Chap 49
*Tiếng chuông điện thoại*
Trịnh ba cùng Trịnh mẹ đang tú ân tú ái thế nhưng bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang , khiến Trịnh ba ko khỏi nhíu mày nhìn 1 chút ai gọi tới .
- Trịnh huynh hảo , tới thành phố S cũng ko nói với tôi!
- Aha An thị trưởng thế nhưng tin tức nhanh nhẹn , tôi vừa đến buổi sáng thế nhưng buổi trưa ngài liền biết .
- Haha tình cờ thấy được Trịnh huynh ở sân bay , chỉ là lúc đó ko tiện đến chào hỏi . Trịnh huynh tới thành phố S liền để tôi mở tiệc tẩy trần cho huynh đi .
- Aha tôi tới nghỉ ngơi cùng gia đình ko thể phiền An thị trưởng thời gian quý báo , có mời cũng là tôi mời ngài .
- Haha huynh đệ chúng ta cần gì phân biệt , liền hẹn tối mai mời gia đình Trịnh huynh tới nhà tôi dùng cơm có thể chứ?
-*nghiêng mặt nhìn lão bà* Lão bà An thị trưởng mời chúng ta mai qua bên nhà họ dùng bữa bà ?!
-*nhíu mày , khẽ gật đầu*
- Vậy An thị trưởng mai làm phiền gia đình ngài .
- Ko phiền , ko phiền ... Vậy tối mai gặp lại Trịnh huynh .
- Hẹn gặp lại!
Tắt máy Trịnh ba ko khỏi nhíu mày nhìn Trịnh mẹ , chỉ thấy Trịnh mẹ khẽ cười nói .
- Công ty của bảo bối ở nơi nay mới mở chi nhánh , trải 1 chút quan hệ cũng ko tệ .
- *nhíu mày* Trịnh gia bảo bối chúng ta kinh doanh còn cần mặt mũi của người khác?!
-*dở khóc dở cười* Lão hoang đồng ông lại nổi lên tính khí .
-Hừ , khỏi cần nghĩ cũng biết hắn muốn đem xú tiểu tử kia ra mắt bảo bối chúng ta!
-*vuốt lưng , bật cười* cũng tốt coi như 1 chút khảo nghiệm!
-*ánh mắt sáng rựng* Aha cũng ko tệ , ko tệ haha
-*lắc đầu cười*....
*******
Tú Nghiên bị Du Lợi kéo đi mua quà cáp sắp điên rồi , cái đứa ngốc nhà nàng thế nào ở hiện đại i ko tự tin như vậy đây . Nhìn 1 đống ko nhỏ này nàng ko khỏi dở khóc dở cười , 1 phần "gia sản" của đứa ngốc nhà nàng đổ dồn vào lần "ra mắt con rể" này rồi...
Nhìn cảnh vật lướt qua bên ngoài cửa xe, Du Lợi ko khỏi hồi hộp dò hỏi .
- Bảo bối nhiêu đó đồ có ít quá ko? (A.A)
- Vừa đủ nha~~
- Bảo bối , lão ba so với kiếp kia có hay ko dễ nói chuyện hơn ko? Còn có lão mẹ như thế nào?
- Baba ngoài cái mạnh mẽ khí tràn kia thì ở hiện tại có tính tình lão hoang đồng 1 chút , mami thì ko khác so với dĩ vãng vẫn như vậy dịu dàng là do ở trước kia Du chưa từng nhìn thấy mà thôi , chỉ là ko thích bị gọi là lão nha.... *cười cười, nghiêng đầu dựa vào vai* Du yên tâm 2 người họ sẽ ko làm khó Du , có chăng là tức giận Du xuất hiện trước mặt họ trễ như vậy mà thôi!
-*vuốt ve tóc nàng* Hửm?
- *nhẹ giọng* Trước khi tìm được Du , em để mọi người trong gia tộc đều biệt sự tồn tại của Du .
-*bật cười* Là em soạn trước tâm lý cho họ , come out từ khi còn là hài tử sao?
-*cười khẽ* Nói vậy cũng ko sai! Trước kia Du nói có 1 thế giới mà đồng nhân có thể kết hôn sinh hài tử... Hiện tại em thật vui vẻ ở thế giới này của Du , quả nhiên chuyện nghịch thiên trong tư tưởng kiếp trước ở nơi này liền rất nỗi bình thường....
- *ấm giọng* Nhưng Du thật hoài niệm 1 kiếp kia , tuy phong kiến này nọ tư tưởng , thế nhưng con người vẫn ấm tình hơn ở hiện tại lạnh lẽo . Ở nơi đó có thể khoái lạc ngắm hoàng hôn , ung dung bay lượn trên trường thành ngắm vạn dậm non xanh ... Ko như hiện tại cái gì cũng cao tầng nhà cửa , ô nhiễm ko khí.....
-*bật cười* Du nha cái tính tình thối này cũng ko nhẹ đâu! Như thế nào cúng ko thể vừa lòng...
-*lầm bầm* Thì sao?! Em vẫn cứ yêu thích đấy thôiiii~
-*vui vẻ âm thanh* Hảo ghét bỏ!
-Àhnha~~
Xe dừng lại cắt đứt đoạn tình thoại của 2 người , Du Lợi thoáng cái căng thẳng tâm tình trở lại hơi cứng ngắt cơ thể . Khiến Tú Nghiên vẫn tại trong lồng ngực cô cũng dở khóc dở cười , nàng thật ko biết phải thế nào với đứa ngốc nhà nàng nữa .
- Ko sao , bình thường thôi *nắm tay , cười ngọt ngào*
Tú Nghiên bước ra khỏi xe nắm lấy tay Du Lợi 10 ngón đan xen , vui vẻ bước chân hướng vào nhà đi tới .
Quản gia sớm mở cửa chào đón đại tiểu thư cùng vị "cô gia" tương lai , chỉ là nhìn thấy đại tiểu thư vui vẻ tươi cười thật vẫn làm ông kinh ngạc ko thôi .
- Baba , mami tui con đã về!
- Bảo bối con về rồi , tới cho mami nhìn 1 chút thế nào!
- Tới baba nhìn 1 chút con có gầy đi cân nào ko?!
Du Lợi nhìn nương tử nhà mình buông ra tay , 1 bộ dáng tiểu gia hỏa đòi mụ mụ khống ko khỏi mỉm cười . Ở kiếp kia mụ mụ sớm mất nàng chính là ko được hưởng thụ bao nhiêu yêu chiều của phụ mẫu , hiện tại thật tốt nhìn ra được 2 vị phu huynh đang chăm chú nhìn nàng 1 vòng , ôm lấy nàng cười nói trong lòng cô ko khỏi ấm áp mấy phần .
- Baba mami , đây là Du Lợi.... Người mà con tìm kiếm bấy lâu nay , con "rể" của 2 người ha~~
-Ắc , con chào bác trai , bác gái! @.@...
-Chào con!
Trịnh mẹ hướng Du Lợi cười dịu dàng , chỉ là bên cạnh Trịnh ba râu đã vểnh lên trừng mắt nhìn giọng nói mang theo mấy phần khí tức .
- Xú nữ , ngươi thế nào trốn xa như vậy hại bão bối tìm ngươi thật cực khổ! #. #
- Ắc... 9.9
- Baba tối nay baba chuẩn bị đãi tụi con món gì nha!
-*cười cười, ấm giọng* Toàn món con thích , đồ chay!
-.....
1 giây trước Du Lợi còn trong trạng thái đóng băng tại chỗ , 1 giây sau nghe xong câu nói của ba vợ liền ko nhịn được muốn phun cười ha hả . 1 vị nam nhân cao lớn 1m8 hơn , gương mặt già dặn thế nhưng đang ấm giọng hóng nữ nhi nhà mình . Cái tư vị có chút.... Haha được rồi , vị ba vợ ở hiện tại so với kiếp trước khô khan có chút bất đồng , quả nhiên nữ nhi khống ko hề nhẹ .
Chỉ là người phun cười ko phải chỉ có mình Du Lợi, mà mẹ vợ đã trước 1 bước bật cười rồi còn rất tự nhiên nắm lẫy tay cô cùng 2 nhi phụ bước vào phòng ăn ấm giọng nói chuyện với cô .
- Ta kêu con Lợi nhi được chứ?!
- Dạ được !
- Con nhìn lâu sẽ quen thôi , ông ấy bị nữ nhi khống , ngay cả ta cũng ko thể xen vào .
-^^=
- Hôm nay chịu khó ăn chay 1 bữa , mai ta liền thay con làm 1 bữa có mặn ngọt các món .
- Dạ ko sao , Nghiên nhi thích là được con cũng quen nàng khẩu vị nhạt!
- Con biết *có chút kinh ngạc*
- Dạ rõ , em ấy ko thích vị nồng - tanh- cay , so với thịt động vật vẫn thích hải sải cùng thịt cá - nhưng nhiều hơn vẫn là rau củ quả . So với mấy loại thức uống lạnh cafe , em ấy vẫn thích nước ấm cùng trà hoa , bánh lạc cùng mức quả . Thích yên tĩnh cùng ko gian tươi xanh , cũng thật yêu kiệm lời *cười khẽ*...đôi lúc vẫn như hài tử thích được hóng chỉ là khí lạnh kia che khuất mà thôi .
-*kinh ngạc nhìn* ...
- Con thật lòng cám ơn 2 người lần nữa đem em ấy tới hiện tại , để chúng con có thể lần nữa gặp nhau!
- Vậy ra kia giấc mộng mà Nghiên nhi nói là thật , số mệnh của 2 đứa là từ mộng mà đến sao?
-*cười khẽ , gật đầu* Dạ đúng vậy , 1 giấc mộng 2 kiếp người...
- 2 người thì thầm to nhỏ gì nha~~ .... Mami người kể xấu con với Du~~
- Đúng , đúng mami đang bôi đen bảo bối , Nghiên nhi còn ko mua chuộc mami .
Tú Nghiên bật cười , vẫn là tới ôm Trịnh mẹ 1 cái hôn 1 cái lên má bà coi như mua chuộc khiến Trịnh mẹ bật cười vui vẻ .
- *tức giận* Hừ con thiên vị , baba chuẩn bị nhiều thức ăn con thích như vậy , con thế nhưng cho mami phúc lợi mà ko cho baba .
-*bật cười* Liền cho nha~ hôm nay liền cho baba uống vài ly,
- Haha được được , tới tới ăn cơm . Quản gia đem chai rượu trắng tới đây! Xú nữ tới uống với ta 1 ly
- Dạ lão gia!
- Baba kêu Du Lợi ko thì Lợi nhi , thế nào kêu xú nữ này nọ nha! *nhíu nhíu mày*
- Aha được Du Lợi tới uống với ta 1 ly , tửu lượng tệ liền miễn cho vào nhà ta hừ.
- Baba
- Dạ , bác trai ... Vậy để con làm chút món nhấm cho ngài .
-*khiêu mi* Cũng được.
3 người nhà họ Trịnh đã sớm ngồi xuống bàn ăn , bên kia Du Lợi đeo tạp dề lấy ít thịt bò hông khói trong tủ cùng ít gia vị làm món bò ngũ vị đo đỏ khá hấp dẫn vị giác , món này so với khô bò cứng nhấm với rượu trắng hỏa ngon .
Trịnh ba nhìn 1 dĩa đồ nhấm ko khỏi tán thưởng trong bụng , xú nữ biết nấu nướng ko tệ ha . Món bò ngũ vị này được gọi là đặt sản vùng núi , trước đây những binh sĩ vào mùa đông lạnh giá chính là nhờ 2 thứ (rượu trắng+bò ngũ vị) này giữ ấm và vững tinh thần .
Trịnh mẹ nhìn ra đối phương tuy lần đầu gặp mặt , lại phối 1 món nhấm thập phần khẩu vị của lão công nhà bà cũng ko khỏi tán thưởng thông minh . Chỉ có Tú Nghiên ngồi bên cạnh Du Lợi là bình thường tâm tình , vì ít nhiều nàng hiểu trước & sau vị phụ thân có thay đổi chút tính cách cũng là khẩu vị cùng sở thích ko hề thay đổi . Phu quân nhà nàng nắm bắt được khẩu vị , cùng tâm lý của lão nhân gia đều rất bình thường . 1 bữa ăn này 2 mẹ con nàng rất bình thản ăn ngon miệng , 2 vị "lão công" bên cạnh ta 1 chén ngươi 1 chén bàn luận nhân sinh đến quên trời đất . Bỏ 2 người vui vẻ 1 bàn 1 món nhấm 1 bình rượu trắng đàm luận , 2 mẹ con nàng vẫn là ra phòng khách uống trà hoa trò chuyện .
- Đứa nhỏ kia rất ko tệ!
- *cười kiêu ngạo* Vâng!
- *cười cười , vuốt tóc nàng* Con tìm được rồi có phải cũng buông chút chuyện về kinh thành hay ko? Gia gia bên kia cũng nhớ con lắm rồi !
-*cười nhẹ* Còn xem Du thế nào , dù sao nơi này cũng coi như nhà của chị ấy nói đi liền đi ko phải tính cách của chị ấy!
-*cười cười* Dù vậy Trịnh gia cũng ko thể thiếu người thừa tự - thừa nghiệp mà cứ thế ko lập chiêu bài .
-*bật cười* Gia gia hảo ko gấp chuyện đó , có gấp cũng là gấp gặp cháu rể trong truyền thuyết mà thôi .
- Nói cũng đúng *cười cười* , cũng nên kêu 2 người họ ngưng uống nữa bình rượu lớn cũng trôi hết vào bụng 2 người .
-*gật đầu cười* Ân , baba lại có thêm 1 tiểu sâu rượu bên người
-*dở khóc dở cười*....
Lúc 2 người lần nữa vào phòng ăn nhìn 3 chai rượu trắng sớm trống rỗng, lại nghe bên tai 1 đoạn hội thoại như sau ...
- *tức giận đập bàn* Xú nữ , ngươi có sở trường gì muốn cướp bảo bối của ta?! *râu vểnh cả lên*
- 18 loại quyền cước thông thạo có tính ko
- Chưa đủ
- Xuống được nhà bếp ra được phòng khác , 1 xu tiền lẻ có thể kiếm ra được 1000 đồng có thể tính .
- Chưa đủ
- Có thể phũn vợ tới tận trời cao thì như thế nào!
- *khiêu mi* Ngươi phũn bảo bối hơn ta sao?
-*cười cười* dĩ nhiên hơn ngài , ta có thể đem nàng vu sơn *lắc lắc ngón tay* ngài thì ko!
-..........
3 người nhà họ Trịnh ko hẹn cùng mắng 1800 lần "hỗn đán" với 1 người , chỉ 1 người nhếch môi cười rất đắt thắng trong lòng ko khỏi hét vang .
"Muốn dành bảo bối với ta ko có CỬA haaaaa! "
............
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro