Chương 24
Nàng cầu nguyện, khẩn cầu, vốn là không có tín ngưỡng nhưng hiện tại nàng chưa bao giờ giống như bây giờ mong chờ thế giới có tồn tại thần thánh
Nếu là có, tuyệt đối sẽ không để nàng chật vật như thế
Nhưng rất nhanh, nàng từ loại tình cảm bi thương mà thoát ra, nàng ý thức mình không thể cứ như vậy mà chịu đựng. Nàng tuyệt đối không phải là chó, tuyệt đối không thể nhẫn nhục chịu đựng
Nghĩ xong, con mắt Hàn Hương rốt cuộc trở nên trong trẻo, tự hỏi hiện tại phải làm gì
" A... Ha...Ha ha..." Hung thủ phát ra thanh âm dâm đãng, tựa hồ đã không thể nào khắc chế giọng thật của mình. Hàn Hương trong lúc nhất thời cảm thấy quen tai, nhưng lỗ tai bị hai chân hung thủ kẹp lấy, căn bản nghe không rõ lắm.
Nàng tựa hồ đang nhiễu loạn động tác của mình, hoặc nói là căn bản không kìm lòng được.
Hàn Hương biết, mất đi sức mạnh cùng quyền chủ động trên giường thì phải dùng phương pháp cực đoạn để tìm ra đáp án, dù là hiện tại mình phải phục vụ hạ thể của hung thủ đáng chết
Nàng trong lòng hít một hơi sâu, ép buộc mình giữ vững tỉnh táo, sau một lát, nhìn cánh hoa hạ thể của hung thủ ở trên môi mình va chạm ma sát, ái dịch đã sớm thấm ướt mặt Hàn Hương, cho thấy ả giờ phút này rất phấn khích
Ả không kịp chờ đợi muốn ở trên người Hàn Hương đạt được cao triều lần đầu tiên. Hàn Hương quyết định thỏa mãn ả, đầu lưỡi duỗi ra bao lấy trên mặt cánh hoa, chẳng qua dùng đầu lưỡi nhu mềm nhẹ nhàng đong đưa, ở bên trong ma sát quấy phá, hung thủ tựa như phát điên
Chân nhu mềm hữu lực càng kẹp chặt hơn, cơ hồ hạ thể chôn trên mặt Hàn Hương kém chút ngạt thở, nhưng nàng vẫn không ngừng lại. Đây là chiến dịch của nàng đối với hung thủ, nàng phải dùng loại phương thức này lấy được chiến thắng đầu tiên
Thế là, nàng liều mạng ép buộc mình duỗi đầu lưỡi phục vụ hạ thể hung thủ, động tác của nàng ôn nhu giống như đang lau lấy bảo vật trân quý nhất thế giới, nhưng loại ôn nhu kia lại khiến hung thủ bị dày vò, thân thể nàng bắt đầu không ngừng run rẩy, hiển nhiên Hàn Hương phục vụ khiến nàng điên cuồng, vòng eo giãy dụa, ván giường theo đó mà chấn động, để Hàn Hương mơ hồ sinh ra một loại ảo giác địa chấn
Mới đầu hung thủ còn cực lực chịu đựng, chỉ vì vui vẻ mà phát ra tiếng rên rất nhỏ, nhưng dần dần đầu lưỡi tiếp tục không ngừng phục vụ, ả tựa hồ đã ẩn nhẫn không nổi, căn bản không chế không nổi nhịp điệu hơi thở của chính mình, chớ đừng nói chỉ là thanh âm chân thực từ trong miệng phát ra
" Dừng lại... Dừng lại..." Vừa mới bắt đầu khát vọng hiện tại biến thành dày vò tàn nhẫn với hung thủ, hai tay của ả đùa bỡn ngực của mình, rõ ràng là cự tuyệt, thế nhưng thân thể vẫn vô thức chìm sâu. Mất đi toàn bộ sức lực, ả cơ hồ chỉ có thể như thế ngồi trên mặt Hàn Hương.
" Ha... Hàn Hương... Hàn Hương... van xin em, dừng lại... tôi sắp hư mất " Hung thủ hoàn toàn bị miệng của Hàn Hương chế phục, tiếng cầu khẩn cùng tiếng rên rỉ tiếp tục không ngừng ở trong miệng ả thay đổi
Hàn Hương tự nhiên sẽ không nghe theo mệnh lệnh của hung thủ, đầu lưỡi tiếp tục đùa bỡn cánh hoa hung thủ, quấy phá, móc ra, liếm láp, mút thỏa thích, nàng đưa toàn bộ đầu lưỡi đi vào trong. Nàng muốn chính là trong lúc hung thủ quá mức dễ chịu nhịn không được mà phát ra thanh âm chân thực
Đầu của nàng đã bị đôi chân kia kẹp hơi ngẩng lên, giống như muốn mình khảm nạm vào hạ thể của hung thủ, như vậy yêu dã mà phóng đãng. Mà đôi chân kia càng thêm mở rộng, lập tức khép lại rất nhanh, khát vọng kháng cự. Hung thủ kêu càng vui vẻ, hoàn toàn không để ý có người khác ở trong phòng, bất kể là Hàn Hương hay mẹ kế Hàn Hương ở bên cạnh còn ngủ, cứ thế làm càn.
Ánh trăng có chút chiếu rọi xuống, Hàn Hương chỉ có thể dựa theo dư quang nhìn thấy bóng lưng phản xạ của hung thủ, tóc dài đen như mực phóng đãng phiêu động. Hàn Hương bắt đầu ảo tượng hung thủ giờ khắc này đến cùng có biểu lộ thế nào, cũng mặc kệ gương mặt kia ra sao, nhất định trên mặt ả vô cùng yêu diễm mỹ lệ
Hàn Hương cảm giác mình cách chân tướng càng lúc càng gần, nhưng nàng lại cảm thấy âm thanh mình nghe được lại không chân thiết, nàng tựa hồ bắt đầu thiếu dưỡng khí, bởi vì từ lúc bắt đầu, miệng của nàng chưa từng đình chỉ phục vụ.
" Hàn Hương... em thật có một cái lưỡi thật tốt... Hàn Hương, tôi sắp điên rồi " Hung thủ tiếp tục hô hào, tựa hồ muốn phân tán sự chú ý của mình, đã điên cuồng đến cực hạn, tùy thời có khả năng nhẫn nại đến cực hạn.
Câu nói này tựa hồ để Hàn Hương thanh tỉnh không ít, một giây sau, nàng đình chỉ phục vụ hung thủ, biểu lộ chết lặng cùng lạnh lùng. Nàng biết, nàng kỳ thật có thể đem tất cả cải biến, cho dù trước mắt là hung thủ, nhưng ả đuổi theo mình cũng vì muốn phát sinh tình dục, chứ không phải muốn mạng mình
Nếu hiện tại mình lay động tình thú của ả sau đó đột nhiên ngừng lại, nhất định sẽ là một loại tra tấn. Nàng muốn trả thù ả, để ả cũng biến thành thống khổ không thôi
Ánh mắt Hàn Hương càng băng lãnh, nàng biết hung thủ nhất định không thấy biểu lộ của nàng. Nếu ả cúi đầu, đó mới là điều Hàn Hương hy vọng nhất
Hung thủ quả nhiên sửng sốt, bởi vì Hàn Hương đột nhiên đình chỉ động tác, hung thủ cơ hồ điên cuồng hơn kêu lên, nàng bắt đầu có chút cuồng loạn vặn vẹo đung đưa muốn dùng thân thể cùng tứ chi kháng nghị.
" Hàn Hương, van xin em... cho tôi..." Thanh âm trở nên bén nhọn, tựa hồ không thể nào ẩn giấu dục hỏa nóng bỏng thiêu đốt trong cơ thể nàng.
Hàn Hương cũng không có lập tức động, nàng liền nghe được câu nói của hung thủ trở nên hạ lưu, nghe loại ngôn ngữ phóng đãng kia, cho đến khi hung thủ gần như sắp sụp đổ, nàng lúc này mới một lần nữa duỗi đầu lưỡi đi vào.
Hung thủ bị Hàn Hương công kích không kịp trở tay, lửa dục vọng dần dần biến mất một lần nữa lại bị nhóm lên, sau khi mất đi lại có được nên càng thêm trân quý. Hung thủ điên cuồng, nhưng mỗi lần sắp đến cao triều, Hàn Hương đình chỉ động tác, nàng giày vò ả.
" Hàn Hương, em đúng là ma quỷ " Hung thủ còn nói thêm
Thanh âm kia kích thích toàn thân Hàn Hương nổi da gà, nàng cảm thấy câu nói này thật buồn cười. Rõ ràng tên hung thủ này đi cường gian nàng, hiện tại tên hung thủ lại quy tội cho nàng, bảo nàng là ma quỷ. Nhưng dù cho như thế, Hàn Hương vẫn tàn khốc một lần nữa giày vò nàng
Hàn Hương đã không biết làm đi làm lại bao nhiêu lần, cho đến khi hung thủ cuối cùng nắm lấy ngón tay nàng cắm vào hạ thể của ạ, vừa đi vừa về bao nhiêu đợt, nàng lúc này mới chân chính kết thúc sự trắc trở đáng chết này
Mà ả dù cho ở cao triều cũng không có ý tứ dừng lại, hiển nhiên nàng đã biết thời gian đã đến
Lập tức, thân thể còn chưa kịp hồi phục, hung thủ bắt đầu chậm rãi di chuyển, có một vật thể ngăn trở con mắt Hàn Hương, không để nàng nhìn thấy chân diện mục của hung thủ
" Hàn Hương, em đúng là ma quỷ " Ma quỷ chân chính bắt đầu khen ngợi Hàn Hương, nàng tựa hồ phi thường vui vẻ, ở trên môi Hàn Hương đặt nhẹ một cái hôn, lại liếm một vòng môi nàng, thể hiện vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn.
Hàn Hương không có lên tiếng, nàng cố gắng muốn hoạt động tay chân của mình, nhưng loại hoạt động này vẫn phi thường phí công. Hung thủ sốt ruột rời đi cũng không phải vì tác dụng thuốc dần được giải trừ, tựa hồ bởi vì nguyên nhân khác
" Tối nay chơi đùa với em rất sung sướng, nhưng tôi phải đi, tôi sẽ còn tiếp tục tìm em " Hung thủ dùng bàn tay băng lãnh có chút lưu luyến không rời vuốt ve hình dáng khuôn mặt Hàn Hương, mặc dù con mắt Hàn Hương bị che đi không thể thấy bất kỳ cái gì, nhưng nàng luôn cảm thấy ánh mắt cực nóng xuyên thấu vải vóc đáng chết này
" Thuốc sau nửa tiếng nữa sẽ được tiêu trừ... ngủ ngon... mai gặp" Cuối cùng, nàng rốt cuộc vừa lòng thỏa ý, thu thập hiện trường hỗn loạn, cứ như vậy tiêu sái đóng cửa biến mất
Hàn Hương chỉ có thể duy trì tư thể ngẩng đầu có chút buồn cười, sau nửa tiếng, nàng cảm nhận được thân thể của mình tựa hồ nghe sai sử
Nàng rốt cuộc đoạt lại được quyền điều khiển cơ thể, mà nàng cũng ý thức được mình lại thua.
Biết rất rõ hung thủ là người bên cạnh, còn dám khoác lác nói muốn thao hung thủ, nói cho cùng, Hàn Hương cảm thấy mình thật đáng đời
Hàn Hương cảm thấy khó chịu, càng khó chịu hơn chính là, lúc nàng ném đi đồ vật che mắt mình, lại phát hiện đó chính là áo ngực của mình, loại khuất nhục kia, còn bị hung thủ ép phải dùng miệng, để tâm tình nàng vô cùng phức tạp.
Lúc nghĩ tới, hốc mắt nàng ẩm ướt
Mà Hàn Hương che giấu rất giỏi sự sợ hãi, nhưng đến lúc này lại bùng nổ
Nàng biết mẹ kế nhất định ngủ, cho nên nàng rất yên tâm mà khóc, không chút nào giữ lại
Nhưng trên thực tế, ông trời lại hay đùa giỡn, ngay lúc Hàn Hương chuẩn bị tiếp tục khóc lớn, nàng nghe được thanh âm mẹ kế bên cạnh
" Hàn Hương, sao con khóc ?"
Một giây sau, Hàn Hương kém chút nữa cắn lưỡi của mình, cảm giác mình thật mất mặt. Ngay cả như vậy, nàng vẫn mạnh mẽ trấn định trả lời " Không có gì..."
Thanh âm Hàn Hương nói ra miệng, nhưng không biết có phải bởi vì nguyên nhân nàng miễn cưỡng, mà tiếng nói mười phần khàn khàn, lại thêm nghẹn ngào, dù có ý chí sắc đá, cũng bị Hàn Hương đáng thương làm động lòng
" Gặp ác mộng hả ?" Mẹ kế tới gần một chút
Hàn Hương lúc này mới phát hiện quần áo nàng đã được mặc lại chỉnh tề, hung thủ kia không biết có bệnh sạch sẽ hay là biến thái, cũng mặc quần áo gọn gàng lại cho mẹ kế
" Nhớ mẹ sao ?" Nhìn Hàn Hương không trả lời, mẹ kế còn hỏi thêm
" Nằm ác mộng, thấy mẹ không quan tâm con " Hàn Hương đành phải dùng suy đoán của mẹ kế để lấy cớ
" Đứa trẻ đáng thương " Câu nói kia như kích thích mẫu tính của mẹ kế, vốn là còn cách xa mẹ kế một đoạn, liền nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Hàn Hương.
Hàn Hương nói dối, đạt được một cái ôm ấm áp từ mẹ kế
" Nếu như không chê, mẹ sau này sẽ làm mẹ của con " Mẹ kế nói xong liền bắt đầu nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Hàn Hương.
" Ân " Hàn Hương đáp lại, nàng ở trong ngực ấm áp mềm mại cảm thấy so với lúc nãy hoàn toàn khác biệt. Đại khái bởi vì mỗi người đều từng được mẹ cho uống sữa, cho nên mới có cảm giác hoài niệm.
Mặc kệ lời khách sáo hay có mục đích gì khác, Hàn Hương giờ khắc này cảm thấy mẹ kế thật ấm áo, nàng vô thức nhích vào trong ngực mẹ kế. Nàng biết nữ nhân này sẽ không tổn thương mình.
Hàn Hương muốn bình tĩnh trở lại, nhưng nàng phát hiện, vừa lúc bắt đầu, thân thể của nàng vẫn còn sợ hãi rung động, cho đến bây giờ vẫn không có ngừng,.\\
" Hàn Hương, mẹ có thể giúp con cái gì không ?" Mẹ kế vốn là người không biết ăn nói.
" Không có việc gì, cứ như vậy là được rồi " Hàn Hương đáp lại
Nàng cảm thấy hiện giờ thật tốt, bởi vì có thể do ban đêm nên thân thể trở nên tương đối trì độn, cho nên động tác của nàng cũng chậm chạp đi. Rõ ràng ấm áp như vậy, thân thể của nàng không biết vì cái gì rung động càng lúc càng lớn
Hàn Hương muốn khóc
Ngay cả chính nàng cũng không biết nguyên nhân
Mẹ kế hoàn toàn hoảng loạn, nàng không biết nên làm cái gì bây giờ, nhưng nàng muốn trở thành người mẹ tốt của Hàn Hương. Suy nghĩ những chuyện nàng có thể làm, mẹ kế chỉ có thể nghĩ đến bộ ngực của chính mình
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro