Chương 22-Nổi bật
---
Thương Thời Thiên vừa đi đến dưới lầu quán cờ thì chuông điện thoại liền vang lên.
Nàng liếc nhìn, phát hiện là một số lạ.
Không phải của tài xế Mã cũng không phải của thư ký đời sống Bồ Phi Phi.
Chắc là điện thoại quấy rối.
Thương Thời Thiên quả quyết cúp máy, bước lên bậc thang.
Quán cờ mở ở tầng hai, hành lang chật hẹp, ánh đèn mờ tối, bức tường vàng ố tỏa ra một mùi khói thuốc lâu năm.
Còn có những tấm biển đèn neon nhấp nháy ánh sáng đỏ, xanh, trắng trên tường, khiến nơi này trông không giống một địa điểm đàng hoàng cho lắm.
Giờ này, đáng lẽ Thương Thời Thiên đã phải về Thiên Hào Cảnh Uyển rồi nhưng nàng chợt nhớ ra tài xế Mã hôm nay nghỉ mà Vệ Dĩ Hàm thì cũng không nói là sẽ đến đón nàng.
Dù sao cũng đều phải bắt xe buýt về, về sớm hay về muộn cũng như nhau, chi bằng ghé qua quán cờ nhìn một vòng trước để làm quen.
Do Trần Nhất Huân tối thứ Sáu có việc làm thêm, không thể đi cùng nên nàng đành một mình đến đây.
...
Sau khi bị từ chối cuộc gọi, tài xế Lưu quay lại nói với Vệ Dĩ Hàm ở ghế sau: "Vệ tổng, Thương tiểu thư không nghe máy ạ."
Vệ Dĩ Hàm mặt mày sa sầm nói: "Gọi lại."
Lão Lưu lại gọi một lần nữa, đối phương vẫn không nghe máy.
Không cần ông ta mở lời, Vệ Dĩ Hàm đã biết kết quả.
Lão Lưu đoán: "Có khi nào điện thoại đó không lưu số này nên bị cô ấy coi là điện thoại quấy rối không?"
Ý trong lời nói đều là: Giá như Vệ tổng hôm qua chịu cho Thương tiểu thư lưu thêm vài số điện thoại nữa thì đã không xảy ra chuyện này.
Vệ Dĩ Hàm: ...
Cô lạnh lùng cất tiếng: "Tìm."
Lão Lưu vội vàng xuống xe, rồi bị bảo vệ chặn lại ở cổng trường.
Ông ta đành phải gọi điện cho tài xế Mã, bảo ông ấy liên lạc với Thương Thời Thiên.
Năm phút sau, lão Lưu cuối cùng cũng liên lạc được với Thương Thời Thiên.
"Vệ tổng, Thương tiểu thư đang ở khu phố Văn Minh."
"Đến đón."
...
Khu phố Văn Minh là một con phố ẩm thực thương mại nhưng không thể so sánh với những khu phố thương mại thực sự.
Nơi này đã được xây dựng và phát triển cùng với Đại học Đông Thành từ mấy chục năm trước.
Đất ở Đông Thành tấc đất tấc vàng, do đó nhà cửa được xây san sát nhau, khoảng cách giữa các tòa nhà rất hẹp, tầng lầu cũng không cao.
Sau này khi khu phố cổ được cải tạo, qua quá trình sửa sang, nơi đây mới có chút dáng dấp của một khu phố thương mại.
Có điều, con phố này không phải nhà hàng thì cũng là khách sạn, tiệm net, phòng game. Các siêu thị, cửa hàng trái cây ven đường sẽ bày hàng hóa ra ngoài, vỉa hè còn đậu đầy các loại xe đạp công cộng màu đỏ, màu xanh, người qua kẻ lại tấp nập, đồng thời xe máy điện giao hàng cũng chạy ngược chiều loạn xạ...
Cả con phố thương mại trông vô cùng bẩn thỉu, lộn xộn, chẳng văn minh chút nào.
Xe của Vệ Dĩ Hàm không vào được bên trong, buộc phải dừng ở bên ngoài.
Tối thứ Sáu, phố thương mại đang lúc náo nhiệt nhất.
Bỗng một chiếc xe sang trọng như vậy đậu bên đường lập tức thu hút sự chú ý của đám sinh viên.
-- Sinh viên biết rành về xe có thể không nhiều nhưng sinh viên nhận ra "nữ thần bạc" trên nắp xe thì không ít.
*"nữ thần bạc" (Spirit of Ecstasy): biểu tượng đặc trưng của hãng xe siêu sang Rolls-Royce.
Có người dùng app nhận diện một chút, lập tức chửi thề: "Vãi, 35 triệu tệ! Bản đặc biệt kỷ niệm 110 năm của RR, toàn cầu chỉ có chín chiếc, Đông Thành chỉ có một!"
Đám sinh viên xung quanh lập tức lùi xa ba thước.
Thứ này không thể đụng vào được, lớp sơn xe có hạt vàng, lỡ mà rơi một chút thôi, họ cũng phải đền đến tán gia bại sản.
Lão Lưu lo lắng việc quá "nổi bật" này sẽ khiến Vệ Dĩ Hàm không hài lòng, vội nói: "Vệ tổng, hay là tôi đậu xe ra xa một chút?"
"Không cần." Vệ Dĩ Hàm thản nhiên nói.
Cô chính là muốn nổi bật một chút.
Càng nhiều người biết càng tốt.
...
Lúc Thương Thời Thiên đến, xung quanh chiếc xe đã không còn mấy người nhưng một vài sinh viên đi ngang qua sẽ lấy điện thoại ra lén chụp vài tấm ảnh tự sướng chung.
Nàng vừa đến gần, liền có vài ánh mắt tò mò từ trong bóng tối chiếu tới.
Thương Thời Thiên: ...
Nàng cứng rắn lên xe, sau khi nhìn thấy Vệ Dĩ Hàm bên cạnh vẫn với vẻ mặt âm trầm, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thế giới xa lạ đến đáng sợ, chỉ có Vệ Dĩ Hàm quen thuộc mới khiến nàng an lòng.
"Sao tối nay cô lại đến đón tôi?" Thương Thời Thiên tháo khẩu trang ra.
Đeo cả nửa ngày trời, làm nàng ngột ngạt muốn chết.
Vệ Dĩ Hàm không vui, hỏi ngược lại: "Cô không ở trường đánh cờ, đến đây làm gì?"
"Câu lạc bộ Cờ vây của trường có hoạt động, tôi ra ngoài đánh."
Vệ Dĩ Hàm cười lạnh trong lòng.
Nói dối.
Sinh viên Câu lạc bộ Cờ vây nói cô ta sau này sẽ không đến đánh cờ nữa, muốn ra ngoài đánh cờ độ kiếm tiền.
Mục đích Thương Thời Thiên đi kiếm tiền, Vệ Dĩ Hàm có thể đoán được đại khái.
-- Lúc này cô mới phát hiện, dù không nhìn gương mặt này nhưng chỉ riêng sự bướng bỉnh và lòng tự trọng của "Thương Thời Dữ" cũng giống hệt tộc nhân Thương gia.
Vệ Dĩ Hàm không vạch trần Thương Thời Thiên mà đưa một tay ra, nói: "Đưa điện thoại cho tôi."
Thương Thời Thiên không biết ý đồ của cô, ngoan ngoãn đưa điện thoại lại.
Một lát sau, nàng phát hiện trong danh bạ điện thoại lại có thêm hai người, lần lượt là Vệ Dĩ Hàm và tài xế Lưu.
Vệ Dĩ Hàm nói: "Sau này đừng không nghe điện thoại nữa."
Thương Thời Thiên lo lắng: "Lỡ là điện thoại quấy rối thì sao?"
"Vấn đề mà đứa trẻ 3 tuổi cũng biết xử lý thì đừng hỏi tôi."
Thương Thời Thiên lén lút hỏi hệ thống xác nhận: 【Trẻ con 3 tuổi bây giờ lợi hại đến vậy sao?】
Hệ thống phiên bản tiết kiệm năng lượng trả lời một cách máy móc: 【Đúng vậy, trẻ con loài người bây giờ từ rất nhỏ đã bắt đầu tiếp xúc với các sản phẩm điện tử, một bộ phận trẻ con 3 tuổi đã có thể sử dụng thành thạo các sản phẩm điện tử rồi.】
Thương Thời Thiên: ...
Nàng vậy mà còn không bằng một đứa trẻ 3 tuổi!
【Vậy cô mau dạy tôi cách xử lý vấn đề này đi.】
Hệ thống: 【Túc chủ có thể cài đặt chặn quấy rối. Điện thoại hiện nay về cơ bản đều có chức năng một chạm chặn các loại điện thoại, tin nhắn quảng cáo, quấy rối, lừa đảo mà không bỏ lỡ các cuộc gọi số lạ bình thường.】
Thương Thời Thiên vừa làm theo hướng dẫn của hệ thống để cài đặt chặn vừa cảm khái: 【Tám năm trước còn phải tự thêm vào danh sách đen từng người hoặc tải ứng dụng, không ngờ bây giờ lại tiện lợi như vậy.】
Vệ Dĩ Hàm đang khoanh tay trước ngực, đột nhiên siết chặt vạt áo bên cạnh.
...
Thương Thời Thiên kịp thời cài đặt xong điện thoại trước khi triệu chứng say xe xuất hiện.
Nàng cất điện thoại đi, cảm thấy áp suất không khí bên cạnh hơi thấp.
Nghiêng đầu nhìn qua, sắc mặt Vệ Dĩ Hàm dưới ánh đèn pha từ làn xe đối diện chiếu vào, trắng bệch đến mức hơi đáng sợ.
Thương Thời Thiên tháo mũ tai bèo xuống, đưa ra che trước mặt Vệ Dĩ Hàm, chắn đi luồng ánh sáng vô ý thức đó.
Mãi cho đến khi đèn xanh bật sáng, đèn pha biến mất.
Vệ Dĩ Hàm hoàn hồn, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm người bên cạnh.
Thương Thời Thiên hỏi: "Cô không khỏe à?"
Vệ Dĩ Hàm đè nén cảm xúc nghẹn ngào nơi cổ họng, nhắm mắt lại lần nữa, nói: "Trong thời gian tới, cô có thể sẽ nghe được một vài tin đồn không hay nhưng không cần để trong lòng, những tin đồn đó tôi sẽ xử lý."
Tài xế Lưu thầm nghĩ: Cách Vệ tổng xử lý tin đồn chính là nghênh ngang đến đón Thương tiểu thư để tin đồn càng thêm dữ dội hơn sao?
Thương Thời Thiên tưởng Vệ Dĩ Hàm không khỏe là do bị tin đồn chim hoàng yến làm phiền.
Nàng an ủi: "Tin đồn cũng chỉ là tin đồn thôi, làm rõ là được rồi, tôi sẽ không để trong lòng đâu."
Vệ Dĩ Hàm thấy cô hoàn toàn không hiểu ý mình, liền nói rõ hơn một chút: "Chuyện cô ở cùng tôi đã bị người khác biết rồi, thời gian tới chắc chắn sẽ có không ít ánh mắt soi mói cô. Vì sự an toàn của cô, sau này cô đi cùng xe với tôi ra ngoài. Đồng thời, ngoài việc đến trường thì những nơi đông người phức tạp bên ngoài đừng đến nữa."
Tim Thương Thời Thiên đột nhiên đập nhanh: "Tôi ở cùng cô... là có ý gì?"
Vệ Dĩ Hàm mặt không cảm xúc nói: "Ở cùng nhà."
"Ồ." Tim Thương Thời Thiên dần trở lại bình thường.
Đều tại hệ thống, cứ nói với nàng cái gì mà công lược, cái gì mà yêu với chẳng yêu.
Xem kìa, ý tứ rõ ràng như vậy mà nàng cũng có thể hiểu lầm!
Thương Thời Thiên giả vờ như không có chuyện gì xảy ra nhưng hệ thống Hắc Nguyệt Quang không hề bỏ qua cho nàng.
【Giá trị yêu thích +2%↑】【Giá trị ngược tâm +6%↑】
Thương Thời Thiên: ...
Nàng hỏi: 【Không phải cô nói sau này Vệ Dĩ Hàm đến đón tôi cũng sẽ không tăng giá trị yêu thích nữa sao?】
Hệ thống nói: 【Lần này khác! Nữ chủ biết rõ việc đưa đón cô sẽ khiến mọi người hiểu lầm nhưng cô ấy vẫn đến. Hơn nữa còn chọn chiếc xe sang nhất, đắt nhất, nổi bật nhất trong số những chiếc xe của mình. Xuất hiện bá đạo như vậy, rồi nổi bật tỏ tình, tuyên thệ chủ quyền, chẳng lẽ không phải là biểu hiện của tình yêu sao!?】
Thương Thời Thiên vội ngắt lời: 【Chờ chút, cái gì mà nổi bật tỏ tình, tuyên thệ chủ quyền, cô đang nói gì vậy?】
Sự ngượng ngùng do tự mình đa tình ban nãy còn chưa dịu đi, tiểu Hắc Thống Tử lại gây hiểu lầm cho nàng nữa rồi!
Hệ thống nói chắc như đinh đóng cột: 【Bên ngoài đều đồn cô ấy nuôi chim hoàng yến, cô ấy không những không làm rõ mà còn công khai đến đón cô, xác thực tin đồn. Đây không phải là tỏ tình thì là gì?】
Thương Thời Thiên im lặng một lúc lâu, mới không chắc chắn nói: 【Nhưng ban nãy cô ấy nói sẽ xử lý mà.】
【Xử lý rồi hãy nói tiếp, trước khi cô ấy chưa xử lý, mọi hành động của cô ấy đều có thể làm cơ sở để tăng giá trị yêu thích.】
【Vậy giá trị ngược tâm lẽ nào là vì cô ấy không kịp thời đi tìm bạch nguyệt quang giải thích, ngược lại còn để hiểu lầm càng thêm sâu sắc?】
【Bingo!】
Thương Thời Thiên ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng tìm được một từ có thể miêu tả Vệ Dĩ Hàm: 【Cô ấy đúng là một kẻ ngoài lạnh trong nóng.】
Vệ Dĩ Hàm: ...
------------------------------------
Tài xế: Người ta sớm đã hỏi xin số điện thoại của ngài mà ngài cứ không cho, bây giờ cái bộ dạng không tìm được người đúng là thảm hại.
Thương Tứ: Cho chú thêm cái đùi gà.
Vệ tổng: Ngày mai không cần đến làm việc nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro