Chương 113
Chương 113: Náo nhiệt
Công tác chuẩn bị cho buổi biểu diễn của N.O.I giai đoạn đầu đã diễn ra rất hoàn hảo, có lẽ là vì bốn người này đã lâu không xuất hiện trên cùng một sân khấu sau khi tan rã, khiến fan để giữ thể diện cho các nàng đã chuẩn bị cả việc đón tiếp đến mức khiến người khác kinh ngạc thán phục.
Kinh Thiên Nguyệt tự mình cũng bỏ không ít tiền vào, trợ lý quản lý tài sản của nàng mỗi lần đều muốn nói rồi lại thôi, khiến cho như thể trên trán nàng viết rõ ràng hai chữ ——
Hôn quân.
Đáng tiếc hôn quân bản thân hoàn toàn không hay biết, so với fan chính thức, trạm tiếp tế đồ ăn, thức uống, quà tặng cho idol đều bán đến mức vô cùng bất bình đẳng trong thời buổi này, Tiêu Nhung ở nước ngoài quay MV, nàng ở trong nước mở rất nhiều bữa tiệc.
Danh viện, người mẫu, hot girl tụ tập, tùy tiện kéo một người ra chụp ảnh cũng đủ khiến người ta cảm thán.
Còn về việc có phải thuần tự nhiên hay không thì lại không ai bận tâm.
Cao Tĩnh gần đây cũng rất đắc ý, sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, hơn nữa Kinh Thiên Nguyệt đã đồng ý tham gia chương trình tổng hợp kia, nàng cười đến rạng rỡ lạ thường.
Kinh Thiên Nguyệt mở tiệc tại nhà mình, bố trí vô cùng náo nhiệt, các ngôi sao đua nhau đăng ảnh khoe sắc, các đối tác cũng đến không ít người.
Nàng vốn dĩ là người sành chơi, thời trẻ loại tiệc tùng này cũng không ít lần mở, gần mấy năm nay tần suất lại giảm đi, sau khi ở bên Tiêu Nhung lại bận rộn không ngừng, không rảnh lo chuyện này.
"Cô bạn gái của cậu không ở đây mà cậu chơi đến mức này, không sợ Tiêu Nhung cắn cậu sao?"
Cao Tĩnh chọc chọc vai Kinh Thiên Nguyệt, ly champagne trên tay Kinh Thiên Nguyệt suýt nữa thì đổ, nàng lườm Cao Tĩnh một cái, "Cắn thì cắn, em ấy lại không nỡ cắn đâu."
Nàng nói một cách nhẹ nhàng, lời nói toàn là sự đắc ý, Cao Tĩnh cũng cầm một ly champagne, cụng ly với nàng, "Chúc mừng nha."
Kinh Thiên Nguyệt có chút nghi hoặc, "Chúc mừng gì?"
Cao Tĩnh nhún vai, "Trước đây những dịp như này cậu cũng không thực sự vui vẻ đâu."
"Ít đến," Kinh Thiên Nguyệt ngửa đầu uống một ngụm, nàng hôm nay mặc một chiếc váy liền thân rất lấp lánh, cổ áo khoét sâu, dưới ánh sáng thoạt nhìn sẽ chỉ bị làn da trắng như tuyết của nàng thu hút.
"Trước đây tôi cũng rất vui vẻ mà."
Nàng cười đến quyến rũ, đường môi được kẻ kỹ càng thêm sâu sắc nhờ độ cong.
Cao Tĩnh hôm nay ăn mặc cũng rất gợi cảm, chân dài miên man, khuyên tai là hai mảnh lông chim, "Trước đây đó là mượn rượu giải sầu, bây giờ thì......"
"Bây giờ thì sao?"
Trạng thái của Kinh Thiên Nguyệt có thể nhìn thấy rõ rệt là rất tốt, mặc dù nàng vốn dĩ không thể chê vào đâu được, nhưng tinh thần và khí chất của con người vẫn có thể nhận ra.
Yêu đương với Tiêu Nhung dường như đã mang lại cho nàng hy vọng vô hạn, mọi thứ đều đi theo hướng tốt đẹp.
"Bây giờ là nữ yêu tinh hút tinh khí người."
Cao Tĩnh nói xong ha ha cười, chạm nhẹ ly với Kinh Thiên Nguyệt, âm thanh trong trẻo, rượu làm
Môi nàng ấy ẩm ướt, Cao Tĩnh hỏi một câu: "Tiêu Nhung vẫn chưa kết thúc sao?"
Kinh Thiên Nguyệt: "Nói là ngày kia về."
"Buổi biểu diễn này của các em ấy thật sự không đi theo lối mòn, rất ít khi thấy ca khúc mới phát hành cùng với buổi biểu diễn lại gần nhau như vậy."
Kinh Thiên Nguyệt: "Các em ấy có sự tự tin đó."
Ngôn ngữ của nàng ấy lại đặc biệt tự tin, rất giống chính bản thân nàng.
Ra vào luôn có người đến chào hỏi hai người, Kinh Thiên Nguyệt là chủ, trong lúc này lại đặc biệt dễ nói chuyện.
Cùng Cao Tĩnh nói chuyện phiếm lửng lơ, cùng nhau ngắm trai xinh gái đẹp.
"Chị Thiên Nguyệt chào."
Cao Tĩnh nhìn thấy một cậu trai ăn mặc vô cùng giản dị đến chào hỏi, vẻ mặt Kinh Thiên Nguyệt đều đặc biệt thả lỏng.
Dung Hoài và Hồng Tắc cùng nhau đến, chẳng qua Hồng Tắc vừa vào đã bị các loại mỹ nữ, trai đẹp vây quanh, đến mức đẩy hắn ta ra, hắn ta dứt khoát đến tìm Kinh Thiên Nguyệt nói chuyện.
"Vị này là......"
Cao Tĩnh đặt ly rượu xuống, nhìn thoáng qua Dung Hoài.
Khuôn mặt Dung Hoài rất sạch sẽ, đặt trong trường hợp gần như toàn là ngôi sao như vậy cũng không thua kém, chỉ là khí chất yếu hơn một chút, sự hiện diện thấp.
"Anh trai ruột của Tiêu Nhung," Kinh Thiên Nguyệt giới thiệu, "Dung Hoài."
Cao Tĩnh đưa tay ra: "Chào cậu, tiểu soái ca."
Dung Hoài nắm tay nàng ấy một chút, "Chào chị."
Cao Tĩnh ồ một tiếng, "Đúng là có chút giống, tôi trước đây ở vòng bạn bè của Hồng Tắc nhìn thấy còn tưởng hắn ta ký hợp đồng nghệ sĩ mới đó chứ."
Người phụ nữ tóc ngắn, trông khí chất gần gũi hơn Kinh Thiên Nguyệt rất nhiều, "Hồng Tắc thoát ế, không biết bao nhiêu cậu trai khóc lóc om sòm."
"Anh Tắc vốn dĩ đã rất tốt," Dung Hoài cười cười, khí chất của hắn ta và Tiêu Nhung không giống nhau, dù sao cũng là một cậu trai, chiều cao cũng cao, đứng trước hai mỹ nữ cũng không được thoải mái, "Nhung Nhung vẫn chưa về sao?"
Kinh Thiên Nguyệt: "Em ấy nói ngày kia."
Cách hai giây, nàng ấy rất ghét bỏ mà nói với Dung Hoài: "Cậu với em ấy không phải vẫn nhắn WeChat sao, hỏi cái này lại chẳng có gì."
Dung Hoài: "Em ngại làm phiền em ấy quá."
Kinh Thiên Nguyệt ừ một tiếng, "Vậy đừng quá làm phiền, làm phiền bạn trai cậu đi."
Câu này nói ra rất không khách khí, Dung Hoài đều ngây người một lúc, ngược lại là Cao Tĩnh cười phá lên.
Tầm nhìn của Hồng Tắc đã đến gần, người này tóc dài hơn không ít, cũng không cắt, mái tóc mềm mại, ngũ quan của hắn ta vốn dĩ đã sắc sảo, kiểu tóc nữ tính hơi làm yếu đi sự sắc bén, chẳng qua vẫn khiến người ta không rời mắt được.
Cao Tĩnh trêu chọc: "Anh Tắc của cậu đến rồi kìa."
Dung Hoài quay đầu, Hồng Tắc vừa vặn đi đến, hắn ta chào Cao Tĩnh, rồi nhìn thoáng qua Kinh Thiên Nguyệt đang cười như không cười: "Đang nói chuyện gì thế?"
Kinh Thiên Nguyệt: "Đang nói về việc cậu số 1 mà khiến người ta thèm muốn như điên đó."
Hồng Tắc: "......"
Cao Tĩnh không nhịn được, bật cười.
"Tiêu Nhung vẫn chưa về à, em ấy không về em liền thả phanh tự do, trai đẹp đầy rẫy thế này......"
Lời Hồng Tắc còn chưa nói xong, cửa có người kéo vali hành lý đi đến, dường như bị cảnh tượng náo nhiệt như sân nhà mình làm cho chấn động, ngây người đứng tại chỗ.
Người gần cổng nhất đương nhiên nhận ra đây là ai, một tràng kinh hô.
Tiêu Nhung về đến liền tùy tiện khoác một chiếc áo khoác, đội một chiếc mũ lưỡi trai, một tay kéo vali hành lý, phía sau còn có hai chiếc vali nữa, tài xế giúp cô dỡ xuống.
"Xem ra chính chủ đến rồi."
Cao Tĩnh cười nói.
Tiêu Nhung bây giờ nổi tiếng đến mức rối tung, phim truyền hình đã thêm không ít điểm cho cô, ca khúc solo ra một lần bùng nổ một lần, N.O.I sắp tái hợp lại mang đến không ít nhiệt độ cho cô, chưa kể các đại diện thương hiệu và tài nguyên thời trang.
Một người như vậy lại lựa chọn kết thúc lịch trình sớm nhất có thể, để mang lại một bất ngờ cho bạn gái mình, kết quả ngược lại là Kinh Thiên Nguyệt mang đến cho cô ấy một phen kinh ngạc.
Tiêu Nhung xuống máy bay liền chưa từng dùng điện thoại, cũng không lướt Weibo, căn bản không biết Kinh Thiên Nguyệt mở tiệc, lúc này ngây ngốc đứng đó.
Bên cạnh còn có người chụp ảnh cô, một bên hỏi có thể chụp chung không.
Kinh Thiên Nguyệt đi tới, Cao Tĩnh đi theo phía sau xem náo nhiệt.
Hồng Tắc và Dung Hoài đang nói chuyện.
Khi Kinh Thiên Nguyệt đến đám đông nhường ra một lối đi, Tiêu Nhung ngẩng mắt, nhìn thấy Kinh Thiên Nguyệt lấp lánh sáng lên, nàng hân hoan chạy đến.
Kinh Thiên Nguyệt bị Tiêu Nhung ôm vừa vặn.
"Sao lại về rồi?"
Tiêu Nhung: "Vốn dĩ muốn cho chị một bất ngờ, không ngờ......"
Kinh Thiên Nguyệt: "Cái này......"
Tiêu Nhung: "Chơi vui không?"
Khắp nơi trai xinh gái đẹp, thật đúng là cảnh đẹp ý vui.
Kinh Thiên Nguyệt còn chưa nhận ra Tiêu Nhung đang ghen, còn gật đầu: "Vui."
Nàng cùng Tiêu Nhung lên lầu, Dung Hoài vốn dĩ muốn đi nói vài câu với Tiêu Nhung, bị Hồng Tắc kéo lại: "Em phải xếp hàng."
Dung Hoài: "Em là anh trai vì sao phải xếp hàng."
Hồng Tắc: "Thế thì Kinh Thiên Nguyệt vẫn là vợ của em ấy."
Dung Hoài: "......"
Nàng chính là chủ bữa tiệc, nhưng lại rất ít khi lộ diện.
Cho đến khi kết thúc vẫn không xuống dưới.
Trong phòng mở máy sưởi, Tiêu Nhung cởi áo khoác, bên trong là một chiếc áo ngắn tay, tóc bị mũ ép đến bẹp dí, nói muốn đi tắm.
Kinh Thiên Nguyệt dựa cửa nhìn cô một bên tháo vòng cổ tháo nhẫn, một bên nói: "Em vội cái gì, từ từ thôi, bay lâu như vậy chắc mệt chết rồi."
Tiêu Nhung cởi cả áo ngắn tay, bên trong là chiếc áo ngực đen khiến làn da cô ấy trắng đến mức khiến người ta tức sôi, cô quay đầu: "Em vội muốn ngủ với chị."
Kinh Thiên Nguyệt: "Em là khỉ sao?"
Tiêu Nhung: "Em là sắc quỷ."
Kinh Thiên Nguyệt bị chọc cười đến không ngừng, ngực đều run lên, "Làm sao vậy đây, quay MV thôi mà cũng quay đến mức dục vọng bùng cháy vậy sao."
Tiêu Nhung cởi cả quần, đi chân trần vào phòng tắm, một bên nói: "Đội trưởng ở phòng chúng em ở, chị ấy với chị Ôn Phù cãi nhau......"
Dưới lầu thật sự rất náo nhiệt, Kinh Thiên Nguyệt cảm thấy mình cũng không cần thiết phải xuống, dứt khoát ngồi trước bàn trang điểm bắt đầu tẩy trang, nói chuyện với Tiêu Nhung một cách lửng lơ.
"Không chỉ là em, Nghiên Nghiên cũng sắp phát điên rồi."
Tiêu Nhung vội vã trở về còn chưa nói với Triệu Minh Nghiên, trên điện thoại toàn là tin nhắn chửi rủa của Triệu Minh Nghiên, kiểu như "Em sao lại nhẫn tâm để tôi một mình làm người hòa giải" vân vân.
Giống hệt như trong ký túc xá bốn người có ba người đang tạo không khí.
Sau này trong khoảng thời gian này mâu thuẫn giữa Lương Y Y và Ôn Phù có thể nhìn thấy rõ rệt, nhưng hai nàng ấy có đạo đức nghề nghiệp rất cao, khi làm việc không hề thể hiện ra, khi kết thúc lại lạnh lẽo đến mức làm người xem chết cóng.
Buổi tối Ôn Phù nói muốn ngủ với Triệu Minh Nghiên, Lương Y Y ném một cái gạt tàn thuốc, Triệu Minh Nghiên liền ôm gối đầu đến tìm Tiêu Nhung, dáng vẻ đó rất giống nàng ấy sắp bị đồng đội "cưỡng bức".
"Mấy đứa sao lại náo nhiệt vậy."
Kinh Thiên Nguyệt cười đến không ngừng, nàng luôn cảm thấy không khí của nhóm này so với các nhóm khác quá tốt.
Giọng Tiêu Nhung kèm theo tiếng nước, "Thật sự là nước sôi lửa bỏng......"
Kinh Thiên Nguyệt: "Thế nào, hai em ấy tách ra ngủ, em ngủ với Triệu Minh Nghiên à?"
Tiêu Nhung: "Các chị ấy vẫn ngủ cùng nhau, nhưng mà...... nhưng mà......"
Cách nửa ngày cô nói: "Nhưng mà quá kịch liệt một chút, phòng cách âm bình thường......"
Triệu Minh Nghiên đeo nút bịt tai làm bộ mình đang sung sướng, Tiêu Nhung nghe tình hình chiến đấu kịch liệt không ngờ ham muốn có thể mạnh đến vậy, cảm giác như đang vật lộn.
Hơn nữa cô rất muốn Kinh Thiên Nguyệt.
Cũng không biết trước đây mình đã chịu đựng nỗi nhớ này như thế nào.
Cho nên vừa kết thúc liền lập tức quay về, ba người kia còn nói muốn chơi mấy ngày nữa.
Cô trước khi đi đã gửi một tin nhắn cho Triệu Minh Nghiên: Chạy mau!
Tiêu Nhung bị nước trôi mặt, một bên lẩm bẩm, cửa phòng tắm không đóng, tiện cho hai nàng nói chuyện.
"Em chỉ là cảm thấy đội trưởng với chị Ôn Phù thật sự quá thân, mỗi lần đều là đội trưởng ồn ào......"
"Tính cách chị Ôn Phù thật ra......"
Một bàn tay ôm lấy eo Tiêu Nhung, cơ thể và cơ thể chạm vào nhau, Tiêu Nhung đột nhiên không kịp phòng bị mà bị ấn vào tường, dán vào gạch men lạnh lẽo, cô a một tiếng.
"Tính cách thật ra cái gì......"
Tiếng nước ào ào, một bàn tay từ dưới lên trên, Tiêu Nhung cắn môi, cách nửa ngày mới nói: "Không tốt......"
"Cái gì không tốt?"
Đầu tóc của đối phương cũng bị ướt sũng, tóc dài rủ xuống vai Tiêu Nhung, tóc ướt của cả hai giao thoa vào nhau, thân mật dán vào nhau như trong gương.
Tiêu Nhung: "Không nói về các chị ấy nữa."
Kinh Thiên Nguyệt nói một tiếng "được".
"Vậy em có nhớ chị không?"
Tiêu Nhung: "Nhớ."
Kinh Thiên Nguyệt: "Khi nào thì nhớ chị?"
Tiêu Nhung: "Khi nào......"
Cô tê một tiếng, nghe Kinh Thiên Nguyệt trầm thấp hỏi cô: "Vậy khi nghe đồng đội em đang...... lúc đó, có nhớ chị không?"
Tiêu Nhung cả người đều đang nóng lên, cũng không biết là nước quá nóng hay là lòng cô đang cháy, những nụ hôn nhỏ và dày đặc từ vai xuống cổ, cuối cùng bị người ta lật người lại, nụ hôn như một trận chiến.
Trong hơi thở hổn hển cô nheo mắt lại, nói: "Nhớ."
"Nhớ chết em rồi, nhưng mà em không mang......"
Cô dừng một chút, "Cái đó......"
Kinh Thiên Nguyệt nga một tiếng, một âm tiết bị nàng nhấn nhá đến mức đặc biệt ái muội, như muốn móc tim Tiêu Nhung ra.
"Cái nào? Là loại hình dạng nào, là cái lần trước em thích, hay là cái chui vào trong?"
Giọng nàng như hòa vào tiếng nước, vọng lại thành tiếng vang, phóng đại trong đầu Tiêu Nhung, biến thành hơi thở dồn dập, liếm láp ướt nóng ——
"Hay là loài có chức năng tự động?"
Tiêu Nhung nhắm mắt lại, cô thở hổn hển, tay không nhịn được túm lấy tóc Kinh Thiên Nguyệt, khó nhịn nói ——
"Thích chị...... Sao cũng được."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro