Chương 7: Xuất kích

Dưới ánh nhìn chăm chú của Lương Cẩm cùng Tần Phong, Lương Hạo trầm mặc một lúc, Lương Cẩm có thể nhìn thấy được nội tâm giãy giụa cùng do dự từ trong hai mắt hắn, sự tình hôm nay, muốn hắn lập tức tiếp nhận, thật sự có chút làm khó hắn.

Nhưng thế giới này luôn tàn khốc như thế, không có thời gian cho hắn chấp nhận cùng trưởng thành, cho dù thống khổ, hắn cũng phải đi về phía trước.

Nếu không, hắn sẽ bị quy tắc sinh tồn tàn khốc của thế giới này đào thải.

Lương Cẩm không mở miệng thúc giục, Tần Phong cũng chưa từng nhiều lời, bầu không khí yên tĩnh trầm mặc giằng co nửa nén hương, sau đó trong phòng vang lên một tiếng thở dài:

"Thi Quỷ Môn khinh người quá đáng! Nếu hai tông chỉ có thể tồn tại một, tất nhiên phải là Lăng Vân Tông ta!"

Lương Hạo nói xong câu đó, khí thế cả người hắn đột nhiên biến đổi, hơi thở mạnh mẽ, ngay lập tức liền đột phá đến Trúc Cơ tầng năm!

Lương Cẩm hai mắt tinh quang chợt lóe, vui mừng ra mặt, đồng thời thở phào một hơi, lên tiếng hoan hô chúc mừng:

"Chúc mừng Lương sư huynh!"

Lương Hạo có thể bước qua điểm mấu chốt này, hơn nữa thực lực lại tăng lên, đối với tình huống trước mắt mà nói, thật sự không thể tốt hơn. Tần Phong kinh ngạc mà trừng lớn đôi mắt, lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người cởi bỏ khúc mắc liền ngộ đạo, như là từ trong ra ngoài thay đổi hoàn toàn, Lương Hạo khí tức mạnh mẽ, đột phá không chỉ là tu vi hắn, mà còn là tâm cảnh hắn.

Lương Hạo vẫn không vì đột nhiên đột phá mà cảm thấy vui sướng, hắn ngẩng đầu nhìn Lương Cẩm, nói:

"Lần này đa tạ sư muội dạy bảo, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát."

Lương Cẩm cười gật đầu, ba người rời khỏi khách điếm, nhanh đi đến trấn trên nơi đệ tử Thi Quỷ Môn ẩn thân.

.....

Ở phía đông nam Chu Hiệp Trấn có một gian dược quán tầm thường vắng khách, y sư không ở trong quán, tiểu nhị đang bận rộn kiểm kê dược liệu trong tủ.

Thoạt nhìn hết thảy đều thật bình thường, bổng nhiên, trước cửa hiệu thuốc có ba người trẻ tuổi đột ngột tiến vào, hai nam một nữ, khí vũ hiên ngang.

Tiểu nhị xoay người thấy người tới, vội tiến lên tiếp đón:

"Ba vị tới đây muốn mua thuốc hay là......"

Đột nhiên, hắn thấy rõ vân văn nơi cổ tay áo ba người này, liền trừng lớn hai mắt, sắc mặt đại biến, lập tức bứt ra lui về phía sau!

Hắn muốn đi thông tri người ở hậu viện!

Ba người vào cửa, đúng là đám người Lương Cẩm!

Cơ hồ ngay khi tiểu nhị kia lui về phía sau, Lương Cẩm liền lấy tốc độ cực kỳ quỷ mị xuất hiện ở phía sau hắn! Tiểu nhị thấy Lương Cẩm bất quá mới chỉ có Trúc Cơ tu vi, sắc mặt kinh hoàng thu lại, hắn trở nên dữ tợn điên cuồng, nắm chưởng thành quyền, rít gào một tiếng:

"Tìm chết!"

Lương Cẩm sắc mặt băng hàn, rút ra trường kiếm, kiếm hoa nhẹ vung, rạng rỡ trăm bước!

Vốn tưởng rằng Lương Cẩm chỉ là quả hồng mềm mại, ai ngờ nàng tung ra kiếm chiêu lại sắc bén như thế!

Tiểu nhị kia đúng là Thi Quỷ Môn Lâm Bình, thần sắc dữ tợn trên mặt hắn sau khi cảm nhận được kiếm khí sắc bén của Lương Cẩm đột nhiên cứng đờ, sau đó trong ánh mắt hắn hiện lên kinh hoàng, hắn không nghĩ tới Lương Cẩm có thể đánh ra kiếm chiêu uy lực như vậy! Nhưng hắn cũng là người tàn nhẫn, không như Trương sư huynh cong đuôi bỏ trốn, mà là dựa vào chân khí của chính mình hộ thể, muốn ngạnh kháng một kiếm của Lương Cẩm!

Quyền kiếm tương tiếp, phát ra kim thiết đan xen, Lâm Bình kêu lên một tiếng, máu tươi vẩy ra khắp nơi, mũi kiếm của Lương Cẩm vẽ trên tay hắn một đạo vết thương có thể thấy được xương cốt!

Nhưng hắn thật sự dựa vào linh lực hộ thể mạnh mẽ ngạnh kháng kiếm chiêu Lương Cẩm! Trường kiếm trong tay Lương Cẩm tại một kích đối đầu kia, rắc rắc hai tiếng vỡ thành hai mảnh!

Lương Hạo cùng Tần Phong tốc độ không bằng Lương Cẩm, nhưng có nàng ngăn ở phía trước, hai người bọn họ cũng theo lên, chưởng phong của Lương Hạo từ phía sau đánh úp lại, sắc mặt Lâm Bình phá lệ khó coi, hai mắt hắn đỏ lên, thế nhưng hắn không quay đầu lại, mà tiếp tục hướng Lương Cẩm vọt tới!

Tu vi Lâm Bình chỉ có Trúc Cơ bốn tầng, một bàn tay bị thương, dưới tình huống này tuyệt nhiên không phải đối thủ của Lương Hạo, cho nên hắn phán đoán, chỉ có đả thông từ Lương Cẩm bên này, hắn mới có khả năng chạy trốn!

Động tĩnh trong tiệm tất nhiên đã kinh động Chu Trì sư huynh ở nội viện, chỉ cần hắn đánh gục Lương Cẩm là hắn có thể cùng Chu Trì sư huynh, đem đám đệ tử Lăng Vân Tông đột nhiên xâm nhập này đều lưu lại!

Bởi vậy, bước chân hắn không ngừng, thậm chí lấy tốc độ càng nhanh, biến chiêu xông về phía Lương Cẩm! Một quyền này hắn dùng hết toàn lực, tuyệt đối muốn cho Lương Cẩm một kích mất mạng!

Mắt thấy khoảng cách Lâm Bình cùng Lương Cẩm đã không đến hai bước, khoảng cách gần như vậy, Lương Hạo cùng hắn cũng chỉ kém hai bước, thành bại chính là tốc độ!

Nhưng mà một lòng muốn đem Lương Cẩm đánh gục, trong nháy mắt Lâm Bình lại thấy khóe môi Lương Cẩm gợi lên tươi cười quỷ mị đến cực điểm. Trong lòng hắn đột nhiên nhảy dựng, chỉ thấy tay phải Lương Cẩm di chuyển sang bên hông, chợt lại là một đạo kiếm quang kinh thiên chém ra, như hồng hạc đổi chiều, khó lòng phòng bị!

Tuyết Mai Thất Kiếm thức thứ hai, Phong Hồi Lộ Chuyển!

Nhuyễn kiếm phủ đầy bụi nàng giấu bên hông lâu như vậy, lần đầu tiên xuất ra khỏi vỏ!

Ra khỏi vỏ tất nhiên thấy huyết!

sắc mặt Lâm Bình đại biến, nhưng mà lúc này biến chiêu đã không còn kịp nữa! Hắn tàn nhẫn cắn răng, tốc độ cũng không chậm lại, chiêu thức bất biến, muốn cùng Lương Cẩm đánh bừa!

Nhưng mà tiếp theo trong nháy mắt, thân mình hắn đột nhiên vừa kéo, hai mắt trừng lớn như chuông đồng, bên trong hằng lên tơ máu rậm rạp, hơi thở hắn đoạn tuyệt, chết không nhắm mắt.

Nắm tay hắn chỉ cách gương mặt Lương Cẩm khoảng một tấc, mà mũi kiếm của Lương Cẩm lại lấy góc độ cực kỳ quỷ dị xuyên qua yết hầu hắn.

Cửa gỗ phía sau Lương Cẩm phát ra tiếng vang cực lớn, một thân ảnh hắc y nhân như tia chớp từ bên trong cánh cửa lao ra, một trảo muốn chụp vào người Lương Cẩm!

Lương Hạo đúng lúc xông lên, hắn từ bên người Lương Cẩm nhảy qua, cùng hắc y nhân kia một kích đối chưởng mà đánh!

Người tới thực lực cùng Lương Hạo xấp xỉ, dưới một kích này, bị bắt lui hai bước liên tiếp, mà Lương Hạo cũng lui hai bước!

Chu Trì! Người cũng như tên, trùng hợp đến muộn!

Lương Cẩm một kiếm giết Lâm Bình, tạo được ưu thế tuyệt đối, Lương Hạo tất nhiên sẽ không để ưu thế này lãng phí, hắn đứng vững liền không chút do dự xuất kích lần thứ hai, hôm nay nếu bọn họ đến đây, liền tuyệt đối không để cho Chu Trì chạy thoát!

Tần Phong không mù quáng tiến lên hỗ trợ, hắn canh giữ ở cửa tiệm thuốc, không để động tĩnh trong tiệm làm cho người qua đường vào xem náo nhiệt, ngăn chặn khả năng Chu Trì đào tẩu.

Lương Hạo cùng Chu Trì giao đấu, hai người tu vi ngang nhau, Chu Trì cũng vừa đột phá không lâu, cho nên đánh hồi lâu không phân ra cao thấp. Chu Trì thấy cục diện đã hoàn toàn hướng về đối phương, chỉ vì lúc trước Lương Cẩm một kiếm lấy tánh mạng Lâm Bình!

Hắn cực kỳ phẫn nộ, nhưng không vì vậy mất đi lý trí, hắn thấy Lương Cẩm sắp khôi phục thể lực tái chiến, trong mắt hàn mang chợt lóe, từ trong cổ tay áo giũ ra một kiện pháp bảo màu xanh, pháp bảo vừa xuất ra, nhiệt độ không khí bốn phía đều phảng phất hạ xuống trong nháy mắt.

Ánh mắt Lương Hạo chợt ngưng, từ kiện băng lam pháp bảo kia, hắn cảm giác được một cổ sát ý cực kỳ dày đặc, sát ý này tựa như một bàn tay đầy máu đột nhiên bóp lấy linh thức hắn, làm hắn ngăn không được run rẩy lên!

"Lương sư huynh!"

Tiếng gọi của Lương Cẩm như sấm sét nổ vang bên tai, Lương Hạo đột nhiên hoàn hồn, lại thấy pháp bảo kia chỉ cách ấn đường của hắn chưa tới hai tấc!

Thật không ngờ là loại pháp bảo quấy nhiễu tinh thần tu sĩ!

Lương Hạo lập tức xoay người lùi lại, pháp bảo kia bay trượt qua trán hắn, sau đó vòng trở lại! Nhưng Lương Hạo tranh thủ thời cơ ngay lập tức, cổ tay hắn run lên, trường kiếm vẫn luôn đeo ở bên hông chưa từng dùng đến lại đột nhiên ra khỏi vỏ!

Kiếm quang như thác nước! Trường kiếm bên hông Lương Hạo thế nhưng cũng là một kiện pháp bảo!

Lương Cẩm trố mắt quan sát, trường kiếm của Lương Hạo vừa xuất, cùng pháp bảo kia giao đấu quyết liệt, pháp bảo bị Lương Hạo một kiếm đẩy ra, nhưng vào lúc này, hắn cảm giác phía sau lưng hình như có một trận gió lạnh thổi tới!

Chu Trì thừa dịp Lương Hạo đối phó với pháp bảo, thế nhưng khinh thân bay lên, muốn điểm vào huyệt đạo giữa lưng Lương Hạo!

Mũi chân Lương Cẩm xoay chuyển, chân khí rót vào nhuyễn kiếm trên tay, dùng sức ném qua!

Kiếm quang như điện, nháy mắt vọt tới trước mặt Chu Trì!

Nếu hắn muốn đả thương Lương Hạo, tất nhiên bị kiếm này gây thương tích!

Chu Trì bị bắt biến chiêu, giơ tay chắn một kiếm của Lương Cẩm, nhưng chính ngay lúc này, Lương Hạo đã quay người lại, trường kiếm trong tay đâm ra, khoảng cách gần như vậy, hắn nhất định xuyên thấu bả vai Chu Trì!

Ở thời khắc mấu chốt, Chu Trì mạnh mẽ né tránh được đòn trí mạng, nhưng lần này cũng đủ làm năng lực chiến đấu của hắn suy giảm!

Lương Hạo thừa thắng xông lên, tay trái đánh ra hai chưởng liên tiếp, toàn rơi vào giữa ngực Chu Trì, Chu Trì đột nhiên phun ra một ngụm nghịch huyết, biểu tình tức khắc uể oải xuống, hắn cắn chặt răng, không dám tái chiến, dưới chân chuyển bước, bứt ra lui về phía sau, ý muốn đào tẩu.

Lương Cẩm thấy Chu Trì muốn chạy, chân dẫm lên mấy bước, thân hình mơ hồ, ngay lập tức xuất hiện trên đường Chu Trì đào tẩu, mặt Chu Trì hiện lên thần sắc dữ tợn, hắn rõ ràng nhớ rõ, mới vừa rồi, Lâm Bình chính là chết trong hoàn cảnh tương tự!

Mắt thấy Lương Cẩm sắp ra chiêu, bước chân Chu Trì đột nhiên cứng lại, nhưng ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy trong mắt Lương Cẩm hiện lên ý cười giảo hoạt.

Đến!

Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhưng mà Lương Hạo đã đuổi tới phía sau hắn!

Lương Hạo một kiếm tế ra, từ giữa lưng xuyên thủng ngực Chu Trì!

Lương Cẩm lại ra một kiếm, mũi kiếm vạch qua yết hầu hắn, hoàn toàn chặt đứt hắn sinh cơ!

Thân thể Chu Trì từ không trung ngã xuống, tàn nhẫn rơi xuống sàn nhà.

Lương Cẩm đáp xuống đất, trước tiên vọt tới bên thi thể Chu Trì, tìm tòi một phen, lấy ra một cái túi trữ vật.

Linh thức nàng đảo qua bên trong túi trữ vật, lập tức vui mừng ra mặt:

"Trên người hắn quả nhiên cũng có giải dược!"

Từ lúc bắt đầu nàng liền có suy đoán, nếu tất cả thiếu nam thiếu nữ trúng độc đều đưa đến gian tiểu dược quán này, như vậy trên người quản sự cũng nên có giải dược mới đúng.

Lương Hạo Tần Phong cũng kinh hỉ theo:

"Thật tốt quá!"

Tần Phong thu thập thi thể Chu Trì cùng Lâm Bình, hướng về hậu viện nói:

"Chúng ta nhanh đi cứu người."

Lương Hạo cùng Lương Cẩm cũng gật đầu đồng tình, bọn họ cần phải mau chóng tìm được nhóm thiếu nam thiếu nữ bị áp giải đến đây, đưa đi.

Ba người Lương Cẩm đi vào hậu viện của dược quán, liên tiếp tìm kiếm trong mấy gian nhà ở phía sau, rốt cuộc từ một gian nhà kho tìm được toàn bộ các thiếu niên bị bắt.

Bọn họ đem giải dược phân phát cho các thiếu nam thiếu nữ, nói ra thân phận, lên án hành vi phạm tội của Thi Quỷ Môn, lấy được tín nhiệm của mọi người, các thiếu nam thiếu nữ biết được chân tướng, sống sót sau tai nạn, sôi nổi che mặt khóc rống.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro