Kịch bản của trái tim [5]

Trong quá trình quay phim, Tân Chỉ Lôi bắt đầu cảm nhận được những cảm xúc phức tạp mà trước đây cô chưa từng nghĩ đến. Cảnh quay ngày hôm đó đòi hỏi sự tương tác rất gần gũi giữa Tần Lam và nam chính – một chàng trai điển trai, tài năng, và có không ít fan hâm mộ. Cả hai phải thực hiện một cảnh quay tình cảm, trong đó nam chính phải ôm chặt Tần Lam, vuốt ve mái tóc nàng, và thì thầm những lời ngọt ngào

Khi đứng bên ngoài nhìn vào, Tân Chỉ Lôi không khỏi cảm thấy trái tim mình thắt lại. Mặc dù biết rằng đây chỉ là một cảnh quay, nhưng sự thân mật của họ lại khiến cô cảm thấy một nỗi chua xót không thể giải thích. Cảnh tượng đó làm cô liên tưởng đến những kỷ niệm của mình với Tần Lam – những lần nàng quan tâm, chăm sóc cô, nhưng lại luôn giữ khoảng cách, luôn là người đứng ngoài tình cảm của cô

Cảm giác ghen tị, dù không phải là tình yêu theo nghĩa đen, nhưng lại là một sự chênh lệch khó lòng dằn xuống. Tân Chỉ Lôi biết rằng mình không có quyền để ghen, nhưng khi nhìn thấy họ bên nhau, cô không thể phủ nhận rằng trong lòng mình trỗi dậy một cảm giác muốn được nàng chú ý, muốn được gần gũi với nàng như thế, dù nàng không bao giờ thể hiện sự gần gũi ấy với cô

Tần Lam, dường như nhận thấy ánh mắt của cô, nhưng không hề biểu lộ sự thay đổi nào. Nàng tiếp tục diễn xuất như bình thường, nhưng Tân Chỉ Lôi nhận thấy một điều: dường như nàng luôn có một sự che chở vô hình, một sự bảo vệ đầy quyền lực không chỉ đối với các diễn viên mà còn đối với cô, như thể nàng biết rõ mọi cảm xúc của cô mà vẫn giữ khoảng cách

Sau cảnh quay, Tân Chỉ Lôi đứng yên một lúc, thầm suy nghĩ về những gì mình vừa trải qua. Cô biết, Tần Lam là một người khó có thể chạm đến, không phải vì sự lạnh lùng, mà vì nàng luôn giữ mình ở một vị trí cao hơn những người khác. Cảm giác ghen tị này không phải là tình yêu đơn thuần, mà là sự khao khát được nàng nhìn nhận, được ở bên cạnh nàng trong những khoảnh khắc như thế

Khi buổi quay kết thúc, Tần Lam lại tiến lại gần cô. Lần này, ánh mắt nàng nhìn cô đầy kiên định. -"Em đã làm tốt, nhưng đừng để bất kỳ điều gì ảnh hưởng đến công việc của mình. Đừng để cảm xúc cá nhân xen vào"

Tân Chỉ Lôi ngước nhìn nàng, cảm nhận rõ sự nghiêm khắc trong giọng nói, nhưng cũng là sự quan tâm không lời

-"Dạ, con hiểu"

Những lời của nàng khiến cô tự nhủ rằng mình phải kiềm chế cảm xúc và tập trung vào công việc. Dù trong lòng có chút xao động, cô biết rằng sự nghiệp là điều quan trọng nhất đối với nàng và chính bản thân cô. Cô không thể để những cảm xúc này làm ảnh hưởng đến mục tiêu của mình

Những ngày tiếp theo, cảm giác ghen tị của Tân Chỉ Lôi không hề tan biến, nhưng cô cố gắng kiểm soát nó. Cô tập trung vào công việc, cố gắng hoàn thành mỗi cảnh quay một cách xuất sắc, mặc dù mỗi khi nhìn thấy sự thân mật giữa Tần Lam và nam chính, trái tim cô lại thắt lại một lần nữa. Cô nhận ra rằng, dù cô có cố gắng, nàng vẫn luôn là người mà cô không thể chạm tới, người mà tất cả chỉ có thể ngưỡng mộ từ xa

Tần Lam thì dường như không hề để ý đến sự xao động của cô. Nàng vẫn luôn giữ phong thái lạnh lùng, nhưng cũng không thiếu sự quan tâm nhẹ nhàng, mỗi khi cần. Dù chỉ là những câu nói ngắn gọn về công việc, những lời nhận xét về cách diễn xuất của cô, nhưng Tân Chỉ Lôi lại cảm nhận được sự ấm áp trong đó, như một sự động viên âm thầm mà nàng luôn dành cho cô

Một hôm, sau một cảnh quay căng thẳng, Tần Lam yêu cầu Tân Chỉ Lôi ở lại để trò chuyện. Cô không biết có phải do sự cảm nhận của mình hay không, nhưng dường như nàng biết rõ những gì cô đang trải qua

-"Em cảm thấy thế nào?" Tần Lam hỏi, ánh mắt sắc bén nhưng không thiếu sự quan tâm

Tân Chỉ Lôi do dự một lúc, rồi thở dài

-"Con không thể phủ nhận rằng... những cảnh quay giữa dì và nam chính khiến cháu cảm thấy khó chịu. Con không thể lý giải được cảm giác này, nhưng nó khiến con... ghen tị"

Tần Lam nhìn cô, không hề ngạc nhiên. Nàng im lặng một lúc lâu, trước khi lên tiếng

-"Ghen tị là một cảm giác rất tự nhiên. Nhưng em cần phải hiểu rằng, những gì em cảm thấy không phải là tình yêu theo nghĩa đen. Em phải biết phân biệt giữa sự khao khát gần gũi và sự ngưỡng mộ đối với người mà mình luôn tôn trọng"

Tân Chỉ Lôi ngước lên nhìn nàng, trong lòng cảm thấy một sự bình tĩnh lạ thường từ ánh mắt của nàng. Tần Lam tiếp tục

-"Nếu em muốn trở thành một diễn viên giỏi, em phải học cách điều khiển cảm xúc. Và nếu em muốn trở thành một người mà người khác kính trọng, em cũng phải học cách đặt cảm xúc cá nhân sang một bên"

Tân Chỉ Lôi lặng im, cảm giác ghen tị trong lòng cô từ từ giảm bớt. Cô hiểu rằng những gì Tần Lam nói là đúng. Cô không thể để cảm xúc cá nhân chi phối công việc của mình, đặc biệt là khi cô đang được trao cơ hội lớn. Cô biết rằng, trên con đường sự nghiệp này, Tần Lam là người dẫn dắt cô, và những cảm xúc này chỉ là một phần trong quá trình trưởng thành của cô

-"Con sẽ cố gắng"_Tân Chỉ Lôi nói, ánh mắt kiên định hơn

Tần Lam khẽ mỉm cười, ánh mắt ấy như luôn chứa đựng sự tự hào và kỳ vọng

-"Ta tin em sẽ làm được"

Những lời này của nàng khiến Tân Chỉ Lôi cảm thấy như có một sức mạnh vô hình nâng đỡ cô. Cô không còn cảm thấy nặng nề với cảm xúc ghen tị nữa, mà thay vào đó là một quyết tâm mãnh liệt. Cô sẽ vượt qua tất cả, không chỉ vì bản thân mà còn vì niềm tin mà Tần Lam đã đặt vào cô. Và, có lẽ, đây là lần đầu tiên cô thật sự hiểu rõ sự kỳ vọng của nàng – không phải về việc cô trở thành người gần gũi với nàng, mà là về việc cô trở thành một diễn viên thật sự tài năng, một người có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình

Kể từ khoảnh khắc trò chuyện với Tần Lam, Tân Chỉ Lôi không thể nào dứt ra khỏi suy nghĩ về nàng. Những lời nói của Tần Lam, sự quan tâm âm thầm, thậm chí chỉ là cái nhìn ấy, tất cả như một làn sóng vỗ về trái tim cô. Cô không thể phủ nhận rằng sự ngưỡng mộ của mình đối với nàng đã chuyển thành một thứ tình cảm mạnh mẽ hơn, sâu sắc hơn – say đắm

Hay là đã yêu...Vô lí

Cảm giác này không phải là lần đầu tiên xuất hiện, nhưng lúc này, nó mạnh mẽ đến mức không thể lẩn tránh. Cô nhận ra rằng những lần nhìn Tần Lam bước đi đầy quyền lực, những lần nàng chỉ cần cười nhẹ cũng khiến trái tim cô rộn lên từng nhịp, đó không phải là sự ngưỡng mộ bình thường nữa. Mà là một thứ tình cảm khao khát, là sự mê đắm không thể kiểm soát, như thể nàng là trung tâm của thế giới của cô

Tân Chỉ Lôi đã nghĩ rằng những cảm xúc này chỉ là sự ngưỡng mộ đơn thuần đối với một người có tài năng vượt trội, nhưng giờ đây, cô thấy rằng mỗi khi nàng gần gũi, mỗi khi nàng nhìn cô, trái tim cô lại đập mạnh mẽ hơn. Cô khao khát được gần nàng hơn, muốn nghe nàng nói những lời âu yếm, muốn cảm nhận được sự chạm vào từ nàng

Trong những khoảnh khắc ấy, khi cô đứng trước nàng trong những buổi quay, đôi mắt không thể rời đi, cô cảm nhận được một sự thôi thúc mạnh mẽ trong lòng – mong muốn được nàng chú ý, muốn được nàng yêu thương theo cách mà một người con gái khao khát. Và sự thật là, cô không thể thừa nhận điều đó với chính mình, nhưng nó cứ mãi lớn lên trong lòng

Cảm giác say đắm này không phải là thứ cô có thể dễ dàng quên đi. Mỗi lần Tần Lam cười với cô, mỗi lần nàng đưa tay vỗ nhẹ vào vai cô khi khen ngợi, cô lại cảm thấy tim mình như ngừng đập. Cô biết, giữa nàng và cô luôn tồn tại một khoảng cách lớn lao, không phải vì sự lạnh lùng, mà vì nàng luôn cao hơn mọi người, luôn ở một vị trí mà cô không thể chạm tới

Tân Chỉ Lôi tự nhủ mình phải kiểm soát cảm xúc này, nhưng càng cố gắng, nó lại càng mạnh mẽ hơn. Cô nhận ra rằng, có lẽ, cái cô tìm kiếm không phải là một vị trí trong cuộc sống của nàng như một người học trò hay một người bạn, mà là một thứ tình cảm sâu sắc hơn. Và trong một khoảnh khắc chợt hiểu ra, cô tự hỏi liệu mình có thể thực sự thoát khỏi cảm giác say đắm này hay không, hay nó sẽ tiếp tục tồn tại, đẩy cô vào một con đường khó đoán, đầy mơ hồ và phức tạp

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro