Chap 35: mạc tổng hành động


Cả căn phòng như chìm vào tĩnh lặng, như thể lúc này có thể nghe được tiếng cây kim rơi xuống mặt đất. Đang chuẩn bị về nên loan loan đã tắt đèn lớn, chỉ còn lại một chiếc đèn ngủ mập mờ thực càng khiến cho không khí im lặng này thêm ái muội. Chỉ vài giây sau,Nhiệt độ căn phòng như bị tăng đột ngột khiến mọi vật như mờ như ảo, loan loan tròn mắt nhìn mạc tổng đang gần sát, dùng đôi mắt nóng bỏng nhìn mình âu yếm mà ngại ngùng vô cùng liền lên tiếng:

"chị chắc còn đang mệt chị nên ngh...i...ưm.."-chưa nói hết câu thì đôi môi đã bị khóa kín bởi đôi môi của mạc tổng. Loan loan tròn mắt giật mình trước hành động này của mạc tổng. Trước sự bất ngờ không phòng bị của loan loan, mạc tổng liền nhanh chóng tấn công, lợi dụng lúc nãy loan loan đang mở miệng nói liền đưa chiếc lưỡi của mình vào khoang miệng của loan loan mà càn quấy. Nụ hôn này thành thục tới nỗi khiến loan loan cũng có một chút cảm giác cảm thụ mà bất giác cuốn theo, hòa nhập. Nụ hôn cứ thế ngọt ngào, ôn nhu, triền miên thực làm cho người ta có cảm giác như sa vào hũ mật.

Loan loan càng lúc càng cảm thấy mình kì lạ, rõ ràng mình thích savoki mà, tại sao lại... một chút lý chí còn lại kéo loan loan tỉnh lại, liền dứt ra khỏi nụ hôn và định đứng dậy nhưng lần này không đơn giản như những lần hôn trước mà loan loan tưởng, có thể cũng chính vì có một sự tin tưởng to lớn nên loan loan không phòng bị, chống đối với mạc tổng trong lần này?

Không! Loan loan lập tức phải suy nghĩ lại điều đó. Mạc tổng kéo giật loan loan xuống rồi cứ vậy hôn một cách mãnh liệt. Nụ hôn như bộc phát tất cả ham muốn chiếm hữu của mạc tổng đến nỗi đôi môi của loan loan xưng lên đỏ ửng và có cảm giác đau. Không còn ôn nhu như trước, loan loan bây giờ mới cảm nhận được nỗi sợ hãi, liền ra sức đẩy mạc tổng ra nhưng vô ích, loan loan quá yếu sức so với mạc tổng. Rồi bỗng nhiên loan loan cảm nhận được rằng một bàn tay của mạc tổng đang vuốt ve khắp thân thể mình, còn một bàn tay kia là đang cởi dần từng nút áo, loan loan càng lúc càng sợ hãi hơn. Đến bây giờ vẫn không dám tin tưởng những gì đang diễn ra, loan loan dùng toàn lực đẩy ra người trước mắt nhưng mọi cố gắng đều biến thành vô phương kháng cự

"chị điên rồi, mau dừng lại..."- loan loan hét lớn, thế nhưng điều này như chẳng có tác dụng gì với mạc tổng cả. Mạc tổng dần dần rời xuống, hôn xuống cằm rồi đến chiếc cổ trắng nõn đầy kiêu hãnh của loan loan, mạc tổng như mất hết kiên nhẫn và ôn nhu như lúc nãy, cứ thế càn quấy, hôn mút mãnh liệt, lúc lúc còn cắn nhẹ để lại vài dấu ấn hồng hồng trên vùng đất mình vừa đi qua.

Không chỉ dừng lại ở đó, đôi tay kia cũng không hề yên vị, càng quấy, vuốt ve khắp thân thể của loan loan, và không biết từ lúc nào đã chui vào sâu trong lớp quần áo kia mà hành động. Mạc tổng hoàn toàn đam mê với công việc của mình, như phát tiết tất cả những gì đã phải dấu kín bấy lâu nay, nhưng chính sự mãnh liệt đó lại khiến cho loan loan sợ hãi......

Bỗng nhiên mọi chống cự đều dừng lại, mạc tổng ngạc nhiên dừng lại việc đang làm nhìn lên thì thấy khuôn mặt trắng trắng trẻo kia đang nhạt nhòa trong nước mắt. Mạc tổng vừa nhìn lên bèn bắt gặp đôi mắt trong suốt kia. Không phải ánh mắt ngạc nhiên, cũng không phải ánh mắt giận dữ như vừa rồi mà là ánh mắt bi thương, ánh mắt đau khổ và đầy bất lực...nó cứ xoáy sau vào lòng mạc tổng như một ngọn lửa nhỏ, mặc dù không bùng phát mạnh mẽ nhưng cứ nhen nhóm thiêu cháy dần dần...

Mạc tổng dù có đang say rượu hay say trong dục vọng thì cũng đã đều bị những giọt nước mắt bi thương kia gột rửa hoàn toàn. Tự nhiên lúc này mạc tổng cảm thấy mình thực có lỗi, thực quá đáng khi làm một việc làm sai trái kia. Thế nhưng bây giờ cũng chẳng biết mở miệng thế nào để xin lỗi cả, mạc tổng chưa bao giờ thấy mình thua kém ai, bất lực về chuyện gì nhưng lần này thì là hoàn toàn bất lực, không biết phải làm gì.

Một lúc sau mạc tổng mạc tổng nhìn khuôn mặt bi thương đẫm nước mắt của loan loan mà không thể chịu nổi thêm nữa định đưa tay lau đi nhưng loan loan bỗng hất mạnh bàn tay của mạc tổng ra và hét lớn:

"đừng chạm vào tôi!"

Loan loan hét lớn, ánh mắt bỗng đỏ rực nhìn mạc tổng đầy căm ghét cùng khinh bỉ. Mạc tổng hoàn toàn bất ngờ về sự thay đổi chóng mặt của loan loan. Loan loan mặc lại chiếc áo bị mạc tổng kéo sộc sệch, tự mình lau đi nước mắt, vuốt lại mái tóc có chút lộn xộn rồi đứng lên rời đi.

Mạc tổng hoàn toàn vô lực, chỉ biết ngồi im nhìn loan loan rời đi. Đến khi loan loan sắp ra khỏi phòng, mạc tổng thấy rằng mình sắp mất đi thứ gì đó vô cùng quan trọng liền bỏ hết tự cao, sĩ diện mà gọi với theo:

"loan loan...em ...tôi xin lỗi vì đã làm như vậy, thực xin lỗi"

Loan loan nghe gọi liền dừng bước, quay lại nhìn thẳng vào mắt mạc tổng mà nói:

"mạc tổng, muộn rồi chị đừng nói gì nữa, mau đi ngủ a!"-nói rồi cứ thế đóng sầm cánh cửa phòng lại mà bỏ đi. Mạc tổng ngồi trơ tại giường, ánh mắt như vô hồn nhưng như thể vẫn còn đọng lại một chút hình ảnh của loan loan....

Phải! Vừa rồi ảnh mắt của loan loan đã giết chết đi tia hy vọng cuối cùng của mạc tổng. Không còn là ánh mắt ngây thơ, trong sáng của trước đây nữa mà là cái nhìn vô cảm đầu mỉa mai, chế giễu và khinh bỉ...đã có lúc mạc tổng vô cùng vui sướng khi thấy rằng trong ánh mắt của loan loan có mình và càng vui sướng hơn khi từ ánh mắt ánh lại tỏa ra muôn vàn tình cảm ấm áp...thế nhưng giờ đây, mọi thứ lại đang trở thành nỗi đau khổ và dằn vặt không nguôi của mạc tổng.

Cả Loan loan và mạc tổng sau đêm đó đều như biến thành con người khác, loan loan như trở lên thờ ơ với tất cả mọi chuyện, chỉ làm việc và làm việc, sau khi quay xong liền trở về ngay lập tức, từ chối mọi lời mời, khiến cho mọi người trong đoàn làm phim vô cùng lạ kìa và tiếc nuối một em gái nhỏ, hiền dịu vui tươi trước kia. Còn mạc tổng thì như một cái xác không hồn, cả ngày đâm đầu vào công việc, tối đến thì đắm chìm trong cơn say...

Và có một điểm chung là cả hai người đều tránh mặt nhau.

Đã là một tuần sau cái đêm định mệnh ấy,hôm nay bộ phim đã chính thức đóng máy, mọi người cùng nhau mở tiệc lớn ăn mừng. Và một ngày trọng đại như thế này thì loan loan ko thể không đi còn mạc tổng thì được trân trọng mời dự nên cũng không thể không tới...

Đêm nay, loan loan mặc một bộ váy màu đen bó sát, lại thêm gương mặt thờ ơ, lạnh lùng lúc này khiến cho loan loan đẹp quyến rũ như một quý bà thực sự. Vì đêm nay loan loan và nam chính là nhân vật chính của buổi tiệc nên 2 người khoác tay nhau đi chúc rượu và cảm ơn mọi người. Nhìn hai người quả thực là trai tài gái sắc khiến ai nấy đều không thể không thốt lên: "thực xứng đôi!". Và đang có một người vô cùng bực mình trước những lời khen kia, chỉ muốn phá vỡ cái cảnh ngứa mắt kia! Thấy khuôn mặt sắc sảo kia đang cau có tứ giận, một thiếu nữ ăn mặc sexy đứng cạnh đó liền đi lại gần rồi vuốt nhẹ vào gương mặt đang cau có kia và nói:

"mạc tổng a, kẻ nào khiến chị tức giận vậy? Kẻ đó quả là không có mắt a"- nói rồi ôm lấy cánh tay trái của mạc tổng nhìn vô cùng thân mật. Đúng lúc đó, loan loan nhìn về hướng này, mạc tổng cố ý không đẩy cô gái kia ra để xem biểu cảm của loan loan. Nhưng không! Loan loan hoàn toàn im lặng và cười nói vui vẻ như không có chuyện gì. Điều này thực sự khiến cho mạc tổng chết lặng, mạc tổng bực mình một lần uống cạn ly whisky rồi cùng cô gái kia rời đi...

Người xưa thường nói: "giận quá mất khôn" quả không sai. Mạc tổng thực sự đã quên mất một điều: loan loan là diễn viên! Một diễn viên được chính mạc tổng đánh giá rất cao....

Mạc tổng vừa rời đi, loan loan buông tay người bạn diễn kia ra, đi đến một góc vắng rồi ngồi một mình. Lúc này, khuôn mặt vui vẻ kia đã hoàn toàn biến mất mà hiện hữu bây giờ chỉ còn là ánh mắt mất mát và đau khổ. Vừa rồi, thực sự chỉ là diễn, loan loan khi nhìn thấy cảnh vừa rồi thực sự rất đau khổ, trái tim như bị ngàn mũi kim đâm vào, đến giờ vẫn rỉ máu.

Sau đêm hôm đó, thực sự loan loan đã suy nghĩ rất nhiều về mọi chuyện diễn ra xung quanh và bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về mối quan hệ giữa mình và mạc tổng. Rồi dần dần chính loan loan lại không thể phủ nhận một điều rằng mạc tổng từ lúc nào đã trở lên quan trọng với mình như vậy, từ lúc nào đã trong trái tim nhỏ bé của loan loan chỉ tràn ngập hình ảnh của mạc tổng...

Còn với savoki, loan loan nhận ra rằng mình với savoki chỉ là cảm nắng nhất thời và đó chỉ là hâm mộ mà thích chứ không phải tình yêu, người mà loan loan khiến yêu nhât cũng là người khiến loan loan sợ hãi nhất bây giờ chỉ có mạc tổng...     


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: