Chương 2: NPC cùng nhiệm vụ du ngoạn
Chương 2: NPC cùng nhiệm vụ du ngoạn
Nói ra các bạn có thể không tin, bây giờ tôi đang chu du thế giới trong game thực tế ảo với NPC, thuận tiện nhìn mấy bình luận chua đến rụng răng.
"Tôi cũng muốn ngự kiếm phi hành chu du thế giới với lão bà a ~" Lão ca quăng máy bay với tên lửa, đi ra ngoài đổi tên thành "Trộm tài khoản của chú bá".
Dù sao người này cũng có ít tật xấu.
"Đây mới là Âu Hoàng (may mắn), lần đầu tiên chơi dẫm trúng hai trứng phục sinh, khi nào tôi mới có thể nhận được nhiệm vụ đơn giản nhưng thưởng cao đây trời!"
"emmm, không có khung thoại, chủ bá đang gõ chữ à, Lưu Vân nói chuyện cũng không phải thiết lập tốt đâu, động tác với khung cảnh đó đều là đặc biệt, đây là trứng phục sinh sao? Yêu yêu."
"Tôi thấy anh bạn đang chua thì có."
Bình luận càng ngày càng nhiều, chỉ mới livestream nửa tiếng, độ nổi tiếng của streamer mờ nhạt Lâm Tiểu Manh đã vọt tới một triệu, gần bằng với đại lão trên trang nhất, danh tiếng của trò chơi này không tệ, người tiếp tục chơi vừa gan* vừa nạp tiền, tặng quà dẫn tới độ nổi tiếng tăng vọt.
[*Bỏ ra nhiều thời gian để làm nhiệm vụ, hay đánh boss trong game]
Rất nhiều người tò mò vẻ mặt khó hiểu nhấn vào, hỏi đây là trò chơi gì, sau khi được phổ cập khoa học liền đi lên mạng tìm kiếm, nhìn thấy Âu Hoàng 'Quốc Phục Đệ Nhất*' lúc nhận nhiệm vụ hoa đào nổi lên bốn phía, còn có Lưu Vân thịnh thế mỹ nhan, không ít người đều đi tải trò chơi về.
[*国服第一: ý chỉ người chơi đứng top đầu trong máy chủ quốc gia, ở đây chắc là nói Lâm Tiểu Manh đứng top đầu ở bảng xếp hạng Âu Hoàng về độ may mắn vì liên tục được nhận trứng phục sinh ấy]
Bảy phút tải trò chơi, một phút tạo tài khoản, một phút nhận nhiệm vụ, một phút xóa tài khoản, làm một loạt xong rồi lại chạy tới phòng livestream phun tào.
"Chết tiệt, tôi nhận nhiệm vụ giết sói, một móng vuốt đã bị sói đập chết rồi, hơn nữa dưới Miếu Nguyệt Lão làm gì có NPC, nhiệm vụ đều là tự động nhận, không có hoa đào!"
"Cậu bạn mới tới này, Miếu Nguyệt Lão không có NPC cũng rất bình thường nha, cậu nhìn xem, không phải đang chu du thế giới với Thiên Tuyển Chi Tử* sao ~"
[*người được trời chọn]
...... Thì ra NPC này chạy trốn với người chơi rồi!
Lâm Tiểu Manh lúc này mới nhận ra, NPC phụ trách tuyên bố nhiệm vụ thật sự đã chạy trốn với mình, hơn nữa còn đang ngự kiếm phi hành chu du thế giới.
Trò chơi này thần bí quá!
"...... Nhiệm vụ của ta là gì vậy?" Lâm Tiểu Manh nhìn danh sách nhiệm vụ ở bên trái, ở trên thình lình viết "Du ngoạn với NPC", khóe miệng giật giật.
"Ăn cơm."
Lưu Vân khống chế kiếm bay xuống dưới, ngừng ở trên một thị trấn nhỏ cổ kính, trên đầu người ở đây không có danh hiệu màu vàng, hiển nhiên đều là NPC hoặc là dân làng này nọ.
"Ngươi thích ăn gì?"
"......" Lâm Tiểu Manh tỏ vẻ ta không biết.
Mặc dù là game online thực tế ảo, nhưng cũng chỉ là trò chơi, cho dù bữa ăn có đẹp như thế nào, vẫn không thể nhấc lên được một tia hứng thú nào.
Lâm Tiểu Manh muốn từ chối ăn.
"Máy bay, ăn cho tôi!" Đại ca Muốn trộm tài khoản không nhàn rỗi, trực tiếp đập một cái máy bay khác xuống.
Lâm Tiểu Manh: Tui nhịn.
"Được hết."
Lưu Vân nhận được những lời này lộ ra vẻ mặt khó xử, nói với những thôn dân kia: "Vậy...... Tùy tiện lấy một ít đi."
Bọn họ liền đi xuống bắt đầu chuẩn bị, Lâm Tiểu Manh lười biếng ngồi trên ghế, tỉ mỉ quan sát thôn trang cổ kính, cách đó không có có dòng suối róc rách, bên suối có một cây liễu, cành liễu đang tung bay trong gió.
Có lẽ là do game online thực tế ảo, Lâm Tiểu Manh thậm chí không thể phân biệt được đâu là thật đâu là ảo, nơi tràn ngập hơi thở cuộc sống thật sự có tính mê hoặc.
"Đẹp không?" Lưu Vân đưa một tách trà qua, Lâm Tiễu Manh vô ý thức nhận lấy, hơi nhấp một ngụm, mặc dù không có hương vị, nhưng nhìn rất mát lạnh ngon miệng, giống như nước giếng sạch sẽ.
"Cũng không tệ lắm." Lâm Tiểu Manh mỉm cười.
Cũng không có nhiều lời, dù sao cảnh tượng dồi dào hơi thở cuộc sống này có thể mê hoặc nàng, nhưng cô gái đẹp đến không giống người thật trước mặt có thể khiến nàng tỉnh táo.
"Ăn cơm đi."
Đơn giản ăn cơm xong, mặc dù mùi vị vào miệng giống như ăn không khí, nhưng mỹ nhân lúc nào cũng tú sắc khả xan*, ỷ vào Lưu Vân chỉ là một nhân vật trong trò chơi, Lâm Tiểu Manh có thể không để ý chút nào thể hiện rõ thèm muốn và yêu thích của bản thân.
[*vẻ đẹp làm người ta nhìn thôi cũng thấy no]
Nhìn mái tóc bồng bềnh như thần tiên này, nhìn quần áo cổ trang mềm mại này, còn có dáng người lồi trước vểnh sau*, nếu cái này tồn tại ở hiện thực, tôi nhất định sẽ lập tức tấn công liền.
[*Là dáng người như vậy nè]
Lưu Vân giống như tiểu thư khuê các, Lâm Tiểu Manh dùng bữa, cô liền ôn nhu gắp đồ ăn cho nàng; uống nước, liền ở một bên đúng lúc đưa nước tới.
Nhiệm vụ ăn cơm cuối cùng cũng xong, Lâm Tiểu Manh thở phào nhẹ nhõm, cấp bậc hiện lên đã biến thành cấp hai, trong túi còn có một bộ quần áo, là phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ.
"Cái này, có thể thay không?" Lâm Tiểu Manh nhấn mở giao diện, hỏi dân mạng ở phòng livestream, nhận được là một đống chanh.
"Trời má cái này là thần trang sáu sao mà!"
"Mẹ nó đây là vận may gì vậy, tùy tiện làm nhiệm vụ ăn cơm một cái chính là thần trang sáu sao! Chẳng những đẹp mà phòng ngự với tấn công cũng cực cao, không có rớt cũng không thể giao dịch, chỉ có một bộ? Trời má!"
"Không đúng, chị gái ngươi bán tài khoản này không? Nói trước tôi ra giá một triệu," Lão ca Trộm tài khoản bỏ trộm, lại đổi tên thành "Một triệu mua tài khoản".
"Lão ca ở trên từ từ, anh chờ một chút, chủ bá này có khí chất Âu Hoàng Thiên Tuyển Chi Tử (người được trời chọn), lỡ đâu lại đạp phải hai trứng phục sinh nữa thì sao? Anh mau chuẩn bị tiền trước đi."
"Đúng đấy, tôi thấy điệu bộ này, chỉ sợ từ đầu tới cuối cũng đạp nát trứng rồi."
"Lầu trên cậu nói làm tôi căng thẳng quá."
"Căng thẳng +1......"
Thấy dáng vẻ có thể đổi, Lâm Tiểu Manh nhấn thay đổi quần áo, lại chuyển sang góc nhìn thứ ba, cô gái nhỏ một mét sáu mặc bộ váy vàng nhạt, mái tóc rũ xuống được buộc lại như thiếu nữ mười mấy tuổi, lại giống như công chúa nhỏ cổ đại ngây thơ đáng yêu.
Trò chơi này thật thần kỳ, lúc đi vào không có bước chọn bề ngoài, cho nên mặt của nhân vật đều quét giống 90% cơ thể gốc.
Lâm Tiểu Manh cũng là lần đầu tiên dùng góc nhìn thứ ba nhìn mặt của mình, ngoài trừ soi gương ở ngoài.
Trên gương mặt cô gái hiện lên một nụ cười ngây ngô, đôi mắt hơi nheo lại biểu thị nàng vui vẻ, bàn tay đang nắm tay cầm của Lâm Tiểu Manh đột nhiên buông ra, nhéo nhéo mặt của mình, hình như... là đang cười.
"Chủ bá cô đừng nhéo!"
"Cô thật sự đang cười!"
Lâm Tiểu Manh bất đắc dĩ cười khẽ, giọng nói nhu hòa nói với dân mạng trong phòng livestream, kích thích bọn họ: "Tôi sờ nhiều trứng phục sinh như vậy, còn có thể ăn cơm với vợ trong game của các bạn, chẳng lẽ không thể cười sao!"
"Nhói tim người anh em."
"Nhói tim mỹ nữ."
"Chủ bá, Lưu Vân không phải vợ của bọn họ, dựa theo tình huống này, chắc là Lưu Vân chỉ là vợ của cô mà thôi."
Mấy bình luận này vẫn luôn không nói gì đột nhiên một đại lão đầu bảng gõ ra, bởi vì kiểu chữ của hắn là làm riêng, cho nên nhìn vào rất là bắt mắt, hơn nữa vì thân phận đầu bảng, nên bình luận của hắn treo phía trên phòng livestream tới ba mươi giây.
"Trời má, đại ca đầu bảng nói có lý."
"Trời má, nói có lý!"
"Thêm số điện thoại."
"Thật ra bách hợp cũng rất thơm."
Nhìn thấy bình luận từ chua ngoa cho tới đu CP, tới quá nhanh để Lâm Tiểu Manh cũng không trở tay kịp, đến lúc phản ứng lại muốn ổn định cục diện, đã không còn kịp rồi.
"Trí tưởng tượng đã được mở ra, ngày mai viết văn, mau tới."
"Tới......"
"Tới! Mẹ có nói tôi biết, tôi có thể độc thân, nhưng CP tôi đu nhất định phải thật! Coi như chỉ là người trong giấy cũng không sao!"
"Cho dù là vợ của tôi cũng không sao!"
Rất tốt, Lâm Tiểu Manh từ bỏ quản lý nhóm dân mạng này chạy tới xem trò vui lại đu CP, việc cấp bách nhất vẫn là làm xong nhiệm vụ tân thủ, dù sao thời gian livestream cũng đã bày ra, còn chưa tới một tiếng nữa là phải kết thúc.
Lâm Tiểu Manh đương nhiên hy vọng kiếm nhiều tiền, mà ngày hôm nay hiệu quả không tệ, theo lý mà nói có thể có càng nhiều nước chảy, chỉ là nàng không quen mà thôi.
Trong cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi chính là tuyệt đối, tối sáu giờ đến tám giờ livestream, có thể ngắn nhưng tuyệt đối không thể dài, cho nên mới không có lửa mà cháy lâu.
Tắt bình luận đi, Lâm Tiểu Manh thấy Lưu Vân lại ngồi trên ngự kiếm, đang vươn tay muốn dắt nàng lên, Lâm Tiểu Manh vươn tay ra, đột nhiên bị kéo một cái, cả người chênh vênh ngã vào trong lòng Lưu Vân.
Lúc này Lâm Tiểu Manh may mắn vừa mới chỉnh góc nhìn thứ ba, nếu là góc nhìn thứ nhất, có thể sẽ đối diện trực tiếp với ngực Lưu Vân, nàng cảm thấy không có chuyện gì, nhưng mấy dân mạng lsp* này ước gì có tiếp xúc thân mật.
[*ngôn ngữ mạng, dùng để trêu chọc mấy người háo sắc, không có ý công kích]
"Đi Đào Hoa Nguyên không?" Lưu Vân khẽ thở dài, giọng nói có hơi kéo dài, vỗ nhẹ lên đầu quả dưa của Lâm Tiểu Manh, từng chút từng chút một.
Mặc dù không có cảm xúc chân thật, nhưng Lâm Tiểu Manh có thể cảm nhận được động tác kia dịu dàng và trìu mến, mũi nàng không hiểu sao dâng lên một cỗ chua xót, cảm giác như nhân vật trò chơi này thật sự thích nàng.
"Ừm." Lâm Tiểu Manh trả lời bằng giọng mũi.
Bỗng nhớ ra không đúng, gõ chữ trên giao diện trò chơi rồi ấn phím Enter: "Ừ, nghe ngươi."
Lưu Vân ngự kiếm phi hành, dọc theo đường đi thỉnh thoảng có mây trắng trôi bồng bềnh quá mức chân thật, trời xanh và núi sông thu hết vào đáy mắt, tình cờ còn có phượng hoàng các loại chim muông bay ngang qua, ở phía dưới đều là thôn xóm nhỏ.
Hai người không nói một lời, Lâm Tiểu Manh nhàm chán mở bình luận lên, muốn nhìn một chút một nhóm dân mạng này lại làm chuyện xấu gì nữa.
"Không nghe lầm chứ? Chủ bá khóc hả?"
"Đừng nói nhảm, nếu tôi gặp chuyện này tôi sẽ cười chết mất, nằm mơ cũng phải cười lăn, làm sao mà khóc được chứ!"
"Không phải, giọng mũi này giống khóc lắm, Lưu Vân ôn nhu như vậy, cái ôm vừa nãy rất giống an ủi thật sự, tôi cũng phải rơi lệ vì tình yêu thần tiên này."
"...... Tình yêu thần tiên hồi nào......"
Dân mạng tưởng tượng và trêu chọc làm Lâm Tiểu Manh quay về hiện thực, ổn định tâm trạng xong liền bắt đầu đi trêu chọc với các dân mạng.
"Tôi cảm thấy bây giờ tôi đặc biệt muốn ăn đòn," Lâm Tiểu Manh mềm mại đáng yêu nói: "Ví dụ như bây giờ tôi đang ở trong lòng vợ của các bạn, mà vợ của các bạn còn đang cho nhiệm vụ khó để ngược các bạn."
"Thật đau lòng......"
"Tổ chức một nhóm Trộm tài khoản."
"+1......"
Trêu chọc dân mạng rất thoải mái, một lúc sau thì nhân vật trò chơi tới Đào Hoa Nguyên, đúng như tên gọi, hoa đào nở rộ.
Đi xuống, hoa đào rơi trên mặt đất phủ kín con đường, bốn phía đều là màu trắng nõn, cả người đều là dấu ấn của hoa đào, Lâm Tiểu Manh thậm chí có thể cảm nhận được nước da hồng hào, còn có giọng nói lành lạnh ở bên tai.
"Nơi này là Đào Hoa Nguyên," Lưu Vân nắm tay Lâm Tiểu Manh, dẫn nàng đi vào sâu trong rừng cây, rừng cây tươi tốt, một lúc sau liền không thấy bóng dáng.
Theo bản năng, Lâm Tiểu Manh chọn góc nhìn thứ hai, chậm rãi đi dưới hàng cây đào, có tiếng hoa rơi khẽ, lòng bàn tay hơi nóng.
Cầm tay cầm đã hơi đổ mồ hơi, đi dọc theo con đường hoa đào, lẳng lặng đi về phía trước, phía trước có một tia ánh sáng, bước qua, sông núi ở khắp nơi thu hết vào đáy mắt.
Trong lồng ngực giống như có một ngọn lửa thiêu đốt, Lâm Tiểu Manh thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch, cô dời mắt nhìn nghiêng qua, thấy được nụ cười cưng chiều của Lưu Vân.
Trước mặt là non sông khắp nơi, nàng lại không có thu vào đáy mắt, trong đôi mắt màu xanh nhạt kia, chỉ có mỗi bóng hình màu vàng nhạt.
Lâm Tiểu Manh kích động không kìm được, đá rớt nguồn điện, nhanh chóng cởi mũ xuống, trong bóng tối một gương mặt đỏ bừng đang hiện rõ trên màn hình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro