Chương 30: Biển và em
Cả hai bước ra khỏi công viên, lòng cô vẫn còn ngập tràn cảm xúc từ những bức hình vừa chụp chung với nhau. Cô cảm thấy nhẹ nhõm, như thể mọi thứ xung quanh bỗng trở nên khác biệt, đẹp đẽ hơn. Tần Lam bước đi bên cạnh, không nói gì, nhưng sự im lặng ấy lại ấm áp lạ kỳ
-"Chị nắm tay em nhe"
-"Hửm...à...ừm"
Cô gật đầu, không phản đối. Cô không cần nói gì thêm, vì trong khoảnh khắc này, sự hiện diện của nàng đã đủ để cô cảm thấy yên bình
Về đến căn nhà nhỏ của cả hai, trời đã bắt đầu tối. Cô mở cửa, bước vào với nàng theo sau. Căn phòng nhỏ vẫn như vậy, tĩnh lặng và quen thuộc. Nhưng hôm nay, có cái gì đó khác biệt. Một cảm giác gần gũi, ấm áp mà lâu nay cô chưa từng cảm nhận. Tần Lam chủ động thay ga giường mới cho cô, còn đi pha một ly sữa ấm để ở đầu bàn
-"Chị có thể ở lại đây một đêm không?" _Cô bất ngờ hỏi, giọng cô khẽ run lên, như thể vừa mới hiểu rõ bản thân mình
Nàng đứng lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng gật đầu. Không cần lời nói nhiều, nàng tháo dép, nằm lên giường của đối phương. Cô nhìn nàng, lòng ngực đột nhiên đập mạnh. Cảm giác này thật mới mẻ và khó tả, như thể có một điều gì đó đang thay đổi giữa họ. Tân Chỉ Lôi nhích người lại gần nàng, áp khuôn mặt mình vào lòng nàng
-"Em không ngại à?"_Nàng hỏi lại, đôi mắt nhìn cô với vẻ nhẹ nhàng, như đang thử thăm dò.
-"Không, em không ngại"_ Cô trả lời, tay khẽ nắm lấy một góc áo
-"Nếu em cảm thấy không thoải mái...thì chị xuống sàn ngủ"_ Nàng ngập ngừng, nhưng cô đã kịp nắm lấy tay nàng
-"Em không sao. Thật sự"_ Cô nhẹ nhàng nói
Trái tim lại đập thình thịch. Nàng cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm và nằm bên cạnh cô. Lần đầu tiên trong suốt thời gian dài, họ nằm cạnh nhau mà không có khoảng cách. Cả hai im lặng, chỉ còn lại tiếng thở đều đặn. Không có lời nói, không có câu hỏi. Tất cả đều là cảm giác, là sự gần gũi mà họ đã bỏ lỡ quá lâu
Họ nằm trong vòng tay nhau, yên lặng, như thể mọi thứ trên đời này đều đã được sắp đặt để họ ở đây, bên nhau, trong khoảnh khắc này
-"Chị thương em lắm, đừng có bỏ chị nha..."_Đột nhiên, nàng ôm chặt lấy cô, cứng rắn không buông
-"Hửm? Chị nói cái gì vậy?"
-"Chị nói là chị thương em, chị thương em hết chịu nổi rồi..."
-"Thật không?"
-"Thật!"
Tân Chỉ Lôi gật đầu, cả hai chìm đắm vào giấc ngủ
●●●
Sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua tấm rèm mỏng, rọi vào căn phòng nhỏ. Tần Lam thức dậy sớm, nhìn sang bên cạnh, thấy cô vẫn đang say ngủ. Khuôn mặt cô thanh thản, đôi môi khẽ mím lại như đang mơ một điều gì đó đẹp đẽ. Cái má còn phúng phính lên, ngón tay Tần Lam chọt vào đó
Nàng khẽ đứng dậy, cố không gây tiếng động để không làm Tân Chỉ Lôi tỉnh giấc. Khi bước ra phòng khách, Tần Lam nhìn quanh căn bếp nhỏ với vài dụng cụ nấu ăn được sắp xếp ngăn nắp. Nàng mỉm cười, lặng lẽ xắn tay áo lên và bắt đầu tìm nguyên liệu
Chiếc tủ lạnh nhỏ có vài thứ đơn giản: một ít trứng, bánh mì, và vài gói gia vị. Tần Lam quyết định làm bữa sáng thật đơn giản mà ấm áp
Đầu tiên, nàng bật bếp, đổ dầu lên chảo và bắt đầu chiên trứng. Tiếng xèo xèo vang lên, hòa cùng mùi thơm lan tỏa khắp căn bếp. Tần Lam luộc thêm chút rau, rồi nướng bánh mì bằng chiếc máy nướng ở góc bếp. Tân Chỉ Lôi thật chu đáo, món nào cũng note rõ liều lượng của từng gia vị
Khi mọi thứ đã gần xong, nàng nhìn thấy một lọ mứt đặt trên kệ. Tần Lam mỉm cười, mở ra, phết một lớp mứt dày lên từng lát bánh mì nướng.
-"Được rồi"_Nàng nói thầm, nhìn ngắm thành quả của mình: một đĩa trứng chiên vàng óng, bánh mì nướng phết mứt, cùng chút rau luộc đơn giản. Thật tuyệt vời, nàng không làm đầu bếp cũng uổng phí
Nàng sắp xếp tất cả lên bàn, rót một cốc sữa ấm, rồi nhẹ nhàng bước vào phòng gọi cô dậy
-"Này, dậy đi. Chị nấu xong bữa sáng rồi"
-"Cho em ngủ chút nữa"
Tân Chỉ Lôi khẽ mở mắt, ánh nhìn lơ mơ khi thấy nàng đang đứng cạnh giường, vẻ mặt đầy hứng khởi
-"Chị... nấu bữa sáng cho em?" — Cô hỏi, giọng còn ngái ngủ
-"Vâng a. Em dậy nhanh đi, ăn khi còn nóng"
Cô bước ra phòng khách, nhìn thấy bữa sáng đơn giản nhưng đẹp mắt anh đã chuẩn bị. Cô khẽ mỉm cười, cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng
-"Chị không cần phải làm đâu. Em...tự nấu được"
-"Đừng nói gì hết"_Nàng ngắt lời, kéo ghế ra cho cô
-"Hôm nay chị muốn chăm sóc em, dù chỉ là một chút thôi"
Tân Chỉ Lôi gật đầu rồi chạy vào phòng tắm về sinh cá nhân, mở vòi nước rồi đi tắm. Xong xuôi, cô lau quá mái tóc ướt của mình
Cô ngồi xuống, cầm lấy chiếc bánh mì nàng nướng, cắn thử một miếng. Vị ngọt của mứt lan tỏa, hòa cùng sự ấm áp mà nàng mang lại
-"Ngon lắm"_Cô nói, đôi mắt ánh lên sự xúc động
-"Thật không? Đây là lần đầu chị nấu cho ai đấy"
Cô nhìn nàng, không giấu nổi nụ cười:
-"Thế thì em là người may mắn rồi"
Họ ngồi ăn cùng nhau trong căn nhà nhỏ, ánh sáng buổi sáng chiếu rọi qua khung cửa sổ. Mọi thứ đều giản dị, nhưng cũng đầy ắp, có lẽ đây là khoảng khắc cả đời Tần Lam sẽ mãi ghi nhớ trong lòng
●●●
Chiều hôm ấy, nàng nhìn vào điện thoại của bản thân, lướt weibo nhìn thấy bức ảnh đi biển của vài người bạn. Nàng chợt nhớ, A Ly từng kể, trước khi chết Tân Chỉ Lôi đã làm rất nhiều điều mà bản thân bỏ lỡ. Thứ mà cô luyến tiếc và muốn hòa quyện vào nó, chính là biển. Dòng nước lạnh lẽo cuốn trôi đi mọi thứ
Tần Lam đề xuất đi biển, chọn nơi gần nhất chỉ vài tiếng đi xe
-"Tự dưng lại muốn đi? Chị đâu có thích biển"
-"Nhưng em thích, không phải em thích biển sao?"
-"Em thích...nhưng chị sẵn sàng đưa em đi?"
-"Miễn em thích, chị đây luôn sẵn sàng"
Mọi nguyên tắc đều phá vỡ chỉ vì cái tên Tân Chỉ Lôi
....
Tần Lam dẫn cô ra biển. Họ cùng ngồi trên bãi cát, đối diện là mặt biển mênh mông xanh ngắt. Gió biển thổi nhè nhẹ, mang theo hơi mặn phả vào không khí, làm cô khẽ hít một hơi sâu, như muốn giữ lại từng mùi hương quen thuộc. Tân Chỉ Lôi tựa vào vai nàng
-"Lâu rồi em chưa đến đây"_Cô nói, ánh mắt nhìn xa xăm về phía đường chân trời. Nơi mặt trời lặn
-"Chị biết"_Nàng đáp, giọng nàng trầm ấm.
-"Vì thế chị mới muốn đưa em đến. Để ngắm biển, để ngắm mặt trời lặn. Có những điều chúng ta không nên bỏ lỡ, em biết không?"
Cô quay lại nhìn nàng, đôi mắt long lanh như muốn nói gì đó, nhưng rồi lại im lặng. Cô chỉ khẽ gật đầu, để lòng mình hòa vào từng lời nàng nói. Một người nói, một người lắng nghe, tình yêu là thế đấy, có người hiểu bạn, chịu lắng nghe những gì bạn nói, cho dù là nói nhảm. Nhưng người đó yêu bạn, bạn có nói hằng giờ dài, họ vẫn nghe. Vì họ yêu bạn, hạnh phúc là thế đấy
Mặt trời bắt đầu buông xuống, ánh sáng vàng cam rực rỡ phủ lên mặt nước, tạo nên một khung cảnh đẹp như mơ. Những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, hòa cùng tiếng gió biển thành một bản nhạc dịu dàng
Nàng lặng lẽ cởi áo khoác, khoác lên vai cô.
-"Gió bắt đầu lạnh rồi, em đừng để mình bị cảm"
Cô mỉm cười, kéo chiếc áo sát vào người
-"Cảm ơn"
Họ ngồi đó, bên nhau, không cần nói gì thêm. Nàng chợt nhìn sang cô, thấy cô nghiêng đầu tựa lên đầu gối, ánh mắt dịu dàng nhưng cũng phảng phất nỗi buồn
-"Em biết không..."_Nàng khẽ nói, phá vỡ sự im lặng.
-"Có những lúc chị ước mình nhận ra mọi thứ sớm hơn. Ước rằng chị đã không để em chịu khổ quá nhiều"
Cô ngạc nhiên, nhìn nàng. Nhưng rồi Tân Chỉ Lôi chỉ mỉm cười, một nụ cười hiền lành mà nàng chưa từng thấy trước đây.
-"Không sao đâu. Em đã quen với những gì mình có. Điều quan trọng là hiện tại, em cảm thấy hạnh phúc"
Nàng nhìn cô, lòng chợt nhói đau. Đôi mắt cô như một mặt hồ yên ả, nhưng bên dưới lại giấu kín những đợt sóng ngầm mà nàng không thể nào chạm tới
Mặt trời tiếp tục hạ dần, để lại phía sau một đường chân trời nhuốm màu đỏ rực. Tần Lam kéo Chỉ Lôi lại gần, để cô tựa đầu vào vai mình
-"Nếu có thể, chị mong thời gian ngừng trôi lúc này"
Cô nhắm mắt, cảm nhận từng nhịp thở đều đặn của nàng. Trong lòng cô, khoảnh khắc này là đủ. Cô không cần gì hơn, chỉ cần Tần Lam ở bên cô, như thế này
Mặt trời lặn hẳn, chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt phía chân trời. Nhưng trái tim của họ, trong khoảnh khắc đó, vẫn rực sáng. Tần Lam điều biết, thời gian như thế này rất ngắn, tiếp theo nàng phải đón nhận rất nhiều thử thách lớn để cứu vãn được tình thế oái âm này. Dù có hi sinh tính mạng, nàng nguyện đổi lấy một đời bên người con gái mà nàng thương nhất
Tân Chỉ Lôi
-"Chị yêu em!"
***
Vô tiktok tui quậy đi mấy b ơi=3
@wdqinlan177 đây nha trùi, acc đăng về những trích từ các bộ mình viết và đồng thời cũng đu về Lôi Lam nhiều hơn
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro