Lời dẫn truyện | Mở đầu
Ở miền Tây, có những mùa nước nổi cuốn trôi cả phù hoa, chỉ để lại tiếng đờn vọng cổ rơi thỏm trong chiều.
Và cũng ở miền Tây đó, có hai người con gái đã lặng lẽ viết nên một chuyện tình chẳng ai dám gọi tên...
Một người là cô Ba Hân, út nữ nhà tiệm kim hoàn lớn nhất vùng, tính tình lanh lợi, ham học chữ nghĩa, mê sách hơn vàng.
Một người là Hoàng Thư, con gái của thầy đồ làng, giọng ca ngọt như nước dừa xiêm, lòng thì nặng nghĩa nặng tình.
Nhưng tình cảm giữa hai người con gái, ở một miền quê trọng lễ nghĩa – chẳng khác nào hoa sen nở giữa mùa khô hạn. Dưới vẻ bình yên của làng quê ấy là những tiếng xầm xì, ánh mắt dò xét, và những cánh tay vô hình cố bẻ gãy những gì vừa chớm nở.
Truyện này không chỉ là về tình yêu.
Mà là về sự chọn lựa. Về cách người ta học yêu, học dũng cảm, và học sống đúng với lòng mình, ngay cả khi cả làng cả xã còn chưa hiểu nổi.
Nếu bạn từng yêu một ai đó – lặng lẽ mà sâu đậm – thì bạn sẽ hiểu, đôi khi chỉ cần một tiếng "chị" cũng đủ mang cả một kiếp thương.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro