Chương 17

Thẩm Cảnh Bân ra Trịnh gia vẻ mặt nhẹ nhàng

“Rốt cuộc khổ bức trợ công sinh hoạt này cũng kết thúc”

Thật ra Thẩm Cảnh Bân đã lọt hố cp hai người, từ khi quen biết hai người, mỗi ngày đều nhìn các nàng chỗ không thấy trộm ăn đường, tuy rằng Thẩm Cảnh Bân thích Trịnh Đan Ny, nhưng cp sinh hoạt hạnh phúc so thích quan trọng hơn

Thẩm Cảnh Bân thấy Trần Kha ở xa hút thuốc nhìn mình, Thẩm Cảnh Bân thay đổi bộ dáng đi tới bên cạnh Trần Kha xin lỗi 

Trần Kha chỉ nhàn nhạt liếc hắn một cái, sau đó cúi đầu hút thuốc lá điện tử

Chú : Trịnh Đan Ny không thích mùi thuốc lá, cô ấy thích cam. Trần Kha hút một loại thuốc lá điện tử có mùi cam. Cốt truyện cần nó, vì vậy đừng bắt chước nó.

“Vừa rồi xin lỗi a, thật ra em chỉ là trợ công cảm tình các người mà thôi”

“Không sao, đợi lát nữa, em nói gì?!” Trần Kha vẻ mặt khiếp sợ

“Chị không nghe lầm đâu, đây là sự thật, cũng là vì chị vừa đi G thị em liền cùng Trịnh Đan Ny quan hệ chậm rãi tốt lên, mục đích chính là vì thay chị chăm sóc Đan Ny mà thôi” Thẩm Cảnh Bân nhìn phía trước nhàn nhạt nói, nói xong Thẩm Cảnh Bân cảm thấy không ổn, lại bổ sung một câu “Không hơn”

Trần Kha nhìn nhìn hắn lại nhìn nhìn vị trí nơi Trịnh gia

“Nếu chị đã trở lại, em cũng nên trở về” Thẩm Cảnh Bân cười cười

“Ân, em phải về đi đâu?” Trần Kha gật gật đầu nói

“Thượng Hải Ti Ba truyền thông D7”

“Thượng Hải Phục Đán đại học khoa biểu diễn”

“Khó trách em diễn tốt như vậy, có thể đi làm diễn viên a” Trần Kha không thể tin tưởng nói

“Vậy có em còn chưa đủ tư cách đâu, thời gian không còn sớm, em đi đây, buổi sáng ngày mai còn muốn đuổi theo phi cơ, chị cũng trở về đi” Thẩm Cảnh Bân nhìn nhìn trên di động thượng

Trần Kha không nói gì, chỉ là gật đầu ý bảo

Thẩm Cảnh Bân đi rồi, còn đưa lưng về phía đối Trần Kha phất phất tay

Trần Kha thấy Thẩm Cảnh Bân đi rồi, đứng dậy vỗ vỗ thân mình, đem thuốc lá điện tử để vào túi tiền, vừa mới chuẩn bị hướng Trịnh gia đi đến, điện thoại vang lên









“Các người nói Kha Kha sao lại thế này a, có thanh mai trúc mã hay là quá thân a” Tả Tịnh Viện không thể tin nói

“Em quản nhà người ta làm gì” Đường Ny Giai vỗ vỗ nàng

“Trung Thái không hổ đều là bá lỗ tai” Viên Nhất Kỳ dựng ngón tay cái nàng lên

“Ân?” Thẩm Mộng Dao đem ánh mắt nhìn về phía Viên Nhất Kỳ

Thẩm Mộng Dao ánh mắt nhìn chằm chằm Viên Nhất Kỳ làm Viên Nhất Kỳ có chút hoảng loạn, tuy rằng hai người còn chưa có ở bên nhau, nhưng lúng túng vẫn là lúng túng

“Hahahaha,không phải em cũng vậy sao” Tằng Ngải Giai cười nhạo Viên Nhất Kỳ

“Ở nhà, chị không phải như vậy sao?” Chu Di Hân nhàn nhạt nói

“Aha hả, là là là” Tằng Ngải Giai xấu hổ nói

“Thê quản nghiêm a thê quản nghiêm” Viên Nhất Kỳ ở bên cạnh nhìn mọi người thảnh thơi nói

“Cái này gọi là sủng lão bà!” Hai vị kim dưa trăm miệng một lời nói, mà các nàng nhà kim hoa nhìn các cô bất đắc dĩ cười cười

“Không phải, tui mới vừa tỉnh ai, các người tin hay không tui xuất viện tui lại trở về” Viên Nhất Kỳ

“Kỳ Kỳ a, buông tha tui đi, cũng buông tha chính cậu a” khách qua đường mở cửa đi đến

“Khách qua đường, như thế nào liền cậu cũng ghét bỏ mình” Viên Nhất Kỳ ủy khuất nói

“Viên Nhất Kỳ hảo hảo nói chuyện” khách qua đường vẻ mặt ghét bỏ

Viên Nhất Kỳ nhíu nhíu mày

“Cậu mỗi ngày tới nơi này của mình, mình liền biết cậu vì sao tới bệnh viện” khách qua đường sửa sang lại quần áo, nghiêm trang nói

“Phốc, hahaha Viên Nhất Kỳ a Viên Nhất Kỳ cậu cư nhiên sẽ có hôm nay” ở đây hai vị kim dưa vô tình cười nhạo Viên Nhất Kỳ, nhưng vẫn là bị bạn gái nhà mình mắng cho một trận

Mà Thẩm Mộng Dao nghe thấy được Viên Nhất Kỳ mỗi ngày tới bệnh viện, nhíu nhíu mày, biểu tình tương đối phức tạp

“Chỉ có cậu nói mình như vậy a”

“Được rồi được rồi, đừng ủy khuất, chờ có thời gian mời cậu đi ăn cơm” khách qua đường nhéo mặt Viên Nhất Kỳ một chút, không dám nhéo lâu lắm, chủ yếu sợ Thẩm Mộng Dao ghen

“Mình có thể mang theo học tỷ của mình tới không?” Viên Nhất Kỳ ngẩng đầu xem nàng

“Có thể a, nhưng tốt nhất phải xác nhận vị học tỷ kia của cậu khi nào có thời gian ” khách qua đường cười cười đối Viên Nhất Kỳ nói, lại nhìn thoáng qua Thẩm Mộng Dao

Viên Nhất Kỳ nghe thấy được vừa lòng hồi phục cười vui vẻ, quay đầu cùng Thẩm Mộng Dao nói “Học tỷ, đi không?”

“Có thể a” Thẩm Mộng Dao cười nói, nhìn khách qua đường nhéo mặt Viên Nhất Kỳ, trong lòng nàng nhất định có trăm triệu quả chanh

“Khụ khụ, Kỳ Kỳ a, cậu nếu là nghỉ ngơi tốt, liền có thể đi làm thủ tục xuất viện a” khách qua đường

“Hảo, mình một hồi liền đi” Viên Nhất Kỳ

“Viên Nhất Kỳ, chị một hồi cùng em cùng nhau đi” Thẩm Mộng Dao nhìn Viên Nhất Kỳ nói

“Học tỷ không cần đâu, em có thể tự mình đi” Viên Nhất Kỳ nhìn về phía Thẩm Mộng Dao trong mắt đều là tình yêu cùng ôn nhu

“Em có còn muốn chị cùng em đi ăn cơm?!” Thẩm Mộng Dao quạo rồi

“Muốn” Viên Nhất Kỳ

“Vậy để chị cùng em đi”

Viên Nhất Kỳ gật gật đầu

Mà bên cạnh khách qua đường tỏ vẻ cay đôi mắt

Mà Tả Giai, Ngải Chu cùng nhau hô

“ttl, quá ngọt”











Nhĩ Đông Vương Khả : Ny Ny,công ty có việc chị đi trước, lần sau lại tới nhà, hai tuần kế tiếp khả năng đều không có thời gian cùng em,có thời gian mang em đi chơi được không?

Chưng trứng là Đan Ny : Hảo ~ Kha Kha chị phải chú ý thân thể a

Nhĩ Đông Vương Khả : Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ

Trịnh Đan Ny thấy Trần Kha nhắn lại cách màn hình sủng nịnh cười cười





Hai phút sau

“Aiya, Kha Kha nói công ty có việc đi trước rồi” Trịnh mẹ nói

“Ân” Trịnh Đan Ny nhìn TV nói

“Ny Ny sao con bình tĩnh như vậy” Trịnh cha nói

Trịnh Đan Ny không nói chuyện chỉ là đưa lịch sử trò chuyện nàng cùng Trần Kha cho mọi người xem,Trịnh cha bọn họ nháy mắt đã hiểu

“Người trẻ tuổi chính là vậy” Trịnh mẹ cảm thán nói

“Có bạn gái, mẹ liền không thèm để ý hứ!” Trần mẹ nói

Trịnh Đan Ny nghe thấy những lời này chạy nhanh nói

“A dì, thật ra Kha Kha cũng là rất để ý người”

“Không tồi, không nghĩ tới Ny Ny con cư nhiên là hộ phu cuồng ma a, sâu không lường được, còn có phải hay không nên đổi cách xưng ho” Trần mẹ vẻ mặt cười hì hì

Di động Trần mẹ vang lên, Trần Kha gọi tới

Nhĩ Đông Vương Khả : Mẹ, người đừng trêu ghẹo Ny Ny,em ấy còn nhỏ

Trần mẹ : Yên tâm, mama con là loại người này sao?

Nhĩ Đông Vương Khả : Mama là

Những lời này chỉnh đến Trần mẹ á khẩu không trả lời được

Trịnh Đan Ny đỏ mặt

Trần cha đã lâu chưa mở miệng nhìn Trần mẹ nói “Đừng trêu ghẹo Ny Ny,nó còn nhỏ”

“Hai cha con các người sao lại thế này” Trần mẹ

“Cái gì sao lại thế này” Trần cha vẻ mặt mờ mịt

“Hảo hảo, thật vất vả, ăn cơm đi, Ny Ny đói bụng rồi” Trịnh mẹ vẻ mặt hòa ái

“Đúng...con đói rồi” Trịnh Đan Ny cười cười

“Ny Ny ăn nhiều một chút xem con gầy nhiều rồi” Trịnh cha nói

Trịnh Đan Ny gật gật đầu

“Ăn cơm” Trần cha đối Trần mẹ nói

“Ăn thì ăn” Trần mẹ đi theo Trần cha cùng đi đến nhà ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro