" Em chẳng qua chỉ là một món hàng không mã vạch ? "
Có một thế giới quan luôn xuất hiện với vẻ ngoài hào nhoáng, thật chất chỉ để làm lu mờ sự đen tối đến tận cùng. Cuộc chiến khóc liệt nhất không phải đến từ nghệ sĩ, chẳng qua ván cờ có kịch tính hay không đều dựa vào cuộc đấu trí của một dạng người .
Những người nắm trong tay toàn bộ lịch trình của người khác, biến thói quen trước đây của họ dần dần lui vào dĩ vãng. Luôn luôn vạch ra sẵn những bước đi hoàn hảo nhất, cũng sẵn sàng đứng ở phía sau để lấp lại những dấu vết sai lầm. Cái nghề tưởng chừng như chỉ làm thuê cho nghệ sĩ, nhưng lại là những người có thể làm thay đổi hoàn toàn một nghệ sĩ đó. Người quản người, người ta gọi là ...Người quản lý.
Tác giả Gốc: Phiên Nhi Liêu (Phiu Phiu) Tác giả Cover: Chiếc 🐢 màu xanh lá . (Truyện cover đã được sự đồng ý của Tác Giả) .
CP: Yoo Junghyuk (Yoo Jonghyuk) x Kim Dokja (Toàn trí độc giả)Sung Hyunjae + Han YooHyun + Song Taewon x Han Yoojin (Cấp S mà tôi dưỡng thành)Choi Han + Alberu x Cale (Kẻ vô lại gia đình bá tước)Bản dịch không chính xác 100%…
Nếu có thể lựa chọn lại một lần nữa, Kha Tầm nghĩ ngày hôm ấy có đánh chết cậu cũng không ra khỏi nhà, ra đường ghẹo trai.Không phải chỉ là vì mắc mưa vào trú trong bảo tàng mỹ thuật nên mới sẵn dịp tính nhìn đông cung đồ một cái thôi sao, vậy mà tự dưng lại... chui thẳng vô trong tranh!?Mục Dịch Nhiên : Mỗi người chúng ta, đều đang đóng vai nhân vật trong tranh.Kha Tầm hai mắt sáng rực : Làm sao đi vào đông cung đồ?Mục Dịch Nhiên liếc dài một cái : Nhắm mắt, nằm xuống.…
Hán Việt: Thế Giá Hậu Ngã Tiếu Đắc Tưởng TửTác giả: Minh Quế Tái TửuNhân vật chính: Ninh Tuy x Quý Úc Trình (Thụ một lòng kiếm tiền x Công nằm ngửa mặc cho ôm)Tag: Hệ thống, điềm văn, 1v1, HE (Chỉ có giới thiệu là ngôi thứ nhất, trong truyện là ngôi thứ ba)Độ dài: 69 chương…
Ryu Minseok luôn hướng về phía trước, còn Lee Minhyung thì luôn hướng về Ryu Minseok. Lee Minhyung từng nói hắn có rất nhiều ước mơ, trong đó có Ryu Minseok. Ryu Minseok chính là ước mơ của Lee Minhyung, chính là tín ngưỡng của Lee Minhyung. Cái gì mà không có tình yêu sét đánh chứ, Lee Minhyung đối với Ryu Minseok chính là tình yêu sét đánh. Thể loại: đường trộn thủy tinh, HE…
chào các đồng chí~~ đây là truyện đầu tiên mà mình viết, có thể có cả truyện sưu tầm nữa nhưng mình sẽ bảo đảm yếu tố kinh dị trong mỗi chap hen~~ mong các độc giả sẽ ủng hộ tui hết mình:3…
Tác giả: Túy Nhiễm Khinh CaNguồn QT: QT đam mỹ Edit: CuTình trạng bản gốc: 123 chương + 2 ngoại truyệnTình trạng bản edit: Chờ beta. Mình thấy có kha khá lỗi trong truyện này nên để mình cập nhật lại sau nha. Thể loại: Xuyên qua không gian và thời gian, ẩm thực, tinh tế, ngọt, livestream, tham ăn ngốc nghếch phật hệ thụ x có bệnh kén ăn cực kỳ hung dữ trung khuyển công.*Phật hệ: ý chỉ những thanh niên tuy không tu đạo nhưng hài lòng với cuộc sống hiện có, không tham vọng, không sân si với đời, an phận thủ thường.*Tuyến tình cảm của bộ này rất nhạt, tác giả không sử dụng quá nhiều không gian truyện để đề cập. Ai yêu thích ẩm thực thì đọc sẽ thấy hay, chứ truyện cũng không có cao trào gì nhiều. Cứ bình yên trôi qua và chuyện gì đến cũng sẽ đến như những gì nó phải.…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…