Chương 8

Trịnh Đan Ny đứng ở trước mặt Trần Kha, nghe cô nói chiến thuật

“Nhàm chán quá a~” nàng đi lên trước ôm lấy Trần Kha “Chúng ta làm X đi!

“???em sao lại thế này?”

“Aiya, nói giỡn a ~”

Trần Kha mặt đỏ bừng nhìn người gặp họa vui sướng Trịnh Đan Ny

“Đi ra ngoài……”

“Đừng mà~”

“Đi ra ngoài!”

Bị Trần Kha đuổi ra văn phòng Trịnh Đan Ny vẻ mặt cười xấu xa, hứ! Vẫn là đi ngoan ngoãn huấn luyện đi

Trần Kha dựa vào dựa vào trên ghế, mình cùng Trịnh Đan Ny kém 6 tuổi, nàng vẫn luôn đem Trịnh Đan Ny xem  thành muội muội, cho nên vẫn luôn bảo trì khoảng cách, bảo trì giới hạn. Mà Trịnh Đan Ny lại một lần lại một lần muốn vượt qua giới hạn. Một đêm kia, Trịnh Đan Ny đánh vỡ giới hạn

“A…… Trần Kha ngươi sao lại thế này a!”

Một tiểu bằng hữu, như thế nào sẽ là cái dạng này! Trần Kha mỗi ngày muốn phòng bị đột nhiên để sát mặt vào cùng tay không an phận kia! Nàng cũng cùng Trịnh Đan Ny nói qua, trước công chúng đừng như vậy, như vậy không tốt, tiểu bằng hữu cũng là cười cho qua, lần sau vẫn là như thế

Tiếng đập cửa đánh gãy Trần Kha tự hỏi.  Một nữ nhân đi vào, nàng tháo  khẩu trang xuống cùng mũ, đối Trần Kha cười cười

“Hoàng Đình Đình tiền bối! Chị như thế nào tới? Đường Gia Hưng không phải đã về Thượng Hải sao?”

Hoàng Đình Đình ngồi ở trên sô pha, loát loát tóc mái thưa thớt cười nói: “Trần Kha, Lý Nghệ Đồng cậu ấy diễn tập sau khi kết thúc như thế nào chạy đến trung tâm chỉ huy Trung Thái các em vậy?”

“À,em tìm tới đem đi nhận người……” Trần Kha nói

“Nhận người nào?”

“Nhận bộ dáng, em cảm thấy người kia thân thủ không tồi, nhìn đến nàng tay áo trên cánh tay có huy chương đường  Gia Hưng liền đi hỏi một chút thì ra là thượng tướng”

“Nhận ra là ai sao?”

“Nhận ra,thượng tướng là Vạn Lệ Na tiền bối”

“Cho chị xem video một chút, Lý Nghệ Đồng nói không lớn có thể tin”

Trần Kha mở máy tính ra, click mở cái video kia. Hoàng Đình Đình bắt tay đáp ở trên vai Trần Kha, cau mày

“Tiền bối, làm sao vậy?”

“Này nhìn không giống Nana, Nana quân hàm là trung úy, mà trong video quân hàm cô gái kia thoạt nhìn giống thiếu úy, Lý kẹp tóc còn theo như em hai người người?”

“Cúc Tịnh Y tiền bối cùng Lục Đình tiền bối”

Hoàng Đình Đình đỡ trán,tên hai người kia cũng thật là có thể nói ra, quân hàm 2 người kia rõ ràng lớn hơn cô gái trong video kia rất nhiều

“Cậu ấy thật là ngốc tột đỉnh! Tiểu Cúc sớm đã bay lên làm nguyên soái,quân hàm Đại Ca là thiếu tá! Xem dáng người cũng không giống 2 người kia a!”

“Vậy sẽ là ai?”

“Em vì cái gì muốn biết người này là ai?”

“Em cũng không biết”

“…… Haha em cũng thật nhàn”

Hoàng Đình Đình đối Trần Kha cười cười, không phải cảm thấy chuyện này buồn cười, mà là cười Trần Kha quật cường. Nàng cũng nghe Phí Thấm Nguyên Tống Vũ San các nàng nói qua tính cách Trần Kha là cái loại tìm không thấy kết quả nhất quyết không bỏ qua

“Hảo, chị đi đây, về Thượng Hải thu thập người”

“Tiền bối đi thong thả”

Trịnh Đan Ny ngồi ở bên cạnh Tả Tịnh Viện, nàng nuốc nước miếng,một chút liền đụng phải Tả Tịnh Viện

“Làm gì?”

“Làm có X cảm giác gì a?”

“???Ngọa tào Trịnh Đan Ny em bệnh à!” Tả Tịnh Viện nhìn thiếu nữ ngây ngơ  trước mắt, “Em…… em đi hỏi Liga đi, chị…… chị ấy biết”

Trịnh Đan Ny từ trên mặt đất nhảy lên, tung ta tung tăng mà chạy đến trước mặt Đường Lỵ Giai, Tả Tịnh Viện quả thực không nỡ nhìn thẳng, đây là cái ngốc tử đi…… Thật đúng là đi hỏi……

Một lúc sau Đường Lỵ Giai đỏ mặt đi đến trước mặt Tả Tịnh Viện, xách tai nàng lên, nói : “Chị…… chị…… chị muốn làm gì! Này…… Này…… Hừ!”

“A? Trịnh Đan Ny em làm gì!!!!! Trịnh Đan Ny chị cho em chết! lại đây!!!”

Trịnh Đan Ny tránh ở phía sau Trần Nam Thiến, đối Tả Tịnh Viện làm mặt quỷ, Tả Tịnh Viện nắm chặt nắm tay, nhìn Trịnh Đan Ny hô to : “Trịnh Đan Ny! Chị chúc em! Ngày mai eo đau lưng đau! Không xuống giường được! Vĩnh viễn nằm dưới!!!”

“Cái này nguyền rủa cũng thật tàn nhẫn  a” Trần Kha thần không biết quỷ không hay đứng ở phía sau Tả Tịnh Viện

“Thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu thiếu tướng!” Tả Tịnh Viện đứng lên, nhìn Trần Kha làm quân lễ

Thành viên Ân Tuệ đều nở nụ cười, Trần Kha sờ sờ đầu Tả Tịnh Viện, nói : “Tiểu Tả rất đáng yêu a, nhưng em phải nhớ kỹ, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói bậy,Đan Ny chúng ta như thế nào nằm dưới? Xác thật,em ấy nằm dưới”

Trịnh Đan Ny ở lúc thành viên Ân Tuệ  ồn ào đứng lên, đi đến trước mặt Trần Kha, dùng ánh mắt cùng nàng giao lưu

Vì cái gì nói em nằm dưới?

Em chẳng lẽ không nằm dưới sao?

Vậy chị nói ra làm gì!!!

Chị thích, em quản được chị chắc?

Lưu Lực Phi đột nhiên hô to một câu : “Chị là công chị không phải chịu! Cho nên chị mới sẽ không……/#@%@#¥, Trịnh Đan Ny em đừng che chị! /#@%@#¥! Chính chị nói nha! /#@%@#¥”

“Đan Ny còn nói nữa! Em còn nhỏ mời không cần buông tha chị! Hahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha……”

Trịnh Đan Ny nhìn đồng đội cười thành một đoàn, nhìn nhìn lại vẻ mặt nghi hoặc Trần Kha. Nàng mặt nháy mắt đỏ, mọi người lén khai nói giỡn nói nói ngạnh kỳ thật không có gì, nhưng hôm nay Trần Kha ở đây a! Mặt mũi toàn vô! Mặt mũi quét rác!

“ “Hôm nay Từ thiếu úy không tới sao?” Trần Kha mạnh mẽ bẻ đáp lời đề

“Báo cáo!” Lưu Tĩnh giơ lên tay

“Nói!”

“Từ thiếu úy nói cậu ấy hôm nay eo đau! Sau đó bị Từ trung úy mang đi!”

Trần Kha bày ra biểu tình ghét bỏ, mấy ngày nay mọi người đều sao lại thế này! Hôm trước Trương Quỳnh Dư eo đau, ngày hôm qua Chu Di Hân eo đau, hôm nay Từ Tuệ Linh eo đau?! qqgg! Xem ra phải cùng Tạ Lôi Lôi, Tằng Ngải Giai, Từ Sở Văn hảo hảo nói chuyện ”

Trịnh Đan Ny ngồi dưới đất khóc không ra nước mắt, Trần Kha đi lên trước ngồi xổm xuống hỏi : “Làm sao vậy?”

Trịnh Đan Ny đột nhiên phác gục bên vai Trần Kha, hưng phấn mà hướng thành viên Ân Tuệ hô to : “Nhìn thấy không!! Em là công!!!”

Trần Kha nháy mắt mặt đen

“thành viên……”

“Ân?” thành viên cảm thấy chuyện này không ổn

“Phạt chạy!!!!”

“Hahahahahahahahahahahahahahaha hahahahahahahahahahahahahahaha
hahahahahahahahahahahahahahaha
hahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha” toàn thành viên Ân Tuệ bắt đầu cười như được mùa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro