Chương 118 (Chính văn hoàn)

Chương 118: Kết thúc

Tính chất công việc của Tiêu Nhung và Kinh Thiên Nguyệt không hoàn toàn giống nhau, bởi vì duyên phận tích lũy từ một vở kịch rất khó để có sự giao thoa trở lại do kế hoạch nghề nghiệp.

Hồng Tắc cũng không đề nghị Kinh Thiên Nguyệt đi theo Tiêu Nhung đóng phim nữa.

Cô gái này tâm tư không đặt vào chuyện đó, có thể thỉnh thoảng chơi đùa tình thú, đừng phung phí tiền làm bậy.

Kinh Thiên Nguyệt nghe được một nửa, "Em lại không phải không có tiền."

Hồng Tắc: "Cái này cũng không đủ cho em tiêu xài đâu, Tiêu Nhung bây giờ cũng không cần em nâng đỡ như vậy, đã đạt được nhiều giải thưởng, là nữ hoàng doanh số rồi còn cần em lót chân sao."

Kinh Thiên Nguyệt: "Dù có giỏi đến mấy cũng là người của em."

Hồng Tắc: "Dù sao thì em bây giờ không hoàn toàn thuộc phạm vi công việc của tôi, nghe hay không tùy em."

Hồng Tắc người này nói chuyện luôn thẳng thắn, Kinh Thiên Nguyệt là biển hiệu vàng trong sự nghiệp của hắn ta, bây giờ thỉnh thoảng điểm xuyết thêm sự nghiệp của Tiêu Nhung, gần đây thuộc hạ bắt vài đứa trẻ nhỏ như một nhà thầu vậy.

Kinh Thiên Nguyệt cảm thấy người này có một vẻ của người làm sale.

Nhưng anh ta nói cũng không sai.

Hướng đi của Tiêu Nhung rốt cuộc không giống nàng, vị trí ưu tiên số một trong sự nghiệp của Kinh Thiên Nguyệt là diễn xuất, vị trí ưu tiên số một của Tiêu Nhung là âm nhạc.

Cả hai đều có sở thích và phương hướng muốn nỗ lực, đây là một điều đáng mừng, nhưng ở buổi biểu diễn tiếp ứng biển sao, Kinh Thiên Nguyệt vừa khổ sở vừa vui mừng.

Nàng có được tình yêu hoàn toàn của Tiêu Nhung, nhưng lại hổ thẹn với thứ dục vọng độc chiếm khó có thể che giấu trong khoảnh khắc đó.

Thậm chí nảy ra ý nghĩ tồi tệ, giấu người này đi, chỉ mình tôi nhìn là được rồi.

Cảm xúc này nàng không phải lần đầu tiên nảy sinh, trong sự nghiệp nàng không hề sợ hãi bị các hậu bối đuổi kịp, đây thậm chí là nguồn gốc sự tự tin của nàng suốt bao năm qua.

Nhưng đối với người yêu, nàng lại bắt đầu sợ hãi.

Ngay cả khi có được tình yêu được vạn người chứng kiến.

Con đường phía trước của Tiêu Nhung chắc chắn sẽ bằng phẳng, tư chất của cô quá tốt, ngoại hình cũng không ai sánh kịp, cùng thời không ai nổi bật có thể vượt qua cô ấy.

Kinh Thiên Nguyệt đã từng thấy cô sau khi debut thì hoang mang, tự phủ nhận vì không tìm thấy phương hướng, cũng từng thấy cô luyện tập ngày đêm, tận mắt chứng kiến cái cảnh tượng bùng nổ mà người ta miêu tả trên diễn đàn.

Ngay cả Trâu Thiên Hạo không mấy hứng thú với điều này cũng nói rất chấn động.

Trên đường về khi trò chuyện với Kinh Thiên Nguyệt đều đánh giá rất cao.

Thực lực của nhóm này không thể nghi ngờ, sự trưởng thành của Tiêu Nhung có dấu vết rõ ràng, sau khi buổi biểu diễn kết thúc, trên mạng tràn ngập các bài đăng.

Những bài tiểu luận chân tình cảm động, so sánh với thời điểm debut năm đó, còn có liệt kê các khách mời đặc biệt và các giáo viên biên khúc, gần như là sự tích hợp tài nguyên đỉnh cao.

Cảnh tượng được tạo ra được xem là một trong những cảnh tượng đỉnh cao nhất trong những năm gần đây.

Tiêu Nhung ra mắt năm 17 tuổi, N.O.I tan rã năm 20 tuổi, một năm ngắn ngủi đối với các nghệ sĩ bị công ty áp bức và tài nguyên tệ hại mà nói là sự trượt dốc kiểu đứt gãy.

Ai cũng không ngờ chưa đầy ba năm, cô ấy lại một lần nữa đứng trên đỉnh.

Lời thổ lộ hoành tráng có thể sánh với tuyên ngôn của Lương Y Y khi N.O.I tan rã trước đó, có blogger nói thẳng nhóm của các cô thật sự là một mạch phản nghịch truyền thừa.

Mãi mãi không theo lẽ thường, khi mọi người cho rằng các cô ra mắt tức là đỉnh lưu có thể nổi tiếng một thời gian rất dài thì kết quả lại kết thúc nhanh như vậy, vẫn là với thái độ yêu đương trong nhóm, chết cũng không hối cải.

Cái đỉnh cấp nhan sắc còn lại, tài nguyên tệ nhất, phim dở làm nền, quảng cáo game ngốc nghếch, cuối cùng dựa vào một bộ điện ảnh mà lật mình.

Tối nay có một phần thời gian biểu cá nhân rất dài của Tiêu Nhung, trước đây đã có người nói Tiêu Nhung nổi tiếng không tách rời khỏi Kinh Thiên Nguyệt, bảng số liệu này trực quan, sức ảnh hưởng của Kinh Thiên Nguyệt không thể không kể đến, nhưng sau đó ai cũng có thể thấy Tiêu Nhung tự mình không có nền tảng thì cũng không thể chống đỡ nổi sự nâng đỡ mạnh mẽ như vậy.

Cho nên có như vậy một tiếng nói ——

"Tiêu Nhung tốt như vậy, Kinh Thiên Nguyệt lần này chắc chắn có thể thiên trường địa cửu rồi."

Kinh Thiên Nguyệt vừa rồi khi rót nước vẫn luôn xem bình luận.

Đa số cư dân mạng đều cảm thấy đúng vậy, cảm thấy Tiêu Nhung và nàng chính là chìa khóa và ổ khóa, loại hình tuyệt phối.

Nhưng đó đều là người khác cảm thấy.

Sự tự tin của Kinh Thiên Nguyệt ai cũng biết, nàng vốn dĩ có vốn liếng tự tin, ý chí không thể đánh bại, nhưng cũng có lúc lo được lo mất.

Đặc biệt là hôm nay khi Tiêu Nhung mặc chiếc váy trắng đó chạy về phía nàng.

Tóc dài bị bay lên vì động tác, khăn voan bị nhấc lên một góc, khuôn mặt xinh đẹp trên màn hình có vẻ hơi lệch.

Cũng khiến Kinh Thiên Nguyệt cảm thấy hoảng hốt.

Tối nay là ngày rằm, lúc trăng tròn, nàng mơ mơ màng màng nghĩ đến cảnh quay đám cưới Đồ Cẩm mà nàng và Tiêu Nhung đã quay, nàng mặc chiếc váy cưới rách rưới, bước lên những bậc thang tồi tàn, gió đêm thổi tới, cũng là vạt váy nhẹ nhàng như thế.

Nàng đứng dưới bậc thang, trong vai Đồ Cẩm, nhìn Tiểu Ngu mà Đồ Cẩm yêu, và vầng trăng tròn trên đỉnh đầu Tiểu Ngu.

Bộ phim đó vốn dĩ có nhạc điệu vô cùng bi thương, tình yêu là điếu thuốc cháy, cũng là vòng khói cuối cùng xông ra, là tàn tro sau khi cháy hết.

Thật ra khi quay bộ phim đó tâm trạng của nàng rất bi quan, đóng phim nhiều năm như vậy, người và nhân vật đương nhiên có thể phân biệt rõ ràng, cái loại bi quan đó, là cảm xúc của Kinh Thiên Nguyệt, nhưng không nên là cảm xúc của Kinh Thiên Nguyệt.

Cảnh đó quay vào lúc nóng nhất, gió đêm có chút lạnh, không giống gió hôm nay lạnh đến thấu xương, người lại vì kích động mà toàn thân nóng lên.

Đồ Cẩm xách vạt váy bước lên những bậc thang sắt chênh vênh, Tiểu Ngu mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình ngồi

Trên bậc thang, các nàng có một đoạn đối diện rất dài, một người ngẩng đầu, một người rũ mắt.

Kinh Thiên Nguyệt lần đầu tiên nhìn thấy kịch bản 《 Nam Phong Vô Tin 》 đến đoạn này vẫn còn đang hút thuốc, lúc đó cuộc đời nàng ấy có biến chuyển lớn, người khác chế giễu, trong nhà đầy rẫy mảnh vỡ, nàng ấy dựa vào ban công xem kịch bản, đèn trên đầu không sáng lắm.

Tàn thuốc rơi xuống kịch bản, bị nàng ấy thổi bay đi.

Lộ ra câu thoại đó: "Sao cô lại đến đây."

Nàng diễn cảnh này đương nhiên là diễn thành ngạc nhiên, nhưng bị Phương Sùng Mai gọi dừng, nói không đúng.

Phương Sùng Mai người này cũng có chút tật xấu, với Kinh Thiên Nguyệt từ trước đến nay là kiểu dạy dỗ phân tán, sẽ không nói cho cô biết sai ở đâu, dù sao thì cứ là không đúng, tự mình suy nghĩ đi.

Lần thứ hai Kinh Thiên Nguyệt ngẩng mắt nhìn Tiểu Ngu do Tiêu Nhung diễn, tóc mái Tiêu Nhung lưa thưa, tóc dài đến tai cũng không đều, có một vẻ hoảng hốt đuổi theo.

Các nàng ấy nhìn nhau mười mấy giây, Đồ Cẩm lộ ra một biểu cảm vừa khổ sở vừa vui mừng.

Nàng ấy nói: "Sao cô lại đến đây."

Điều này đã thay đổi, đợi đến khi phim chiếu, có người viết tiểu luận nói Kinh Thiên Nguyệt diễn xuất có vẻ âm dương quái khí nổi tiếng, bên trái không có nước mắt, cười mà như khóc, nửa khuôn mặt bên phải đôi mắt đẫm lệ mông lung, khóe môi lại không cong lên.

【Tôi cảm thấy Đồ Cẩm đang sợ hãi, nàng ấy sợ hãi tình yêu như Tiểu Ngu, một người khát khao tình yêu khi đạt được tình yêu mình muốn, sẽ sợ hãi. Nhưng mặt khác nàng ấy lại đau khổ mà tận hưởng niềm vui này, cho nên bước chân đều nhẹ nhàng như một cô bé. Kinh lão sư thật sự diễn quá hay, cái sự lo được lo mất này, từ góc nhìn của Đồ Cẩm nhìn Tiểu Ngu, phía sau là vầng trăng tròn, xa xôi nhưng lại như chỉ cần bước thêm một bước là có thể chạm tới. Tình yêu của Đồ Cẩm bản thân chính là ánh trăng, bản thân mang theo sự lạnh lẽo, nhưng Tiểu Ngu cũng chẳng khá hơn là bao, nàng ấy vốn là một ngôi sao sắp tắt, chính là sự gặp gỡ với Đồ Cẩm đã khiến nàng ấy có chút ánh sáng mong manh. Theo đuổi thật tốt, mặc dù kết cục Tiểu Ngu đã biến thành sao băng. 】

Chu Châu yêu chết đi sống lại đoạn này, còn đọc diễn cảm to tiếng cho Kinh Thiên Nguyệt nghe.

Kinh Thiên Nguyệt lúc đó cảm thấy tôi cũng không nghĩ tới, cái này cũng quá nhập tâm rồi.

Nhưng đã lâu như vậy trôi qua, nàng trong khoảnh khắc đó hoàn toàn đồng cảm với nhân vật mình từng diễn.

Kẻ theo đuổi tình yêu cuối cùng chết vì sầu lo, nàng có được tình yêu nóng bỏng hơn cả mong muốn, lại bắt đầu sợ hãi mất đi.

Thời gian như thể bị làm chậm lại, nàng nghĩ đến ngày đó, cảnh diễn đó của Tiêu Nhung, Tiêu Nhung đứng ở bậc thang cao hơn, cái ôm mang theo mùi cỏ xanh.

Ôm chặt đến mức Kinh Thiên Nguyệt còn cảm thấy đau.

Lúc đó nàng tưởng, đây là một diễn viên thao tác quá khéo léo, hay là quá trẻ.

Căn bản không suy nghĩ gì khác.

Không ngờ loại

Cảm xúc đó, lại có liên quan đến mình.

Lần này ngoài diễn xuất, trên sân khấu vạn người chú ý, Tiêu Nhung chạy về phía nàng, ôm chặt lấy nàng.

Lẫn nhau tróc nhân vật, hôn môi đều là không tự chủ được.

Ngay cả Tiêu Nhung cũng không biết tim Kinh Thiên Nguyệt đập nhanh đến mức nào, Tiêu Nhung nước mắt chảy xuống, còn Kinh Thiên Nguyệt chỉ là hốc mắt cay xè, nàng rất khó hình dung cảm giác của mình.

Trong lúc đợi Tiêu Nhung quay về thì nghĩ lung tung, cuối cùng chống cằm lên bàn, im lặng rất lâu.

Tiêu Nhung nhạy bén cảm nhận được cảm xúc của Kinh Thiên Nguyệt, cô cũng không bận tâm đến việc mình dính đầy mùi lẩu, trong miệng là kẹo cao su mát lạnh nhai trên đường về, bây giờ cũng nhả ra.

"Em cảm giác chị không vui lắm?"

Kinh Thiên Nguyệt bị Tiêu Nhung kéo, "Có một chút."

Tiêu Nhung: "Về nhà xảy ra chuyện gì hay trên mạng có lời linh tinh làm chị không vui?"

Kinh Thiên Nguyệt: "Bởi vì em."

Tiêu Nhung về phòng lấy áo ngủ, nghe thấy câu này a một tiếng, "Em làm sao?"

Cô ôm áo ngủ vắt óc suy nghĩ, tóc rũ xuống, bị Kinh Thiên Nguyệt đưa tay vén vài sợi ra sau tai.

"Em tốt quá."

Bốn chữ này khiến mắt Tiêu Nhung đầy sao xẹt, máy xông hương trong phòng được bật lên, đèn tường chỉ bật một chiếc, ánh đèn lờ mờ, Tiêu Nhung nhìn về phía bóng dáng Kinh Thiên Nguyệt đẩy cửa phòng tắm, đột nhiên nhảy vồ tới.

Kinh Thiên Nguyệt suýt chút nữa bị ngã xuống đất.

Tiêu Nhung cả người dán vào nàng, từ phía sau ôm lấy cổ Kinh Thiên Nguyệt, hôn một cái lên má Kinh Thiên Nguyệt, "Em tốt như vậy, em đương nhiên rất tốt."

Kinh Thiên Nguyệt cười một tiếng, "Sao chị nhớ em trước đây không như vậy."

Tiêu Nhung buông tay, một bên cởi quần áo, một bên nói: "Đội trưởng hôm nay còn nói em càng ngày càng hư, chị ấy sao lại như vậy."

Kinh Thiên Nguyệt: "Có cảm giác đó."

Tiêu Nhung phồng má, Kinh Thiên Nguyệt đưa tay giúp cô cởi áo ngực, còn chưa hoàn toàn cởi ra, Tiêu Nhung liền tiến tới, bồn tắm vẫn đang xả nước, vòi hoa sen bị Tiêu Nhung dùng tay kia mở ra, trực tiếp phun nước.

Quần áo Kinh Thiên Nguyệt cũng bị ướt sũng, Tiêu Nhung cười một tiếng, tay vịn lấy eo nàng, ghé sát lại ngậm lấy vành tai Kinh Thiên Nguyệt, nói: "Chính là đội trưởng nói em đi hệ thanh thuần không hư thì rất có hại."

"Em thật sự cùng trước kia so sánh với thay đổi rất nhiều."

Kinh Thiên Nguyệt vén tóc ướt của Tiêu Nhung lên, trực tiếp ấn cô vào bồn tắm, tiếng sột soạt, cùng với nước xung quanh, quần áo Kinh Thiên Nguyệt dính sát vào cơ thể, miếng dán ngực đã rơi ra, in ra một dấu chấm trên lớp lụa, bị Tiêu Nhung cách lớp quần áo cắn.

Áo ngực của Tiêu Nhung trôi nổi trên mặt nước, có người kéo quần lót ướt sũng của cô ấy xuống, không biết chạm vào đâu khiến cô ấy cả người ngửa ra sau, gáy suýt chút nữa chạm vào thành bồn tắm.

"Chị...... Chị nói em quá...... Thật tốt quá" Tiêu Nhung híp mắt, hơi nước trong phòng tắm làm khuôn mặt cô bốc hơi, mang theo chút phấn hồng, giọng nói đều mất đi vẻ trong trẻo, "Em là vì chị......"

Hai người dán vào nhau, hôn môi trong tiếng nước ngắt quãng, đầu óc cô rõ ràng trống rỗng, nhưng lại cố gắng nói trong kẽ hở thở dốc: "Vì chị mới tốt như vậy."

Kinh Thiên Nguyệt cười một tiếng, giọng nàng vốn dĩ đã có vẻ quyến rũ lưỡng lự, khi làm chuyện này càng như vậy, như muốn chui vào cơ thể đối phương không chết không ngừng.

"Nếu một ngày nào đó em gặp được người tốt hơn......"

"Không bao giờ!"

Hai người trong bồn tắm rất lớn, Tiêu Nhung nghe thấy câu này giật mình một cái, hung hăng lật mình, ngực cọ Kinh Thiên Nguyệt, rõ ràng toàn thân đều ửng hồng, nhất quyết phải mắng để bày tỏ thái độ.

Kinh Thiên Nguyệt chạm lên môi cô, đánh giá một câu: "Răng không tồi."

Tóc Tiêu Nhung dán vào má, xương hàm của cô rất đẹp, không phải kiểu con trai giống con gái cũng không phải con gái giống con trai, mà là nằm giữa hai giới, như sương sớm tan đi, vẻ đẹp vừa phải, đậm nhạt thích hợp.

"Em thích chị, em chỉ thích chị."

Tiêu Nhung ôm eo Kinh Thiên Nguyệt, cô nhắm mắt lại, đặc biệt thích sự thân mật này.

Một bên lại cố ý véo giọng ủy khuất: "Hôm nay em đều cầu hôn chị trước công chúng mà chị còn lạnh lùng như thế."

Kinh Thiên Nguyệt: "Chị lạnh lùng lúc nào."

"Chị hôn em không có mút lưỡi em."

Kinh Thiên Nguyệt: "......"

Lúc trước lần đầu tiên hợp tác đóng phim nàng một chút cũng không cảm thấy Tiêu Nhung kiêu căng, ngược lại sau khi ở bên nhau cảm giác kiêu căng này càng ngày càng tăng.

Có khi đặc biệt thích diễn.

"Vậy bây giờ chị mút, lại liếm lại cắn còn mút như thế này được không?"

Tiêu Nhung mím môi, làm như thể miễn cưỡng lắm vậy, "Vậy cũng được rồi."

Cô quá thích cảm giác ở cùng Kinh Thiên Nguyệt, hận không thể mãi mãi như vậy, vĩnh viễn như vậy, dù là kiếp này hay kiếp sau.

Nhưng là cô hôm nay thật sự rất mệt, không một hồi liền mơ mơ màng màng, cô nghe được Kinh Thiên Nguyệt hỏi: "Còn nhớ rõ cảnh diễn Đồ Cẩm kết hôn không?"

Tiêu Nhung ừ một tiếng.

"Khi đó vì cái gì muốn cắn chị?"

Tiêu Nhung dường như cố gắng hồi ức một chút, nhưng là không chịu nổi buồn ngủ, chỉ có thể đứt quãng mà nói ——

"Khổ sở...... Chị sao lại có thể cùng...... Cùng người khác kết hôn."

"Chị vì cái gì không thể?"

"Bởi vì chị là của em......"

"Vì cái gì?"

"Không có người tốt hơn so với em", Tiêu Nhung nghiêm túc mà trả lời, "Yêu chị."



--------------------------------------------------------

Chính truyện hoàn rồi mấy bà , còn 22 chương ngoại truyện nữa tầm đầu tháng 7 t làm tiếp cho xong luôn, cuối tháng t bận quá hiccccc mấy bà thông cảm.

Ngoại truyện của CP phụ: Ôn Lương, CP chính, ờm... còn CP phim Đồ Cẩm - Tiểu Ngu nữa

Mọi người có thể tìm đọc ngoại truyện bản QT ở RubyRuan_69  

Link: http://www.wattpad.com/story/241196089-bhtt-qt-tr%C3%A8o-cao-%C4%91%E1%BA%A3n-th%C3%A1t-sa 

Cảm ơn mọi người đã đọc nha. Mãi iu <3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro