Chương 11 - H
Mưa đã ngừng rơi, nhưng không khí trong kinh thành vẫn nặng nề, ẩm ướt, như báo trước một cơn bão mới sắp ập đến. Tại phủ tướng quân, Lâm Vân Ca nằm trên giường, cơ thể dần hồi phục nhờ Hắc Liên Hoa mà Thẩm Yến mang về. Độc dược đã được giải, nhưng nàng vẫn yếu ớt, mỗi hơi thở là một nỗ lực lớn lao. Bộ y phục lụa trắng thấm đẫm mồ hôi, dính chặt vào cơ thể mảnh mai, phô bày những đường cong run rẩy của một Omega vừa thoát khỏi lằn ranh sinh tử. Chiếc trâm ngọc hình hoa mai nằm bên gối, như một sợi dây liên kết mong manh với Thẩm Yến – người đã cứu nàng, nhưng cũng khiến nàng sợ hãi bởi bản năng hoang dại của Alpha.
Thẩm Yến đứng ngoài sân, áo giáp đã cởi bỏ, thay bằng bộ y phục đen tuyền bó sát, để lộ dáng vẻ mạnh mẽ và uy nghiêm. Thuốc kích thích pheromone từ lọ rượu của Tô Dao vẫn âm ỉ trong cơ thể nàng, khiến dương vật dưới lớp vải cương cứng liên tục, một phản ứng sinh học không thể kiểm soát. Nàng siết chặt thanh kiếm, ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía tân phòng, lòng ngập tràn mâu thuẫn – nàng muốn bảo vệ Vân Ca, nhưng dục vọng Alpha thôi thúc nàng chiếm lấy nàng, xé tan sự yếu đuối ấy bằng sức mạnh nguyên thủy.
Đêm ấy, Thẩm Yến bước vào tân phòng, cánh cửa đóng sầm sau lưng nàng, âm thanh khô khốc vang vọng giữa không gian tĩnh lặng. Vân Ca giật mình, ngẩng đầu nhìn nàng, đôi mắt trong veo mở to vì sợ hãi. "Tướng quân..." – nàng khẽ gọi, giọng run rẩy. Thẩm Yến không đáp, tiến tới gần giường, pheromone Alpha mạnh mẽ tỏa ra từ cơ thể nàng, trộn lẫn với mùi hương ngọt ngào của Vân Ca, tạo thành một hỗn hợp kích thích không thể cưỡng lại. Nàng quỳ xuống bên giường, bàn tay siết chặt vai Vân Ca, để lại dấu đỏ trên làn da trắng ngần.
"Ngươi sống rồi," – Thẩm Yến gằn giọng, ánh mắt tối sầm – "Nhưng ngươi khiến ta điên lên." Nàng cúi xuống, môi nàng chạm vào môi Vân Ca trong một nụ hôn hung bạo, cắn mạnh đến mức máu tươi trào ra. Vân Ca rên lên, vừa đau đớn vừa bị cuốn hút, tay nàng nắm lấy áo Thẩm Yến, nhưng cơ thể yếu ớt không thể kháng cự. Thẩm Yến kéo mạnh vạt áo lụa của nàng, xé toạc lớp vải mỏng manh, để lộ vòng ngực nhỏ nhắn run rẩy và làn da đầy vết đỏ từ những lần đụng chạm trước.
Nàng đẩy Vân Ca nằm xuống, cơ thể nàng đè lên, dương vật cương cứng thúc qua lớp vải chạm vào giữa hai đùi nàng. Thẩm Yến kéo vội lớp y phục của mình xuống, để lộ phần dưới cơ thể – dương vật cứng rắn, đỏ rực vì dục vọng, rỉ chất lỏng trong suốt từ đầu. Vân Ca hoảng loạn, cố đẩy nàng ra, nhưng Thẩm Yến nắm chặt cổ tay nàng, ghì xuống giường. "Đừng chống cự," – nàng gầm lên, giọng khàn đặc – "Ngươi là của ta!" Nàng xâm nhập vào nàng, chậm rãi nhưng mạnh mẽ, từng nhịp đẩy sâu khiến Vân Ca hét lên trong đau đớn, nước mắt lăn dài trên má.
Máu từ lần đầu của Vân Ca chảy ra, hòa lẫn với mồ hôi, thấm đẫm ga giường. Thẩm Yến không vội vã, nàng kéo dài từng nhịp thúc, cảm nhận cơ thể Vân Ca co giật dưới mình. Pheromone Omega bùng nổ mạnh mẽ, ngọt ngào đến nghẹt thở, kích thích Thẩm Yến đến điên cuồng. Nàng siết chặt eo nàng, móng tay cắm sâu vào da thịt, để lại những vết xước đỏ tươi. Nàng cúi xuống, cắn mạnh vào cổ Vân Ca, máu rỉ ra từ vết răng, hòa vào hơi thở nóng rực của nàng. "Ngươi không thoát được ta," – nàng thì thầm, giọng trầm thấp đầy chiếm hữu.
Vân Ca rên rỉ, vừa đau vừa bị cuốn vào cơn sóng dục vọng của Alpha. Cơ thể nàng dần đáp ứng, chất lỏng từ nàng trộn lẫn với máu, làm từng nhịp trơn tru hơn. Thẩm Yến tăng tốc, mỗi cú thúc mạnh mẽ khiến giường rung lên, tiếng da thịt va chạm vang vọng trong phòng. Cao trào đến từ từ, Thẩm Yến gầm lên, phóng thích bên trong nàng, chất lỏng nóng bỏng tràn đầy khiến Vân Ca run rẩy dữ dội, hơi thở đứt quãng. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đẫm lệ và đôi mắt tuyệt vọng của nàng, Thẩm Yến dừng lại, lý trí kéo nàng ra khỏi cơn mê đắm. Nàng đứng bật dậy, quay lưng, hét lớn: "Tố Lan! Vào đây!"
Tố Lan chạy vào, thấy Vân Ca nằm trên giường, y phục xộc xệch, máu và mồ hôi loang lổ, thì hoảng hốt. Bà đỡ nàng dậy, nước mắt lăn dài: "Phu nhân..." Thẩm Yến lao ra ngoài, lòng ngập tràn tội lỗi và giận dữ. Nàng không muốn làm tổn thương Vân Ca, nhưng bản năng Alpha, kết hợp với thuốc kích thích, đã biến nàng thành một con thú không thể kiểm soát.
Cùng lúc đó, Tô Dao xuất hiện trước cổng phủ tướng quân, y phục lụa đen ướt át từ cơn mưa trước, dính chặt vào cơ thể mảnh mai, phô bày những đường cong quyến rũ của một Omega đầy mưu tính. Là một Omega, nàng không yếu đuối như Vân Ca, mà mang một sức hút sắc sảo, nguy hiểm, được tôi luyện qua những năm tháng sống trong hận thù. Nàng nghe thấy tiếng hét của Vân Ca từ tân phòng, và một nụ cười nham hiểm nở trên môi. Nàng bước vào sân, đối diện Thẩm Yến vừa lao ra, ánh mắt hai người chạm nhau như tia lửa giữa bóng tối.
"Ngươi làm gì nàng ấy rồi, phải không?" – Tô Dao hỏi, giọng mềm mại nhưng đầy khiêu khích. Pheromone Omega của nàng tỏa ra, không ngọt ngào như Vân Ca, mà mang một mùi hương quyến rũ, cay nồng, như rượu mạnh cháy trong cổ họng. Thẩm Yến siết chặt chuôi kiếm, pheromone Alpha bùng nổ, kết hợp với thuốc vẫn chưa tan, khiến nàng mất kiểm soát lần nữa. Nàng lao tới, đẩy Tô Dao ngã xuống đất, kiếm kề sát cổ nàng, máu từ một vết xước nhỏ chảy ra trên làn da trắng ngần.
"Ngươi muốn chết sao?" – Thẩm Yến gầm lên, nhưng Tô Dao cười lớn, tay nàng chạm vào ngực áo Thẩm Yến, kéo nàng xuống sát hơn. "Ngươi không giết ta đâu," – nàng thì thầm, pheromone Omega bùng lên mạnh mẽ, kích thích bản năng Alpha của Thẩm Yến – "Ngươi muốn ta, đúng không?" Nàng cởi vội lớp y phục lụa đen, để lộ cơ thể trắng ngần, ngực căng tròn run rẩy, và phần dưới ướt át vì phản ứng tự nhiên của một Omega trước Alpha.
Thẩm Yến xé toạc lớp vải còn lại, dương vật cương cứng đâm thẳng vào Tô Dao, nhưng không vội vàng. Nàng đẩy chậm rãi, từng nhịp sâu và mạnh, cảm nhận cơ thể Tô Dao co giật dưới mình. Tô Dao rên lên, vừa đau đớn vừa khoái lạc, móng tay cào mạnh vào lưng Thẩm Yến, để lại những vệt đỏ dài rỉ máu. "Ngươi chỉ có vậy sao?" – nàng khiêu khích, giọng đứt quãng giữa những tiếng rên. Thẩm Yến gầm lên, tay siết chặt cổ nàng, để lại dấu đỏ, nhưng không làm nàng ngạt thở – chỉ đủ để nàng cảm nhận sự thống trị.
Nàng kéo dài từng nhịp thúc, mỗi cú đẩy làm Tô Dao cong người, chất lỏng từ nàng chảy ra, trơn tru và nóng bỏng, hòa lẫn với mồ hôi và máu từ vết cào trên lưng Thẩm Yến. Nàng cúi xuống, cắn mạnh vào vai Tô Dao, máu rỉ ra từ vết răng, mùi tanh hòa vào pheromone Omega, kích thích nàng đến điên cuồng. "Ngươi là của ta trước khi chết," – Thẩm Yến thì thầm, giọng trầm thấp đầy hận thù. Tô Dao cười lớn, đôi mắt lấp lánh sự điên cuồng: "Hãy thử xem!"
Cao trào đến từ từ, Thẩm Yến tăng tốc, từng nhịp mạnh mẽ khiến Tô Dao hét lên, cơ thể nàng run rẩy dữ dội. Nàng phóng thích bên trong nàng, chất lỏng nóng bỏng tràn đầy, kéo dài cảm giác khoái lạc pha lẫn đau đớn. Tô Dao thở hổn hển, nằm dưới đất, ánh mắt vẫn đầy thách thức: "Ngươi thấy chưa, Thẩm Yến? Ngươi không khác gì ta." Thẩm Yến đứng dậy, lau máu trên tay, giọng lạnh lẽo: "Cút khỏi đây, trước khi ta giết ngươi." Nàng quay lưng, để lại Tô Dao nằm đó, lòng ngập tràn đau đớn và sự ám ảnh không thể dập tắt.
Trong tân phòng, Vân Ca ngồi dậy, được Tố Lan đỡ, nước mắt vẫn lăn dài. Nàng nghe thấy tiếng rên của Tô Dao từ sân, và trái tim nàng như vỡ vụn. Nàng nắm chặt chiếc trâm ngọc, thì thầm: "Ta là gì với nàng ấy?" Sự ngược đãi thể xác từ Thẩm Yến, kết hợp với nghi ngờ về Tô Dao, khiến nàng rơi vào tuyệt vọng. Nàng không biết rằng, Thẩm Yến – người vừa làm tổn thương nàng – cũng đang tự dằn vặt trong tội lỗi và hận thù.
Thẩm Yến bước ra sân, rút kiếm chém điên cuồng vào một cây cột gỗ, từng nhát kiếm mạnh mẽ đến mức gỗ vỡ vụn, máu từ tay nàng nhỏ xuống đất. Nàng hét lên giữa đêm tối, giọng khàn đặc: "Ta đã làm gì?" Sự ngược đãi từ bản thân nàng, từ Tô Dao, và từ số phận đã đẩy tất cả vào một vòng xoáy không lối thoát.
Tô Dao, từ xa, nhìn bóng lưng Thẩm Yến, đôi tay siết chặt, lòng ngập tràn đau đớn. Là một Omega, nàng không yếu đuối như Vân Ca, nhưng sự đụng chạm của Thẩm Yến đã đánh thức một phần trong nàng – sự khao khát bị chiếm hữu, dù nàng không muốn thừa nhận. "Ngươi sẽ không thoát khỏi ta," – nàng thì thầm, đứng dậy, bước đi trong bóng tối, chuẩn bị cho bước tiếp theo của mưu kế.
Truyện này thuộc quyền sở hữu của Kaito [@Kaito223344]. Không được sao chép, chỉnh sửa hay đăng lại trên bất kỳ nền tảng nào nếu không có sự cho phép của tác giả.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro