Chương 24: Đến tìm em (Full - OE)
Qua một năm, sau khi hoàn thành chương trình cấp ba, bởi vì thành tích đặc biệt xuất sắc, Lã Tiềm Lạc nhận được một xuất học bổng du học nước ngoài. Chương trình đại học ở nước bạn rất tốt, vừa có thể học tập, lại vừa có thể thực hành theo ngành chuyên môn. Cơ hội tốt như vậy, Lã Tiềm Lạc không thể nào bỏ qua, mà Cố Hữu Hữu với tư cách là người đỡ đầu cho nàng, càng không có lý do gì để ngăn cản.
Vài năm du học, Lã Tiềm Lạc chỉ có thể tạm thời rời xa Cố Hữu Hữu. Đối diện với mấy năm xa cách, có người nhất thời suy tư, không chấp nhận được. Không phải cô không đợi nổi, chỉ là không cảm thấy an tâm về Lã Tiềm Lạc. Đứa trẻ nhà cô xuất sắc như vậy, đặt nàng trong tầm kiểm soát đã rất vất vả, để nàng rời xa vòng tay càng vất vả hơn.
Một tuần trước khi Lã Tiềm Lạc rời đi, Cố Hữu Hữu buồn vui lẫn lộn, mỗi tối đều lấy rượu giải sầu, trong lòng có nỗi khổ tâm khó nói thành lời. Mỗi lần về trễ, đều là Lã Tiềm Lạc chạy đông chạy tây đi tìm cô. Biết rõ đối phương ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, không nỡ để nàng rời đi, lại càng không nỡ chặt đứt con đường tương lai rực rỡ của nàng. Vậy nên, Cố Hữu Hữu mới tỏ ra phiền não như vậy.
Một ngày trước khi rời đi, cô không uống rượu nữa, lại lựa chọn ở nhà cùng Lã Tiềm Lạc. Tiệc chia tay bạn bè nàng cũng tổ chức hôm qua, ngày cuối cùng trước khi bắt đầu một hành trình mới, nàng quyết định ở cùng Cố Hữu Hữu.
Đêm đó, nàng nằm dưới cơ thể mềm mại của cô, liên tục đón nhận từng đợt hôn triền miên không dứt. Cố Hữu Hữu lưu luyến không rời, trong một thời gian dài không thể gặp mặt mới trở nên cố chấp không buông.
"Sau khi học xong, em có trở về không? Có đến tìm tôi không?"
Cố Hữu Hữu không vui nhìn nàng, trong lòng như có tảng đá đè nặng khiến cô không sao vui nổi. Nghe hỏi, Lã Tiềm Lạc liền mỉm cười nhẹ nhàng, sau đó duỗi tay vuốt nhẹ một lọn tóc nhỏ ra sau tai cô.
"Đương nhiên là có. Sao em lại không trở về? Sao em lại không đến tìm dì?"
Mặc dù Lã Tiềm Lạc nói như vậy, nhưng trong lòng cô ít nhiều vẫn còn chút ngờ vực.
"Nói thật không?"
Nàng gật đầu một cách dứt khoát. Ánh mắt cong lại như ánh trăng non, âu yếm nhìn Cố Hữu Hữu.
"Không phải từng hứa sẽ ở bên dì hết đời hết kiếp sao? Em chỉ tạm thời rời khỏi mà thôi, sau này sẽ lại trở về."
Thấy cô vẫn còn mơ hồ không tin, Lã Tiềm Lạc không biết nói gì, chỉ có thể chủ động nhướng người hôn nhẹ môi cô một cái, lại nói: "Mấy năm ngắn ngủi, sao có thể đẹp hơn một đời ở bên cạnh dì? Dì Hữu Hữu, em nhất định sẽ trở về, đợi em được không? Đối với em, cho dù xa mặt cũng không cách lòng."
Cố Hữu Hữu gượng cười một cái, dù muốn dù không đều chỉ có thể gật đầu tin tưởng.
"Được, tôi đợi em."
...
Ngày phải rời đi, trong ngoài sân bay đều cực kỳ đông đúc. Một tay Lã Tiềm Lạc kéo hành lý, một tay nắm lấy bàn tay của Cố Hữu Hữu.
"Ở bên đó khí hậu rất lạnh, em phải chú ý sức khỏe của mình."
Nàng gật đầu mấy cái, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn.
"Em nhớ rồi, sức khỏe của em rất tốt, chắc chắn sẽ thích ứng rất nhanh."
Nói đến đây, Cố Hữu Hữu không nói thêm nữa. Ở nơi nàng không nhìn thấy, hốc mắt cô đã đỏ lên, mặc dù không có nước mắt chảy ra, thế nhưng biểu cảm của cô lúc đó lại khiến người ta động lòng, tựa hồ lưu luyến không muốn đi nữa.
Hóa ra một lần quay lưng, thời gian đánh đổi lại lâu như vậy. Thời điểm Lã Tiềm Lạc rời đi, ngón tay nàng níu vạt áo của cô rất lâu. Tưởng chừng có thể chia tay trong vui vẻ, thế nhưng khi phải thực sự quay đi, trong lòng đột nhiên dâng lên tiếc nuối không sao kiềm chế.
"Bảo trọng sức khỏe." Giọng nói Cố Hữu Hữu hạ thấp, căn dặn đối phương.
Lã Tiềm Lạc khe gật đầu, nhẹ giọng đáp:
"Em nhớ rồi."
Hít sâu một hơi, Cố Hữu Hữu lập tức nắm lấy cằm nàng kéo nhẹ xuống, quyến luyến đặt lên môi người một nụ hôn.
"Tạm biệt..."
Khi Lã Tiềm Lạc quay lưng, nàng từng vô số lần quay lại nhìn Cố Hữu Hữu. Mỗi lần nhìn lại, nàng đều sẽ nhìn thấy cô đứng ở nơi cũ, đơn độc quan sát nàng. Đợi đến khi không còn bóng dáng nàng nữa, cô cũng vẫn đứng đó, rất lâu cũng chưa rời khỏi. Sau khi chuyến bay của Lã Tiềm Lạc cất cánh, Cố Hữu Hữu mới chậm rãi quay lưng, trong lòng là cảm giác mất mát cực kỳ khó tả.
Thôi vậy, Lã Tiềm Lạc cần phải đi trên con đường của nàng. Vài năm thôi mà, nhất định sẽ trùng phùng. Hy vọng xa mặt mà không cách lòng như lời nàng nói đều là sự thật.
...
Tuần đầu tiên sau khi du học, Lã Tiềm Lạc đã thích nghi được với khí hậu hiện tại. Cuộc sống trước mắt cũng nhẹ nhàng thuận lợi, tựa như mây trôi.
Buổi tối, trong lúc xem lại một số bài học, ngoài nhà của Lã Tiềm Lạc vang lên tiếng chuông thông báo. Lúc nghe thấy nó, nàn liền rơi vào hoang mang. Nàng vừa đến đây không lâu, bạn bè xã giao chỉ có vài người, ở đây cũng không quen biết ai, sao lại có người bấm chuông nhà nàng.
Lã Tiềm Lạc vốn dĩ cho rằng có lẽ là đến nhầm rồi, chẳng qua là khi tiếng chuông liên tục vang lên bên tai, nàng lại quyết định ra ngoài mở cửa.
Cánh cửa màu trắng bằng gỗ vừa được mở ra, trước mặt Lã Tiềm Lạc lạp tức xuất hiện một người quen thuộc. Nàng sửng sốt rất lâu, sau đó nhíu mày nhìn người kia giống như không thể tin nổi. Có lẽ là nàng đã nhớ đến điên, bằng không sao lại nhìn ra dáng vẻ của người đó.
Cố Hữu Hữu đứng trước mặt nàng, mỉm hời xinh đẹp một cái, sau đó lập tức tiến tới hôn lên môi nàng. Thời điểm cảm nhận rõ ràng mức nhiệt ấm áp do nụ hôn mang lại, Lã Tiềm Lạc mới dám tin rằng người đứng trước mặt thực sự là Cố Hữu Hữu.
Lúc tách môi, khuôn mặt nàng thoáng đỏ bừng, kinh ngạc trên mặt càng hiện rõ hơn. Cô hơi cười nhìn nàng, bàn tay vuốt ve khuôn mặt người mình thương nhớ, nhẹ nhàng nói: "Vài năm quá lâu, tôi không đợi nổi. Chỉ mới một tuần tôi đã không chịu được, vài năm... sao có thể?"
Lã Tiềm Lạc mấp máy cánh môi: "Dì Hữu Hữu... thật sự là dì sao?"
Cố Hữu Hữu gật đầu, mỉm cười càng rạng rỡ hơn.
"Ừm, tôi đến tìm em. Sau này cũng vậy, cũng sẽ thường xuyên đến tìm em."
Lã Tiềm Lạc ôm chặt người kia, trong lòng vui vẻ không sao tả nổi. Cuối cùng cũng không phải đợi mấy năm mới có thể gặp được cô, người đã ở ngay trước mắt, nhung nhớ trong lòng dường như tan biến.
Hóa ra, khoảng cách địa lý không phải là vấn đề, vấn đề chính là, chỉ cần một người muốn đến, dẫu có xa cách mấy cũng chỉ như cách một bước chân.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro