Chương 90: Kích hôn trị liệu
Nhưng không biết vì cái gì, hôm nay phòng khám quạnh quẽ lại trở nên mười phần náo nhiệt, một đám nam nam nữ nữ mặc đồ công chức hiếu kỳ nhìn quanh gì đó, một chút cũng không chú ý Hàn Hương đến. Hàn Hương có chút kỳ quái, nhìn trong đám người có bác sĩ Tương Du quen thuộc, thế là đến hỏi thăm: " Tương Du, mọi người đang làm gì vậy "
Tương Du tựa hồ bị Hàn Hương vỗ vai giật mình, bất quá nhìn thấy Hàn Hương, liền cười ôm Hàn Hương : " Còn có chuyện gì, tất nhiên đến khám Mạc bác sĩ "
Nghe câu này, Hàn Hương muốn hỏi Mạc bác sĩ nào, nhưng khoảng khắc ý thức được Mạc bác sĩ trong miệng của Tương Du chính là bạn cùng phòng Mạc Tham Hoan. Nhìn những người hiếu kỳ thấy có nam nhân vẫn thường đến đây, Hàn Hương càng không hiểu: " Không phải mọi người đều đến khám sao, hôm nay sao lại đi thành đoàn "
Tương Du nghe hỏi dò xét Hàn Hương một chút, phát ra tiếng hừ bất mãn: " Chẳng lẽ cô không có phát hiện, dáng dấp Mạc bác sĩ rất xinh đẹp hay sao "
Hàn Hương gật đầu, hoàn toàn không phủ nhận câu nói này của Tương Du. Hẳn là nói, nàng lần đầu tiên nhìn thấy bạn cùng phòng, liền cảm thấy người này xinh đẹp quá mức. Mặc dù có bệnh thích sạch sẽ, nhưng ngày thường mọi hành động đều không có gì bắt bẻ, phòng khám bệnh này đều là những người nhàm chán đến ngắm mỹ nữ
Rất nhanh, nàng đã cảm thấy mình quá mức ngu xuẩn, bởi vì nàng đã thấy bạn cùng phòng đang đứng trong văn phòng cùng một nam nhân ôm một đoá hoa tươi, âu phục phẳng phiu, mặc dù thấy không rõ tướng mạo, lai có thể nhìn thấy bóng lưng hắn cao. Không cần nghĩ, đám người này đến xem trò vui của bạn cùng phòng.
" Nam nhân nay theo đuổi Mạc bác sĩ chăm chỉ nhất, chúng tôi đang cược, nam nhân này cầu hôn thành công không " Tương Du cả người ghé vào vai Hàn Hương, đồnng thời cùng Hàn Hương chia sẽ bát quái trong phòng khám
Hàn Hương đột nhiên muốn cười, bất quá nàng vẫn kìm chế, giả vờ như chững chạc đàng hoàng dò hỏi: " Cô sao, cược nam thẳng sẽ thua "
Tương Du nhìn Hàn Hương cảm thấy hứng thú, càng cười híp mắt " nam nhân này không đùa, Mạc bác sĩ đều làm động tác phòng ngự " Nói đến đây, Tương Du ôm cánh tay Hàn Hương gần sát " Bất quá tôi hiếu kỳ, Mạc bác sĩ người như thế nào để tôi tìm hiểu "
Nàng tựa hồ ám chỉ Hàn Hương, Hàn Hương lực chú ý đều tập trung vào xúc cảm mềm mại ở trên cánh tay. Hàn Hương cười cười, bất động nhan sắc rút về, uyển chuyển cự tuyệt nói: " cô không phải học tâm lý hay sao ?"
Tương Du bị câu nói này làm cho bị nghẹn, lập tức liên tưởng hai người nhìn thấy hình ảnh mập mờ của hai người, nghĩ đến đây, Tương Du sắc mặt lại trắng nhợt, ý thức được mình hỏi sai người không nên hỏi nhất
" Thật có lỗi, tôi không có ác ý gì " Tương Du muốn giải thích cái gì, Hàn Hương cũng tự nhiên gõ cửa ban công phòng bạn cùng phòng.
Động tác này làm nam nhân cầm hoa tươi giật mình, nhưng nam nhân lại không biết Mạc bác sĩ thân yêu của hắn quen biết với Hàn Hương, nhìn Hàn Hương trực tiếp xông vào, càng không cao hứng, trừng Hàn Hương một chút nói: " cô làm gì, tôi đang nói chuyện với Mạc bác sĩ
Hàn Hương nhưng không có để ý hắn, chỉ chỉ trong tay bảng hiệu nói: " Tôi đến khám bệnh "
Nàng nói mặt tự nhiên nhẹ nhõm, dường như giống như thật là bệnh nhân đến xem bệnh
Nam nhân bị câu nói này làm cho nghẹn, nhưng cảm thấy mất mặt, thế là lạnh lùng nói: " Tôi nhìn cô không có nhãn lực, chắc là bị điên rồi " Hắn mở miệng châm chọc, hoàn toàn không ý thức được người không có nhãn lực là hắn, trong mắt tất cả mọi người càng giống như bệnh nhân tâm thần
Hàn Hương lại không thèm để ý, cười ha ha, đồng thời đến gần bạn cùng phòng. Nàng còn duy trì tư thế phòng ngự, sắc mặt hết sức khó coi, giống như hành động của nam nhân này, làm nàng nhớ đến hồi ức không vui vẻ. Cũng chính bởi vì nhớ đến điểm ấy, Hàn Hương mới đi thẳng vào.
Mà bây giờ, nàng đứng bên cạnh bạn cùng phòng, nhẹ nhàng vỗ vai bạn cùng phòng.
Bờ vai vẫn luôn căng cứng trở nên trầm tĩnh lại, bạn cùng phòng sắc mặt hoà hoãn, nâng đỡ mắt kính trên sống mũi nói: " Triệu tiên sinh, mời anh ra ngoài, tôi muốn bắt đầu khám bệnh " Nàng làm động tác mời, thanh âm vẫn như cũ êm tai, mảy may không cảm thấy sợ hãi chút nào
Nam nhân cảm giác lửa giận trong lòng thiêu đốt, lại thêm chứng nóng nảy của người bệnh, mỗi lần bị kích thích, lập tức trở nên phẫn nộ, hắn liền ném hoa trong tay ra ngoài cửa sổ
Cánh hoa ở trong không trung phân tán, càng nhiều sức đập vào cửa sổ. Cửa sổ bị vỡ tan, tiếng vỡ vụn kích thích màng nhĩ mọi người. Mọi người bên ngoài vây quanh xem giật mình, biết bệnh nhân này có chứng nóng nảy, mấy bác sĩ vội vàng chạy đi tìm bảo an, những người còn lại tiếp tục theo dõi vụ việc
Bầu không khí trong văn phòng trở nên ngưng trọng, Hàn Hương vô thức đem bạn cùng phòng bảo hộ sau lưng, chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh trào ra
Mặc dù chuyên ngành đặc thù, cưỡng chế tính dục phải chăm chỉ thể dục rèn luyện, nhưng nam nhân trước mắt thân thể cường tráng, có thể nhìn thấy cơ bắp của hắn lộ ra bên ngoài sẽ nhận ra hắn thường xuyên tập luyện
Nghĩ đến mục tiêu của tên này là bạn cùng phòng, Hàn Hương thấp giọng hỏi: " Chúng tôi sẽ ngăn chặn, chị chạy ra đằng sau đi " Nghĩ đến trong mắt nam nhân này hung tàn, Hàn Hương trong lúc nhất thời không xác định mình chống cự được bao lâu, nhưng tuyệt đối đủ để bạn cùng phòng cao bay xa chạy
Hàn Hương nói những lời này lại không nghe bạn cùng phòng nói gì, bạn cùng phòng cứ như thế trừng trừng nhìn nàng " Biết gì không, không cần quản em " Hàn Hương hạ giọng lặp lại, nàng biết, nếu không nhấn mạnh, bạn cùng phòng tuyệt đối nói sao cũng sẽ ở lại
" Mạc bác sĩ, em đang nói chuyện gì với bệnh nhân tâm thần kia, nhanh trả lời tôi, em có đồng ý gả cho tôi hay không, hay là muốn chết " Nói xong, hắn móc dao trong túi ra, ánh mắt càng trở nên âm lãnh, dường như đã bắt đầu cuồng loạn
Hàn Hương không khỏi rùng mình, nàng quá quen thuộc ánh mắt của kẻ liều mạng, nếu không đáp ứng, con dao sắc bén kia tuyệt đối sẽ đâm tới. Mà coi như đồng ý, cũng sẽ không có kết quả gì tốt. Tỉ như nói, mình vì xen vào chuyện của người khác sẽ bị người ta đánh bán thân bất toại
Vì thế, nàng càng không thể lui bước, càng không thể chọc giận tên nam nhân này, muốn hắn buông ra hung khí nguy hiểm
Hàn Hương cố gắng nghĩ đến phương án tốt nhất, một mực trầm mặc, bạn cùng phòng lại vỗ vai nàng, đứng trước mặt nàng
Nam nhân lập tức cười đến xán lạn, bạn cùng phòng ở trong túi móc ra cái gì đó, thả xuống đất là đồng tiền được treo bằng chỉ. Hàn Hương nhìn hình ảnh này trợn mắt há mồm, nhưng cũng không biết bạn cùng phòng làm thế nào, mấy giây sau, nam nhân giống như chó nằm rạp dưới đất, lè lưỡi chảy nước bọt, trơ mắt nhìn bạn cùng phòng.
Bác sĩ bên ngoài cũng lần đầu tiên thấy bạn cùng phòng dùng thôi miên, nhìn trừng trừng, cho đến khi mấy tên bảo an xông tới đem nam nhân chó dại bắt lấy cùng trói lại, nhét lên xe lăn, bạn cùng phòng lúc này mới vỗ tay một cái
Nghe được thanh âm này, nam nhân chảy nước bọt kịch liệt run rẩy một chút, sau đó bắt đầu hỏi thăm tổ tông mười tám đời những người xung quanh. Các nhân viên an ninh nghe không chịu nổi liền đẩy tên nam nhân xuống lầu, mà người xem náo nhiệt cũng rời đi
Tương Du ở trong nhóm người cuối cùng, vừa đinh nói gì với Hàn Hương để thư giãn tâm tình của nàng, đã thấy trong gian phòng chỉ còn hai người đang dán cùng một chổ
Bạn cùng phòng bắt lấy cổ Hàn Hương, vòng qua cổ Hàn Hương, hôn thật sâu. Hàn Hương tựa hồ cho rằng nụ hôn này của bạn cùng phòng là nằm mộng, lại nhìn bên ngoài, thấy Tương Du đang trợn mắt há mồm nhìn nàng, vội mượn lực khẽ xoay, đóng cửa ban công lại, để hình ảnh trong phòng hoàn toàn biến mất
Tương Dung nhìn mặt đỏ tim run, tựa hồ không thể tin Mạc bác sĩ Mạc Tham Hoan của các nàng vậy mà là đói khát nữ nhân, suy nghĩ một chút, nàng nhìn cửa một lần nữa, xác định cửa đã đóng chặt, lúc này mới chạy chậm xuống lầu
Ngay cả như vậy, kích tình bên trong phòng vẫn chưa kết thúc, Hàn Hương bị bạn cùng phòng bất ngờ hôn hoàn toàn mù mờ. Nhưng rất nhanh, nàng cảm giác được bạn cùng phòng run rẩy, tựa hồ đối với chuyện vừa rồi sợ hãi. Hàn Hương ở trong lòng thở dài một hơi, chỉ là nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, cho đến khi bạn cùng phòng chủ động dừng lại
Hô hấp của nàng vừa rồi bị kích hôn mà có chút thở dốc, trên gương mặt ửng đỏ, nhưng lúc nhìn đến Hàn Hương, trong mắt nàng có chút cảm giác an toàn
Hàn Hương sờ sờ tóc bạn cùng phòng, cảm giác được nàng từ lão hổ biến thành bé mèo hello kitty ngoan ngoãn dịu dàng: " Khá hơn chút nào không "
Bạn cùng phòng nhẹ gật đầu, ánh mắt bỗng nhiên trở nên trốn tránh, giống như rốt cuộc ý thức được mình vừa rồi sợ hãi đã đột ngột có hành động bất ngờ với Hàn Hương. Hàn Hương cười giảng hoà " Bởi vì muốn làm chút gì để đổi lực chú ý, em có thể hiểu được
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Tương Du đã xuống lầu một lần nữa lại xuất hiện: " Mạc bác sĩ , cảnh sát đến, tôi sợ sẽ lấy lời khai, nên đến hỏi chị " Tương Du ở ngoài gọi, lại rõ ràng không có ý tứ muốn tiến vào
Bạn cùng phòng đáp lời, thanh âm này sau khi tiến vào phòng nàng đã bình tĩnh lại. Chỉnh lý tóc tai, khôi phục dáng vẻ cẩn thận tỉ mỉ trước kia
Mà lúc Tương Du đi vào, nhìn thấy bạn cùng phòng vẫn như thế cẩn thận tỉ mỉ cùng Hàn Hương một mặt bất đắc dĩ lại vô cùng thất vọng
Bất qua, chuyện này náo loạn rất lớn, Hàn Hương không thể không bồi tiếp bạn cùng phòng lấy lời khai
Vừa nhìn thấy Hàn Hương, học trưởng cảnh sát hình sự liền nhịn không được kinh hô: " Hàn Hương sao em lại đến đây "
Hàn Hương không có ý tứ cười cười, muốn trò chuyện với hắn một chút, lại cảm giác có một sức mạnh giữ nàng lại, nàng vô thức cúi đầu xem xét, phát hiện bạn cùng phòng giữ chặt nàng lại, khẽ lắc đầu, giống như phản đối không cho Hàn Hương nói chuyện với học trưởng cảnh sát hình sự
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro