Chương 14: Thâm tình ôm học tỷ về nhà


Chương 14: Thâm tình ôm học tỷ về nhà

"Lâm Tiểu Manh, cậu chờ tớ một chút!"

Cũng may Lâm Tiểu Manh ít tập thể dục, cho dù nín thở một hơi cũng không chạy qua Chu Linh, lúc vừa chạy xuống dưới lầu đã bị cô đè lại.

"Cậu...... Buông tớ ra!" Lâm Tiểu Manh vẫn không thể chấp nhận được, không thể chấp nhận Cố Lưu Vân lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt nàng.

Như nghĩ tới điều gì đó, Lâm Tiểu Manh an tĩnh lại, mở điện thoại tìm kiếm các công game, cuối cùng cũng tìm ra được manh mối nhà phát triển của 《 Giang hồ 》.

Bọn họ, nhận được tiền đầu tư từ Cố gia.

Tổng hợp lại tất cả tình huống bây giờ, Lâm Tiểu Manh chỉ bái thiên địa với Lưu Vân ở trong trò chơi, mà ở hiện thực đã độc thân 25 năm, hiển nhiên sẽ không có tai tiếng gì.

Người phục vụ và vệ sĩ vừa mở miệng là một tiếng lão bản nương, mà lão bản là người của Cố gia, cho nên chỉ có thể chắc chắn nàng và lão bản đó có hôn ước.

Vậy ngang hàng với lão bản còn không phải là Cố Lưu Vân sao?

Hơn nữa Cố gia đầu tư cho《 Giang hồ 》, mà làm NPC Lưu Vân lại tùy hứng như vậy, hai người giống hệt nhau như vậy, cho nên Lưu Vân trong trò chơi, chính là tiểu thư Cố gia trong hiện thực, Cố Lưu Vân.

Mà lần đầu tiên gặp nhau, Cố Lưu Vân cũng nói cô tên Cố Lưu Vân, sao lúc đó mình lại ngốc như vậy? Ngay cả họ còn nói ra mà lại không nghĩ tới điểm này?

Lâm Tiểu Manh đập lên đầu mình, cảm thấy trên đời này không có ai ngốc hơn mình, ngu ngốc đến mức lại tin NPC sẽ trở thành sự thật, là chuyện không bao giờ có thể xảy ra.

"Lâm Tiểu Manh, cậu không sao chứ? Nếu cậu vui thì cười đi, đừng có nín, tớ không ghen tị đâu." Tớ thật sự không có ghen tị, tớ thật sự không có ghen tị vợ ảo của cậu có thể là người thật đâu.

Chu Linh đỡ Lâm Tiểu Manh ngồi xuống ghê công cộng ở bên cạnh, thuận tiện đi tới bên máy bán hàng tự động mua hai chai Coca lạnh để bình tĩnh một chút.

"Sao chị ấy lại là...... Cố tiểu thư vậy?" Lâm Tiểu Manh đã chấp nhận Cố Lưu Vân là người thật, nhưng vẫn không thể hiểu cách làm của Lưu Vân.

Coi như đó là trứng phục sinh, cũng không cần phải tốn nhiều công sức như vậy đi? Lại còn thật sự bán rẻ nhan sắc của mình, chỉ để đổi lấy nụ hôn của hai người?

"Tại sao lại không được?" Chu Linh cũng tương đối hài lòng chấp nhận tình cảnh bây giờ, vỗ bả vai Lâm Tiểu Manh lời nói thấm thía: "Rõ ràng Cố tiểu thư rất thích cậu, cậu đồng ý là được rồi."

Đột nhiên nhớ tới một chuyện, Chu Linh giơ điện thoại, nhấn vào nhật ký trò chuyện ở trên giao diện: "Lần trước cậu nói Lưu Vân đang nấu ăn? Không phải là thật chứ?"

Lâm Tiểu Manh lặng lẽ gật đầu: "Là thật, còn làm bốn đồ ăn một canh, cân đối dinh dưỡng lại phong phú, rất ngon."

...... Chu Linh bây giờ rất hối hận, vô cùng hối hận, cô lúc trước không chịu nghĩ nhiều một chút, nghĩ nhiều lại lỡ đâu là thật thì sao!

Cô cũng muốn ăn cơm do tiên tử làm nữa!

"Hay lắm," Chu Linh nghiêm túc kết luận: "Tình hình bây giờ cũng quá rõ rồi, đó là Cố tiểu thư rất thích cậu, hơn nữa tớ thực sự nghi ngờ mấy thứ trong game đó không phải trứng phục sinh, là Cố tiểu thư đặc biệt làm cho cậu."

Nếu như không phải, tại sao ngoại trừ Lâm Tiểu Manh, những người chơi khác cũng chưa từng đạp trúng được!

"...... Nhưng tớ," Lâm Tiểu Manh nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thể hiểu được: "Tớ chưa từng gặp chị ấy, sao chị ấy lại...... Thích tớ."

Lâm Tiểu Manh thề, trước khi chơi trò chơi này, nàng chắc chắn chưa từng gặp Cố Lưu Vân dù chỉ một lần, dựa vào vẻ ngoài xuất chúng như vậy của Lưu Vân, nếu từng gặp thì chắc chắn sẽ nhớ vô cùng rõ ràng.

"Cái này cũng đúng," Chu Linh nhớ lại sườn mặt mình với vừa nhìn thoáng qua, trong đầu luôn cảm thấy có ấn tượng: "Tớ luôn có cảm giác như mình đã từng gặp chị ấy, ở trong game cũng không có nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy chị ấy chỉ là mô hình, bây giờ trở thành người thật thì lại thấy hơi quen quen."

Chu Linh cảm thấy mình chắc chắn đã từng gặp.

Bên này còn chưa làm rõ xong, bên kia đã thấy Lưu Vân đi ra khỏi khách sạn, sau khi nhìn thấy các nàng, liền mang theo ba đến năm vệ sĩ đi tới.

"Tớ cảm thấy, tớ phải chạy." Lâm Tiểu Manh giả vờ làm động tác chuẩn bị chạy, cũng không vì cái gì, chỉ là tạm thời không có cách nào chấp nhận được.

Chu Linh giữ chặt cánh tay Lâm Tiểu Manh: "Tớ thấy cậu chạy không thoát, nhìn chị ấy như vậy tất nhiên sẽ không buông tha cậu, cậu không phải vẫn luôn nghĩ không ra sao? Chính chủ ở ngay trước mặt, trực tiếp hỏi đi."

"Tớ......" Được rồi nàng thực sự không thể chạy thoát, dù sao nàng chưa bao giờ nghiêm túc tập thể dục, lúc nãy vừa kích động chạy một mạch như vậy, bây giờ tỉnh táo lại bắp chân vẫn còn đang run.

Chu Linh nhìn Cố Lưu Vân càng lúc càng tới gần, cảm giác quen thuộc càng thêm khắc sâu, ký ức mãnh liệt nói cho cô biết, người phụ nữ này cô chắc chắn đã từng gặp, mặc dù chỉ mới gặp có một lần.

"Chào em," Cố Lưu Vân mỉm cười, nhẹ nhàng vén tóc dài bị gió thổi vào bên tai, có vẻ như hơi xấu hổ nhưng cũng có chút mong chờ.

Cảnh tượng ở đây và trong trí nhớ hòa làm một, chỉ là nhân vật đã có chút trưởng thành quyến rũ hơn, vốn đã đẹp đến nội liễm, lúc này đã nẩy nở hơn, đẹp đến mức ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng.

Chào em, xin hỏi chị và Lâm Tiểu Manh có cơ hội không?

Chu Linh bỗng nhiên hít sâu một hơi, cô nhớ rồi, cuối cùng cô cũng nhớ ra rồi, đây là học tỷ chân dài lần trước có nói với Lâm Tiểu Manh, gia cảnh không tệ, còn có tình yêu sâu đậm với Lâm Tiểu Manh!

Nghĩ đến đây, Chu Linh nghĩ lại tất cả mọi chuyện Cố Lưu Vân làm, say lưng đột nhiên toát ra mồ hôi lạnh, sau đó rất nghiêm túc vỗ vỗ bả vai Lâm Tiểu Manh.

Lâm Tiểu Manh sửng sốt, khó hiểu ý của cô.

"Manh Manh, với tư cách là bạn thân đã gắn bó với cậu hơn mười mấy năm, tớ ở đây để cho cậu một lời khuyên, hoặc là một đề nghị."

Lâm Tiểu Manh chưa từng thấy Chu Linh nghiêm túc như vậy, nhận ra được tính nghiêm túc của vấn đề, cũng không khỏi gật đầu: "Ừ, cậu nói đi."

"Chuyện này...... Cậu nhớ phải nằm ngửa ra mặc cho bị đẩy," Chu Linh nói xong lập tức quay đầu liền chạy: "Tớ bên kia còn có việc, tớ đi trước nha."

Chu Linh muốn khóc, không đi còn chờ gì nữa?

Nhìn tình hình này, học tỷ này lúc biết Lâm Tiểu Manh không cong cũng không có bỏ cuộc, từ hồi đại học cho đến bây giờ cũng năm năm, tận năm năm lận đó, Cố Lưu Vân vậy mà bắt đầu từ trò chơi này thử xu hướng tính dục của Lâm Tiểu Manh, và đến cuối cùng là tổng tài bá đạo lên sân khấu.

Phải có nghị lực cường đại và thích tới thế nào, mới có thể nghĩ ra ý tưởng này, trực tiếp đánh lừa trái tim Lâm Tiểu Manh.

Quá kinh khủng, phải chạy.

Lâm Tiểu Manh liếc nhìn chỉ có thể nhìn thấy bạn thân có khát vọng sinh tồn mãnh liệt, lại nhìn Cố Lưu Vân đang ở trước mặt, trong lòng cảm thấy có chút áp lực.

Cố Lưu Vân quen thuộc kéo bản tay nhỏ bé của Lâm Tiểu Manh, giống như buổi sáng chạy bộ ngày hôm đó, thấy nàng không phản kháng, trong lòng cảm thấy vui mừng.

"Cho nên, đến cùng chuyện gì đang xảy ra?"

"Em muốn nghe không?" Cố Lưu Vân nhéo nhéo bàn tay mềm mại không xương của Tiểu Manh, dẫn nàng từng bước đi vào khách sạn: "Đi theo chị, chị sẽ nói cho em biết."

Khách sạn đã được dọn dẹp sạch sẽ, đám người xấu xa kia đều bị tống ra ngoài, đi thang máy lên căn phòng sang trọng nhất trên tầng cao nhất, Lâm Tiểu Manh thấp thỏm ngồi trên giường.

Chuyện này...... Mặc dù tố chất tâm lý của tôi mạnh mẽ, có thể tiếp nhận mọi thứ rất nhanh, nhưng mới vừa xác định quan hệ, lại tiến thêm một bước có phải quá nhanh rồi không?

Hơn nữa tôi là gái thẳng 25 năm rồi, tôi còn không biết chuyện kia làm như thế nào, bây giờ lên mạng xem hướng dẫn còn kịp không?

Lâm Tiểu Manh run tay lấy điện thoại ra, nhấn mở nhật ký trò chuyện trên Wechat với Chu Linh, muốn hỏi bạn thân ở trong vòng có thể cho chút ý kiến hay video dạy học trực tiếp không.

Mấy câu muốn hỏi còn chưa gõ xong, ở bên kia đã ném qua một gói cài đặt, kèm theo một dòng chữ: Manh à, tớ chỉ có thể giúp cậu đến đây, mặc dù xảy ra chút chuyện, nhưng tốt xấu gì lần đầu tiên phải vùng lên nha.

...... Lâm Tiểu Manh trong nháy mắt đỏ mặt.

"Đang suy nghĩ gì vậy? Mặt đỏ như vậy?" Cố Lưu Vân nhéo chóp mũi Lâm Tiểu Manh, sủng nịch cười.

"Không...... Không có." Trong điện thoại có thứ kỳ lạ, tương đối phỏng tay, bây giờ Lâm Tiểu Manh muốn ném nó vào thùng rác.

"Hửm?" Cố Lưu Vân liếc nhìn màn hình sáng rực, nhìn thấy gói cài đặt trông không đứng đắn kia, rất không khách khí trêu ghẹo: "Muốn học tại chỗ sao?"

...... Em không phải em không có đừng có nói bừa.

Sau khi phủ nhận ba lần, Lâm Tiểu Manh cảm thấy mặt mình đã nóng hơn 40 độ, hơn nữa Cố Lưu Vân dựa gần như vậy, một mùi thơm quyến rũ lại truyền vào lỗ mũi của nàng.

Có chút ngứa, lại có chút kích động.

"Cũng không phải là không thể," Cố Lưu Vân cười vẻ mặt ái muội, cửa đã đóng lại, các thiết bị trong phòng cao cấp đều là loại tốt nhất, cảnh vật xung quanh bỗng nhiên trở nên ái muội.

"Có thể cùng nhau học......"

Dây cung trong đầu Lâm Tiểu Manh đột nhiên đứt đoạn, trong nháy mắt không cần biết sẽ có tiền căn hậu quả gì, quan trọng thực sự có báu vật đang đứng ở bên người, không xuống tay thì rất có lỗi với đáy lòng đang rục rịch của nàng.

Đẩy Cố Lưu Vân nằm ở dưới thân, vẻ kinh ngạc ở trên mặt cũng có chút quyến rũ, hai chân quỳ ở bên eo cô, Lâm Tiểu Manh từ trên cao nhìn xuống Cố Lưu Vân.

Độc thân 25 năm, Lâm Tiểu Manh thậm chí ngay cả giấc mơ có màu sắc cũng chưa từng làm qua, bây giờ cả người đều đang nóng bừng, như thể đang muốn đổ hết tất cả dục hỏa mà nàng đã nhịn hơn hai mươi năm.

Cố Lưu Vân vươn tay, ôm eo Lâm Tiểu Manh, đè nàng xuống một cái, ở giữa hai người không có một chút kẽ hở nào.

Đường cong giống nhau như đúc, ngay lúc này hoàn mỹ kề sát vào nhau, nhiệt độ da thịt kề sát nhau tăng lên theo cấp số nhân.

Dựa vào bản năng, tay Lâm Tiểu Manh trượt xuống eo Cố Lưu Vân, vòng eo mạnh mẽ và có đường cong lần đầu tiên nhìn thấy, lúc này đã bị nàng nắm ở trong tay vuốt ve.

Có xu hướng trượt xuống dưới.

Tay kia cũng không rãnh rỗi, Lâm Tiểu Manh mở gói cài đặt, tải qua mạng tốc độ cao, cài đặt, mở lên, làm liền một mạch.

Âm thanh phập phồng trong điện thoại truyền vào lỗ tai hai người, luôn bình tĩnh và tự chủ như Cố Lưu Vân cũng đỏ bừng mặt, chỉ vùi vào trong lòng Lâm Tiểu Manh, không ai phát hiện ra.

Cố Lưu Vân đột nhiên rên lên một tiếng, ôm Lâm Tiểu Manh tay siết chặt áo ngoài của nàng, ngón chân bởi vì kích thích mà cuộn tròn lại, càng ôm chặt Lâm Tiểu Manh hơn nữa.

"À ~ Thì ra là vậy~"

Lâm Tiểu Manh như đã phát hiện ra chuyện gì thú vị, sau khi cảm nhận được phản ứng của Cố Lưu Vân, nàng cười xấu xa, kề bên lỗ tai Cố Lưu Vân nỉ non, thở ra hơi nóng khiến vành tai lập tức đỏ bừng.

"Càn quấy......"

Giọng nói của Cố Lưu Vân đã yếu ớt, sớm đã mất đi tỉnh táo như thường ngày, thiếu nữ lạnh lùng dính vào dục vọng, giống như nữ thần bị kéo xuống thần đàn, khiến người khác muốn làm cho cô càng điên cuồng hơn.

Không khí mờ mịt lại ái muội lan tràn khắp phòng, hai tiếng thở dốc xen lẫn vào nhau, có thể tưởng tượng người ở dưới lớp chăn kia sẽ dây dưa đến thế nào.


Tác giả có lời muốn nói: Thời tiết tốt, thích hợp kết thúc

Chính văn kết thúc, so sánh với mấy văn khác, số liệu của văn này cũng không tệ, dù sao yêu cầu của tôi cũng không cao.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ và bình luận, đáng tiếc đây là truyện ngắn, nếu có tiểu khá ái nào thích đề tài game online, sẽ suy xét viết truyện vừa vừa, lấy thực lực của ta, khả năng cao sẽ viết không xong truyện dài.

Tiếp đó sẽ có hai phiên ngoại ngắn, sẽ đăng cùng lúc, sẽ dong dài lằng nhằng nói ra quá trình viết áng văn này, ở đây, rất cảm ơn các tiểu khả ái đã xem văn.

Thuận tiện, xin tin tưởng, Lâm Tiểu Manh thật sự là công

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro