Chương 117 - 118: Săn mồi

" Quả nhiên, nữ nhi này không có một chút đáng tin cậy " Nhìn qua màn hình thấy tất cả, Tần Dung đối với thiếu phụ xinh đẹp châm chọc khiêu khích, dường như đã sớm nhận ra Bạch Trì không thành thật

Thiếu phụ xinh đẹp chỉ là duy trì trầm mặc, hiển nhiên nàng không định đáp lại Tần Dung vấn đề này. Nàng hiện tại giống như Bạch Trì, đều hận không thể giết chết đôi tỷ muội này. Chỉ là, làm một cuộc hôn nhân lừa gạt bình thường, đến bây giờ lại liên luỵ đến mấy mạng người, thiếu phụ xinh đẹp đã không thể thoát thân được. Nếu nói giải thoát duy nhất chính là địa ngục

" Bất quá không quan trọng, dù sao buổi tối hôm nay đều phải chết ha ha ha ha" Tần Dung tiếng cười trở nên bén nhọn mà điên cuồng, dường như bởi vì nghĩ đến kết cục mỹ diệu mà trở nên vui vẻ. Nhưng nàng cười, nụ cười bỗng nhiên ngưng kết, tiếng cười cũng im bặt, vẻ mặt ả trở nên bất khả tư nghị, ánh mắt nhìn thẳng vào trái tim

Một con dao gọt trái cây từ phía sau đâm vào, ả muốn phản kháng, thiếu phụ xinh đẹp sau lưng cũng đã đưa nàng áp chế trên đất, điên cuồng dùng dao gọt trái cay đâm. Tần Dung không kịp giãy dụa, nàng thậm chí còn chưa kịp nói ra di ngôn, trong nháy mắt, Tần Dung đã bị thiếu phụ xinh đẹp đâm mấy chục dao

Máu tươi ướt đẫm khuôn mặt xinh đẹp của nàng, nhưng nàng dường như đối với tất cả đều không biết gì, nghĩ xong, nàng dùng tay dính máu Tần Dung bấm số điện thoại của nữ nhi

" Mụ mụ, hôm nay sao lại gọi điện thoại cho con "

" Ân, nhớ con " Thiếu phụ xinh đẹp cố gắng để không phát ra tiếng thút thít, nàng biết không thể để nữ nhi biết mình yếu ớt

" Con gái cũng nhớ mẹ, lúc nào con có thể nhìn thấy mẹ " Tiểu nữ sinh nũng nịu đáp lại, thiếu phụ xinh đẹp kém chút nữa không thể khắc chế được chảy nước mắt, nàng dừng một chút, đáp lại " Rất nhanh thôi, mẹ sẽ phải đi một chỗ thật xa, cho nên Bạch Trì tỷ tỷ sẽ chiếu cố con"

Tiểu nữ sinh tựa hồ đối với câu trả lời, không hiểu nổi " Ai, không thể mang con đi cùng sao "

Thiếu phụ xinh đẹp, hít một hơi sâu, cuối cùng nói " Quá xa, con phải nghe lời Bạch Trì tỷ tỷ, nhớ kỹ, muội muội dù ở nơi nào cũng đều thương con"

Đối thoại vẻn vẹn chỉ mười mấy giấy, thiếu phụ xinh đẹp không dám tiếp tục, nếu là tiếp tục, nàng nhất định sẽ không nhịn được rơi nước mắt. Mà điện thoại sau khi cúp máy, nàng phát hiện mình không khóc nổi. Vì muốn thiết lập được ở riêng với Tần Dung, nàng tốn không ít thời gian, mà bây giờ, ác ma rốt cuộc chết rồi

Nàng nhìn thi thể trên đất, lại nhịn không được đạp một cước, dường như cho dù thế nào cũng không lắng nỗi sự phẫn nộ

Thiếu phụ xinh đẹp, ở đây tiếp nhận quá nhiều, nàng hẳn là hung hăng trả thù nàng. Nghĩ đến đây, nàng lột quần áo Tần Dung, dùng dây thừng xuyên qua nách ả, sau đó phí sức đem ả treo lên cửa sổ, cho tất cả mọi người khi bình minh, đều có thể thấy nữ nhân xấu xí này

Vì phải vận chuyển thi thể mệt đến đầu đầy mồ hôi, làm xong hết thảy, nàng lại đi tắm nước nóng, cho đến khi huyết dịch bẩn thỉu đều biến mất khỏi người mình. Sau đó nàng thay đổi quần áo nàng thích nhất. Mà nguyên nhân thích y phục này, bởi vì y phục này hoàn toàn hiện ra dáng người nàng.

Thiếu phụ xinh đẹp trong gương xoay vài vòng, xác định mình hoàn mỹ, sau đó xịt nước hoa. Nàng đối vẫy tay với thi thể ngoài cửa sổ, cười một cách nhẹ nhõm

" Tôi đi ra ngoài hẹn hò " Nàng tuyên bố với Tần Dung đã chết

Dù cho giết người, nàng vẫn muốn làm một buổi hẹn hò cuối cùng

Nhưng nàng tựa hồ lo lắng cảnh sát khi phát hiện ra sẽ tìm phiền phức, thế là thiếu phụ xinh đẹp viết xuống một câu trên sách

" Người là tôi giết, tôi còn chuyện phải xử lý, nếu như cảnh sát đến, vui lòng gọi tôi ở số điện thoại 137 xxxxxxx "

Làm xong hết thảy, nàng vừa lòng thoả ý rời đi, mở cửa rồi đóng cửa, còn có thể nhìn thấy ánh mắt mị thái của hàng xóm. Nàng nghĩ, không bao lâu, nam nhân trước mắt chỉ có thể đối với nàng sinh ra tâm lý sợ hãi

" Bà còn chưa tới sao "

" Chị vừa tới, em ở đâu "

" Ở bên kia"

Thiếu phụ xinh đẹp cúp điện thoại, liền thấy nam nhân bên cạnh liều mạng ngắm nhìn nàng. Dù cho nam nhân kia dáng vẻ có tiền, nhưng nàng không có bất luận tâm tình nào. Nàng lấy ra tấm gương, lần nữa ngắm nhìn mình, xác định trang dung không có vấn đề gì, lúc này mới đi vào

Đáng tiếc, Bạch Trì đối diện lại không biểu hiện có chút tâm tình rung động gì, nàng chỉ tập trung uống rượu từ chai này đến chai khác, gương mặt đã đỏ lên. Thiếu phụ xinh đẹp nhíu mày, đem chai rượu đoạt lại, tự mình uống

Bạch Trì trơ mắt nhìn, dường như chai rượu trong tay nàng mới là ngon nhất. Con mắt nàng dường như chỉ thấy rượu

" Em đã uống đủ nhiều "

" Nhưng tôi vẫn cảm thấy sợ hãi, tôi muốn biết người, dù ngay cả con kiến cũng không dám " Bạch Trì lộ ra rất thống khổ, mười sáu tuổi, nàng thậm chí còn chưa hưởng qua cảm giác yêu đương, dưới mắt liền chẳng mấy chốc sẽ làm ra những chuyện không thể vãn hồi. Bước chân của nàng bắt đầu bất ổn, nhưng vẫn nhớ tới chuyện trao đổi với thiếu phụ xinh đẹp

Thiếu phụ xinh đẹp không nói gì, không biết có nên ở tình huống này nói ra chuyện mình đã giết chết Tần Dung. Nàng cần dùng chuyện giết Tần Dung để trao đổi, để đạt được sự thanh nhàn của con gái mình

Đương nhiên nàng không thể trông cậy học sinh cấp ba có thể nuôi sống con mình, nàng dùng danh nghĩa Bạch Trì để giữ một số tiền rất lớn, đây không phải là đường ra mà là con đường đi duy nhất

" Có phải lại bị đánh " Bạch Trì nhíu mày, vô thức nắm chặt áo thiếu phụ xinh đẹp hở ra, rõ ràng thấy trên da thịt nàng còn lưu vết roi. Tần Dung là ma quỷ, ăn nhờ ở đậu nhà thiếu phụ xinh đẹp lại bị ả nắm nhược điểm và bị biến thành con rối của ả ta

Thiếu phụ xinh đẹp thân thể cứng đờ, vô thức muốn đánh tay kế nữ không quy củ. Nhưng Bạch Trì trên thân nồng nặc mùi rượu lại trở nên càng ngày càng nặng, nàng dựa vào càng lúc càng gần, ánh mắt có chút đói khát

" Em đó, căn bản không có lòng dũng cảm giết người, mà có gan sắc tình " Thiếu phụ xinh đẹp bất đắc dĩ cười khổ, cảm giác tựa hồ giai đoạn trước mình thực sự đùa quá phận, dẫn đến tiểu cô nương nghiêm chỉnh này, tựa hồ muốn làm chút gì

" Không được sao " Bạch Trì thăm dò hỏi, trong mắt có mấy phần cầu khẩn

Thiếu phụ xinh đẹp cũng uống một ngụm rượu, mình vốn không có uống, nàng đem rượu không giữ chút nào thông qua môi rót vào miệng Bạch trì, Bạch Trì trở nên cứng đờ

" Đây có phải lần đầu tiên của em không, thật đáng yêu, muốn hay không trước khi giết người, cùng chị lưu lại một chút hồi ức " Khoé miệng thiếu nữ xinh đẹp có chút giơ lên, dường như cảm thấy kết cục như thế cũng không tệ

Bạch Trì ngây ra một lúc lập tức gật đầu, nàng muốn hôn lên môi thiếu nữ xinh đẹp, lại một lần bị ngăn cản

" Chúng ta đi khách sạn "

" Tốt "

Hai người rời khỏi quán bar, thiếu phụ xinh đẹp muốn đến khách sạn gần nhất, bỗng nhiên nhớ đến tình huống của mẹ kế và Hàn Hương.

" Chúng ta đi xa một chút "

" Tốt "

Bạch Trì đáp lại, các nàng gọi một chiếc taxi trực tiếp đi đến khách sạn Thiên Đường, nhưng kẻ say rượu kia mười phần an tịnh, dường như cũng không có phát sinh chuyện mẹ kế giết kế nữ. Thiếu nữ xinh đẹp không khỏi thở dài, cảm thấy mình gạt Phong Nhã Nhu đến chỗ này chính là thành công ám chỉ

Bạch Trì ngủ mê man, thiếu phụ xinh đẹp cười khổ, cảm giác tựa như mình vọng tưởng làm đến hừng đông là không thể nào xảy ra. Chỉ là dáng vẻ như vậy mới tốt

" Học trưởng cám ơn anh " Một gian phòng nào đó trong khách sạn Thiên Đưởng, bởi vì ghi âm của muội muội, Hàn Hương ngay lập tức liên lạc với học trưởng cảnh sát hình sự. Mà bây giờ, đang ở hiện trường ác liệt vụ án luân gian

Mẹ kế còn đang phát run, tựa hồ bị tổn thương quá lớn, từ lúc bước vào, nàng một câu cũng không có nói

" Xem ra hôm nay không thể lấy khẩu cung, bất quá tính chất vụ án cũng là như thế, em mang mẹ kế em về nhà đi " Lúc đầu mặc kệ chuyện gì xảy ra cũng phải tiến hành lấy khẩu cung, học trưởng thấy trong mắt Hàn Hương mỏi mệt, có chút không đành lòng, liền cùng đồng sự lấy khẩu cung chào hỏi một tiếng, quyết định tự mình lái xe đưa các nàng trở về

Hàn Hương nói một tiếng cám ơn, cũng cảm giác có cảnh sát hình sự ở đây cũng an toàn hơn

Bởi vì mẹ kế sợ hãi, hai người đều ngồi ở phía sau xe, mẹ kế tựa vào ngực Hàn Hương không ngừng run rẩy. Hàn Hương rất là đau lòng, rõ ràng chuyện xảy ra cũng chưa làm gì đến mẹ kế, vì cái gì phải chịu sự tra tấn lớn nhất

May mắn nàng đến kịp lúc

Nghĩ đến hiện trường hỗn loạn không chịu nổi, còn có mấy tên nam nhân, thể xác lẫn tinh thần Hàn Hương không khỏi phát lạnh. Nhưng nàng luôn cảm thấy kỳ quái, loại hiện trường kia giống như là một loại nghi thức. Chung quanh đầy nến, trên mặt đất dùng máu động vật viết chữ. Mẹ kế nằm ở trên giường, tựa như một dạng hiến tế

Dường như, mục đích của bọn hắn cũng không phải là làm gì mẹ kế

Hàn Hương nghĩ đến trước kia có từng học qua, lão sư nhắc tới một vụ án tà đạo, những người kia vọng tưởng đem chủ thần của bọn chúng gọi ra. Còn có những tổ chức bán hàng đa cấp, thậm chí sẽ lung lạc lòng người, để nhân viên bọn hắn phục vụ tính dục

Mặc dù không nhìn thấu tính chất thực sự của vụ án là gì, nhưng trực giác của Hàn Hương lại cho rằng có chút ít tương tự

" Học trưởng, đợi lát nữa nhớ kiểm tra cẩn thận xung quanh giường " Hàn Hương nhịn không được nhắc nhở

Học trưởng đem nhạc vặn nhỏ xuống, cười đáp lại nói " Hàn Hương, em đúng là đối với vụ án nhiệt tình, không biết lúc nào có thể nhiệt tình với anh được như vậy " Hắn tựa hồ nói đùa, nhưng Hàn Hương không nghe ra một chút đùa nào

Hàn Hương có chút xấu hổ, khó xử nhất là mẹ kế bên cạnh, dường như nghe được từ mấu chốt, đang nhắm mắt đột nhiên mở ra, nàng nắm lấy tay Hàn Hương, lộ ra mười phần vội vàng. Hàn Hương trong lòng cảm thấy đau đớn, cảm giác mình thật có lỗi với mẹ kế, rõ ràng nữ nhân này không có làm gì, nhưng vì sao nàng lại bị chịu tội lớn như thế

Học trưởng lộ ra cười khổ, cảm giác mình thật vất vả nói ra lời tỏ tình lại bị Hàn Hương không thèm nhìn đến " Nghe bài hát cho tỉnh táo lại" Hắn lần nữa bật lớn âm nhạc, bài ca tình yêu ôn nhu lập tức vang lên, hắn hy vọng học muội trì độn có thể minh bạch tâm tình của hắn, nhưng lại không biết hai người sau lưng đang tình chàng ý thiếp

" Hàn Hương, thật có lỗi hôm nay dì nói chuyện với đại thúc bán món ăn " Nàng thấp giọng thừa nhận tội lỗi của mình, hy vọng được Hàn Hương tha thứ

Hàn Hương cố gắng khắc chế nụ cười của nàng, cảm giác mình hẳn là nghiêm túc phê bình nàng để nàng đừng có tái phạm nữa, nhưng lại cảm thấy không đành lòng. Chỗ chết người nhất chính là, nàng sợ mình mở miệng không nhịn được cười một trận. Nghĩ xong, nàng bắt lấy tay mẹ kế, chuẩn bị mười ngón đan xen phát hiện trên tay nàng còn mang nhẫn cưới

Nàng lập tức nghĩ đến ước định với mẹ kế, nếu nàng nhớ rõ mọi chuyện xảy ra, liền sẽ gỡ chiếc nhẫn này xuống. Dưới tình huống này, cũng liền rõ mẹ kế đã quên đi chuyện xảy ra. Nhưng nàng nhớ kỹ lần trước nói nàng không có quên, vẫn luôn nhẫn nại, nếu như nàng đột nhiên quên, vây thì nhất định là nhịn không được mà làm

Tự nhiên, mẹ kế như thế trung thưc hẳn sẽ không làm chuyện như vậy, hiện tại có khả năng nhất là kiệt tác của muội muội. Hàn Hương ở trong lòng mắng muội muội, đứa nhỏ này cứ suốt ngày ăn dấm, làm sao luôn thích để mẹ kế mất trí nhớ

Nói cách khác, nếu muốn mẹ kế nhớ chuyện này lần nữa, nàng còn phải mạnh mẽ quan hệ với mẹ kế hơn nữa. Nếu không phải như thế, chờ lúc mẹ kế đơn thuần e lệ phát tình, thì phải chờ đến tháng năm nào. Mặc dù cảm giác cưỡng gian rất tốt, nhưng cũng theo nguy hiểm cao. Nếu mình nắm không chắc để mẹ kế chạy mất, hậu quả sẽ là tai ương lao ngục

" Hàn Hương, con làm sao vậy, sắc mặt khó coi như vậy " Giống như hoàn hồn từ sự sợ hãi, mẹ kế dần dần khôi phục bộ dáng như cũ, mặc dù sợi tóc lộn xộn, nhưng vẫn không cách nào che dấu ánh mắt ôn nhu khiến người chết chìm trong đó

Nhất là, khoảng cách tiếp xúc gần như vậy, hương thơm trên người mẹ kế mê người, còn có tâm Hàn Hương đã sớm xao động

Nhìn Hàn Hương nhìn chằm chằm mình, mẹ kế rõ ràng mười phần không có ý tứ, nàng né tránh ánh mắt của Hàn Hương, tựa hồ cảm giác mình quá mức gần gũi Hàn Hương. Mẹ kế vừa định muốn tách ra, Hàn Hương nắm eo ếch nàng nhẹ tay tuỳ tiện vận dụng lực, đưa nàng đẩy trở về, lại dùng ngữ điệu ôn nhu nói: " Thật thật xin lỗi, doạ sợ chị "

Nàng nói xong, đem mẹ kế ôm càng chặt, nhưng Hàn Hương hơi dùng một chút kỹ xảo ngôn ngữ, nghe Hàn Hương quan tâm yêu thương nàng như vậy, mẹ kế ngược lại không có ý tứ đầy nàng ra. Mà bây giờ, lợi dụng mẹ kế đơn thuần thiện lương, tay của nàng bắt đầu vuốt ve bên hông, dù cho cách quần áo, loại tơ lụa xúc cảm cùng da thịt lại xứng đôi như thế

Mặt mẹ kế thoáng chốc ửng đỏ, có lẽ do cấm dục hồi lâu, có lẽ bởi nàng quá buông lỏng thân thể để giác quan mười phần mẫn cảm, hoặc là nói, nàng không có lãng quên Hàn Hương chút nào, thân thể nàng vẫn ghi nhớ Hàn Hương.

Thân thể bị nhen lửa, mẹ kế đối với mình sinh ra dục niệm lại xấu hổ cùng sợ hãi, nàng giãy dụa thân thể im ắng kháng nghị, tay Hàn Hương đã hoàn toàn chế trụ cái hông nàng, mà đổi thành bên ngoài dùng tay tiếp tục vuốt ve, dùng giọng điệu nói đùa " Nhã Nhu tỷ, da thịt của chị thật tốt" Nói xong, đầu ngón tay của nàng ở trên bụng mẹ kế lượn vòng vòng, thủ đoạn vuốt ve kỳ quái để toàn thân mẹ kế run lên

Càng thêm muốn mạng chính là chỗnày còn có người thứ ba. Nàng không biết vì sao thân thể lại như thế. Chỉ là Hàn Hương đơn giản đụng vào vậy mà đốt lên lửa, dường như khát vọng ngón tay linh hoạt có thể càng thêm quá phận, khuấy đều một nơi nào đó của nàng

Chỉ tiếc, thân là mẹ kế của Hàn Hương, nàng nhất định phải đem suy nghĩ quá phận này giấu đi. Nàng không thể, cũng không thể đối với kế nữ của mình sinh ra ý nghĩ bẩn thỉu

Nhưng Hàn Hương khác biệt, nàng biết mẹ kế tính cách nhẫn nhục, cũng biết nàng đối với mình là tha thứ vô hạn, nếu không phải như thế, hành vi sờ soạng mẹ kế lần đầu tiên sẽ không thành công, cũng không có lần thứ hai, lần thứ ba để dễ dàng bị dụ hoặc như vậy, cũng bởi vì nàng là nữ sinh, cho nên mới phản kháng như vậy

Hàn Hương lần đầu tiên vui mừng vì mình là nữ nhân, coi như nam nữ giao hoan có lợi thế tính khí, nhưng nàng vẫn cảm thấy nữ nhân tốt. Chỉ có nữ nhân, mới có thể cảm nhận được khoái cảm cao độ hơn nữa, còn có loại kích thích lén lút đùa bỡn không khiến người biết

" Tình cảm của hai người thật tốt " Học trưởng lái xe cảm khái, hắn căn bản không biết, học muội hắn thầm mếm đang cùng mẹ kế trên danh nghĩa làm chuyện gì đằng sau. Càng không biết, cũng bởi vì học trưởng nói một câu kia, để mẹ kế mất tập trung buông lỏng phòng thủ

" Vẫn tốt, đúng không mẹ kế " Hàn Hương mỉm cười, tay của nàng lặng lẽ tìm tòi hạ thể dưới váy, dù cho động tác của nàng rất táo bạo, nhưng đối với không gian có âm nhạc chảy xuôi còn có âm thanh lộ ra mười phần yếu ớt

Mẹ kế bị làm càn toàn thân căng cứng, Hàn Hương lại cảm nhận được hạ thể của nàng cực nóng, lúc nàng dùng ngón tay chậm chạp hoạt động trong quần lót, mẹ kế mặt càng thêm đỏ. Hô hấp của nàng càng trở nên gấp rút, ngửa đầu nhìn Hàn Hương, trong mắt cầu khẩn, dường như muốn Hàn Hương ngừng hành động kỳ quái. Nhưng Hàn Hương càng thêm tàn nhẫn, nàng nhẹ nàng ở bên trong quần tiếp tục hoạt động, sương mù ướt sũng đã dính một mảnh nhỏ

Lần này, càng quá phận vuốt ve để mẹ kế cảm thấy khó chịu, nàng cũng không thể không gắt gao nắm chặt lấy áo Hàn Hương chống lại cổ họng sẽ phát ra tiếng rên rỉ, trên mặt càng thêm kiều diễm động lòng người. Trước mắt lái xe là cảnh sát, mẹ kế kỳ thật hoàn toàn có thể xin giúp đỡ, nhưng tính tình nàng để nàng không thể nào làm chuyện tàn nhẫn

Nàng vẫn ngây thơ cho rằng Hàn Hương đang đùa ác, chậm rãi chịu đựng. Nữ nhân đơn thuần như vậy, cũng chỉ có chân chính nuôi ở trong khuê phòng mà lớn

Lúc này, điện thoại học trưởng kêu lên, hắn không thể vừa kết nối bluetooth, vừa nghe điện thoại. Đây đối với Hàn Hương đúng là cơ hội tốt, Hàn Hương đem mẹ kế ép xuống ghế ngồi, để hai người đồng thời biến mất khỏi kính chiếu hậu, sau đó nàng hé miệng giống là đem đôi môi mẹ kế nuốt vào bắt đầu kịch liệt tiến công. Mẹ kế vô lực giãy dụa, cảm giác hơi thở đều mười phần khó khăn, Hàn Hương hôn chính là thuần thục như vậy, nàng muốn ngăn trở sự xâm phạm này, dùng đầu lưỡi đẩy ngược, lại bỗng nhiên cảm nhận được đầu lưỡi của mình trở thành tù binh của Hàn Hương.

Ngay cả như vậy, mẹ kế vẫn mở to hai mắt, ánh mắt một mực chăm chú nhìn học trưởng lái xe. Đợi nàng ý thức được cử động của nàng, nàng mới phát hiện chỗ này tựa hồ không đúng. Mình bây giờ bị kế nữ cưỡng hôn, vì cài gì nàng còn lo lắng chuyện này bị nam sinh trước mắt nhìn thấy

Nàng cảm thấy mình suy nghĩ kỳ quái, dường như từng cái mộng xuân của nàng đều biến thành hiện thực. Chỉ là lần này, nó diễn ra sờ sờ trong hiện thực. Mẹ kế hơi thở bị Hàn Hương cưỡng hôn làm cho càng thêm gấp gáp, cứ việc liều mạng ức chế lấy, nhưng tiếng hít thở lại không thể nào che dấu. Nàng đành phải dùng hai tay chặm miệng lại, tựa hồ một chút cũng không có tác dụng sử dụng

Nhìn mẹ kế bị mình làm cho chật vật, Hàn Hương tựa hồ cũng nhận ra mình quá mức, vội giả vờ như không có gì mà ngồi dậy. Mà mẹ kế trừng mắt nhìn nàng, Hàn Hương nhìn thấy trong mắt nàng có ai oán. Nhưng ai oán không phải vì Hàn Hương cưỡng hôn, mà bởi vì Hàn Hương nên không có cự tuyệt

Tư thế này, càng thêm câu người, Hàn Hương cảm thấy mình nhất định phải nhẫn nại, nàng cần phải trở về nhà, đem mẹ kế kéo vào phòng, hảo hảo thưởng thức mỹ vị của nàng

Một phút, hai phút chờ đợi như thế dài dằng dặc, khi thấy đường chung quanh càng lúc càng quen thuộc, Hàn Hương không khỏi trở nên hưng phấn. Nàng biết, chỉ cần về đến nhà, nàng liền có thể.

Hoàn toàn tương phản với phản ửng của Hàn Hương, mẹ kế bắt đầu e ngại về nhà. Nàng còn đang cầm điện thoại, ý đồ muốn xin sự giúp đỡ của người thân cận nhất

Tỉ như nói, bạn tốt của nàng, băng sơn mỹ nhân.

[Wechat] Mẹ kế: làm sao bây giờ, Lăng Phỉ, Hàn Hương trở nên kỳ quái

[Wechat] Băng sơn mỹ nhân:....

[Wechat] Mẹ kế: Nàng vừa rồi đối với mình động thủ động cước, còn cưỡng hôn mình, nhìn vào ánh mắt nàng, vô cùng không thích hợp

[Wechat]: Băng sơn mỹ nhân: Cậu cảm thấy có khả năng gì

[Wechat] Mẹ kế: Không biết

[Wechat] Băng sơn mỹ nhân: Vậy cậu sợ cái gì

Băng sơn mỹ nhân thể hiện thái độ lạnh lùng, tựa hồ đối với chuyện Hàn Hương sẽ đối với Hàn Hương thế nào tuyệt không quan tâm. Hoặc là nói, nàng có chút sinh khí, giận bạn tốt đang khoe khoang với mình vượt trên nàng một bước

[Wechat] Mẹ kế: Lăng Phỉ, mình nghiêm túc, cảm giác hiện tại về nhà, Hàn Hương sẽ cưỡng gian mình

Nhưng nàng nghiêm túc lại không đổi lại sự quan tâm của băng sơn mỹ nhân, vứt xuống một câu để mẹ kế dờ khóc dở cười

[Wechat] Băng sơn mỹ nhân: Hảo hảo hưởng thụ

[Wechat] Mẹ kế: Lăng Phỉ cậu nói mò gì vậy

[Wechat] Mẹ kế: Lăng Phỉ

Chỉ tiếp, sau đó mẹ kế cố gắng hô hoán thế nào bạn tốt của nàng, cũng không có trả lời

Nàng trở nên càng thêm bối rối, nàng muốn chạy trốn, nhưng nơi quen thuộc nhất chỉ có nhà nàng. Nàng không thích ra ngoài, cũng không thích kết giao bạn hữu, mà bây giờ, nàng phát hiện mình căn bản không thể chạy đi đâu được

Nếu không, buổi tối hôm nay đi nhà nghỉ thôi. Nàng nghĩ như thế, đã thấy Hàn Hương nhiều hứng thú nhìn nàng, loại biểu tình như cười như không, giống như đem tiểu tâm tư của nàng nhìn thấu

Nếu không tối nay tìm Lăng Phỉ, nhưng mẹ kế nhớ rõ băng sơn mỹ nhân cảnh cáo, để nàng dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng tìm nàng. Hôm nay ban đêm, những người kia chính là lấy danh nghĩa băng sơn mỹ nhân để lừa nàng ra, mới làm hại nàng suýt chút nữa trúng độc thủ

Mẹ kế nghĩ đến sắc mặt của tên nam nhân kia, thân thể không khỏi run lên một cái, nàng e ngại muốn chết, lúc ấy liều mạng gọi Hàn Hương đến cứu mình, thật không nghĩ đến, mấy phút đồng hồ sau, Hàn Hương thật xuất hiện. Chỉ là, nàng lại giống như những người kia ánh mắt tràn ngập tình dục nhìn nàng

Hẳn là, mấy cái mộng xuân mỗi ngày quẩn quanh nàng chính là muốn nói cho nàng sẽ phát sinh chuyện trước mắt

Mẹ kế nghĩ rất nhiều, rất nhiều suy nghĩ đều hoàn toàn không cách nào giải cứu tình trạng nước sôi lửa bỏng hiện giờ của nàng

" Tốt, mọi người nhớ khoá cửa kỹ càng '

Lúc về đến nhà, nàng lại phát hiện Hàn Hương không có xuống xe

" Hàn Hương, sao em chưa xuống nữa " Học trưởng kinh ngạc nhìn Hàn Hương, tựa hồ không hiểu vì sao nàng chưa chịu xuống xe

" Em quyết định đi xem hiện trường phát hiện án, mà lại, vừa rồi anh nhận điện thoại, có phải xảy ra vụ án gì không, em cũng muốn tăng thêm một chút kiến thức " Hàn Hương cảm thấy nếu mình ở nhà, nhất định một lần nữa sẽ hung ác. Đã như vậy, còn không bằng cùng học trưởng tản bộ một vòng, gặp hắn một chút để nói với đối phương về phương pháp giết người tươi mới một chút "

Học trưởng cười không ngậm được mồm " Em nếu còn trong đội tụi anh, anh nhất định phải cho em nhân viên ba tốt, ai nha, đi đi đi, hôm nay cũng đừng ngủ"

Hàn Hương cũng cưởi, đã thấy mẹ kế đứng bên kia do dự yên lặng mở cửa xe cho nàng

Hàn Hương cảm thấy kỳ quái, thấy thần tình của mẹ kế nghiêm túc nói: " Xuống xe "

Hàn Hương sững sờ, cảm giác được kịch bản đột nhiên xoay chuyển, nhất là lời này bắt nguồn từ mẹ kế. Nàng rõ ràng đang run rẩy nắm lấy tay mình, nhưng ngay cả như vậy, trong mắt của nàng vẫn là kiên định. Dường như không nghĩ cho mình đi điều tra án, hoặc là nói, không thích mình cùng học trưởng ở cùng một chỗ

" Xuống xe, Hàn Hương nghe lời " Mẹ kế một lần nữa lặp lại, lộ ra ngữ khí người trên

Hàn Hương cảm giác phản ứng này của mẹ kế quả thực mới mẻ, mà đây là mẹ kế chủ động yêu cầu. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng ý thức chuyện tối hôm nay để mẹ kế quá mức sợ hãi. Hàn Hương hận mình ngu dốt, vội vàng xuống xe

" Thật có lỗi, học trưởng, em vẫn nên hảo hảo bồi Nhã Nhu tỷ " Nàng nhấn mạnh chữ bồi, dường như muốn nói bồi mẹ kế là chuyện quan trọng đến mức nào

Mẹ kế không khỏi lắc một cái, tựa hồ cũng ý thức mình nói sai, nhưng nếu Hàn Hương không quay về, nàng sẽ lo lắng không ngủ được. Nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng nhất cũng chỉ là bị kế nữ động thủ động cước mấy lần thôi mà, mẹ kế an ủi chính mình

Học trưởng đối với hai người vẫy tay, bảo an trực đem bắt đầu thúc giục các nàng đi vào, chì là không biết vì cái gì, ánh mắt hắn nhìn mẹ kế mang theo vài phần khiếp đảm. Mẹ kế cũng không hề để ý, nàng đi rất nhanh, dường như sau lưng không phải Hàn Hương, mà là mãnh thú hồng thuỷ

Hàn Hương đi rất chậm rãi, bởi vì yêu cầu của trinh sát hình sự, nàng học được rất nhiều thứ, tỉ như cách cạy khoá. Nhà xây dựng tương đối sớm, cho nên mấy cái khó đó càng đơn giản, chỉ cần vào trong nhà, mẹ kế vô luận thế nào căn bản không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Hàn Hương. Mà bây giờ, nàng chỉ cần chậm rãi hưởng thụ niềm vui thú săn mồi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro