62
Chương 62: Đêm Tân Hôn Hồn Nhập Xác
Đêm ấy, sau lễ minh hôn đầy ám ảnh, Thanh Mai trở về nhà, mang theo sự bình yên tưởng chừng đã tìm được sau bao tháng ngày đấu tranh cùng quá khứ. Nhưng khi màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm khắp căn phòng, Thanh Mai cảm thấy một cơn lạnh lẽo đến gai người, như thể một làn gió lạnh vô hình đang vờn quanh cô.
Ngọn nến trên bàn bỗng nhiên chao đảo rồi tắt ngấm. Trong khoảnh khắc ấy, Thanh Mai cảm thấy một luồng năng lượng lạ lùng len lỏi vào cơ thể mình, một cảm giác nặng trĩu mà cô chưa từng trải qua. Cô bất giác nhìn vào gương—trong ánh phản chiếu mờ ảo, khuôn mặt của Băng Tuyết hiện lên chồng chéo lên gương mặt cô, đôi mắt u buồn, đong đầy nỗi đau không dứt.
Hơi thở Thanh Mai trở nên gấp gáp, cảm giác như bị một sức mạnh vô hình trói buộc. Cô không còn kiểm soát được bản thân, như thể hồn phách của Băng Tuyết đang chiếm lấy thân xác cô, đưa cô trở về khoảnh khắc của đêm tân hôn kiếp trước.
Trong hình ảnh mờ ảo ấy, cô thấy mình mặc chiếc áo dài trắng, đứng giữa căn phòng xa hoa lạnh lẽo, đối diện với người đàn ông mà kiếp trước cô từng căm hận. Hắn nhìn cô, ánh mắt đầy ác ý và sự chiếm hữu. Trong cơn mộng mị, Thanh Mai cảm nhận rõ từng cảm giác của Băng Tuyết: sự sợ hãi, nỗi đau và cả sự tuyệt vọng khi phải đối mặt với cuộc sống trong địa ngục.
Nhưng lần này, Thanh Mai không để bản thân chìm trong nỗi đau. Với sức mạnh từ kiếp này, cô đứng vững, đối mặt với hắn, ánh mắt đầy sự thách thức và quyết tâm. Cô biết rằng để giải thoát, cô phải dũng cảm phá vỡ xiềng xích của kiếp trước, tự mình đứng lên và chấm dứt vòng xoáy bi kịch này mãi mãi.
Khi ánh sáng của ngọn nến được thắp lại, bóng dáng của Băng Tuyết dần phai nhạt trong gương, trả lại cho Thanh Mai sự bình yên. Cô thở phào, cảm thấy như vừa bước qua một cánh cửa mà từ lâu cô không thể chạm đến. Và trong đêm tối ấy, Thanh Mai hiểu rằng cô đã giải thoát cho chính mình và cho cả Băng Tuyết, mang đến một kết thúc cho câu chuyện kéo dài qua hai kiếp người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro