Chương 364 Ngứa tay


Hơn một ngàn tàu chiến hạm tạo thành biên đội trận hình lái vào chủ hạm, toàn bộ cửa khoang phía dưới cùng hai bên trái phải chủ hạm mở ra, tu tiên giả xếp thành trường long nối đuôi nhau mà vào. Bởi vì chủ hạm này thực sự quá khổng lồ, làm cho những tu tiên giả này nhìn tựa như là con kiến, còn là loại kiến nhỏ nhất. Cũng may những năm này tu vi của Bao Cốc tiến bộ thần tốc, đặc biệt là dưới phương thức luyện tập ngược đánh gần như vô khổng bất nhập của Bạt, thần trí của nàng bị luyện đến phá lệ cường đại, dù cho cách nhau hơn trăm trượng, nhưng mọi cử động của những tu tiên giả phía dưới lại chạy không khỏi thần niệm dò xét của Bao Cốc.

Nàng liếc mắt nhìn sang, hai ba mươi vạn người xếp thành trường long, thật là đồ sộ! Lại cẩn thận nhìn, lập tức thầm kêu một tiếng: "Ôi trời", có chút không đành lòng nhìn thẳng. Chính nàng đã từng làm qua thợ mỏ, biết đào quánh bên trong mỏ sẽ rất khó sạch sẽ, nhưng giờ phút những tu tiên giả đó thế mà còn bẩn hơn tên ăn mày, có vài tu tiên giả chỉ có thể dùng từ lam lũ để hình dung. Nàng tuy đối xử với những tu tiên giả này không tính khoan hậu, nhưng quyết không phải khắt khe, khẩu phần lương thực cho đầy đủ, cách mỗi tháng còn có một ngày nghỉ ngơi, dù cho tu tiên giả thể lực tốt, nàng cũng không để bọn họ một ngày làm đến mười hai canh giờ, chỉ an bài làm sáu canh giờ, còn lại sáu canh giờ là cho phép bọn họ tu luyện. Phản ứng đầu tiên của nàng là hẳn đã có người cắt xén? Nhưng nghĩ kỹ lại cảm thấy không có khả năng, ai dám chứ!

Bao Cốc lại ngưng thần nhìn kỹ, phát hiện những tu tiên giả này mặc dù nhìn so tên ăn mày còn không bằng, nhưng từng người sắc mặt hồng nhuận, trong mắt tràn ngập thần thái, khí tức trên thân lưu chuyển tràn đầy, cũng không có hiện tượng suy yếu suy kiệt.. Nàng thoáng nghĩ liền hiểu được, hai chữ -- tiết kiệm!

Tại nơi này, năng lượng duy nhất bổ sung chính là khẩu phần lương thực nàng cho, mặc dù nàng cấp khẩu phần lương thực đầy đủ, nhưng khẩu phần mỗi người đều là có hạn ngạch, chỉ có thể cam đoan đủ cho bọn họ, dư thừa lại là không có, bình thường nếu không tiết kiệm một chút tích lũy một chút khẩu phần lương thực, chỉ cần có chút biến cố khiến cho bọn họ không cách nào lấy được khẩu phần lương thực cùng bổ sung từ chỗ nàng, vậy liền vô cùng có khả năng sẽ mất mạng. Bình thường tiết kiệm một chút, thời điểm then chốt có thể bảo mệnh. Còn về loại chuyện lãng phí linh lực như tịnh thân cùng dùng linh lực tu bổ y phục trên người, vẫn không cần làm đâu! Mỗi ngày đào quáng, ở loại địa phương này còn có thể mỗi ngày dùng linh lực tịnh thân sao?

Nhưng bộ dáng này của bọn họ vẫn khiến Bao Cốc cảm thấy trên mặt nóng bỏng. Bọn họ làm việc cho nàng nhưng nàng lại ngay cả một thân y phục sạch sẽ cũng không cho bọn họ.

Ba mươi vạn tu tiên giả lập tức toàn bộ tiến vào chủ hạm, lúc tiến vào chủ hạm còn có thể xếp thành hàng, sau khi vào đến nơi liền loạn.

Hai mươi mấy vạn thợ mỏ, có che mặt gào khóc, có chen thành đống đến trước phòng quản sự đòi thẻ phòng, còn có người cầm được thẻ phòng lại lạc đường, càng có người lúc tiến chủ hạm đi nhầm cửa vào khu vực khác, tìm không thấy tên của mình, đủ loại tình trạng xuất hiện, loạn đến rối tinh rối mù, nhưng không có một người có thể trù tính chỉ huy. Liền ngay cả đốc công, quản sự dẫn người bởi vì lúc trước chưa từng vào chủ hạm, nên đối với bố cục phân phối của chủ hạm cũng như kẻ mù, có vài quản sự thậm chí ngay cả đi đâu lĩnh thẻ phòng cũng không biết, chỉ huy người phía dưới đi tìm phòng quản sự phụ trách phát thẻ, càng có một ít người đi nhầm đường, đi đến khu vực hạn chế, còn có người quanh đi quẩn lại theo thang lầu đi vào tầng cao nhất chen đến tận chỗ của Bao Cốc.

Bao Cốc đang đau đầu theo dõi tình trạng loạn lạc các nơi, đột nhiên cảm thấy có một đám tu tiên giả xông tới đi dạo khắp phòng nghị sự giống đi dạo vườn hoa, nàng đều trợn tròn mắt.

Bạt đang ngồi ngồi trên ghế nhàn nhã uống trà cách Bao Cốc không xa, nàng bưng chén trà quay đầu kinh ngạc nhìn đám kia tu tiên giả vừa xông vào kia, đầu óc cũng có chút ngơ ngác. Đây là nơi Bao Cốc nghị sự cùng sinh hoạt thường ngày mà nhỉ, Bao Cốc không phải nói nơi này người không liên quan không thể vào được sao?

Nhóm người kia mê mẩn tròn mắt tiến vào, một người tò mò đánh giá phòng nghị sự này, đợi khi ánh mắt bọn họ từ chiếc bàn bài trí chuyển đến chỗ bốn bề pháp trận phản chiếu hình ảnh khắp trong ngoài chủ hạm, lập tức cả kinh con mắt đều trợn trừng. Thông qua những này hình ảnh này, bọn họ thấy rõ tình huống bên ngoài chủ hạm, còn có chín quảng trường bên trong chiến hạm giờ phút này người ta tấp nập kín hết chỗ. Còn có một số hình ảnh là thảo nguyên, hồ nước, cảnh tượng sinh cơ bừng bừng này khiến những kẻ bị nhốt trong hư không đã lâu như bọn họ nhìn đến quên cả trời đất, bất tri bất giác đi theo hình ảnh trên các pháp trận hình chiếu trên tường, cũng bất tri bất giác mà tản ra, lại không ai chú ý tới ngay trước căn phòng nghị sự to lớn này có một tấm bình phong, càng không ai nghĩ tới sau tấm bình phong này còn có một phòng trà nước, mà trong phòng trà nước đó có một vị Bạt đang ngồi nhấm nháp trà ngon đặc hữu của Bao Cốc, cùng Bao Cốc đang đau đầu đứng nhìn cảnh tượng loạn lạc trước mặt, còn bởi vì bọn họ xâm nhập mà trợn mắt hốc mồm.

Thẳng đến có một người bất tri bất giác xuyên qua phòng nghị sự, vây quanh sau tấm bình phong phòng trà nước liếc nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc của Bao Cốc cùng Bạt, phản ứng đầu tiên là nghĩ bản thân hoa mắt, lại tập trung nhìn vào, không sai! Hắn nhìn thấy Bạt đang cười như không cười nhìn mình chằm chằm, lập tức sợ đến choáng váng, ngốc đứng tại chỗ động cũng không dám động.

Còn có người từ thông đạo bên hông trực tiếp vòng qua phòng trà nước đến thẳng chỗ Bao Cốc sinh hoạt thường ngày. Những người kia xuyên qua đại môn rộng mở được chế tạo từ Đại La Xích Kim, liếc nhìn đầy viện linh trân bảo dược, cả kinh trợn cả mắt lên! Vạn năm bảo dược, thất bát giai linh dược, đầy viện đều có, thậm chí ngay cả cửu giai linh dược đều có mấy gốc.

Một người trong đó đại khái là theo thói quen bản năng, trong đầu xẹt qua một cái ý niệm: "Mẹ nó! Cơ duyên! Đừng để hai tên gia hỏa bên cạnh cướp đi!" tâm niệm ý động, người đã nhào qua một gốc cửu giai linh trân gần nhất.

Mà hai người đi đến cùng người kia thì đều trợn trừng mắt! Nơi này trồng nhiều linh trân bảo dược như vậy, không cần nghĩ cũng biết đây là chỗ của ai! Một người quay đầu liền xông ra bên ngoài, hận không thể lập tức xông vào lại trong đám người, còn một người thì nảy lên một cái ý niệm trong đầu: "Ngươi muốn chết đừng kéo theo ta nha", lại bằng tốc độ nhanh nhất xông đến ngăn cản người kia, thân hình của hắn vừa động, chợt thấy người nhào về phía gốc hỏa liên kia bỗng nhiên bay ra ngoài, 'ầm' một tiếng đâm vào trên vách tường, cả người đều xoắn đến không thành hình! Người nọ bị dọa đến lập tức dừng lại bước chân, sau đó liền thấy Bạt liền đáp xuống trước gốc hỏa liên kia, trợn mắt nhìn kẻ bị đánh ngã vặn vẹo cuộn tròn trên mặt đất: "Ngươi cướp khẩu phần lương thực của ta?" tuy nói nơi này linh trân bảo dược đều là Bao Cốc loại để ngắm, nhưng nàng nhìn trúng chúng nó, nhổ vài cọng đi Bao Cốc cũng sẽ không nói cái gì, cho nên, những thứ này tất cả đều là của nàng!

Bao Cốc kịp phản ứng, nàng đau đầu vuốt vuốt cái trán, thở sâu, truyền âm hỏi: "Đi dạo đủ chưa?"

Đột nhiên vang lên thanh âm khiến mười mấy người đi nhầm nơi giật nảy mình, lập tức tất cả mọi người không dám động.

Bao Cốc lại đi đến hậu điện tiền viện, nhìn người cuộn tròn trên mặt đất ói máu, quay đầu nói với người đang đứng cứng đờ không dám động bên cạnh, nói: "Đem hắn đỡ ra ngoài đi!" nàng lại trở lại phòng nghị sự, lại gọi những người không biết là tự tiện xông vào hay là đi lầm chỗ vào: "Các ngươi đều tới đây."

Tu tiên giả đi lầm chỗ nghe vậy kịp phản ứng, tranh thủ thời gian đi đến trước mặt Bao Cốc, dọa đến ngay cả thở cũng không dám thở.

Bao Cốc hỏi: "Các ngươi làm sao đến nơi này?"

Một tu tiên giả cảnh giới tu hành hơi cao, ở Nguyên Anh kỳ đại viên mãn kiên trì tiến lên đáp lời. Hắn nói cho Bao Cốc, người xếp hàng chờ lĩnh thẻ phòng quá nhiều, mấy người bọn họ liền tùy tiện đi một chút nhìn xem, muốn đợi ít người rồi lại đi lĩnh thẻ phòng, kết quả đi tới đi tới liền đạp trúng một cái trận pháp truyền tống, sau đó bị truyền đến một bậc thang thật dài, bọn họ theo bậc thang liền lên đến nơi này.

Lúc Bao Cốc hỏi rõ người kia đã lầm giẫm chỗ trận pháp truyền tống nào, lập tức cả người đều không tốt. trận pháp truyền tống mà nàng dự trù để bản thân chạy trốn thế mà còn có trạng thái mở!

Bạt nghiêm mặt lắc đến trước mặt Bao Cốc, nhấc tay chọt chọt cánh tay Bao Cốc, kêu: "Sư phụ, ngươi không phải nói nơi này người không có phận sự không thể tới sao?"

Bạt gọi Bao Cốc là sư phụ? ! Đám tu tiên giả kia lại lần nữa bị kinh sợ, từng kẻ mắt mở to trừng trừng như mắt trâu.

Bao Cốc vô lực phất phất tay với những người này, nói: "Lui xuống đi!" cái này há lại chỉ là loạn, quả thực là vô cùng loạn!

Dưới cái nhìn của nàng, chuyển vào chủ hạm là chuyện đơn giản đến mức nào! Nàng đã phân ra các khu vực muốn bọn họ vào ở rồi, những tu tiên giả này đi theo đốc công, quản sự của mình, cầm thân phận lệnh bài của mình đi đến chỗ quản sự phụ trách phân công phòng ốc nhận thẻ phòng, lại căn cứ thẻ phòng mà tự tìm tới phòng của mình rồi vào ở là xong rồi! Bây giờ xem ra thật sự là mình nghĩ quá đẹp. Mà chuyện làm cho nàng dở khóc dở cười nhất là ba mươi vạn tu tiên giả này tuyệt đại đa số đều xuất thân từ binh tướng tinh nhuệ của các thế lực, lôi ra đến liền là chiến lực, lại thêm nàng đối những người này cũng không tín nhiệm, lại cực kỳ tin tưởng Bạt cùng bản thân, căn bản không có nghĩ đến sẽ tổ chức một chi quân đội từ trong bọn họ, bây giờ bên ngoài loạn thành một đoàn, nàng lại ngay cả một chi hộ vệ duy trì trật tự cũng không phái được.

Cũng may ảnh hưởng mà Bao Cốc xây dựng rất nặng, nàng trực tiếp đi đến phòng điều khiển chính, thông qua truyền âm pháp bảo đem thanh âm truyền đến các nơi trong chủ hạm: "Tất cả mọi người nghe lệnh! Ai đã ở khoan hạm, trong phòng, trên cương vị, đứng tại chỗ cấm chỉ đi lại. Những ai mới vừa vào chiến hạm, tụ hợp ở quảng trường gần nhất, sau một nén hương sẽ thanh tràng, nếu có người lang thang bên ngoài, nhốt vào Huyết Ngục Thế Giới."

Đám tu tiên giả còn không biết Bạt đã đổi khẩu vị không ăn thịt người, đối bọn họ mà nói, nhốt vào Huyết Ngục Thế Giới liền mang ý nghĩa trở thành khẩu phần lương thực của Bạt.

Những người đang đi lại bốn phía nhao nhao chạy về quảng trường gần nhất như đào mệnh, còn có một số đi dạo đến khu vực hồ nước thấy được hồ nước liền nhảy vào tắm rửa, nghe được không trung truyền đến âm thanh của Bao Cốc liền bị dọa đến cởi truồng mà vọt tới trên bờ mò lấy y phục vừa phóng đến quảng trường vừa khoác vội bộ phục rách rưới lên người. Bao Cốc thông qua pháp trận hình chiếu trông thấy một màn kia liền tức giận đến ruột gan đều đau! Nước trong hồ là thức uống! Người người đều bẩn như than lại nhảy vào tắm rửa! Không biết nước rất trân quý sao? Nước trong Huyền Thiên sơn mạch không thể động, nước trên chủ hạm chính là mớ thủy tinh hóa thành một vùng hồ nước nàng lấy được ở Hoang Cổ sơn mạch khi trước, bị nàng dời đến nơi này, chỉ có ngần ấy nước, lượng nước này còn phải nuôi cá, nuôi sống động vật dưới nước cùng yêu thú, không thấy nơi những tu tiên giả kia tắm rửa đều có cá lật bụng sao? Nhảy đến trong hồ tắm rửa đã tính là gì, đám thỏ nuôi thả trên thảo nguyên còn chưa nuôi đến thành tinh liền bị bắt để nướng!

Hiện tại những người này là dựa theo ngành nghề mà phân chia, thợ rèn, luyện khí sư, phù lục sư, pháp trận sư... trước đó bộ phận khu vực chủ hạm xây xong, để thuận tiện làm việc nên đại bộ phận liền đã dời đến trên chủ hạm, lần này dời tiến đến đại bộ phận tất cả đều là thợ mỏ. Cho dù là thợ mỏ, cũng là dựa theo khu mỏ quặng mà quản lý, một khu mỏ quặng có một tổng quản sự, phía dưới còn có riêng mười đại quản sự, mỗi đại quản sự phân riêng mười quản sự, mỗi quản sự quản một trăm người, lại là mười người một tổ, trong mỗi tổ có một đốc công. Thợ mỏ đi theo đốc công, đốc công đi theo quản sự, quản sự đi theo đại quản sự, đại quản sự đi theo tổng quản sự, còn có thể phạm sai lầm?

Bao Cốc bảo tổng quản sự mỗi khu mỏ quặng cùng tổng quản sự phụ trách an bài phòng ốc đến phòng nghị sự tới gặp nàng. Sau một nén hương thời gian nàng sẽ để Bạt đi thanh tràng, bắt được ai còn ở bên ngoài du đãng liền ném vào Huyết Ngục Thế Giới đi.

Ngay khi Bao Cốc nhìn thấy vị quản sự phụ trách an bài phòng ốc này, liền lột bỏ chức vị quản sự của hắn! Nắm danh sách sắp xếp thẻ phòng cho hơn hai mươi vạn người để ra oai à? Ngươi có uy phong cũng đừng sai lầm a!

Nàng lấy danh sách cùng thẻ phòng còn lại của mỗi khu mỏ quặng, chia đến tay các tổng quảng sự của mỗi khu mỏ quặng, để bọn họ phân phát xuống, kèm theo cả địa đồ nơi cư trú -- miễn cho lạc đường! Đồng thời hạ mệnh lệnh, những kẻ trước đó không chờ lĩnh thẻ phòng mà chạy loạn xông loạn, lúc phát thẻ phòng không gặp người, hết thảy không cho cấp thẻ phòng nữa, ngủ ngoài đường đi! Về phần những tổng quản sự, đại quản sự, quản sự, đốc công khu mỏ quặng, nàng phải đợi Bạt bắt người hoàn mỹ trở về lại cùng bọn họ thanh toán, trước cứ để bọn họ lui xuống thu xếp tốt cho thủ hạ của mình đã.

Sau đó Bao Cốc liền đi phòng điều khiển chính. Chủ hạm lớn như vậy, một mình nàng không thể điều khiển được, nàng an bài chuyên gia điều khiển chủ hạm, hết thảy có hơn ba mươi người, phụ trách từng khu vực. Nàng rất hiếu kì, là ai đem tất cả cửa đều mở ra? Ngay cả đường hầm chạy trốn của nàng đều mở hết! Đợi nàng đi đến phòng điều khiển chính liền phát hiện cửa phòng đặt trận nhãn thế mà đã mở rộng, đến khi nàng quay ra liền nhìn thấy một đám pháp trận sư đang vây quanh Đại La Xích Kim trụ làm trận nhãn. Nàng đến gần xem thử, thình lình phát hiện trên trục nhãn được đúc từ Đại La Xích Kim trong trận nhãn đã có một mảnh phù văn bị san bằng, trên trận trụ của vị trí trận nhãn này đột nhiên bị lõm mất một khối sâu chừng tấc hơn, dài ước chừng ba thước, bề rộng chừng một thước, trận trụ được đúc từ một khối Đại La Xích Kim này rất giống bị ai dùng móng vuốt móc một phần, phía trên còn vạch lên ba chữ to "THANH OANH HÀO!" nàng không biết ai là Thanh Oanh, nhưng nàng biết có thể dùng móng vuốt đem cây trụ Đại La Xích Kim móc thành như vậy chỉ có Bạt, còn dòng chữ rồng bay phượng múa này, không phải chữ của Bạt thì còn là của ai!

Bao Cốc tức giận đến kém chút tế ra Huyền Thiên Kiếm đem Bạt bắt tới chặt sạch hai bộ vuốt của nàng! Đây là vị trí trận nhãn pháp trận chủ của cả chiếc chủ hạm, nếu cây trụ này hỏng, cả chiếc chủ hạm đều sẽ tê liệt. Nguyên bản nơi này chỗ phòng hộ chặt chẽ nhất, nhưng Bạt -- nàng dạy Bạt pháp trận, Bạt liền dùng để quấy rối như thế?

Mắt thấy sắp lên đường, kết quả lại đi không được! Trận trụ của trận nhãn pháp trận chủ khống chế chủ hạm bị móc mất một khối to như thế, làm sao sửa? Cái này là phải đổi cả cây cột, ngay cả tất cả phù văn phía trên đều phải khắc lại từ đầu tới đuôi!

Bao Cốc khó thở, trên mặt cũng không quá hiển, chỉ là ánh mắt nặng nề. Nàng hỏi: "Sửa lại phải bao lâu? Hỏng khi nào? Vì cái gì không đến báo?"

Một đám pháp trận sư nhìn thấy Bao Cốc đến, bị dọa đến tranh thủ thời gian hành lễ.

Tổng pháp trận sư ôm quyền trả lời: "Hồi lệnh chủ, vừa phát hiện. Chúng thuộc hạ vừa mới phát hiện tất cả cửa của chủ hạm đều mở ra, liền lập tức tra xét toàn bộ đến lúc này mới phát hiện vấn đề xuất hiện ở cái này... Cái này..." Cây trụ đúc bằng Đại La Xích Kim a, còn có pháp trận tương hộ a, lồng phòng ngự phía trên đều bị phá, cây cột này bị khoét đến còn khó nhìn hơn chó gặm, cái này khiến đám người ít nhiều cũng sống hơn mấy trăm ngàn tuổi tức muốn chửi má nó, vừa muốn khóc còn muốn cười, lại là một trận hoảng sợ.

Bao Cốc hỏi: "Sửa xong phải bao lâu?"

Pháp trận sư đứng đầu nói: "Có trận trụ dự bị có thể thay thế, nhưng muốn thay trận trụ, kiểm tra pháp trận phải chăng còn có khuyết tổn, đại khái cần một tháng."

Bao Cốc nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: "Việc này quan hệ trọng đại, không cần nóng lòng nhất thời, cần phải sửa cho tốt, loại trừ hết thảy tai hoạ ngầm." Năm mươi năm còn chờ được, không nóng lòng một tháng này. Nàng lo lắng đại môn mỗi khu vực bị mở, sẽ có người xông loạn, thế là phái pháp trận sư cầm khống chế lệnh bài đi đóng tay tất cả cửa bị mở.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bhtt