Chương 13
Văn phòng tổng giám đốc công ty giải trí "K". Dan đang ngồi mặt đối mặt với Khanh Thiên. Một bao hồ sơ đã bị mở ra, tài liệu và hình ảnh bên trong nằm la liệt trên mặt bàn trà. Khanh Thiên không có biểu cảm nào nhìn liếc qua những tấm ảnh rồi lại nhìn đến Dan đang rất nhàn nhã ngồi uống trà ở trước mặt.
"Đã xác nhận?"
"Đã xác nhận." Dan nhìn gương mặt trung niên của Khanh Thiên không không có biểu cảm dư thừa nào nhưng cô vẫn nhận ra sự dao động trong ánh mắt của ông. Sự dao động đó có lẫn một tia nghi ngờ.
"Yên tâm đi! Vẫn nhớ giao kèo giữa chúng ta chứ."
Khanh Thiên nghe thế, liền thở dài đứng dậy đi về phía bàn làm việc. Mở ngăn kéo ân được khóa kỹ lấy ra máy ghi âm. Đặt máy ghi âm lên bàn đẩy về phía Dan đưa chiếc máy ghi âm cho cô. Cả hai không nói gì thêm nữa, Dan sau khi lấy được máy ghi âm cũng nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Dan mỉm cười nhàn nhãn, cầm theo máy ghi âm rời khỏi văn phòng. Sau khi Dan rời đi thư ký của Khanh Thiên tiến vào tiến tới bàn trà xem xét tài liệu vừa được Dan đưa tới
"Giám đốc đây là ảnh thật. Bản xét nghiệm cũng từ bác sĩ có tiếng rất tốt không thể làm giả."
Khanh Thiên híp mắt sâu xa nhìn đến tài liệu trên mặt bàn, những tấm ảnh dâm loạn của đàn ông và phụ nữ. Gương mặt nữ giới trong mỗi tấm ảnh đều khác nhau, đều là những tên tuổi nhỏ ở trong giới giải trí không đáng nhắc tới. Còn hình người đàn ông chỉ có một đó chính là em trai cùng cha khác mẹ của ông Khanh Niên.
"Hồ Cao truyền lệnh xuống dưới. Sắp tới Dan sẽ chuẩn bị cho đợt trở lại tháng 11. Chỉ cần hoành thành những lịch trình đã nhận. Còn lại không nhận thêm lịch trình nào nữa. Các cuộc xã giao cũng hủy bỏ đi."
Hồ Cao nhận lệnh của Khanh Thiên khẽ cau mày phản bác "Nhưng như thế sẽ khiến chúng ta sẽ bị giảm lợi nhận rất nhiều. Ngài cũng biết mà Dan là nguồn thu nhập chính của công ty chúng ta. Một sự kiện nhỏ mà cô ấy góp mặt đã bằng ba nghệ sĩ chúng ta chạy show liên tục một tháng."
"Đấy là điều kiện của cô ấy. Mà Hồ Cao, có thể tất cả mọi người không biết nhưng cô không thể không biết hiện tại cô ấy chính là một trong năm cổ đông lớn nhất của chúng ta. Vốn cô ấy không cần tham gia mấy cái sự kiện dư thừa mà các người sắp xếp."
Khanh Thiên cúi xuống thu lại đống hình ảnh và bản xét nghiệm trên bàn. Với đống tài liệu này thường nhóc con hoang kia không còn là trở ngại của ông nữa. Có một điều mà mọi người không biết thực chất tại sao gia tộc ông lại mở ra công ty giải trí này.
Công ty này chỉ là nơi rửa tiền cho những hoạt động hoắc đạo của gia tộc Khang. Và Dan ngay từ đầu cô ấy đã biết và lợi dụng chính điều này để đạt được mục đích như ngày hôm nay. Một cô gái thông minh và nguy hiểm nhưng ông rất thưởng thức.
Nghe Khanh Thiên nói thế Hồ Cao bất giác sợ hãi không thể nói thêm gì được nữa. Đi ra ngoài theo phân phó của Khanh Thiên truyền lệnh xuống dưới. Sau khi xong tất cả, Khang Thiên rút ra một chiếc điện thoại đen đã cũ, hiếm ai ở cái thế giới công nghệ này còn sử dụng loại này nữa. Mở nguồn và gọi đi cho một số điện thoại.
Sau khi gọi xong ông mở bộ sưu tập trong máy ra. Chất lượng hình ảnh của loại máy này không cao nhưng vẫn có thể nhìn ra được người phụ nữ xinh đẹp ôm đứa bé sơ sinh mỉm cười dịu dàng.
"Tiểu Nhiên, nếu con chúng ta còn sống chắc cũng bằng tuổi con bé."
---***---
Ở dưới bãi đỗ xe công ty giải trí "K" ngồi Dan mỉm cười một cách vui vẻ nhìn về phía màn hình điện thoại đã tối đen. Đem theo tâm trạng vui vẻ lái xe rời khỏi công ty.
Trên đường về Dan nhàn nhã tớ siêu thị như bao người. Với chiều cao nổi trội lại đội mũ đeo khẩu trang càng khiến cô nổi bật. Người đi mua sắm trong siêu thị không ít người ngoái lại nhìn cô bàn tán.
Dan vẫn như chỗ không người mà bình thản lựa chọn đồ ăn, hoa quả, đồ dùng cá nhân, đi đến khu vực đồ cho phụ nữ. Dan nghiêm túc tính toán, sau khi tính toán một hồi cô cũng quyết định bỏi ba bịch đồ con gái vào giỏ hàng.
Thanh toán xong xuôi, cô chạy xe đến cổng bệnh viện. Lấy điện thoại nhắn một tin đơn giản 'Chị tới rồi' sau đó gửi đi. Rất nhanh tiếng thông báo tin nhắn vang lên, cầm lên đọc qua tin nhắn
Dan bất ngờ đơ ra ba giây. Sau đó cô vội vội, vàng vàng. Đội mũ đeo khẩu trang cũng không ngay ngắn chạy đến cửa hàng tạp hóa bên cạnh bệnh viện.
Mua xong những thứ cho là cần thiết, Dan mới từ từ tiến vào bệnh viện. Theo chỉ dẫn của Rin, đi băng qua các gian phòng. Dan gần như chạy để đến được căn phòng bệnh 203. Lo lắng, vội vàng mở cửa căn phòng "Em sao rồi?"
Lo lắng là thế, vội vàng là thế nhưng đập vào mắt cô là ba cô gái trẻ ngồi ở sofa thư thả, nhàn nhã xem ti vi. Áo blue bị quăng đại ở cuối giường, giầy dép cũng bị đá lộn xộn. Nhìn ba người lạ đang ngạc nhiên nhìn mình, Dan hơi xấu hổ xờ xờ mũ trên đầu.
"Chị mua bánh mà em nới chưa. Phẫu thuật mất đến hơn 12 tiếng, em sắp đói chết rồi."
Rin nằm trên giường hơi nhổm dậy vui vẻ nhìn Dan như một vị cứu tinh. Bỏ mũ và khẩu trang, bẽn lẽn đến bên giường nơi Rin đang nằm. Đưa đồ đã mua cho Rin, nhìn mọi người trong phòng rồi lại nhìn Rin cầu cứu.
Nhưng người nào đó không quan tâm đến vấn đề ngượng ngùng của cô mà đưa gói bánh ngọt không bóc được ra trước mặt cô. Sau khi ăn tạm một cái bánh lót dạ, lúc này Rin cuối cùng đã phát hiện ra bầu không khí khác thường xung quanh cô. Giới thiệu bốn người với nhau.
"Họ lần lượt từ trái sang phải là Yukki, Mary và Henry. Là ba người hỗ trợ đắc lực trong phòng môt của em. Đều là fan của chị đó. Còn người này các cậu biết mà phải không."
Dan theo hướng ngón tay của Rin để nhận biết ba người con gái ngồi trước mặt mình. Lúc này mới vui vẻ đến bắt tay chào hỏi từng người."Xin chào tôi là Dan. Rất vui được biết mọi người.."
Hiển nhiên không có lời đáp lại vì hồn của Yukki, Mary và Henry vẫn chưa quay lại. Có trời mới biết giờ họ hạnh phúc cỡ nào. Mới mấy phút trước họ nói còn nói đùa rằng nếu Rin mà gọi được Dan đến đây họ sẽ hầu hạ cô như nữ hoàng.
Không ngờ nhanh như vậy Dan đã ở trước mặt họ, không những tươi cười cười chào hỏi bắt tay mà còn mua bánh ngọt, sữa cho họ. Giờ Rin muốn giải phẫu họ, cũng sẵn sàng dùng hai tay dâng lên dao mổ lên.
Chờ đến khi đồng hồ điểm đúng giờ, Dan thu dọn đồ cho Rin xong chào tạm biệt và hẹn gặp lại lần sau với ba ba Yukki, Mary, Henry xong mới lái xe chở Rin quay về nhà.
---***---
Trên du thuyền được trang hoàng sang trong, những nhân vật có sức ảnh hưởng đang tận hưởng bữa tiệc xa hoa. Ở một trong một căn phòng nền kính Hồ Cao thần bí đang đứng cạnh một người con gái ngồi ở ghế quý phí nhìn xuống toàn cảnh phía dưới nên bữa tiệc diễn ra.
Người con gái mang theo sự lười biếng, đưa tay cầm ly rượi vang nhấm nháp "Hoạt động sắp tới của Dan có những lịch trình nào?"
Hồ Ca theo đúng như những gì được ghi báo lại. Nhìn sắc mặt không đổi của người con gái, Hồ Cao nhẹ nhàng cầm lấy chai rượi vang chuyên nghiệp rớt rượu vào ly của cô.
"Vài ngày nữa chuẩn bị một chút. Tôi sẽ tung một vài tin đồn ra. Đến lúc đó cậu biết phải là gì rồi đó."
Hồ Cao gật đầu, sau đó liền lui đi ra ngoài, trong căn phòng xa hoa. Người con gái đó chậm rãi đứng lên đi trên nền kính. Kinh thường nhìn xuống những bộ mặt cười cợt, nịnh bợ, giả dối ở dưới chân. Đi đến cửa sổ của du thuyền, cảm nhận cơn gió biến. Nụ cười nhạt đọng lại trên khóe môi xinh đẹp của cô.
"Rất nhanh thôi! Cơn bão sẽ tới. Dan! Em vẫn nhớ thân phận của mình phải không..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro