Chương 37

Không khí tĩnh lặng đến mức một cây kim rơi xuống cũng nghe thấy rõ.

Trình Tinh bình tĩnh chờ đợi Khương Từ Nghi đưa ra quyết định.

Cô tôn trọng mọi quyết định của Khương Từ Nghi.

Đối mặt với hai bản tài liệu, Khương Từ Nghi chưa từng có phản ứng đặc biệt nào. Từ khi Trình Tinh đưa ra lựa chọn này, nàng chỉ yên lặng cúi đầu, cẩn thận đọc từng điều khoản trong văn bản.

Dù là giấy thỏa thuận ly hôn hay hợp đồng hai tháng, các điều khoản trong đó đều rất ưu ái nàng.

Trước đây, Trình Tinh đưa ra thời hạn hai tháng, thật chất là một lời uy hiếp.

Một cuộc giao dịch, đương nhiên phải có điều kiện.

Mà những điều kiện này được Trình Tinh coi như sự bồi thường và viết vào giấy thỏa thuận ly hôn, coi như là bồi thường cho nàng.

Nói cách khác, dù nàng chọn ly hôn ngay lập tức hay chọn thời hạn hai tháng, nàng đều nhận được những thứ tương đương.

Điều kiện tốt như vậy, thật khó nói là không có vấn đề.

Sau khi Khương Từ Nghi xem xong, nàng đặt đôi tay lên bàn, bày ra tư thế đàm phán rất nghiêm túc: "Vậy mục đích của cô là gì?"

"Tôi không có mục đích nào cả." Trình Tinh cong môi: "Có lẽ nói vậy cô không tin, nhưng hiện tại tôi thật sự không có mục đích."

"Hiện tại?" Khương Từ Nghi nhanh chóng bắt được sơ hở trong lời cô nói.

"Đúng vậy." Trình Tinh không giấu giếm: "Trước đây đúng là có. Tôi không muốn ly hôn với cô, cho nên mới đưa ra thời gian hai tháng để cô thay đổi cái nhìn về tôi."

"Vậy bây giờ thì sao? Tại sao thay đổi ý định?"

"Cảm thấy mình quá hèn hạ." Trình Tinh tự giễu mà cười: "Cô có quyền lựa chọn cuộc sống mình mong muốn, chứ không phải bị tôi chi phối."

"Tôi chưa bao giờ cảm thấy bị cô chi phối." Khương Từ Nghi nói: "Đi đến bước đường này đều do tôi tự mình lựa chọn, là tôi tin nhầm người."

"Không." Trình Tinh phủ nhận quyết liệt: "Là người khác lừa dối cô."

"Người khác?" Khương Từ Nghi nhướng mày, ngữ điệu trầm lắng.

Ánh trăng mờ ảo, bầu trời đen kịp như phủ một lớp mực.

Khương Từ Nghi nói: "Trình Tinh, cô còn điều gì muốn nói với tôi không?"

Lòng bàn tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve tờ giấy in chữ "Giấy thỏa thuận ly hôn", sau khi dừng lại giây lát rồi nói thêm: "Trước khi tôi đưa ra lựa chọn."

Nàng cho Trình Tinh đủ thời gian.

Trình Tinh mỉm cười, dĩ nhiên biết nàng muốn nghe điều gì.

Từ khi đưa ra lựa chọn này cho Khương Từ Nghi, Trình Tinh đã chuẩn bị tinh thần.

"Có." Trình Tinh nói: "Tôi nói cho cô nghe một bí mật."

Khương Từ Nghi: "Ồ?"

"Nếu là bí mật, vậy phải đảm bảo trên thế giới này không có người thứ ba biết. Cô có thể đáp ứng tôi không?" Trình Tinh hỏi.

Khương Từ Nghi sau một hồi suy ngẫm thì gật đầu.

Trình Tinh đứng dậy đi đến bên cạnh Khương Từ Nghi, cúi người ghé sát tai nàng, nói nhỏ: "Tôi là Trình Tinh, nhưng cũng không phải Trình Tinh."

Khương Từ Nghi mím môi: "Cô đi khám bệnh ở khoa tâm thần chưa?"

Trình Tinh kinh ngạc: "Hả?"

Cô chợt nhận ra, "Tôi không phải hai nhân cách."

"Nói câu đó, đều nói như vậy." Khương Từ Nghi cố tình lược bỏ chủ ngữ để tránh cô nghe xong bị kích động.

"Vậy cô nghĩ như thế lại không thú vị." Trình Tinh mỉm cười.

"Nếu tôi thừa nhận mình bị tâm thần, cô sẽ cho rằng tôi đã thú nhận. Tôi không thừa nhận, cô lại nghĩ bệnh nhân tâm thần đều nói như vậy. Tôi rơi vào bẫy xác nhận* do cô giăng ra, dù làm thế nào cũng không thoát được."

(Bẫy xác nhận xuất hiện khi chúng ta dành phần lớn sự chú ý chỉ để tìm ra những thông tin phù hợp với niềm tin sẵn có của mình và từ chối thu nhận vào những thông tin khác.)

Giọng cô khi nói rất nhỏ, như thể sợ người khác nghe thấy. Hơi ấm khi nói chuyện nhẹ nhàng phả vào tai nàng, chọc đến tai nàng có chút nóng lên, nàng không tự nhiên mà nghiêng đầu sang một bên.

Xung quanh đều không có người, Khương Từ Nghi không hiểu: "Cô không thể đứng đối diện tôi để nói chuyện sao?"

Trình Tinh nhìn về phía vật đang nhấp nháy ánh sáng đỏ trên trần phòng khách, lắc đầu nói: "Không được. Mẹ tôi đang giám sát."

"Hả? Vì sao?"

"Chuyện trước đây bị bà ấy biết được." Trình Tinh nhún vai: "Để phòng ngừa tôi lại bắt nạt cô, bà ấy đã lắp đặt thiết bị theo dõi. Không chỉ vậy, quản gia và người giúp việc đều là tai mắt của bà, một khi tôi đối xử với cô không tốt, bà ấy sẽ ngay lập tức đến đây làm chủ cho cô."

Khương Từ Nghi nhíu mày.

Nàng hiểu ý tứ của lời nói này, nhưng lại cảm thấy mơ hồ.

Vì sao Quan Lâm Mẫn lại làm chủ cho nàng?

Bà chính là người cưng chiều con gái đến vô hạn.

Mặc dù Khương Từ Nghi chưa nói gì hết, nhưng ánh mắt rõ ràng đã biểu đạt tất cả.

Trình Tinh nhìn ra suy nghĩ của nàng, dịu dàng giải thích: "Trước đây bà không hề biết những việc tôi làm, sau lần nằm viện thì bà mới biết. Bà ấy vẫn luôn cho rằng tôi thật sự yêu cô, yêu đến mức không thể tự kiềm chế, nghĩ rằng đều do cô không biết điều."

"À." Câu nói cuối cùng khiến Khương Từ Nghi không kìm được mà cười khẩy thành tiếng.

"Nhưng hiện tại bà ấy đã biết sự thật, vậy nên sẽ giám sát tôi." Trình Tinh nói: "Mà những gì tôi sắp nói, không nên để bà ấy nghe được."

"Vậy tại sao chúng ta phải nói ở đây? Có thể về phòng mà." Khương Từ Nghi đưa ra ý kiến.

Trình Tinh lắc đầu: "Cứ ở chỗ này nói chuyện chính sự đi, lưu lại video coi như làm chứng cứ."

Khương Từ Nghi không nói gì nữa, chờ cô tự mình nói ra bí mật.

Nhưng Trình Tinh lùi về sau một bước, "Thôi, cô đưa ra quyết định đi."

Khương Từ Nghi: "......?"

"Đây là bí mật của cô sao?" Khương Từ Nghi kinh ngạc.

Trình Tinh gật đầu: "Đúng vậy."

Cô cũng không nói thẳng ra với Khương Từ Nghi. Vì để đảm bảo an toàn cho thân phận của mình, cô sẽ không hoàn toàn tín nhiệm Khương Từ Nghi. Mặc dù trên người Khương Từ Nghi có hào quang "Nữ chính", nhưng cô không dám đặt mình vào hoàn cảnh xa lạ như vậy, mà còn tín nhiệm một người vô điều kiện .

Chuyện này một khi không nói ra khéo léo, nếu cô bị tiết lộ ra ngoài, nhẹ thì trở thành hai nhân cách, nặng thì bị xem là sinh vật ngoài hành tinh đem đi nghiên cứu.

Cô muốn giữ lại Khương Từ Nghi để chăm sóc nàng và cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không muốn đặt nhược điểm chí mạng của mình vào tay đối phương.

"Còn những khía cạnh khác, tôi không nói được." Trình Tinh quay lại ngồi đối diện Khương Từ Nghi, phong thái nhẹ nhàng: "Trải qua mấy ngày ở chung, tôi nghĩ cô đã nhận ra và còn thử dò xét vài lần. Có lẽ điều cô đang nghĩ đến chính là đáp án nằm trong phạm trù khoa học, nhưng tôi phải có trách nhiệm nói cho cô biết rằng, đây không phải là chuyện trong phạm trù khoa học có thể giải thích rõ ràng."

Coi như là thẳng thắn một nửa.

Đến lúc đó, cho dù Khương Từ Nghi muốn trả thù hay làm gì đi nữa, nếu đem đoạn video này ra cũng không thể chứng minh cô thừa nhận mình không phải Trình Tinh.

Cô có thể bẻ lái đoạn hội thoại không rõ ràng này sang câu chuyện khác. Khi đó, đoạn video này sẽ không thể trở thành bằng chứng chí mạng đẩy cô vào chỗ chết.

"Lời cần nói đã nói hết." Trình Tinh ôn hòa nhìn nàng ấy. Ánh đèn thủy tinh trong nhà ăn tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, chiếu lên gương mặt Khương Từ Nghi thêm phần trắng nõn. Sắc mặt của nàng vô cùng nghiêm túc như đang suy nghĩ điều gì đó sâu xa. Đôi mắt dán chặt vào Trình Tinh, soi xét kĩ càng với ý đồ tìm ra chút manh mối nào đó trên người cô. 

Nhưng cô thật sự bình thản, sau khi nói xong những lời làm người ta không thể bình tĩnh thì ngồi lại chỗ cũ.

———

Lời Trình Tinh nói thực sự không đáng tin cậy.

Đơn thuần là câu nói cuối: "Đây không phải là chuyện trong phạm trù khoa học có thể giải thích rõ ràng", thực sự không đáng tin.

Có điều gì không thể dùng khoa học để giải thích sao? 

Cơ học lượng tử, hố đen vũ trụ, thậm chí loại chuyện xuyên qua thời không đều có thể dùng lý luận, giả thiết và suy đoán để lý giải ở khoảng cách năm ánh sáng.

 Vậy còn điều gì nữa?

Khương Từ Nghi nghĩ không thông suốt, nhưng Trình Tinh sẽ không giải thích thêm với nàng, cô đã giấu đi tất cả mọi chuyện. 

Cô đưa ra những điều kiện cực kỳ tốt cho Khương Từ Nghi.

Nếu là trước đây, Khương Từ Nghi nhất định không cần suy nghĩ mà ký vào giấy thỏa thuận ly hôn, mà hiện tại, nàng do dự. 

Thậm chí phản ứng đầu tiên của nàng vừa nãy là muốn ký vào giấy thỏa thuận hai tháng.

Trình Tinh bây giờ khiến người ta tò mò.

 Đây không phải chuyện tốt.

Thậm chí Khương Từ Nghi đang do dự.

Điều này đối với Khương Từ Nghi mà nói, cũng không phải là chuyện tốt.

Một lát sau, Khương Từ Nghi hỏi: "Vậy cô vì cái gì muốn thỏa thuận hai tháng với tôi?"

"Mặc kệ nói thế nào, hiện tại tôi là Trình Tinh." Sau khi Trình Tinh trau chuốt lại nhiệm vụ của hệ thống rồi giải thích cho nàng nghe: " Tôi phải trả giá cho những chuyện mình đã làm trước đây. Vậy nên, hãy cho tôi thêm thời gian hai tháng để tôi bù đắp cho cô."

"Điều kiện cô đưa ra đã là sự bồi thường rất tốt."

Trình Tinh ngừng lại: "Vật chất là vật chất, tinh thần là tinh thần."

Khương Từ Nghi nghe vậy, không khỏi khẽ cong môi: "Vậy cô chuẩn bị bồi thường cho tôi về mặt tinh thần như thế nào?"

Trình Tinh đột nhiên im lặng, suy nghĩ một lát mới nói: "Làm cô thay đổi cái nhìn về tôi. Thật ra tôi không phải là người như vậy, cô không cần sợ hãi hay căm hận tôi. Dù chúng ta không thể làm bạn đời, cũng có thể làm bạn tốt. Sau này, nếu cô thành công, còn có thể giúp Trình gia một tay."

Lời này nói ra nghe chẳng khác gì chuyện hoang đường, Khương Từ Nghi nhàn nhạt nói: "Trình gia các người đã là hào môn ở Giang Cảng, còn cần tôi giúp một tay sao?"

"Lỡ như thì sao? Thế giới rộng lớn, chuyện lạ gì cũng có. Lỡ như ngày nào đó cô bỗng nhiên trở nên rất giàu có và quyền thế, Trình gia chẳng phải nên dựa vào cô sao." Trình Tinh dùng giọng điệu vui đùa nói những lời này, dù sao cũng không ai tin điều này, ngoại trừ Trình Tinh biết đây là sự thật.

"Tựa như ngày đó chúng ta nhìn thấy Thẩm Tình Tuyết." Trình Tinh bất ngờ chuyển sang nói chuyện phiếm: "Cô thích cô ấy sao?"

Ngón tay Khương Từ Nghi đùa nghịch cây viết cô vừa đưa qua, cây bút xoay được nửa vòng thì dừng lại: "Cô đang thăm dò tôi à?"

"Tôi thăm dò cô làm gì? Đơn giản hỏi chút thôi." Trình Tinh nói: "Giống như Thẩm Tình Tuyết, ngay cả Lưu Chanh thấy cô ấy cũng phải kính nể, đây chính là hiện thực trong giới thượng lưu. Cho nên lỡ như ngày nào đó, cô tái hôn gả cho người tốt hơn, đến lúc đó đừng chỉ nhớ rõ Trình Tinh là một kẻ khốn nạn, rồi quay lại trả thù Trình gia. Hoặc nếu cô còn giận tôi, vậy cô chỉ cần trả thù một mình tôi thôi."

Hiện tại Khương Từ Nghi chưa hắc hóa, nhưng khó mà nói trước. 

Trình Tinh không thể đoán trước diễn biến của tương lai, chỉ có thể cố hết sức không làm liên lụy đến người vô tội.

Mà khi nghe xong lời cô nói, Khương Từ Nghi lại trầm mặc, cúi mặt xuống, ánh đèn thủy tinh chiếu vào tóc nàng.

 Một lúc lâu sau, Khương Từ Nghi khẽ cười nhạt, không phân biệt được vui hay buồn: "Cô quả thật đã tính toán cho tương lai của tôi khá tốt."

Trình Tinh cười đáp lại: "Chuyện thường tình thôi."

"Còn chưa ly hôn đã tính toán đến chuyện tái hôn cho vợ mình." Khương Từ Nghi lấy một bản tài liệu, xoẹt xoẹt đặt viết ký tên mình xuống, "Là người nào thường tình?"

Trình Tinh nhìn nàng quyết định xong xuôi, lại không biết nàng đã ký vào bản nào.

Tài liệu sau khi đến tay Khương Từ Nghi, nàng suy nghĩ do dự khá lâu, hai người còn nói chuyện phiếm vui vẻ trong chốc lát, Khương Từ Nghi sớm đã trộn hai bản tài liệu lại với nhau.

Thế nên hiện tại Trình Tinh cũng không biết kết quả.

 Rõ ràng trước đó khi đưa tài liệu cho nàng thì rất thản nhiên, thời điểm nói chuyện với nàng cũng không có cảm giác gì.

 Mà bây giờ nàng đã ký xong, chuyện đã đâu vào đấy, Trình Tinh lại có chút lo lắng.

Vấn đề của nàng có phần gay gắt, Trình Tinh nhất thời không trả lời được.

Khương Từ Nghi không buông tha cho cô, "Trình tiểu thư, không ngại nói cho tôi biết. Là người nào thường tình? Hay cô giúp tôi tìm bạn đời để tái hôn? Không biết cô nhắm đến nhà nào?"

Trình Tinh: "......"

Vốn dĩ Trình Tinh không cảm thấy gì, nhưng nghe nàng nói vậy thì ngay lập tức sắc mặt hơi đỏ lên, "Tôi vừa rồi đã lỡ lời."

Trình Tinh kịp thời nhận sai: "Chỉ là có một mong đợi. Hy vọng sau này cô có thể sống tốt hơn."

"Không cần cô nói, tôi cũng sẽ làm được." Khương Từ Nghi nói: "Nhưng không nhất định phải thông qua hôn nhân."

Sau khi chấm dứt cuộc hôn nhân này, nàng chắc chắn không muốn kết hôn nữa.

 Nói một cách dễ nghe chính là sợ hãi hôn nhân.

Sỡ dĩ, Khương Từ Nghi chưa từng có ý muốn nhất định phải kết hôn, do lúc ấy bị ảnh hưởng bởi di nguyện của bà nội, cùng hoàn cảnh hiện tại của mình mà đưa ra giải pháp tối ưu. Thế nhưng sau khi trải qua cuộc hôn nhân này, đối với bất kì ai nàng cũng không ôm hi vọng chờ mong.

Trình Tinh nghe vậy cũng nhớ tới trong nguyên tác có miêu tả.

Theo nguyên tác, sau khi Khương Từ Nghi được gia tộc quyền thế bậc nhất nhận về thì đã ở trạng thái hắc hóa, trong đầu chỉ toàn ý định báo thù. Dưới sự trợ giúp của Thẩm Tình Tuyết cùng người nhà, kế hoạch báo thù của nàng đã hoàn thành. 

Thế nhưng đại thù báo xong, nàng lại chẳng hề vui mừng như tưởng tượng, mà ngược lại cảm thấy buồn bã, trống rỗng và suy sụp tinh thần.

 Và Thẩm Tình Tuyết chính là người được định sẵn sẽ kéo nàng ra khỏi trạng thái đó.

 Về sau nguyên tác còn viết, nếu sau này người nàng gặp không phải Thẩm Tình Tuyết, thì nàng sẽ không bao giờ lựa chọn kết hôn thêm lần nữa.

Nghĩ như vậy, Trình Tinh bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Chỉ cần cô vui vẻ là được."

Dựa vào lời Khương Từ Nghi nói mà phán đoán, cô dễ dàng đoán ra nàng đã ký bản thỏa thuận ly hôn, Trình Tinh đứng lên: "Vậy ngày mai chúng ta đến Cục Dân Chính."

Trong lòng cô trào dâng sự chua xót, nhưng vẫn nên đè nén xuống. 

Thật ra không chỉ có sự chua xót, mà còn rất nhiều cảm giác thất bại cùng thất vọng.

Ly hôn với Khương Từ Nghi, vậy nhiệm vụ công lược của cô sẽ không bao giờ hoàn thành.

Chắc chắn không thể ly hôn rồi, nhưng mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt nàng thì đoán chừng sẽ bị trừ hết giá trị công lược.

Điều này cũng có nghĩa là, ngày cô trở về nhà còn xa vời vợi.

Mà khi kết thúc ba tháng, cô không hoàn thành nhiệm vụ công lược, cô vẫn tiếp tục vòng lặp quá trình này, cho đến khi hoàn thành công lược.

Khương Từ Nghi và những người khác trong thế giới này cũng không cảm thấy khó chịu, bởi vì họ tương đồng với việc chỉ là một chương trình được thiết lập sẵn, còn Trình Tinh sẽ mang theo ký ức của mỗi lần xuyên qua, lần lượt làm nhiệm vụ, cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ công lược trong thời hạn ba tháng.

Nhưng mà cô vẫn quyết định tôn trọng sự lựa chọn của Khương Từ Nghi.

Lại không ngờ rằng giây tiếp theo Khương Từ Nghi liền nói: "Đến Cục Dân Chính làm gì?"

"Ly hôn." Trình Tinh nói: "Chẳng phải cô đã ký giấy thỏa thuận ly hôn rồi sao? Chúng ta đi làm thủ tục."

Khương Từ Nghi cong khóe môi: "Thật ngại quá Trình tiểu thư, làm cô thất vọng rồi."

Nàng di chuyển tay để lộ ra bản tài liệu ở phía trên, đó là bản thỏa thuận hai tháng do chính Trình Tinh soạn thảo.

Trong hai tháng này, yêu cầu các nàng đóng vai bạn đời, mà bên B Trình Tinh phải nghe theo lời của Bên A Khương Từ Nghi vô điều kiện, bên B cần phối hợp mọi hoạt động của bên A, còn bên A có thể tùy tâm trạng mà phối hợp hoạt động của bên B.

Hết hai tháng, thoả thuận kết thúc, bên A sẽ được tiền bạc, căn nhà, cùng với ba yêu cầu đối với bên B, bên B nhất định phải đáp ứng vô điều kiện.

Ánh mắt Trình Tinh tức khắc sáng trưng: "Cô......"

"Tôi đồng ý thoả thuận hai tháng của cô." Khương Từ Nghi nói.

Vui mừng qua đi, Trình Tinh lại khó hiểu: "Vì sao?"

Khương Từ Nghi ngừng lại: "Mới kết hôn liền ly hôn, giải thích với người ta rất phiền phức. Hơn nữa, tôi cần môi trường sống thích hợp trong thời gian ngắn để đảm bảo tâm trạng tôi không bị quấy nhiễu và tập trung công tác ở phòng thí nghiệm."

"Tất nhiên có thể." Trình Tinh nói: "Về sau, khi cô đi làm và tan ca, tôi sẽ đến đưa đón cô, dù sao tôi cũng đâu đi làm."

Khương Từ Nghi nghe vậy thì nhíu mày.

Trong nháy mắt đó, từ trong ánh mắt nàng, Trình Tinh có thể nhìn ra sự ghét bỏ, cứ như đang ghét bỏ cô ăn không ngồi rồi.

Trình Tinh lập tức nói: "Tất nhiên, tôi không phải vẫn không đi làm, về sau tôi sẽ đi tìm việc làm, nhưng việc tôi đưa đón cô sẽ không bị chậm trễ."

Khương Từ Nghi mím môi: "Tùy cô."

 Dù sao cũng không liên quan đến nàng.

"Trình Tinh." Khương Từ Nghi gọi cô: "Tôi có thể gọi cô như vậy sao?"

"Có thể. Tên tôi là Trình Tinh mà." Trình Tinh nói một câu mang hai tầng ý nghĩa.

Khương Từ Nghi gật đầu: "Vậy, Trình Tinh, tôi tin cô một lần nữa. Đừng làm tôi thất vọng."

"Yên tâm!" Trình Tinh mỉm cười nói: "Tiểu Khương, cô cứ tin tôi."

Khương Từ Nghi: "...... Đổi xưng hô khác."

"Khương tiểu thư?" 

"......"

"Khương Khương?" 

"......"

"Khương Pháp y?" 

"......"

Đổi liên tiếp mấy từ xưng hô, Khương Từ Nghi đều lộ ra biểu cảm thật sự cạn lời.

Trình Tinh bất đắc dĩ buông tay: "Vậy cô muốn tôi gọi như thế nào? Tiểu Khương."

"Khương muội?" Trình Tinh thử gọi: "Cô nhỏ hơn tôi một tuổi, gọi cô như vậy không quá đáng chứ?"

Khương Từ Nghi: "......"

Trình Tinh nhìn thấy khóe môi Khương Từ Nghi khẽ nhếch lên, không để ý sẽ khó nhận ra.

Tiếp đó Khương Từ Nghi lộ ra nụ cười chết chóc: "Cô cứ gọi thẳng tên tôi là được. Chúng ta không thân thiết đến mức đó, Trình tiểu thư."

Trình Tinh: "...... À."

-----

Trình Tinh cảm thấy gọi là Tiểu Khương rất dễ nghe, vừa thân thiết lại không mất lịch sự, giống như cảm giác đi làm trong cơ quan nhà nước. 

Mà Khương Từ Nghi vốn đã làm việc trong cơ quan, lãnh đạo đơn vị của nàng đều gọi nàng như vậy.

Thế nhưng Khương Từ Nghi không thích Trình Tinh gọi như vậy, Trình Tinh sẽ không gọi nữa.

Khi lấy được hợp đồng, Trình Tinh đẩy Khương Từ Nghi trở lại phòng, dặn dò nàng nghỉ ngơi sớm một chút, còn cô thì xoay người đi thư phòng.

Vừa mới bước vào cửa, trong đầu liền vang lên giọng nói máy móc đó: 【 Ngao ô! Chúc mừng ký chủ, tiến độ công lược 35%, khen thưởng 30 vạn đô la Hồng Kông, xin không ngừng cố gắng nha! 】

【 Ps: Việc lấy lòng đối phương thông qua phương thức ly hôn với đối tượng công lược bị xem là hành vi gian lận. Cục Quản lý Số Mệnh Tinh Tế không khuyến khích làm như vậy. 】

【 PPs: Nhưng xét việc ký chủ sắp tới sẽ bị khấu trừ khá nhiều giá trị công lược, hơn nữa vẫn chưa ly hôn với đối tượng công lược, nên lần này sẽ không bị xử phạt. 】

Trình Tinh: "?"

"Có ý gì?" Cả người Trình Tinh còn chưa kịp hoàn hồn, cô khó khăn lắm mới tìm ra lỗ hổng của hệ thống, kết quả lại nói với cô đó là gian lận?

Cái quái gì vậy!

 Hệ thống cũng đâu có nói phải hoàn thành công lược trong lúc vẫn còn quan hệ hôn nhân.

【 Ngao ô! Hệ thống đã sớm muốn nhắc nhở ngài, dù ngài đưa ra phương án ly hôn và đối tượng công lược đồng ý, thì khi giá trị công lược của ngài tăng lên nhờ việc hai người bước vào Cục Dân Chính, Cục Quản lý Số Mệnh Tinh Tế sẽ khởi động chức năng quay ngược thời gian, khiến ngài quay trở lại thời điểm trước khi ly hôn để lựa chọn lại lần nữa. 】

Trình Tinh: "?"

 "Tại sao?" Trình Tinh nói: "Vậy tôi và Khương Từ Nghi không thể ly hôn à?"

【 Ngao ô! Căn cứ vào quy định của Cục Quản lý Số Mệnh Tinh Tế, ngài chỉ được ly hôn với đối tượng công lược khi tiến độ công lược đạt 80% trở lên. Việc ly hôn ở tiến độ công lược dưới 80% đều bị coi là gian lận, sau đó bị hủy bỏ thành tích khảo thí, nghiêm trọng hơn còn phải đối mặt với hình phạt ở nhà tù Ngũ Hành Tinh Tế. 】

Trình Tinh: "......" 

Hệ thống rác rưởi đã hủy hoại sinh mệnh lại còn lãng phí thời gian của tôi.

【 Ngao ô! Những lời ngài mắng, hệ thống đã nghe hết đó nha. 】

"Chính là mắng cho cô nghe. Các người không cảm thấy quá đáng sao? Nàng đã chịu quá nhiều tổn thương, lại không thể để nàng tự do lựa chọn cách sống mình muốn, các người có phải là con người không?!" Trình Tinh vô cùng tức giận.

Hệ thống: 【 Ngao ô! Xin lỗi, chúng tôi không phải con người. 】

Trình Tinh: "......" 

Đi chết đi.

Hệ thống: 【 Ngao ô! Nàng lựa chọn mối quan hệ gắn bó hai tháng với ngài, làm tròn lên thì nàng đã chọn ngài rồi đó. Điều đó chứng tỏ nàng thích ngài, không phải ngài nên vui vẻ sao? 】

Trình Tinh: "......" 

Hệ thống đúng là biết cách làm tròn.

Chẳng qua là......

 "Tôi còn một vấn đề." Trình Tinh khó hiểu: "Tại sao lại không đi theo cốt truyện ban đầu? Dù sao, những tháng ngày đau khổ của Khương Từ Nghi đã kết thúc. Không lâu sau đó, nàng có thể tìm được người nhà và chân ái của nàng, vì sao lại an bài tôi đến đây?"

Lại khiến Khương Từ Nghi gặp phải những lựa chọn khác biệt, nhưng cuối cùng kết quả vẫn đều giống nhau. 

Cô không thể can thiệp vào cuộc đời của Khương Từ Nghi và khiến nó trở nên quá khác biệt, mà chỉ là trợ giúp nàng trở lại quỹ đạo của dòng sự kiện chính.

Hệ thống rè rè, vang lên vài tiếng.

 Tiếp đó, hệ thống hỏi lại: 【 Ngài xác định Thẩm Tình Tuyết là chân ái sao? 】

Trình Tinh: "...... Nếu không thì là ai?"

Hệ thống bỗng nhiên trở nên thần bí: 

【 Ngao ô! Thời gian sẽ cho ngài câu trả lời. 】

Trình Tinh: "......"


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro