Chương 55: Phản công
Nghe thấy lời của Phác Thái Anh, Lăng Tương Quân cau mày: "Đó là do cô ta ngốc. Từ trước đến nay Phương Như Đình chưa từng cầu cô ta."
"Lời này không sai. Quý phi xác thật có chút không khôn ngoan. Trong hậu cung, lấy đại cục làm trọng không sai, muốn lục cung hòa thuận cũng không sai. Cô ấy sai ở chỗ nhìn lầm người. Tương Quân, tôi đây không phải người thích tranh đấu. Nhưng tôi cũng không phải người nén giận. Fans đánh nhau, cãi nhau xem như chơi đùa. Cô và tôi đều thật sự không đáng." Phác Thái Anh nói vô cùng vân đạm phong khinh. Nàng vĩnh viễn luôn tiên lễ hậu binh. Có thể không động thủ, nàng luôn hy vọng không động thủ.
Lăng Tương Quân cũng cười: "Thái Anh, cô nói đúng. Fans sao, họ luôn có rất nhiều suy nghĩ lạ lắm. Chúng ta không đáng vì chút chuyện trên mạng mà lo lắng."
"Đúng vậy." Phác Thái Anh gật đầu. Xoay người, đồng thời trong lòng cho Lăng Tương Quân kỳ hạn một tuần. Trong một tuần tới nếu Lăng Tương Quân vẫn liên tiếp có hành động, vậy nàng cũng sẽ không khách khí.
"Chị có cảm giác em đánh phủ đầu không hiệu quả." Lạp Lệ Sa nói. Theo Phác Thái Anh lâu rồi, rất nhiều hành động của nàng, cô có thể nhìn ra một ít mục đích.
"Để nhìn xem. Nếu vẫn còn hồ đồ thì không còn cách nào." Phía trước là nhóm đại lão quốc tế giới thời thượng đang nói chuyện. Có người thấy Phác Thái Anh, vì mị lực phương Đông của nàng, tiếp đón nàng nói chuyện phiếm.
Phác Thái Anh gia nhập vào bọn họ. Tiếng Anh của nàng vẫn nửa sống nửa chín, chỉ có thể biểu đạt bằng những từ đơn giản. Nhưng Lạp Lệ Sa bên cạnh, tiếng Anh, tiếng Pháp nói lưu loát, tiếng Đức và tiếng Tây Ban Nha cũng có thể đối phó. Đại lão đều cảm thán Lạp Lệ Sa là thiên tài ngôn ngữ.
"Xem ra em còn phải tiếp tục học tập." Phác Thái Anh vĩnh viễn nhìn thấy ưu điểm của người khác.
"Em từ từ học, không cần sốt ruột. Thật ra lượng từ hiện tại cũng em khá ổn, nhưng chưa quen dùng ngữ pháp và nói chuyện thôi. Này phải nói nhiều mới quen." Phác Thái Anh có trí nhớ nghịch thiên, rất nhanh đã nhớ rõ từ đơn, nhưng vì thói quen sử dụng ngữ pháp cổ văn đổi thành Hán ngữ hiện đại đã trải qua một hệ thống phiên dịch. Còn muốn đổi từ Hán ngữ sang tiếng Anh, khó khăn của Phác Thái Anh vượt xa người khác.
"Hiện tại là xã hội toàn cầu hóa, tiếng Anh của em như vậy thật sự không ổn." Phác Thái Anh nhìn Lạp Lệ Sa: "Em phát hiện ưu điểm trên người chị đang dần được khai quật, càng ngày càng lợi hại."
Lạp Lệ Sa xoa đầu. Mình tham gia quân ngũ luôn chấp hành những nhiệm vụ khó khăn nguy hiểm nhất. Kiếp trước làm tiểu cung nữ có thể làm gì? Chống khủng bố cũng không cần cô. Về hiện đại cô làm giáo viên tiểu học có thể làm gì? Dạy tiếng Anh cũng không cần cô. Cho nên cuộc sống càng bình dân hóa, những kỹ năng của cô càng không dùng được. Ngược lại, cuộc sống càng cao cấp, kỹ năng của cô mới có thể phát huy.
"Chị có muốn xuất đạo không?" Phác Thái Anh rất nghiêm túc hỏi.
"Chị bên em là đủ rồi. Xuất đạo? Chị biết ca hát hay khiêu vũ? Chị rất tự hiểu lấy mình nha." Lạp Lệ Sa không hâm mộ cuộc sống của minh tinh. Cả đời cô chưa từng có chí hướng trở nên nổi bật. Khi tham gia quân ngũ, cô chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ. Khi làm vệ sĩ, cô chỉ muốn bảo hộ cố chủ. Không cần tự hỏi quá nhiều. Cô từng cho rằng cuộc sống như vậy thích hợp với mình, cuộc sống xa hoa trụy lạc làm cô nghĩ đến đã cảm thấy choáng đầu. Sau chuyến xuyên không, cô vẫn hy vọng trở về cuộc sống bình dị. Mỗi ngày đều lặp lại không đổi, đây mới là cuộc sống cô muốn.
Nhưng khi cô có Phác Thái Anh, cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi. Lạp Lệ Sa không cảm thấy thay đổi này khiến cô cảm thấy phiền toái. Cô biến sự thay đổi trong cuộc sống này thành một cuộc sống không thay đổi khác. Nhưng vĩnh viễn lấy Phác Thái Anh là trung tâm, không nghĩ điều khác, trong mắt trong lòng đều là Phác Thái Anh. Như vậy, cô cảm thấy cuộc sống mới đơn giản bình dị, không chút thay đổi. Phải nói, Lạp Lệ Sa giao hầu hết quyền tự hỏi cho Phác Thái Anh. Cô chỉ cần đi theo nương nương là tốt rồi.
"Chị không cảm thấy ủy khuất sao?" Phác Thái Anh vừa lòng với đáp án của Lạp Lệ Sa. Nàng luyến tiếc Lạp Lệ Sa rời đi.
"Rời khỏi em mới thật sự ủy khuất." Lạp Lệ Sa cầm hai ly champagne, đưa nàng một ly. "Kiếp trước kiếp này, chị vào sinh ra tử vẫn bận việc là vì sao? Thật vất vả mới ôm được mỹ nhân về, sau đó chị lại làm minh tinh xuất đạo? Chị là não vô nước mới làm như vậy."
Phác Thái Anh không hề nhiều lời. Đúng vậy, kiếp trước kiếp này, vào sinh ra tử. Hai người hai đời làm người, cùng trải qua sinh tử, danh lợi trước mắt có là gì? Các nàng chân chính có thể buông, cũng là người có tư cách buông. Vì các nàng đều là người đã thấy thiên hạ.
Tề Duyệt và Liễu Du phía sau hai người nhìn hai người phía trước mắt đưa mày lại, nói lời âu yếm, không nhịn được rùng mình.
"Tiểu Duyệt, chị Thái Anh và chị Sa......rốt cuộc có quan hệ gì? Mình thấy muốn mê!" Liễu Du vẫn là nữ hài đơn thuần, nháy mắt có cảm giác CP không thể hiểu được giữa hai người này.
"Cái này sao......." Tề Duyệt đã sớm biết quan hệ của hai người. Nhưng hai người này cũng không chú ý. Làm trò trước mặt nàng cũng không kiêng dè, bây giờ còn trước mặt một Liễu Du không hiểu chuyện gì: "Thì quan hệ hợp tác giống với chúng ta. Nhưng hai người đã hợp tác lâu rồi, khẳng định khác với chúng ta. Quan hệ giữa hai người gọi là.....gọi là bạn thân, nhỉ?" Tề Duyệt cảm thấy về sau nên bảo Phác Thái Anh tăng tiền lương cho mình, bản thân phải phụ trách lừa dối Liễu Du, chuyện này cũng không dễ làm.
Liễu Du cau mày nhìn hai người uống rượu, cùng nhau cười nói: "Làm bạn thân của chị Thái Anh thật tốt!"
Trở về, Lư Tự nhắn đến. "Yêu cơ họa quốc?" Phác Thái Anh nhìn bốn chữ trên WeChat, ngẩng đầu nhìn Lạp Lệ Sa: "Lư Tự nghiêm túc sao?"
Đang nghĩ ngợi, Lư Tự gọi đến: "Bộ phim này cần một nhân vật giống yêu cơ họa quốc. Đạo diễn nhìn trúng em. Nói chỉ có hóa trang cổ trang của em mới diễn được nhân vật này. Em suy xét xem có muốn nhận không. Anh cảm thấy không tệ, dù sao em cũng chưa từng tiếp xúc với nhân vật này, diễn tốt vẫn rất xuất sắc."
Phác Thái Anh hơi suy xét một chút, trả lời: "Không cần suy xét, em nhận."
Lư Tự không nghĩ đến nàng thống khoái như vậy: "Em xác định? Nhân vật này cần mị ý vô cùng, vừa thấy là loại có thể vong thiên hạ."
Phác Thái Anh đẹp nhưng không mị. Thân là cung phi, cần đoan trang đại khí, ung dung hoa quý, làm sao có thể mị hoặc quân vương như nữ tử thanh lâu. Nếu thật như vậy, kiếp trước nàng đã sớm bị diệt trừ.
"Anh Tự, anh không phải nói em chưa tiếp xúc với nhân vật này sao? Thử chút không phải rất tốt sao? Hay là, anh không tin tưởng?" Phác Thái Anh cầm điện thoại, vứt mị nhãn với Lạp Lệ Sa đang nhìn mình.
Trong lòng Lạp Lệ Sa nhảy dựng. Nương nương là muốn chơi lớn?
"Vậy được. Nếu em đồng ý, anh giúp em nhận bộ này. Vừa vặn lên lịch luôn." Lư Tự nhận được tin chính xác, gác máy bận việc. Với kẻ cuồng tác mà nói, lãng phí thời gian là chuyện đáng xấu hổ.
"Yêu cơ họa quốc, ân....." Lạp Lệ Sa thật sự rất mong chờ nhân vật lần này của Phác Thái Anh.
"Nói sau đi. Trước mắt cần tiến tổ "Danh Y Trùm Khăn", chị gọi cho Ngô Đồng, xem anh ấy khi nào rảnh, chạy đến đây một chuyến. Em cần làm chuẩn bị cho bộ phim này." Phác Thái Anh nằm trên giường bày ra đường cong xinh đẹp.
Lạp Lệ Sa đến cửa số gọi điện thoại, quay đầu nhìn lại, lập tức hoảng: "Hiện tại em đang là yêu cơ họa quốc sao? Dụ hoặc chị như vậy!"
Phác Thái Anh gối đầu trên đùi cô: "Anh Kiều nói muốn đưa mực mới cho em, hôm nay muộn quá, ngày mai hẳn sẽ đưa đến. Chị nhớ nhắc em, chờ mực đưa đến, em muốn viết một bức tự làm quà đáp lễ."
"Anh ta cũng rất nhiệt tình với em." Lời này Lạp Lệ Sa không nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng.
Phác Thái Anh nghiêm túc nhìn cô, phát hiện cô không ghen: "Hiếm khi chị không ghen."
Tay Lạp Lệ Sa vuốt tóc nàng: "Tình cảm anh ta đối với em là gì chị nhìn ra được. Anh ta thật sự xem em là bạn, có cùng sở thích với em. Vậy chị cần ghen làm gì?" Lần trước sau khi bị Phác Thái Anh nói, Lạp Lệ Sa cũng bắt đầu tỉnh táo lại. Sau khi Phác Thái Anh tiến vào giới giải trí, cô thật sự quá khẩn trương. Trong giới giải trí có quá nhiều soái ca mỹ nữ, Phác Thái Anh là người có mị lực hấp dẫn người khác, cho nên cô luôn có địch ý với những người có hảo cảm với nàng. Sau khi nghe nàng nói xong, cuối cùng cô hiểu được, dù nhiều dụ hoặc, Phác Thái Anh không đổi, cô cũng không đổi, như vậy thì còn gì đáng sợ? Có nhiều người hảo cảm với Phác Thái Anh, này không phải nên vui sao? Không lẽ tất cả mọi người không để ý đến Phác Thái Anh, cô mới vui sao?
Suy đi nghĩ lại, Lạp Lệ Sa nhìn thấy trai gái đối xử với Phác Thái Anh, cũng không còn thần hồn nát thần, trông gà hóa cuốc.
"Không tệ nha, rất nghe lời." Phác Thái Anh kéo cổ áo Lạp Lệ Sa xuống, hôn lên môi cô.
"Đêm nay em luôn trêu chị." Lạp Lệ Sa nỉ non bên tai nàng.
Phác Thái Anh cười haha: "Sợ cái gì, em dập lửa cho."
Lạp Lệ Sa trừng to mắt. Đây là thế nào? Vậy còn chờ gì nữa? Cần thúc đẩy bữa tiệc lớn này!
Không thể không nói, Phác Thái Anh dụ hoặc dù thần tiên cũng không nhịn được. Nghĩ đến ngày mai còn có công tác, Lạp Lệ Sa chỉ có thể cố gắng khắc chế bản thân. Nhìn Phác Thái Anh ngủ trầm trong lòng, Lạp Lệ Sa cũng chỉ có thể thở dài. Không ăn đủ!
Trên mạng, fans Lăng và Phác vẫn đang đánh nhau. Tề Duyệt hóa thân thành quần chúng ăn dưa, nằm trong khách sạn xem náo nhiệt trên mạng. Rất nhanh nàng phát hiện có chút không thích hợp, có một thế lực mới tiến vào, một lượng lớn Weibo mới vào, nói Phác Thái Anh rõ ràng là nữ xứng lại cố tình muốn đãi ngộ của nữ chủ, ratings trên mạng cao là công lao của mình, này không phải làm càn quá mức sao?
Thấy tin tức này, Tề Duyệt quyết định không ăn dưa. Nàng lau tay, đánh bùm bùm trên bàn phím, tra lai lịch của nhóm thế lực mới này.
Nhϊếp Quân Quân, võng hồng này dám nhảy nhót ở đây sao? Tề Duyệt gửi tin nhắn cho Lạp Lệ Sa, xin chỉ thị của sếp xem có nên xử lý hay không. Lạp Lệ Sa trả lời rất nhanh, chỉ một chữ: Gϊếŧ!
Tề Duyệt sợ đến mức giật mình. Sao sát khí lớn như vậy! Mình là thiếu nữ ngây thơ vô tri, sẽ không đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ đâu. Nhưng giở trò trên mạng thì có thể.
Tề Duyệt động tay, hô to một tiếng: "Phản công!"
Nhϊếp Quân Quân vẫn nhớ thù lần trước đi xem show. Võng hồng như nàng không ít người đối kháng nhưng đều là các võng hồng khác. Hiếm khi được xung đột với một diễn viên đứng đắn, đương nhiên muốn nỗ lực thăng cấp. Nếu bản thân bị fans đối phương lên án vậy là tốt nhất, như vậy mới có thể hút thêm fans. Nhưng nàng nhảy nhót một phen, fans Phác lại như được mệnh lệnh gì đó không ai phản ứng nàng. Này rất xấu hổ.
Nàng vốn định tiếp tục lăng xê, lại sợ quá rõ ràng sẽ không có tác dụng tốt. Chỉ có thể tạm thời lặng lẽ hành quân. Lần này fans Lăng và Phác cãi nhau, nàng vừa vặn vào, nếu fans Phác ấm đầu, mắng nàng, nàng có thể thuận theo bán thảm, tăng nhân khí.
Tính toán rõ ràng như vậy, Nhϊếp Quân Quân bắt đầu một ngày livestream mới. Nhưng nàng rất nhanh phát hiện livestream hôm nay không bình thường, người xem giảm rất nhiều. Nàng bất đắc dĩ phải rời khỏi livestream, vào Weibo thấy, rất nhiều fans báo không vào được livestream của nàng. Cũng có fans nói vào livestream của nàng thì nhảy sang trang web không biết tên, còn có virus. Sợ không dám vào livestream của nàng.
Nhϊếp Quân Quân khiếu nại bên quản lý. Nhân viên kỹ thuật kiểm tra, báo tất cả bình thường. Fans tiến vào vẫn bị như vậy. Nhϊếp Quân Quân lại tiếp tục khiếu nại, nhân viên lại kiểm tra, tất cả bình thường. Cứ thế qua hai ngày, số fans Nhϊếp vào phòng livestream đã ít hơn hẳn.
Nhϊếp Quân Quân khóc lóc kể lể mình bị đen trên Weibo. Này nhất định là có người cản đường, mới có thể gặp được chuyện này. Fans liên tục an ủi, nhưng an ủi cũng vô dụng. Thứ Nhϊếp Quân Quân cần là nhân khí, là lễ vật fans tặng, chỉ có thứ này mới có thể chuyển thành nhân dân tệ thật sự.
Rạng sáng ngày thứ ba, fans Nhϊếp phát hiện có thể vào livestream. Mọi người hưng phấn vào, nhìn thấy Nhϊếp Quân Quân một mình ở nhà lôi thôi. Không gội đầu không rửa mặt, giường lộn xộn, ăn cơm không dọn bàn, đối lập hoàn toàn với hình tượng nữ thần Nhϊếp Quân Quân thiết lập. Mà lúc này Nhϊếp Quân Quân đang ngủ, hoàn toàn không biết những hình ảnh lúc trước nhàn rỗi quay đã bị đăng.
Sau khi nàng rời giường có thói quen lướt Weibo, nhìn thấy mình bị fans không ngừng mắng. Số fans cũng chỉ còn một nửa. Nàng lập tức ngốc không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lúc này công ty gọi đến, chất vấn nàng chuyện video. Nàng nói không biết, công ty hỏi video có phải thật hay không, nàng thừa nhận là thật. Kia thật sự là khi nàng nhàm chán đã quay cho vui. Không xóa, luôn giữ trong máy tính của mình, nàng thề chưa từng up video này trên mạng.
Nhân viên chuyên nghiệp internet của công ty tìm vấn đề. Vấn đề xuất hiện là máy tính của Nhϊếp Quân Quân bị người khác hack. Nhưng là ai, nhân viên không tra ra được. Công ty mời những nhân viên chuyên nghiệp hơn vẫn không có kết quả. Nhìn thấy hình tượng của Nhϊếp Quân Quân xuống dốc không phanh. Từ nữ thần biến thành nữ lôi thôi lếch thếch. Trong lúc nhất thời, vô số fans thoát fandom. Công ty mở họp quyết định bỏ Nhϊếp Quân Quân, muốn vãn hồi một hình tượng đã sụp đổ còn khó hơn nâng một người có hình tượng nữ thần khác.
"Nhϊếp Quân Quân xong rồi." Tề Duyệt đưa điện thoại cho Phác Thái Anh xem. Weibo của Nhϊếp Quân Quân đã bị xóa.
Phác Thái Anh thở dài: "Nếu cô ta thu liễm một chút, chị cũng sẽ không đuổi cùng gϊếŧ tận. Chị không thích một uy hϊếp lâu dài, cũng không thích trò chuyện với một người không biết tốt xấu. Quá mệt!"
Liễu Du ánh mắt lấp lánh. Thần tượng của mình quá soái! Nói lời này cảm giác rất giống đại lão!
"Tiểu Du, đi thôi!" Tề Duyệt nhìn thấy Liễu Du bắt đầu hoa sai, không nhịn được kéo nàng đi.
Ngô Đồng mang theo chai lọ đến: "Em muốn tiến tổ?" Ngô Đồng nhìn khách sạn không quá cao cấp này, hỏi.
"Đây là đoàn phim thuê, điều kiện không tốt. Không còn cách nào, đoàn phim không có nhiều tài chính." Đây là phim chính kịch, không ai nguyện ý đầu tư. Phác Thái Anh hoàn toàn vì xem xét nhân vật mà nhận, rất nhiều người cảm thấy với nhân khí trước mắt của Phác Thái Anh vốn có thể nhận kịch bản được chú ý hơn. Bộ phim này từ đoàn phim an bài đến tài chính đều không được tốt, thật sự không nhìn ra được chỗ đáng giá nào để nhận. Đoàn phim đăng ảnh diễn viên, trên mạng xuất hiện những tiếng nói về Phác Thái Anh.
"Nhưng chỗ ngủ. Nếu nương nương đã không ngại, anh cũng không sao." Hắn lấy chai lọ ra, này đều là trung dược hắn cố ý mang: "Nghe nói nương nương muốn quay một bộ phim liên quan đến trung y, anh đã chuẩn bị những thứ này." Ngô Đồng thông minh, vừa nghe đã hiểu nguyên nhân Phác Thái Anh gọi mình đến.
"Em biết một ít dược liệu. Nhưng phần lớn là không biết. Em muốn biết chút kiến thức cơ bản, vậy thì khi đóng phim cũng sẽ không lúng túng." Phác Thái Anh phân biệt dược liệu, nói: "Đây là bạch truật, phục linh, xuyên khung, điền thất,....."
Lạp Lệ Sa nói lại lời của Phác Thái Anh, Ngô Đồng đặt những dược liệu phân biệt đúng sang một bên. Những dược liệu nàng không nhận ra, Ngô Đồng cầm một quyển y thư đồ phổ, giảng giải.
"Có thứ tốt này anh nên lấy ra sớm." Phác Thái Anh nhìn y thư đồ phổ, bằng trí nhớ của nàng, rất nhanh có thể nhớ toàn bộ.
"Nương nương, y thư chỉ có thể phụ trợ. Học y khác những thứ khác, chuyện liên quan đến mạng người, cần thiết phải cẩn thận. Cho nên tổ huấn của Ngô gia anh, học y cần truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, tay cầm tay giảng dạy, không thể qua loa." Ngô Đồng hiếm khi đứng đắn nói.
"Kiếp trước Ngô gia các anh là thế gia hành y. Lệnh tôn vì quang diệu môn mi* mới để anh theo gia phụ học văn. Không nghĩ đến cuối cùng anh không làm quan, vẫn lựa chọn hành y. Không biết kiếp này, nhà anh có ai cho anh đi con đường làm quan không?" Phác Thái Anh cười hỏi.
*quang diệu môn mi: con cháu làm quan, công thành danh toại làm vẻ vang tổ tiên, dòng họ.
Ngô Đồng xua tay: "Em đừng nói. Từ năm anh 4 tuổi dùng thảo dược cứu một đứa nhỏ thì ông nội anh cho rằng anh là kỳ tài học y. Gần như giam anh lại, thơ ấu, thiếu niên, thanh niên của anh đều phải lăn lộn với dược liệu. Kỳ thật anh đâu lợi hại như vậy! Anh chỉ có ký ức kiếp trước thôi. Sớm biết vậy đã không cứu đứa nhỏ kia." Ngô Đồng oán giận nói.
Phác Thái Anh cười nhìn hắn, đến khi hắn ho nhẹ một tiếng: "Không phải, ý anh là đổi cách khác để cứu đứa nhỏ."
"Cả nhà sư huynh đều hành y, sao anh có thể nhịn không cứu người được? Có thể thấy vận mệnh đều do trời định. Anh không cần oán giận."
Ngô Đồng cứ như vậy ở lại khách sạn của đoàn phim. Đoàn phim đang trong giai đoạn chuẩn bị, mười bốn ngày sau mới khai máy. Tuy chưa khai máy, nhưng Phác Thái Anh là nữ chủ, mỗi ngày có rất nhiều việc để làm. Ngô Đồng nhìn Phác Thái Anh nhận kịch bản năm tập đầu, cảm thấy thú vị với phương thuốc bên trong.
Phác Thái Anh về phòng, mời Ngô Đồng đến học tập trung y. Ngô Đồng cầm kịch bản của nàng: "Phương thuốc trong này rất thú vị. Đoàn phim có trung y sao?"
"Nghe nói là một lão trung y làm chỉ đạo trong ngành sản xuất. Nhưng em chưa gặp."
Ngô Đồng gật đầu. "Được, có thời gian anh đi gặp ông ấy."
Phác Thái Anh không rõ trung y cũng có "lấy y kết bạn" sao?
"Danh Y Trùm Khăn" khai máy. Trên mạng xuất hiện video Phác Thái Anh và vũ đạo lão sư đang nghiên cứu động tác vũ đạo trong "Mạc Đạo Vô Tâm". Video dùng điện thoại quay, nhìn góc độ quay hẳn là cách rất xa, cho nên tiếng cũng chỉ có thể nghe được một chút. Nhưng vậy cũng đủ rồi, Phác Thái Anh đưa ra lý giải của mình về đoạn vũ đạo này, hai người xem đoạn vũ đạo như sinh mệnh. Lúc sau là video Phác Thái Anh nhảy vũ đạo. Cuối cùng là đoạn video Lăng Tương Quân nhảy trong phim. Ba video được cắt nối với nhau, có cảm giác vả mặt "bạch bạch bạch".
Đoạn vũ đạo Phác Thái Anh nhảy vô cùng trịnh trọng, mà vũ đạo của Lăng Tương Quân lại quá mức tùy ý. Cư dân mạng bình luận: "Đoạn vũ đạo này của Phương Như Đình như đang giỡn vậy."
Video này xuất hiện trên mạng, không đợi mọi người thảo luận, một video khác đã được đăng. Video này mọi người từng xem qua, chỉ là lần này là bản hoàn chỉnh. Lăng Tương Quân và Phác Thái Anh đang nói chuyện ở bậc thang, đột nhiên Lăng Tương Quân lảo đảo, nhân cơ hội đẩy Phác Thái Anh xuống bậc thang. Video lần này như đã được xử lý, vô cùng rõ ràng, tay Lăng Tương Quân đẩy Phác Thái Anh cũng có thể nhìn thấy rõ.
"Em cũng chưa xem qua video này." Phác Thái Anh xem video, nói.
"Đoạn này là tiểu Duyệt xử lý. Công sức của em ấy xứng đáng với tiền lương của mình." Lạp Lệ Sa đùa.
Tề Duyệt bên cạnh nói: "Chị Sa, chị có ý gì. Tay nghề của em lấy giá lương này đều là vì hữu nghị thôi! Bên ngoài cũng không có bảng giá thấp như vậy."
Lạp Lệ Sa đi đến vỗ vai nàng: "Em làm cho tốt, chờ Thái Anh có thể nhận được nhiều phim hơn, không chừng còn được hợp tác với Lạc Hoa. Đến lúc đó em muốn ký tên hay chụp ảnh chỉ là chuyện một câu."
"Này, này, này là chị nói nha." Tề Duyệt nhắc đến Lạc Hoa thì hai mắt lấp lánh, là tiểu mê muội tiêu chuẩn: "Chị Thái Anh, chị cố lên!"
"Được, chị sẽ nỗ lực." Phác Thái Anh cảm thấy Tề Duyệt là một người rất thú vị. Thoạt nhìn thì là thiếu nữ theo đuổi thần tượng, có thể nhắc về thần tượng thao thao bất tuyệt ba ngày ba đêm. Ai có thể nhìn ra nàng lại là cao thủ máy tính lợi hại. Hack máy tính, internet chỉ trong một nốt nhạc.
Hai video vừa đăng, tuy không có tin gì nhưng mọi chuyện chỉ sợ vừa bắt đầu. Chuyện này fans Phác Thái Anh không chịu nổi. Thần tượng nhà mình chịu đủ ủy khuất trong đoàn phim, còn bị ám toán nguy hiểm. Thật vất vả đợi đến khi phim được phát sóng lại bị người khác hắc. Lăng Tương Quân rốt cuộc là muốn thế nào? Đóng phim thì đoạt diễn, hại người, phát sóng thì giành công. Mà công lao kia là của cô sao?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro