Văn án
Nếu không phải coi nhầm thứ thuốc không thể miêu tả trong phòng Tần Hữu Niên thành kẹo, Nguyệt Tranh Đường cũng không biết lúc nào nàng mới chọc thủng lớp quan hệ "bạn bè" với người mình thích.
Cũng không biết bao giờ nàng mới phát hiện, Tần Hữu Niên cũng thích mình.
Càng không biết, lúc nào nàng mới có thể hưởng thụ niềm vui sướng này cùng Tần Hữu Niên.
Tóm lại, một khi đã chọc thủng rồi thì không có nếu như nữa.
Tần Hữu Niên đã không nhanh không chậm hoàn thành hết những suy nghĩ khó tả lung tung của nàng trước đó.
---
Sau này, cuối cùng Nguyệt Tranh Đường mới nhớ ra viên thuốc xuất hiện trong phòng ngủ của cô, cắn môi ép cung cô.
Tần Hữu Niên bất đắc dĩ kéo nàng vào ngực, cười khẽ rồi đáp, "Cuối cùng cũng hỏi à."
Thật ra rất đơn giản, thuốc kia ai cũng dùng được đều dùng được, thằng bạn xấu xa của cô đã tặng nó bonus thêm một cái cốc thủ dâm thôi.
Hiệu quả gần như là trợ hứng, cho nên mới chơi được một lúc đã không còn công hiệu nữa rồi.
Nguyệt Tranh Đường "hừ" một tiếng, vòng tay qua cổ cô, ghé sát lại gần ngửi mấy cái, đột nhiên phát hiện eo bị giữ chặt.
Ngay sau đó là hơi thở ấm áp phả gần, trong lòng nàng hiểu rõ nhưng lại...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro