Chương 101: Tam Vĩ
Ảo giác của editor khi nhìn thấy tên chương: Vũ trụ Naruto đến rồi sao.
---------------
Thông tin về Triệu Huyên rất ít.
Nếu không phải Thẩm Trích Tinh đích thân nói ra cái tên ấy, e rằng ngay cả Bạch Tông Chính và những người khác cũng chẳng biết nhà họ Triệu còn có một người như vậy.
Điều này cũng dễ hiểu thôi, dù sao cô ta đã ra nước ngoài nhiều năm, mới vừa trở về nước, bản thân lại không phải nhân vật quan trọng trong nhà họ Triệu, nên nhất thời không tra ra được tư liệu của cô ta cũng là chuyện hợp lý. Nhưng sau khi Thẩm Trích Tinh báo tên, thông tin chi tiết nhanh chóng được chuyển đến trước mặt mọi người.
Triệu Huyên, hai mươi bốn tuổi, con gái lớn của trưởng nam nhà họ Triệu, đồng thời là chị ruột của Triệu Thịnh, người hiện được xem là người thừa kế có khả năng nhất của thế hệ thứ ba nhà họ Triệu. Cô từng du học bốn năm tại Nhật, năm nay mới vừa hồi hương.
Khi nhìn thấy bức ảnh, tất cả các thành viên trong bộ phận đặc biệt từng gặp công chúa Việt đều im lặng.
Không thể nói là chỉ giống thôi, mà phải nói là y hệt.
Thẩm Trích Tinh có thể phân biệt được hai người, nhưng nếu đổi lại là người bình thường, e rằng tuyệt đối không thể nhận ra điểm khác biệt nào.
"Sao mọi người nhìn tôi như thế?" Thẩm Trích Tinh nhướng mày: "Có gì không ổn à?"
"Không... không có." Cô gái ngồi bên bàn họp lập tức cúi đầu.
Dù gần đây công chúa Việt không còn như hình với bóng bên cạnh Thẩm Trích Tinh nữa, nhưng cô gái này đã tận mắt nhìn thấy công chúa Việt, cũng từng cảm nhận được sự đáng sợ của người phụ nữ đó chỉ sau vài câu trò chuyện với Thẩm Trích Tinh.
Cho nên, dù trong lòng mơ hồ đoán rằng người phụ nữ kia có thể có quan hệ nào đó với nhà họ Triệu, cô gái vẫn không dám nói ra, chỉ sợ bị để ý đến.
Từ Văn và đại sư Thường Tiếu lúc này cũng chau mày nhìn ảnh của Triệu Huyên.
Đại sư Thường Tiếu tuổi đã cao, nghĩ thoáng hơn, cũng gan dạ hơn, dù rất kiêng dè công chúa Việt, ông vẫn cắn răng hỏi: "Tiểu hữu Thẩm, Triệu Huyên và vị đó..."
"Khó nói lắm." Thẩm Trích Tinh trả lời nước đôi.
Những người khác đều ngơ ngác, "khó nói" là ý gì?
Rồi cô đưa ra một đáp án khiến ai nấy đều sững sờ: "Có lẽ, có khả năng, đại khái là... họ có chút ít quan hệ huyết thống chăng?"
Cô lấy ngón tay cái và ngón trỏ tạo một khoảng rất nhỏ.
Nhưng thật khó nói đó là một chút hay là ít đến mức vô cùng.
Dù sao tranh luận cũng vô ích. Việc quan trọng nhất bây giờ là phải làm rõ Triệu Huyên rốt cuộc là ai, và cô đã dùng phương pháp gì để dẫn Hà Cần tới gặp Lâm Phong.
Phải biết rằng ngay cả bộ phận đặc biệt cũng không thể bắt được Lâm Phong.
Cảnh sát truy tìm Lâm Phong rất khổ sở vì anh ta che chắn kỹ, muốn tìm phải lần mò hỏi dò, kiểm tra camera, tốn cả núi công sức. Quán net từng quay được bóng dáng Lâm Phong đã bị cảnh sát truy vết, đó là một quán net "đen" quản lý lỏng lẻo, Lâm Phong dùng giấy tờ do quán cung cấp, ngụy trang kỹ, mỗi lần tới đều bịt khẩu trang, trong quán ai cũng biết có một gã kỳ quặc như vậy nhưng chẳng ai biết hắn trông ra sao.
Điều quan trọng là quán net này khá xa nơi trọ của Lâm Phong, đi xe cũng hơn hai tiếng.
Còn chuyện Lâm Phong có bị Triệu Huyên đẩy ra làm vật thế hay không... Sau khi trong phòng trọ của Lâm Phong tìm thấy cùng loại thuốc thông minh, nghi ngờ đó bị loại bỏ. So sánh thân hình, Lâm Phong trùng với người trong video, lại tìm được thuốc trong nhà hắn, không phải hắn thì là ai?
Vấn đề khó xử bây giờ là làm thế nào bắt giữ Triệu Huyên.
Xét riêng về Triệu Huyên thì không có quá nhiều sơ hở. Cô về từ nước Nhật, giữ thái độ rất khiêm nhường, không như vài người nhà họ Triệu có nhiều giấy mực xấu để bị lôi ra. Đến mức là bộ phận đặc nhiệm muốn tìm lý do mời cô đến thẩm vấn cũng không dễ.
Rốt cuộc mấu chốt của vụ này là manh mối đến từ khả năng thông linh của Thẩm Trích Tinh, nếu chứng minh được Triệu Huyên là người thuộc giới huyền môn, chỉ riêng bằng chứng đó đã đủ để đưa cô đến tra khảo. Nhưng nhìn từ mọi góc, Triệu Huyên là một người bình thường.
Khi mọi người bế tắc, công chúa Việt dẫn tới một "người"... không, là một yêu thú.
Đó là một con hồ ly lông trắng, đã rất già, bộ lông hơi ngả xám, hóa thành hình người thì trông như một bà lão bảy tám mươi tuổi, tóc bạc phau, mặt mày hốc hác, lưng còng, nếu không có đôi tai hồ ly lộ ra trong mái tóc trắng, nhìn cũng như một cụ bà bình thường.
Công chúa Việt bế nó vào vì nó già đến nỗi khó có thể dùng chân đi lại.
"Tiểu yêu xin bái kiến các đại nhân của Hoa Quốc."
Hồ ly lông trắng quy đầu trên mặt bàn, phát âm bằng giọng người, thái độ rất cung kính.
"Đứng dậy nói đi." Ở Hoa Quốc, quản lý yêu thú khá nghiêm, có lệ từ khi lập quốc không cho phép tinh linh thành hình, động vật bình thường muốn thành yêu khó vô cùng, nhưng với những yêu vật đã hóa hình thành công, Hoa Quốc vẫn dành cho họ sự tôn trọng cần thiết.
"Đây là Hoa Quốc, không có chuyện người tôn, yêu ti. Tiểu thư Triệu nói bà biết chuyện, xin nói cho rõ ràng."
Thế là con hồ ly hóa thành một bà lão, ngồi xuống chiếc ghế có lót đệm mềm.
"Tên thật của tôi là An Bội Tam Vĩ..."
"Bà" hồ ly bắt đầu tự giới thiệu.
An Bội Tam Vĩ là một hồ yêu sinh ra trong gia tộc An Bội. Cha mẹ bà đều là thức thần của các Âm Dương sư nhà An Bội, nên lẽ đương nhiên, khi trưởng thành, bà cũng sẽ trở thành một thức thần phục vụ cho gia tộc ấy.
Không giống như những yêu quái hoang dã, An Bội Tam Vĩ từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong môi trường của con người, tiếp nhận nền giáo dục của nhân loại. Ngoài việc thân phận là yêu, tư duy của bà gần như không khác gì người bình thường.
Từ bé, ước mơ của bà chỉ là nhanh chóng trưởng thành, trở thành thức thần đời tiếp theo của nhà An Bội, giống như cha mẹ, bảo vệ Bình An Kinh, trừ yêu diệt ma.
Thế nhưng, giấc mộng nhỏ bé và khiêm nhường ấy đã bị phá vỡ trong một lần trấn áp yêu ma.
"Tôi bị một kẻ tên là Đông Điều Chương bắt đi..."
"Hắn là một kẻ cực kỳ tàn nhẫn, có khuynh hướng phản nhân loại, vì đạt được mục đích mà chẳng từ thủ đoạn nào..."
"Trong dân gian có rất nhiều người mê tín vào hắn, bởi hắn tuyên bố rằng mình có thể giúp tín đồ đạt được mọi điều ước. Nhưng thực ra, sau khi tín đồ phải trả giá rất đắt, hắn liền sai khiến yêu quái giúp họ thực hiện nguyện vọng, chẳng hạn như kẻ muốn phát tài thì hắn bảo yêu đi trộm vàng bạc châu báu từ người giàu, người muốn được ai đó yêu thì hắn cho yêu dùng mê hương khiến đối phương mất lý trí, hoặc đơn giản hơn, tạo ra một ảo cảnh khiến tín đồ tưởng mình thật sự đang yêu và được yêu..."
"Triệu Huyên chính là một trong những tín đồ của hắn. Ta không rõ cô ta đã giao dịch gì với Đông Điều Chương, nhưng cô là người được hắn cưng chiều nhất trong mười ba đệ tử mà hắn thu nhận. Các tín đồ đều gọi cô ta là Huyên nương nương."
Nói ra cũng thật mỉa mai, cái tên "Triệu Huyên" ở Nhật Bản hoàn toàn không có hồ sơ nào, nhưng khi tra "Huyên nương nương", thì lại có hàng loạt kết quả.
Giáo phái "Thiên Hựu giáo" do Đông Điều Chương sáng lập là một tà giáo nổi tiếng ở Nhật Bản, tín đồ của hắn không hề ít.
Đông Điều Chương là giáo chủ, tự xưng là "Thiên Hựu chi tử"- kẻ được Trời ban phúc lành, nói rằng bất cứ điều gì hắn cầu nguyện đều sẽ trở thành hiện thực. Hắn từng tiên đoán chính xác vài trận động đất nhỏ, rồi tuyên bố rằng động đất là sự trừng phạt của Trời dành cho những kẻ bất kính. Nhờ vậy, hắn chiêu dụ được một lượng lớn tín đồ tin hắn như thần.
Còn mười ba đồ đệ của hắn thì được gọi là "mười ba hộ pháp dưới tòa", ai nấy đều được đồn là có năng lực phi phàm.
"Huyên nương nương" ở Nhật Bản được xem là Tống Twe Quan Âm. Chữ "huyên" vốn đã mang ý nghĩa người mẹ, vì thế người ta tin rằng chỉ cần cầu khấn "Huyên nương nương", ắt sẽ có được đứa con mong muốn.
"Phần lớn những đứa trẻ đó đều là bị bắt cóc." An Bội Tam Vĩ nói thản nhiên,:"Đối với những tín đồ khát khao có con, nếu họ chịu trả giá đủ nhiều, Huyên nương nương sẽ sai chúng ta đi đến những vùng xa xôi hơn, bắt trộm vài đứa trẻ mang về cho họ."
Tốt thật đấy. Nghe đến đây, trong lòng Thẩm Trích Tinh đã bốc lên một cơn giận dữ.
"Các người đi đâu để bắt cóc trẻ con? Không sợ bị phát hiện à?"
Theo những gì cô biết, tuy Nhật Bản không quản lý đạo thuật nghiêm ngặt như Hoa Quốc, nhưng ở khắp nơi đều có Âm Dương sư tuần tra trấn giữ, yêu quái sao có thể dễ dàng đi bắt trẻ con như lời An Bội Tam Vĩ nói.
"Những đứa trẻ bị bắt thường đến từ các hòn đảo hẻo lánh, Âm Dương sư quản không tới. Cho dù có phát hiện ra yêu quái gây rối, đa phần cũng chẳng tìm được kẻ gây án. Hơn nữa, cũng không chỉ bắt trong nước, vùng nông thôn xa xôi ở Nam Quốc và Bắc Quốc cũng là mục tiêu của bọn tôi."
"Nhưng không phải tất cả tín đồ đều dùng cách đó..."
An Bội Tam Vĩ do dự một chút rồi mới nói tiếp: "Ở Nhật, nhiều gia đình không có con thường là do người đàn ông. Bởi nếu phụ nữ bị phát hiện vô sinh khi khám sức khỏe, họ sẽ bị chồng vứt bỏ ngay. Nhưng nếu là lỗi của đàn ông, hai vợ chồng lại thường cầu thần khấn Phật, mong điều ước thành thật. Lúc đó, thật ra chỉ cần... cho nữ tín đồ một người đàn ông là được."
Cho nữ tín đồ một người đàn ông là được...
Không ít đàn ông trong phòng nghe xong liền vô thức đưa tay sờ đầu, như thể đang lo xem có phải trên đầu mình bỗng dưng mọc thêm cái sừng xanh nào không.
"Những nữ tín đồ đó có biết không?" Thẩm Trích Tinh nhịn không được hỏi.
"Đương nhiên là không biết." An Bội Tam Vĩ khẽ ngập ngừng, rồi nói tiếp: "Có lẽ cũng có người biết, nhưng ai lại đi nói ra chứ? Ở Nhật, chi phí điều trị vô sinh rất cao, hơn nữa còn không nằm trong danh mục bảo hiểm y tế. Nếu chỉ cần cách này là có con, cho dù đứa trẻ không phải của chồng mình, thì có gì quan trọng đâu?"
Mọi người: "..." Quả thật, nghe rất có lý, không sao phản bác nổi.
"Bà có bằng chứng nào chứng minh Triệu Huyên chính là Huyên nương nương mà bà nói không? Nếu gặp Triệu Huyên ngoài đời, bà có thể chỉ mặt nhận người chứ?"
"Không thành vấn đề, các vị đại nhân." Hồ ly cúi người thật sâu: "Tiểu yêu mạng hèn mọn, nguyện vì các vị mà hiến thân."
"Không cần nói quá như thế. Bà đã dám đứng ra giúp chúng tôi, sự an toàn của bà, chúng tôi nhất định sẽ đảm bảo. Chỉ cần bà chỉ ra được Triệu Huyên chính là Huyên nương nương, thì chúng tôi có thể lấy danh nghĩa pháp sư nhập cảnh trái phép để khống chế cô ta..."
Thẩm Trích Tinh nghe vậy liền ngạc nhiên: "Triệu Huyên chẳng phải người Hoa sao?"
Đại sư Thường Tiếu chớp mắt với cô: "Nhưng cô ta đâu phải tu sĩ được Hoa Quốc công nhận."
"Dù cho là người tu hành ở Hoa Quốc đi nữa." Từ Văn bổ sung: "Hiện giờ cô ta cũng thuộc diện tu luyện không phép, không bảo trợ, nói thẳng ra là hành pháp trái phép."
-----------------------------
21/10/2025
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro