua đời.

Đó cũng là lý do khiến cô ít nhiều có thể đồng cảm với Úc Uyển Kiều.

Chẳng qua so với nhiều người khác, Triển Dao vẫn xem như lạc quan, tuy cô sớm đã mất đi tình thân mẹ cha, nhưng ít ra vẫn còn lại tiền bạc, đó là của cải mà cha mẹ lưu lại cho cô, từng đồng từng hào đều chất chứa sự quan tâm của họ.

Cho nên suy cho cùng, cô vẫn là người hạnh phúc, dù ở thế giới này có sống tốt thế nào, cô cũng hiểu rõ, nơi này vĩnh viễn không phải quy túc của mình.

Cô phải trở về chốn vốn thuộc về mình.

Hơn nữa…

Triển Dao rũ mắt, đầu ngón tay vô thức mân mê nốt chu sa nơi lòng bàn tay, dạo gần đây trong đầu cô luôn mơ hồ dâng lên một loại cảm giác kỳ quái.

Cô lờ mờ nhớ, hình như mình phải đi gặp một người, một người cực kỳ cực kỳ quan trọng.

Nhưng người đó là ai, cô lại thế nào cũng nghĩ không ra.

Vài giây sau, Triển Dao dứt khoát buông bỏ ý định đào sâu thêm, nghĩ không ra thì thôi, hiện tại còn chuyện khác quan trọng hơn.

“Muốn làm cái gì?” Hệ thống có chút tò mò.

“Làm cơm.” Triển Dao mở miệng, ngáp một cái, “Dù sao cũng rảnh rỗi, không làm thì phí.”

“Huống chi không thể lúc nào cũng để Úc Uyển Kiều xuống bếp, lễ thượng vãng lai, cô ấy cũng nên nếm thử tay nghề của tôi.”

Hệ thống nghe xong lập tức run lên, trong lòng mơ hồ sợ hãi, nó còn chưa quên được cảnh tượng bên hồ Đại Minh, tên vệ sĩ nhỏ bé kia bị hành hạ thê thảm.

“Cô, cô chắc không phải định đi nổ tung…” Hai chữ nhà bếp còn chưa kịp nói ra, nó đã mơ hồ cảm giác ký chủ bắt đầu không vui.

Hệ thống ho khan một tiếng, đem mấy lời khuyên can nuốt trở lại, rồi vội vàng mở giao diện truy vấn do tổng bộ trang bị, gõ vào mấy dòng chữ——

【Nếu mục tiêu nhiệm vụ là Úc Uyển Kiều chết nhiệm vụ có còn tiếp tục được không?】

【Nếu ký chủ đem mục tiêu nhiệm vụ ám sát, tuyến thế giới có sụp đổ không?】

【Nếu tuyến thế giới thật sự sụp, hệ thống vô tội có bị trừ lương không?】

【……】

. . .

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Sáng sớm hôm sau, Triển Dao đặc biệt mang theo thành quả mà mình đã dày vò suốt cả đêm, chia thành mấy phần rồi đưa cho Trình Vũ cùng mọi người.

“Ui chao, có đồ ngon!” Trình Vũ vừa thấy liền sáng mắt mong chờ, cô từng nếm qua tay nghề của đầu bếp Úc gia, một lần ăn mà nhung nhớ mấy ngày liền, nếu không phải sợ Úc Uyển Kiều, cô thật sự còn muốn mặt dày đi cọ thêm vài bữa.

Lần này gặp lại, đương nhiên là không thể bỏ lỡ.

“Cái này là gì a?” Đinh Hiểu Hiểu bên cạnh đã mở hộp cơm ra, nhìn thấy mấy thứ đen thui không rõ hình dạng nằm bên trong, liền sợ hãi nuốt nước bọt, “Cái, cái này ăn được hả?”

“Tớ hơi sợ.” Khương Di liếc nàng một cái.

Đinh Hiểu Hiểu vội gật đầu, chân thành nói: “Tớ cũng vậy.”

“Có đáng không hả.” Trình Vũ lập tức khinh bỉ, ra vẻ xem thường bọn họ, “Đầu bếp nhà Dao Dao nấu ăn kỹ thuật tuyệt vời, còn biết đủ loại ẩm thực, các cậu chưa từng thấy qua không có nghĩa là nó không ngon.”

“Nói chung để tớ thử trước cho mấy cậu xem.” Cô hùng hồn tuyên bố, dứt khoát gắp một miếng cho vào miệng, còn tiện đường dựng hẳn một cái flag, “Thật đó, nếu ăn dở, tớ cho các cậu xem tớ vừa trồng cây chuối vừa học chó sủa!”

Cho đến khi mùi vị thật sự lan trong miệng.

Trình Vũ im re.

Đinh Hiểu Hiểu và Khương Di hai người đồng loạt nhìn chằm chằm nàng: “Sao vậy, ngon quá đến mức nghẹn lời?”

Trình Vũ lắc đầu, chỉ dùng một từ đơn giản dễ hiểu để trả lời: “Ọe!”

“……”

Sáng sớm suýt chút nữa mất mạng, cái này bảo sao được chứ!

“Dao Dao, cậu moi ở đâu ra cái thứ này thế?” Trình Vũ súc miệng mấy lần mới khôi phục lại được khả năng nói chuyện, mặt mày còn chưa hết kinh hãi, “Tớ chưa từng ăn qua thứ gì khó nuốt như vậy!”

Nhận xét này nghe xong, sắc mặt Triển Dao lập tức đen.

Cô thật sự không ngờ bản thân cái gì cũng giỏi, thế mà cứ đến chuyện nấu nướng lại liên tiếp lật xe, nhưng Triển Dao là ai chứ, trong từ điển của cô chưa bao giờ tồn tại hai chữ bỏ cuộc.

“Có chỗ nào cần cải thiện cứ nói thẳng.” Cô nghiêm túc nói, quyết tâm rút kinh nghiệm, về nhà lại tiếp tục thử lần nữa, “Tớ sẽ ghi lại để tham khảo.”

Câu này nghe có điểm kỳ quái.

Đinh Hiểu Hiểu suy nghĩ mấy giây, mới bừng tỉnh: “Khoan… Dao Dao, cái này là cậu làm a?”

Triển Dao gật đầu: “Ừ, là tớ.”

Đinh Hiểu Hiểu lập tức thở dài: “Nghe tớ một câu, đừng thử nữa, nhìn cái bộ dạng của A Vũ đi, tớ thấy cậu không bằng đổi hướng mà nỗ lực thì hơn.”

Triển Dao khẽ nhướn mày: “Đổi hướng?”

Đinh Hiểu Hiểu ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc đề nghị: “Ví dụ như… Điều chế độc dược chẳng hạn.”

Triển Dao: “……”

. . .

Hôm nay cũng không có nhiều tiết, một ngày rất nhanh trôi qua.

Triển Dao vẫn như thường lệ tự lái xe đến trường, xe đỗ ở bãi đỗ gần đó, chỉ là khi cô vừa đi đến gần, mới phát hiện bên cạnh xe của mình còn đứng thêm một vật thể lạ.

Ừm, Hứa Doanh Tịch, một cẩu tạp chủng đáng ghét.

“Dao Dao!” Mấy ngày không gặp, Hứa Doanh Tịch trông tiều tụy đi rất nhiều, mấy hôm nay cô hẳn bận họp đến rã rời, vốn đã tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, nay lại bị Triển Dao thẳng tay kéo đen liên lạc, càng chịu thêm cú đả kích kép cả tâm lẫn thân.

Nhưng mà chuyện còn chưa dừng lại ở đó.

Cô không biết từ đâu nghe được phong thanh, thế mà lại biết chuyện Triển Dao và Úc Uyển Kiều đã đi lãnh chứng, vừa rảnh ra được một chút, lập tức tất tả chạy đến tìm.

Con người chỉ khi đánh mất rồi mới biết quý trọng.

Mấy ngày Triển Dao rời đi, để giải tỏa mệt mỏi và phiền muộn, Hứa Doanh Tịch cũng từng tiếp xúc với vài người phụ nữ khác, nhưng không hiểu sao, nhìn ai cũng chướng mắt, với ai cũng thấy khó chịu.

Thậm chí mỗi khi nửa đêm mộng tỉnh, trong mơ cô đều thấy Triển Dao mỉm cười dịu dàng ngọt ngào với mình, từng nụ cười một như khắc sâu tim phổi.

Nếu Hứa Doanh Tịch thật sự đem những chuyện này kể với Triển Dao, Triển Dao chỉ có thể thở dài, một là Hứa Doanh Tịch điên thật, hai là chính Triển Dao cô phát điên mất.

“Không rảnh để ý đến cô.” Triển Dao lạnh nhạt, cô còn bao việc phải làm, không hơi đâu lằng nhằng với một cẩu tạp chủng đáng ghét, “Rẽ trái mà lăn về bệnh viện tâm thần đi.”

“……” Thật sự phải đối xử với cô như vậy sao?

“Cái đứa Úc Uyển Kiều đó thì có gì hay ho chứ!” Hứa Doanh Tịch rốt cuộc cũng tức giận, không cam lòng bị Triển Dao dùng thái độ này cự tuyệt. “Em nói tôi thần kinh, cô ta thì không chắc?!”

“Chuyện xấu của cô ta, có tí quyền thế nào mà chẳng ai biết! Chọc giận mẹ, uy hiếp ba, bên ngoài còn khoác lác mình là huyết mạch duy nhất của Úc gia, thực tế bên ngoài chẳng biết còn bao nhiêu anh em chị em, toàn là đống nợ mà Úc lão gia để lại, em tưởng gả vào Úc gia thì được lợi sao? Đám người đó không lột da róc xương em mới là lạ!”

“À đúng rồi, chuyện này chắc em còn chưa biết đi? Úc Uyển Kiều còn có một bạch nguyệt quang đấy~”

Bạch nguyệt quang, lại là bạch nguyệt quang.

Triển Dao khẽ tặc lưỡi, không hiểu vì sao trong lòng bỗng dâng lên một trận khó chịu mơ hồ: “Rồi sao, liên quan gì đến cô.”

“Là tôi lo cho em thôi, Dao Dao.” Hứa Doanh Tịch nói, khóe môi cong lên một nụ cười trào phúng, “Ít nhất khi ở bên em, trong mắt trong tim tôi chỉ có mỗi em, không giống như Úc Uyển Kiều, nhìn em mà trong lòng chẳng biết đang chứa ai.”

“Huống hồ…” Cô cười cười, dù có chút tàn nhẫn, vẫn quyết định đem tin tức mình điều tra được nói ra.

“Nghe nói bạch nguyệt quang kia của cô ta, hôm nay vừa đúng lúc trở về nước, máy bay hạ cánh cũng đã mấy tiếng rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro