Chương 3
Hôm sau, khi Minh Hạ bước vào quán, cô nhận ra một cuốn sổ tay nhỏ đặt sẵn trên bàn quen thuộc của mình. Bìa sổ bằng da màu nâu, bên trên là một dòng chữ mạ vàng nhỏ: "Những ý tưởng chưa viết".
An Tâm bước ra từ quầy pha chế, nở nụ cười hiền lành.
"Tôi nghĩ cô là một nhà văn. Có lẽ cô sẽ cần cái này để ghi lại ý tưởng."
Minh Hạ cầm cuốn sổ lên, khẽ vuốt ve lớp bìa. Bên trong, từng trang giấy ngả màu kem tạo cảm giác cổ điển nhưng rất tinh tế.
"Sao cô biết tôi là nhà văn?" Minh Hạ hỏi, đôi mắt dò xét.
An Tâm cười nhẹ, kéo ghế ngồi xuống đối diện.
"Tôi không chắc lắm. Chỉ là tôi để ý thấy cô luôn mang laptop, luôn trầm tư trước màn hình, và có đôi lúc mỉm cười một mình. Tôi đoán vậy thôi. Đoán sai thì bỏ qua nhé."
Minh Hạ im lặng, ngón tay mân mê góc cuốn sổ. Cô không giỏi trong việc đón nhận những món quà, đặc biệt là từ những người xa lạ. Nhưng ánh mắt chân thành của An Tâm khiến cô không thể từ chối.
"Cảm ơn. Tôi sẽ dùng nó."
An Tâm gật đầu, đứng dậy quay lại quầy. Minh Hạ mở cuốn sổ ra, và bất ngờ thấy một dòng chữ viết tay nơi trang đầu tiên:
“Mọi câu chuyện đều bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ. Hy vọng đây sẽ là nơi bạn tìm thấy những câu chuyện tuyệt vời nhất.”
Nụ cười mỉm lại hiện lên trên môi Minh Hạ. An Tâm, dù chỉ là cô chủ quán nhỏ, dường như lại hiểu được những điều mà người khác không thấy trong cô.
Có lẽ, ngày mai, Minh Hạ sẽ thử viết gì đó về Góc Nhỏ. Về An Tâm. Hoặc về chính những cảm xúc mà cô đang trải qua – một sự dịu dàng lạ lẫm trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro