Chương 104


Chậm một chút để nàng có thể hảo hảo ôm băng sơn mỹ nhân lâu một chút

Thời gian thế nhưng không nghe lời cầu nguyện của Hàn Hương, thời gian hai người một mình rất nhanh kết thúc. Băng sơn mỹ nhân thu liễm ôn nhu trên mặt, lại biến thành một người lãnh đạo cư cao lâm hạ. Hàn Hương cũng biến thành một kẻ làm thuê không có tiếng tăm, bị Trương thư ký chỉ huy đến đầu óc choáng váng

Tuy nói giúp đỡ Trương thư ký có lương, còn không hề thấp, nhưng Hàn Hương vẫn cảm thấy như bị bóc lột

Dần dần, mọi người đã quen Hàn Hương chính là nhân viên từ trên trời rơi xuống, nhìn Hàn Hương hơi rảnh một chút, kiểu gì cũng sẽ nhờ vả

" Tiểu Hàn, em đem cái này qua kia "

Hàn Hương nhìn Trương thư ký đứng ở xa xa, dường như đang trưng cầu ý kiến của nàng. Trương thư ký chỉ là khẽ gật đầu, liền tiếp tục gõ bốp bốp trên máy tính. Rõ ràng, hiện tại Trương thư ký cũng không có nhiệm vụ giao cho nàng

" Ân, vừa rồi cô nói là đem đến chỗ nào " Hàn Hương lại hỏi một lần

Nữ nhân trước mắt hơi mập chuẩn bị lặp lại địa chỉ một lần nữa, nói được một nửa thì sững sờ đứng tại chỗ, Hàn Hương rất buồn bực, nàng vừa chuẩn bị quay đầu, liền cảm giác có một bàn tay khoác lên vai nàng

" Lăng tổng "

Đối phương vội cúi đầu hô một tiếng, dường như ngửi thấy mùi gì kinh hãi lập tức chạy đi. Hàn Hương trong lòng buồn bực, nàng trong nhận thức biết, coi như băng sơn mỹ nhân là thế nào cũng sẽ không ăn thịt người khác. Nhưng rất nhanh thông qua mùi nước hoa mà người này tản ra, Hàn Hương ý thức được Lăng tổng không phải chỉ băng sơn mỹ nhân Lăng Phỉ

Mà công ty này trên danh nghĩa còn có quản sự khác, băng sơn mỹ nhân ca ca Lăng Long Sáo

" Tiểu cô nương, nhìn em lạ mặt vậy, là mới tới à " Thanh âm rõ ràng truyền lại, dường như vì để cho Hàn Hương có phản ứng hoa si, đặc biệt sử dụng thanh âm rất có từ tính

Hoàn toàn chính xác, thanh âm này không tệ, nếu là lúc trước Hàn Hương nhất định sẽ thình thịch tim nhảy một chút, nhưng từ khi phát sinh quan hệ với nữ nhân, nàng phát hiện ánh mắt của mình nguyên bản chỉ nhìn nam nhân giờ chuyển qua nữ nhân

Sẽ nhìn khuôn mặt cùng dáng người của nữ nhân, sẽ dùng ánh mắt để bình phán, mà bây giờ nghe được thanh âm của Lăng Long Sáo, Hàn Hương không tự chủ run một cái, lập tức nổi da gà đầy người. Nhưng nàng vẫn cố gắng quay đầu, liền thấy một khuôn mặt tuyệt đối là soái ca

Lúc đầu dựa theo tài năng của hắn sẽ không có tư cách đặt chân ở công ty, vì được sinh ra có bề ngoài đẹp đẽ, băng sơn mỹ nhân mới miễn cưỡng cho hắn làm ở bộ phận PR. Nếu gặp mấy lão bà khách hàng dục cầu bất mãn, liền phái Lăng Long Sáo đi làm nam nhân kế. Nhưng bởi vì lão bà đói khát rất nhiều, thành tích của Lăng Long Sáo không tệ lắm

Nhưng bởi vậy, tất cả mọi người len lén đặt biệt danh sau lưng Lăng Long Sáo chính là ngưu lang. Quả nhiên, nam nhân này thật giống như trong truyền thuyết thấy nữ nhân liền xuất thủ

Nàng trong thoáng chốc thất thần, cũng trong sát na đó, nàng liền thấy nam nhân vốn đứng ở trước mặt nàng bỗng nhiên di chuyển ra đằng sau, ở trên không trung bị ném thành một đường cong duyên dáng. Ngay sau đó, tiếng kêu to đau đớn cùng tiếng vật nặng rơi xuống vang lên

Người trong phòng thư ký trừng mắt nhìn, dường như không tin chuyện xảy ra trước mắt

Hàn Hương tự nhiên cũng nằm trong số đó, nàng chưa hề nghĩ đến, băng sơn mỹ nhân văn có thể thông thiên địa nhân, mà võ có thể dễ dàng đem một nam nhân cao một mét tám ném ra ngoài, để nàng nhìn không thể tin nổi, khẽ nhết miệng, dường như còn có chút kinh ngạc

Không chỉ có nàng, mọi người xung quanh đều là lần đầu tiên thấy băng sơn mỹ nhân ra tay, đang kinh ngạc, không khỏi ở trong lòng băng sơn mỹ nhân khen hay.

" Ai nha, đau chết anh rồi Lăng Phỉ, em em "

" Nói bao nhiêu lần, đừng có ra tay với bất kỳ người nào ở trong công ty tôi " Băng sơn mỹ nhân thanh âm lành lạnh, trong mắt nàng càng lạnh, dường như soái ca trước mắt, không phải là thân ca ca nàng, mà là một con rệp

Lăng Long Sáo thấy băng sơn mỹ nhân ở trước mặt nhiều người nói hắn như vậy, càng cảm thấy khó xử, có thể nghĩ một chút công ty là địa bàn của Lăng Phỉ, Lăng Long Sáo ngoài cười nhưng trong không cười đáp: " Ai, anh chỉ thấy đồng nghiệp mới, hiếu kỳ đến chào hỏi thôi, có làm gì đâu " Hắn nói rất là vô tội, dường như vì khuôn mặt dễ nhìn, toàn thế giới này sẽ tha thứ cho hắn

Nhưng Hàn Hương chú ý tới, đáy mắt hắn ẩn tàng sát khí. Nhưng loại biểu lộ này được giấu đi, phi thường tốt, Lăng Long Sáo này, mặc dù cái gì cũng không được, xem ra diễn xuất là nhất lưu

" A, tôi vừa rồi nhìn thấy tay anh chuẩn bị mò đến mông em ấy " Băng sơn mỹ nhân càng không buông tha

Hắn đụng những người khác nàng sẽ hoàn toàn không cảm thấy quan trọng, nhưng bây giờ, Lăng Long Sáo lại chủ ý tấn công Hàn Hương. Nàng tuyệt đối không cách nào tha thứ, đồ chơi của mình bị chó lang thang bẩn thỉu chạm vào là không được

Lăng Long Sáo nghe càng cười đùa tí tửng, dường như không hề để tâm ngôn từ của băng sơn mỹ nhân " Em nhìn lầm rồi, nàng suýt ngã, anh chỉ đỡ nàng thôi" nói xong, Lăng Long Sáo mỉm cười với Hàn Hương, nụ cười của hắn tràn đầy uy hiếp, dường như muốn nói, Hàn Hương không phối hợp với hắn, nàng liền sẽ bị sa thải

Đáng tiếc, Hàn Hương không phải nhân viên công ty, cũng không sợ hãi bất kỳ uy hiếp nào, nàng tiến lên một bước, chính là hung hăng tán cho Lăng Long Sáo một bạt tai

" Cô " Lăng Long Sáo nào nghĩ đến Hàn Hương sẽ ra tay đánh hắn, giơ tay muốn phản kích, Hàn Hương yên lặng lại hướng hạ bộ của hắn lên gối một cái

Trương thư ký gạt ra ý cười nịnh nọt, không có chút nào thành ý xin lỗi Lăng Long Sáo " Thật xin lỗi Lăng ca, đứa nhỏ này mới tới không biết quy củ, em đến đây với chị " Nàng nói xong, hướng Hàn Hương ngoắc ngoắc tay, ra hiệu Hàn Hương đi theo vào

Hàn Hương đàng hoàng gật đầu, dường như hài tử thật sự làm sai, đẩy cái ghế vào trong phòng họp

Chỉ là mấy giây sau, phòng họp nhỏ lại truyền ra không phải tiếng răn dạy mà là tiếng cười của Trương thư ký không chút nào kiêng kỵ

Lăng Long Sáo mặt nổi giận, ở trên mặt đất lăn lộn vô lại, nói vừa rồi Hàn Hương đá vào hạ bộ hắn khiến hắn có vấn đề

Băng sơn mỹ nhân cười lạnh :" Chỉ là cây xúc xích thôi mà, nếu là tôi, để cho anh cả đời này không cách nào dùng được " Nàng giống như ám chỉ cái gì, nhưng lại chưa hề nói là huỷ hoại. Lăng Long Sáo chỉ nhìn chòng chọc nàng, phun ra mấy chữ " Những người kia là em tìm đến "

Đáng tiếc mặc kệ Lăng Long Sáo nói cái gì, băng sơn mỹ nhân cũng không để ý tới

Lăng Long Sáo tức sôi ruột, liền thấy Trương thư ký vui cười cùng Hàn Hương đi ra. Lại nhìn Hàn Hương tướng mạo thanh tú, vòng eo nổi bật, hai chân có chút ma sát khép lại, hiển nhiên là chưa biết sợ, hắn nhịn không được sắc tâm lại nổi lên, thế là gọi điện thoại đặt một ít thức ăn ngọt

Nhìn thấy Hàn Hương xuất hiện từ văn phòng băng sơn mỹ nhân, Lăng Long Sáo không kịp chờ đợi hảo hảo đem bánh gato hắn chuẩn bị đưa cho nàng

Mặc kệ Lăng Long Sáo nói cái gì, Hàn Hương chỉ mỉm cười

" Em xem, em làm anh bị thương đến bộ dạng này, có phải nên bồi thường thật tốt cho anh không "

Hàn Hương trên mặt khó xử, dường như thật giống tiểu cô nương ngây thơ. Nhìn Lăng Long Sáo dựa vào mình gần như vậy, thế là chân thành nói : " Vậy thì, tôi mời anh ăn cơm "

Lăng Long Sáo nghe xong liền vui vẻ, biết được nguyên tắc ngầm của hắn có thể dùng được với nữ nhân trước mặt, thế là sảng khoái trả lời " Tốt, vậy ăn cái gì "

Hàn Hương lờ mờ trong lúc nhất thời liên tưởng đến chổ Lăng Long Sáo bị nàng đạp, sâu kín nói ra một câu: " Dái dê "

Lăng Long Sáo biểu lộ tán thưởng, ra vẻ khó khăn nói: " Cái này cũng được, chúng ta đi đâu ăn "

Hàn Hương mỉm cười " Đương nhiên là nhà của anh " lúc nói chuyện, nàng đứng dậy. Lăng Long Sáo xem xét liền thấy băng sơn mỹ nhân đeo túi xách chuẩn bị ra ngoài

" Hàn Hương , lên đường "

" Được, Lăng Phỉ tỷ " Hàn Hương ra vẻ hưng phấn kéo cánh tay băng sơn mỹ nhân, cố gắng biểu hiện sự thân mật, dường như muốn nói nàng sớm đã bị nguyên tắc ngầm với boss lớn

Băng sơn mỹ nhân xem như không chú ý tới, nàng yên lặng giúp đỡ Hàn Hương chỉnh lý lại mái tóc, thế là hai người phối hợp rời đi, vứt bỏ Lăng Long Sáo đang không biết phải làm sao

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro