Chương 61: Chúc Khâu Diệc Bạch sinh nhật vui vẻ
Gần đây mấy ngày liên tiếp đều mưa, thời tiết cũng bắt đầu càng ngày càng lạnh.
Thẩm Ninh Hinh vốn là thể hàn, cho nên trước lúc ra cửa cô đều sẽ có thói quen mặc thêm áo khoác.
Khâu Diệc Bạch thấy thế tức khắc lại đẩy nhanh tốc độ dệt một cái khăn quàng cổ và một đôi bao tay, nói là chuẩn bị trước cho cô.
Thực sự có tâm nha.
Mỗi lần móc len còn đặc biệt hăng say, chỉ cần rảnh rỗi nhất định liền lấy ra kim móc và len ra bắt đầu làm việc.
Rất ra hình ra dáng.
Nếu có thêm một cái kính lão nữa, thì nhìn vào thật sự rất giống một lão thái thái.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế không khỏi cười rộ lên, đứng dậy đi vào bếp pha một ly trà đặt trên bàn cho cô ấy, sau đó lại ngồi xuống bên cạnh người này, duỗi tay ôm lấy cô ấy hôn một cái thật lớn, thật kêu.
Trong lòng cũng thầm tính toán, hai ngày nữa nên tặng quà gì cho cô ấy mới được đây.
Rốt cuộ thì... sắp đến sinh nhật của người này rồi.
Khâu Diệc Bạch từ khi cùng cô ở bên nhau thì không muốn giấu diếm bất kỳ chuyện gì với cô cả, WeChat có thể tùy ý vào xem, nhà cũng có thể tùy tiện đến, ngay cả các loại giấy chứng nhận cũngvẫn luôn đặt dưới mí mắt của cô.
Từ khi đó Thẩm Ninh Hinh bắt đầu liền nhớ kỹ ngày sinh nhật của cô ấy.
Còn rất đại cát đại lợi, ngày mười tháng mười, là hai con số tương đồng nhau.
Cũng không biết bình thường cô ấy ăn sinh nhật như thế nào.
Thẩm Ninh Hinh không có tiền như Khâu Diệc Bạch, khi còn nhỏ bởi vì gia cảnh không tốt, thật ra rất ít khi tổ chức sinh nhật, chỉ ăn một chén mì trường thọ và một quả trứng gà coi như là xong rồi, ngay cả hát mừng sinh nhật cũng không có ai hát cho nghe.
Mãi đến sau này cô có thể tự mình đi làm kiếm tiền, lúc này cuối cùng mới tự mua cho mình một cái bánh kem, nếu không phải quen biết với đám người Mạnh Dao Lý San, chỉ sợ là cô không thể tưởng tượng được sinh nhật lại có thể tổ chức long trọng đến như thế.
Cô nghĩ, người khác có bạn gái của cô cũng sẽ có như vậy.
Bạn nhỏ hai tuổi rưỡi, vô luận như thế nào cô cũng muốn yêu thương thật tốt thật nhiều.
Cho nên từ khi đó cô đã bắt đầu luôn trong tư thế sẵn sangd chuẩn bị, đến tột cùng phải tổ chức một sinh nhật như thế nào cho Khâu Diệc Bạch.
Bánh kem phải lớn thế nào, trang trí thành hình dạng gì, trong phòng treo những dây kim tuyến, ruy băng và bong bóng nhiều cỡ nào, nên mua đèn loại nào, tạo ra hiệu quả quang ảnh thế nào.
Thậm chí trước đó mấy tháng còn nhờ người mua giúp mình một con A Cát thật lớn, hai ngày trước vừa được giao đến, lúc này đang nằm trong ngăn tủ được khóa cẩn thận kia.
Chẳng qua những thứ đó đều là thứ yếu.
Lần sinh nhật này, cô muốn gọi đám người Mạnh Dao đến, cùng nhau chúc mừng.
Tuy nói đã qua lâu rồi, nhưng hình ảnh đêm đó vẫn rõ ràng trước mắt cô như cũ, Khâu Diệc Bạch vì để cô chơi vui vẻ cam tâm tình nguyện lại vô cùng đáng thương chạy đến công ty tăng ca cả ngày.
Chính là làm cô ấy ủy khuất đến hỏng.
Thẩm Ninh Hinh không bao giờ muốn thấy tình trạng đó xuất hiện một lần nữa, cho nên hy vọng sinh nhật lần này là cơ hội, đem tất cả bạn bè của mình giới thiệu hết cho cô ấy.
Muốn nói với cô ấy 'Chị xem nè, đây là bạn của em, cũng là bạn của chị.'
Giữa chúng ta không cần phân biệt của chị của em, căn bản không có gì phải trốn cả.
Thẩm Ninh Hinh chuẩn bị rất nhiều rất nhiều, đương nhiên, vì muốn cho Khâu Diệc Bạch bất ngờ, chỉ nói với cô ấy rằng: "Tối thứ sáu bạn của em sẽ đến nhà chơi đó."
Vốn tưởng rằng cô ấy sẽ dò hỏi lý do và lịch trình như thế nào, không nghĩ tới người này sau khi nghe xong câu đầu tiên nói ra thế mà lại là: "Vậy mọi người chơi thật vui nha, chị sẽ ở lại công ty tăng ca."
Lại đang trốn tránh.
Thẩm Ninh Hinh nghe vậy liền sửng sốt, đầu quả tim cũng tức khắc liền đau một chút.
Dứt khoát duỗi tay kéo lấy mặt Khâu Diệc Bạch lại gần nhẹ nhàng bóp bóp, lời lẽ chính đáng lắc đầu.
"Không được." Cô nói, "Em đã thông báo với bọn họ rồi, nói em có một người bạn gái đặc biệt đặc biệt xinh đẹp muốn giới thiệu với họ, nếu như chị ở công ty thì em phải giới thiệu ai với họ đây?"
"Huống hồ hai ngày trước em còn đi mua bộ váy mới thật đẹp cho chị nữa đó." Thẩm Ninh Hinh tiếp tục khuyên bảo, "Siêu cấp đẹp luôn, bạn gái của em mặc vào chắc chắn sẽ đẹp như tiên nữ."
"Cho họ mở mang tầm mắt đi."
"Dù sao thì người thường cũng chưa từng nhìn thấy tiên nữ trông như thế nào mà."
Nhiệt tình lại rất thật lòng, tất nhiên sẽ có hiệu quả.
Khâu Diệc Bạch nghe xong tức khắc liền vui vẻ hơn không ít, ngẩng đầu nhìn biểu cảm nghiêm túc trên mặt Thẩm Ninh Hinh, tuy nói vẫn còn khẩn trương như trước nhưng đã không thể nói ra lời từ chối được nữa.
Sau một lúc lâu thậm chí còn nhẹ nhàng gật đầu.
Trong giọng nói còn mang theo chút tự hào, nhướng mày nói: "Chị nhất định sẽ nỗ lực không làm cho Hinh Hinh mất mặt đâu."
Sau đó liền giống như trẻ con, nhõn nhẽo quấn lấy Thẩm Ninh Hinh muốn xem bộ váy mới trông như thế nào.
Đáng yêu muốn chết.
---------------------------------
Thứ sáu Thẩm Ninh Hinh cố ý tìm giám đốc xin nghỉ.
Bởi vì đã sớm nghe Thẩm Ninh Hinh nói có bạn gái làm đám người Mạnh Dao tò mò muốn chết, lần này rốt cuộc cũng có cơ hội gặp mặt, tất cả đều xung phong giúp đỡ sáng sớm đã chạy đến trước cửa nhà.
Quà sinh nhật mua một đống lớn, nào là túi xách hàng hiệu nào là đồng hồ hàng hiệu, nhét đầy phòng ngủ của Thẩm Ninh Hinh.
"Không cần đem nhiều quà đến vậy đâu." Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy thật dở khóc dở cười, vội vàng cảm ơn.
"Như vậy sao được chứ." Khương Duyệt ngồi một bên thu dọn đồ đạt trong phòng ngủ duỗi đầu ra bên ngoài nói, "Bạn gái của cậu đượi mãu đến ngày sinh nhật, quà tặng là cần thiết phải có."
"Hinh Hinh cậu tặng quà gì vậy?" Ngay sau đó cô ấy nói thêm, "Hẳn là so với bọn mình đều lợi..."
Chữ "hại" còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, liền thấy Thẩm Ninh Hinh đột nhiên mở ngăn tủ từ bên trong ôm ra một con A Cát thật là to.
Toàn thân đều là màu lam, trừng mắt dựng tai, trên eo còn mặc bộ váy cổ động.
Chính là làm Khương Duyệt sợ hãi, trầm mặc hơn nửa ngày cuối cùng vỗ tay nhỏ giọng cảm thán một câu: "Má!"
Thẩm Ninh Hinh nghe thấy liền cười ra tiếng.
Đáy lòng cũng tức khắc cảm khái, nghĩ sở thích của bạn gái quả nhiên không giống người thường.
Không khỏi lắc đầu đem A Cát nhét trở lại, ngay sau đó lại lần nữa tập trung trang trí.
Khi con người ta bận rộn thời gian rất nhanh trôi qua, bất tri bất giác liền đến giờ Khâu Diệc Bạch tan làm.
Thẩm Ninh Hinh tức khắc bắt đầu khẩn trương, vội vàng dạo quanh nhà một vòng, xác nhận xem còn để sót gì không.
Thẩm Ninh Hinh: "Day kim tuyến và ruy băng treo xong rồi đúng không?"
Mạnh Dao: "Đúng!"
Thẩm Ninh Hinh: "Đèn màu thì sao?"
Lý San: "Xong!"
Thẩm Ninh Hinh: "Bánh kem để mình kiểm tra, tầng trên cùng của chiếc bánh chocolate ba tầng là tượng cô gái nhỏ, tốt tốt, chỉ là cái mũ sinh nhật kia hình như không quá đẹp, nếu không chúng ta..."
Lời còn chưa nói xong, vừa nhấc mắt đột nhiên thoáng nhìn thấy Khương Duyệt không biết từ chỗ nào biến ra một cái vương miện nhét vào trong tay cô.
Vừa nặng vừa sáng, phía trên nạm rất nhiều kim cương sáng lấp lánh, nếu đội lên trong nháy mắt có thể biến thành tiên nữ vương.
"Mình cảm thấy cái này hẳn là hữu dụng, cho nên đã cố ý mang theo đến đây đó." Khương Duyệt nhướng mày, dựng thẳng ngón tay cái lên, "Thấy mình lợi hại không?"
"Lợi hại." Thẩm Ninh Hinh ôm vương miện gật gật đầu, từ đáy lòng khen ngợi cô ấy.
Trong lòng thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh Khâu Diệc Bạch đội vương miện, suy đoán vương miện này vừa sáng lại vừa đẹp như vậy, cô ấy hẳn sẽ rất thích.
Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng mở cửa.
Thẩm Ninh Hinh tức khắc cùng đám người Mạnh Dao trao đổi ánh mắt, cầm lấy pháo hoa trong tay cùng nhau mai phục ở cửa.
"..."
Trong nhà khó có khi có bạn bè đến chơi.
Khâu Diệc Bạch vừa khẩn trương lại vừa chờ mong, trong lúc làm việc còn trộm nhìn điện thoại rất nhiều lần, mới vừa đến giờ tan tầm liền ngay lập tức chui vào toilet, thật cẩn thận thay bộ váy mới mà bạn gái mua cho mình.
Sau đó lại vui vẻ đăng Weibo--
Bạn gái thật tốt!
Mình nhìn thật là đẹp!
Đi đường so với lúc trước càng khí thế hơn.
Chẳng qua cô ấy lại sợ bị nhân viên nhìn thấy rồi lại suy đoán lung tung, nên cuối cùng vẫn tràn đầy tự tin đi cửa sau.
Trên đường về nhà còn ghé mua một chai rượu ngon, nghĩ không làm bạn gái mất mặt.
Hoàn toàn quên mất hôm nay là sinh nhật mình.
Mãi đến khi cửa mở, bị pháo hoa bắn ra trước mặt.
Khâu Diệc Bạch trực tiếp liền sửng sốt, trong lúc nhất thời không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trên đỉnh đầu đầy xác pháo hoa đứng ngốc tại chỗ thật lâu, cũng không biết cười một chút rốt cuộc có thích hợp hay không, đại não cùng thân thể lại một lần nữa phản ứng khác nhau.
Cuối cùng biểu cảm trên mặt lại biến thành như vậy: v.
Chẳng qua bản thân cô ấy hình như còn chưa ý thức được, cầm theo chai rượu trong tay theo bản năng đi về phía trước vài bước vô cùng kiên cường chào hỏi: "Chào mọi người, tôi là Khâu Diệc Bạch."
Bởi vì quá khẩn trương cho nên lại bắt đầu nói lắp.
So với bộ dáng nghiêm túc uy phong lúc nói chuyện làm ăn hoàn toàn trái ngược, Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy tức khắc liền cười cong đôi mắt.
Dứt khoát chờ mọi người tự giới thiệu bản thân xong, liền tiến lên một bước giữ chặt tay Khâu Diệc Bạch, kéo cô ấy từ cửa chậm rãi mang vào nhà.
Vì muốn duy trì cảm giác thần bí, Thẩm Ninh Hinh đã tắt hết đèn, lúc này cửa vừa đóng lại, trong phòng tức khắc liền tối đen cái gì cũng không nhìn thấy được.
Khâu Diệc Bạch thấy thế liền rất sợ hãi, sờ sờ tay Thẩm Ninh Hinh, hạ giọng bám vào bên tai cô nhỏ giọng hỏi một câu: "Lát nữa mọi người muốn khiêu vũ sao?"
Đây là hiểu thành nhảy Disco.
Ngay cả sinh nhật của chính mình cũng quên.
Thẩm Ninh Hinh lắc đầu, đem điều khiển từ xa chậm rãi bỏ vào tay Khâu Diệc Bạch.
Sau đó phủ tay phải của mình lên, hướng dẫn Khâu Diệc Bạch ấn vào nút trên cùng.
Ngay sau đó cô mở miệng, giọng nói nhỏ nhẹ nói với cô ấy một câu: "Hôm nay phải cho bạn gái của em bất ngờ nha."
"Chúc Ngoan ngoãn của chúng ta sinh nhật vui vẻ..."
Vừa nói xong, ngón tay cũng chậm rãi đè cái nút, lúc sau đèn dán trên tường theo thứ tự sáng lên, giống như những sợi kim sắc, đem màn đen ảm đạm nhiễm lấy ánh sáng nhàn nhạt.
Đáy mắt và cả trong lòng Khâu Diệc Bạch cũng theo đó được thắp sáng.
Dưới ánh đèn còn có dán chữ, Khâu Diệc Bạch đứng yên tại chỗ theo ánh đèn hướng xuống một chút đọc lên, hốc mắt rất nhanh đỏ lên, giọng nói cũng bất tri bất giác bắt đầu run rẩy.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế tức khắc càng thêm dùng sức nắm lấy tay cô ấy.
Đầu cũng nghiêng về bên trái, dứt khoát tựa lên bả vai của cô ấy cùng nhau đọc lên --
"Chúc Khâu Diệc Bạch sinh nhật vui vẻ.
Mỗi một năm đều vạn sự trôi chảy.
Mỗi một năm đều vui vẻ."
-----------------
Thật ra đây là lần đầu tiên Khâu Diệc Bạch trải qua một sinh nhật long trọng như vậy.
Khi còn nhỏ cha mẹ rất bận rộn, chỉ biết đốc thúc học tập, cũng không hỏi đến sinh hoạt của cô ấy.
Ngay cả khi Khâu Diệc Bạch bị cảm phát sốt cũng không biết, càng miễn bàn đến sinh nhật.
Chỉ có bà sẽ trộm mua bánh kem cho cô ấy vào ngày sinh nhật mà thôi, sau đó bảo cô ấy vào trong phòng, nói với cô ấy: "Con ăn nhanh lên đi, đừng để cho ba mẹ thấy."
Còn sẽ hát bài chúc mừng sinh nhật cho cô ấy, đó là bài hát Khâu Diệc Bạch học được sớm nhất, cũng là bài hát tốt nhất, bài duy nhất hát không bị sai nhịp.
Như thế thôi cũng đủ để cho Khâu Diệc Bạch vui vẻ rất lâu.
Nhưng về sau, bà qua đời từ đó trở đi không còn ai tổ chức sinh nhật cho cô ấy nữa.
Ngày tháng trên giấy tờ cũng dần dần bắt đầu lạnh băng, cũng chỉ là những con số, không có ý nghĩa gì đặc biệt.
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, ngay cả Khâu Diệc Bạch cũng không nhớ rõ những con số này.
Mãi đến ngày hôm nay, Thẩm Ninh Hinh một lần nữa nhắc tới, một lần nữa coi trọng nó.
Khâu Diệc Bạch đứng yên tại chỗ nhìn từng dòng chữ trên tường, đại não tức khắc trở nên trống rỗng, nước mắt cũng bắt đầu nối đuôi nhau rơi xuống.
Cũng may lúc này bốn phía đều tối đen, hẳn là không ai thấy được cô ấy đang khóc.
Khâu Diệc Bạch gật đầu, vừa giống mô giống dạng cố nén cảm ơn Thẩm Ninh Hinh và đám người Mạnh Dao, vừa quay mặt qua chỗ khác giả vờ muốn đọc kỹ những hàng chữ đó để lặng lẽ lau đi nước mắt.
Trốn quá nhanh, căn bản không chú ý tới ý cười đã chứa đầy trong đáy mắt Thẩm Ninh Hinh.
Cũng không chú ý tới việc cô cố ý chờ mình khóc xong rốt cuộc mới chịu xoay người đi mở đèn, lấy bánh kem đi đến.
Thậm chí còn tiện tay đội vương miện sáng lấp lánh lên cho cô ấy, nói cô ấy ước đi.
"Được." Khâu Diệc Bạch vừa nói vừa gật đầu, khẩn trương lại cảm động ước nguyện.
Vốn muốn nói ra, nhưng rồi lại sợ nói ra sẽ không linh nghiệm, vì thế liền trộm lấy điện thoại ra đăng Weibo --
Tôi hy vọng về sau mỗi năm đều có thể có Hinh Hinh ở bên cạnh tôi, cùng nhau ăn sinh nhật.
Ngay cả ước nguyện cũng xuất hiện tên người yêu.
Yêu em như vậy luôn sao?
Thẩm Ninh Hinh cười cười, bảo Khâu Diệc Bạch ngồi lại trên ghế sô pha, ngay sau đó liền chạy vào phòng lấy A Cát lớn ra.
Mới vừa lấy ra liền thấy đôi mắt của người này tức khắc sáng lên.
Môi cũng khẽ mở, nói với cô vài tiếng cảm ơn, đặc biệt yêu thích mà ôm vào trong ngực.
Chẳng qua... tựa như ngày đó người này liên tiếp tặng quà cho cô nào là tượng đất, nào là áo, cho nên sao có thể đơn giản như vậy liền kết thúc được.
Thẩm Ninh Hinh cười rộ lên, bước đến sô pha ngồi xuống, duỗi tay đem A Cát xoay một cái, ý bảo Khâu Diệc Bạch xem trên người A Cát đang mặc bộ váy nhỏ.
Mặt trái còn có thứ khác nữa.
Sờ lên thấy cứng cứng, bên trong hình như đang giấu gì đó.
Khâu Diệc Bạch duỗi tay sờ sờ, cuối cùng lấy ra một tấm thiệp chúc mừng dạng khép mở, vừa mở ra bên trong vừa liền sáng lên vừa có âm thanh vang lên, là Thẩm Ninh Hinh cố ý chạy đến vài cửa hàng mới tìm được.
Ngay cả từng câu chữ trên tấm thiệp cũng vậy, là do cô nghiêm túc viết xuống.
Bắt chước cách viết của Khâu Diệc Bạch, câu đầu tiên chính là --
Thân ái Khâu Diệc Bạch nữ sĩ.
Khâu Diệc Bạch khó khăn lắm mới ngừng được nước mắt tức khắc bởi vì những dòng này lại bắt đầu chảy xuống, tuy rằng vẫn luôn nỗ lực kìm nén, nhưng vẫn như cũ là không ngăn được.
Lạch cạch lạch cạch, ngay cả sô pha cũng bị cô ấy khóc ướt một mảnh nhỏ.
"Phản ứng sinh lý đúng không?" Sợ cô ấy cảm thấy mất mặt, Thẩm Ninh Hinh lại một lần nữa giúp cô ấy che dấu, "Dù là ai đi nữa lúc đọc thiệp chúc mừng sinh nhật đều sẽ khóc."
Quả nhiên người hiểu Khâu Diệc Bạch nhất chính là cô.
Những lời này tức khắc liền cấp cho người nọ bậc thang đi xuống, Khâu Diệc Bạch gật gật đầu, cuối cùng vẫn không kiềm được nước mắt nữa, vừa khóc vừa nghiêm túc đọc lá thư kia.
Bạn gái chúc cô ấy sinh nhật vui vẻ, còn chúc cô ấy mỗi ngày đều sẽ vui vẻ, toàn bộ mọi chuyện phiền não đều sẽ biến mất.
Còn nói đặc biệt đặc biệt yêu cô ấy, yêu đến mức mỗi ngày đều muốn nấu xương sườn cho cô ấy, mỗi ngày sẽ mua A Cát đáng yêu cho cô ấy, mỗi ngày đều muốn cùng cô ấy ngồi trên sô pha xem TV, mỗi ngày đều sẽ cùng nhau ngủ trong cùng một ổ chăn.
Thậm chí còn đồng ý với cô ấy, mỗi năm đều sẽ cùng cô ấy trải qua sinh nhật.
Cùng với nguyện vọng vừa rồi của cô ấy, bởi vì quá hiểu, cho nên Thẩm Ninh Hinh đã sớm đoán ra được.
Hiện tại dứt khoát liền đồng ý.
Không cần chờ sự kiểm nghiệm trong tương lai hư vô mờ mịt.
Chúng ta liền bắt lấy hiện tại...
========================
Mọi người vote để mình lấy động lực nhé!!!
30/09/2023
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro