Chương 1: Một sự tình cờ/ Thế giới nhỏ bé/ Định mệnh/ Chuyện trùng hợp.

Trái Đất Nghiêng 23 Độ 5

Tác giả: น้ำเงิน นามสมมุติ (blue pseudonym)

Chương 1: Một sự tình cờ/ Thế giới nhỏ bé/ Định mệnh/ Chuyện trùng hợp.

Bắt đầu học kỳ với những lời than vãn về việc buồn chán trong khoảng thời gian nghỉ hè là điều thường thấy ở học sinh cấp hai, và Ongsa cũng không ngoại lệ.

Khi mà chìm trong mớ bài vở chất thành đống, nỗ lực học hành rồi bỗng nhiên rảnh rỗi thì khó lòng mà quen được.

Và một điều nữa khiến Ongsa nghĩ học kỳ này sẽ dài lê thê và tẻ nhạt hơn thường lệ là do cô vừa mới bị bỏ rơi..... Nói bỏ rơi cũng không chính xác, nói đúng hơn là cô buộc phải chấp nhận sự thật thì đúng hơn. Sự thật là......

Một số người tốt nhất là chỉ nên làm bạn bè mà thôi.

***&***

Trong thời gian nghỉ hè, Ongsa sẽ đi học thêm ở trung tâm luyện thi nên chả mấy khi rảnh để mà chán, nhưng đây là thời gian chuyển cấp, Ongsa còn phải lo liệu nhiều thứ hơn là chuyện nhồi nhét kiến thức.

Như: Nộp đơn nhập học. Đăng ký các khóa học dự bị, và ti tỉ các việc chuẩn bị khác, vân vân và mây mây.........
(≧ヘ≦ )

Thế nên bố mẹ cô quyết định không cho Ongsa đến trung tâm luyện thi trong thời gian nghỉ hè nữa. Nhờ vậy mà Ongsa được ở nhà. Hồi đầu Ongsa thấy rất vui vì không phải học hành nữa. Nhưng Ongsa đâu có ngờ việc phải ở nhà không làm gì lại chán đến vậy, mà đây mới chỉ là tuần đầu tiên của kỳ nghỉ.

"Chánnnnnn quá đi!" 

( ̄Д ̄ )

Cô đang ở nhà một mình thế nên muốn la hét ầm ĩ.

"Gâu!"

Thiệt ra thì còn có một sinh vật khác nữa.

"Sao nè Latte?" ( ̄0 ̄;)

"Gâu!"

"Cưng đừng có sủa nữa, chị đang chán nè. Muốn chị cạp luôn cưng không?"

Đó, tài lẻ của Ongsa đó, có thể nói chuyện với chó.

"Wow, trường của nhỏ Gam tổ chức gì mà trễ vậy?"

Thường thì cô ít nói lắm, nhưng ở một mình thì Ongsa hay lảm nhảm.

"Nhỏ up cả đống ảnh lên IG nè. Mở luôn triển lãm cũng được."

Giống như mấy đứa nhóc lớp 9, Gam, nhỏ bạn hồi tiểu học của Ongsa thích up ảnh lên Instagram lắm.

Ongsa vừa lướt vừa phàn nàn với Latte cho tới khi thấy một tấm ảnh đặc biệt.

Một tấm ảnh nhóm...

Nhưng không giống như ảnh nhóm, mà giống cảnh một nhóm bạn quay quanh chỉ một cá nhân. Ongsa đọc dòng caption...

[Một tấm ảnh cùng với cô gái nổi nhất trường, # cảm_ thấy_ phấn_khích]

Ongsa đoán là cô bạn ngay trung tâm bức hình là người được yêu thích.

"Dễ thương he, Latte?" (≧ω≦。)

"Gấu!"

"Ờ, chị cũng nghĩ như cưng. Ồ, Gam tag nhỏ nè, để chế coi." (*≧ω≦)

"Gấu!"

"Sao? Cưng nói cậu ấy siêu dễ thương á hả?" (*≧з≦)

Vậy là cuối cùng Ongsa cũng đã tìm được chuyện gì đó để làm trong ngày tẻ nhạt như hôm nay, thứ khiến Ongsa hết nhàm chán, đó là "rình mò" IG của người ta. Để rồi kết thúc là cô nhấn theo dõi người đó.....

☆≡(>。<)

***&***

"Ongsa, đi lên đón Alpha đi con."

"Bố gọi điện được rồi, sao con phải đi nữa?"

"Bố nhắn rồi, nhưng mà chị con nói điện thoại sắp hết pin. Bố cũng gọi rồi, nhưng không được. Chắc điện thoại hết pin rồi. Con lên đón đi chứ chị con sao mà biết được chỗ mình đỗ xe đâu. Đi đi con."

"Bố sai Latte kìa."

"Ờ rồi cho nó luôn tiền tiêu vặt nha?"

"Dạ thôi để con lên." U^ェ^U

Thương lượng bất thành, Ongsa đành phải bước xuống xe theo lệnh của bố

Hôm nay cả nhà phải đi thăm ông, giờ đang trên đường đi đón Alpha ở lớp học thêm.

Ongsa lê chân tới thang máy, hôm nay, mọi tế bào trong người cô lấp đầy sự lười biếng.

Ongsa bước vào thang máy đi lên tầng 7 để đón chị gái. Khi cửa thang máy sắp đóng lại, Ongsa thoáng thấy ai đó đang chạy về phía này, vì cũng không vội cô giữ cửa lại cho người đó.

"Cảm ơn bạn nha." (*^^*)

Cô bé nói, hụt hơi vì mệt.

Ongsa cười trừ, vì biết nói gì hơn, cô có giỏi giao tiếp đâu. Nhưng khi Ongsa thấy cô bạn rõ hơn thì trái đất bỗng ngừng quay.

...này là...người đó. (ФωФ)

Khi Ongsa nhận ra, thì cánh cửa ở tầng 5 mở ra và cô bạn ấy cũng theo thế mà bước khỏi thang máy, nhưng mà vẫn còn kịp quay lại mỉm cười với Ongsa lần nữa.

...dễ thương quá má ơi... (σ≧▽≦)σ <3

Ánh mắt Ongsa cứ dán theo cô bạn đó cho đến khi cửa thang máy đóng lại. Đã bao giờ bạn cảm thấy như vậy chưa? Bạn nhận ra một người vì ngày nào cũng thấy ảnh người đó trên mạng xã hội,biết hết mọi nhất cử nhất động của người ấy, rồi tìm hiểu về cuộc sống hàng ngày của người đó như thể rất là thân thiết với nhau vậy. Vậy mà khi gặp nhau ngoài đời, một lời chào hỏi cô cũng chả thốt ra được.

Bạn biết người ta, nhưng người ta nào biết bạn là ai đâu? ('TωT')

Sau hôm đó, Ongsa lại càng "nghiêm túc"rình mò tài khoản IG của cô bạn ấy dữ hơn nữa.

Bạn ấy tên là Sun.

Hai bọn mình bằng tuổi.

Cậu ấy thích mèo.

Và siêu siêu dễ thương luôn.
(><*)ノ~~~~~

Vậy là giống kiểu theo đuổi thần tượng á. Khi yêu mến ai đó, bạn cứ mãi tìm kiếm họ nhiều hơn, bạn càng thích họ hơn. Khi gặp người mình yêu mến, bạn lại càng muốn gặp họ hơn, Ongsa cũng vậy. Cô không hiểu sao luôn. Nhìn ảnh của Sun là thấy yêu đời, nhất là người thiệt còn siêu dễ thương hơn trong ảnh nữa!

Đã nhiều lần Ongsa kiếm cớ tới trung tâm luyện thi với hy vọng gặp Sun lần nữa, nhưng mà cô hổng có gặp. Vậy là hữu duyên vô phận rồi...

(≧ヘ≦ )

***&***

"Ongsaaaaaa."

(* ̄∇ ̄)ノ

"Ơ, Tinh. Chào,đến sớm vậy?"

( ̄▽ ̄)b

"Đừng có làm bộ thân, tức cái mình nè, cậu không tham gia mấy khóa học dự bị luôn. Nhỏ Charoen cũng y đúc! Bộ mấy người tính bỏ rơi tui hay gì?"

"Xin lỗi, xin lỗi mà! Họ hàng mình tự dưng đòi đi du lịch cùng nhau, thế là nhà mình cũng bị "lùa"đi theo lun. Lúc về tới thì còn có một tuần nữa thôi. Bận không mở mắt ra được luôn đó. Không phải mình đã nhắn tin cho cậu rồi sao? Sao cậu còn tham gia nữa".

"Nói nghe dễ lắm , còn nơi nào chứa chấp được mình trong kỳ nghỉ chứ? Bố mình chở thẳng tới cổng trường luôn đó. Nếu mà được đưa vào tận lớp chắc cũng dắt đi luôn đó. Đằng nào cũng không biết phải đi đâu nên đành chấp nhận số phận. Cậu thì đi du lịch với gia đình trong khi Charoen biệt tăm biệt tích. Không biết là nghỉ hè đi chơi vui quá hay chết mất xác ở tận đẩu tận đâu nữa. Không liên lạc được luôn. Trường này chỉ có ba đứa mình chơi với nhau, rồi mình biết chơi với ai hả, Ongsa? Trả lời đi."

Trong khi Ongsa đang đau đầu vì Tinh lải nhải không dứt thì:

"Hey, hai cậu khoẻ hông?" ( ^∀^)

Người còn lại trong bộ ba cuối cùng cũng ló dạng.

"Charoooooooooen, thì ra cậu vẫn chưa chớtttttt!" Tinh nói.

"Đồ quỷ, phủi phui cái mồm, chào bạn đã lâu không gặp kiểu đó hả?"

"Ừa đó, thì sao? mình tưởng cậu chớt ở xó nào luôn rồi đó chứ! Suốt kỳ nghỉ gọi cậu không được, mạng xã hội cũng không thấy đâu, tưởng cậu đăng xuất khỏi trái đất luôn rồi."

"Đúng vậy, cậu cũng không thèm trả lời tin nhắn của mình" Ongsa xen vào.

"Ờ thì mình sai khi không nhắn lại, nhưng mà lúc đó mình đang đi hành hương. Ông mình đi hành hương ra tận vùng biên giới nên mình đi theo, ông mình là nhà sư mà."

"Cái gì, cậu á hả??? Đi hành hương sao." Hai người bạn của cô đồng thanh vì sốc.

"Ờ". (*^^*)

"Nhưng cậu là con gái mà, Sao ông cậu lại để cậu đi cùng vậy?" Tinh hỏi. Cả hai đều biết ông của Charoen đã xuất gia trước khi cổ ra đời và ông là một nhà sư vô cùng nghiêm khắc. Làm gì có chuyện ông cho phép cháu gái mình-Charoen hành hương cùng mình.

"Thiệt ra mình không đi với ông mà đi cùng bố, là thế này, bố mình không muốn ông nội đi hành hương vì ông đã lớn tuổi rồi nhưng ông nhất quyết phải đi, thành ra bố mình mới đi theo và để mắt đến ông từ xa."

"Rồi cậu đi theo bố luôn?" Tinh hỏi.

"Ừa."

"Bố cậu cho phép cậu đi theo á?"
( ̄ー ̄)

"Đâu có đâu! Mình lén theo rồi bị bố phát hiện ở trong rừng. Đằng nào cũng không thể đưa mình về nhà được vì lúc đó phải lo cho ông nội nên cuối cùng mình đi hành hương với ông mình luôn."

"Thiệt hay xạo?" Ongsa và Tinh lại đồng thanh hỏi.

Σ( ̄ロ ̄lll)

"Xạo đó ! Mình nói dối vụ ông mình đi hành hương từ đầu rồi, mấy cậu điên à? Ông mình năm nay đã bảy mươi tuổi rồi. Ai mà dám để ông ấy đi hành hương nữa chứ?  Bố mình còn phải làm việc nhé. Sao mà đi theo ông nội mình được. Thêm nữa, nếu mình mà đi theo bố vào rừng, thì ông ấy sẽ dẫm chết mình ở đó luôn rồi. Mấy cậu sao dễ dụ quá vậy,hahahahaha..."

O(≧∇≦)O

"Đồ cà chớn! Cậu diễn sâu thật đó, bọn mình tin sái cổ. Mình là đứa ngây ngô, sao theo kịp cậu được hả, Charoen?"

(*≧д≦)

"Thế rốt cuộc cậu đã đi đâu? Lần này nói thật xem nào."  Ongsa hỏi lại bạn mình lần nữa.

"Mình đi tu tập với ông mình."

"Lần này chắc chưa?" ('・ェ・`)

"Chắc, mình tu ở trong một ngôi chùa ở giữa rừng luôn, điện thoại bị cấm không cho dùng thế nên mới không liên lạc gì với các cậu được đó."

"À.hóa ra chuyện là vậy." (〃 ̄ー ̄〃)

"Mà sao cậu ăn mặc lạ vậy?" Tinh hỏi sau khi "soi" thật kỹ đồng phục của cô bạn thân.

"Mô đen nó vậy." ( ̄▽ ̄)=3

"Ói!!!" v( ̄ー ̄)v

Trong mắt các bạn học khác, ba người bọn họ Ongsa, Tinh, Charoen dị hợm vô cùng,  ai nhìn cũng thấy lạ. Có lẽ vậy nên cả ba mới chơi thân với nhau từ hồi cấp hai tới giờ. Không biết là duyên hay nghiệp nữa.

REEEEENG!!!

Tiếng chuông vào lớp reo lên, cả ba bèn để cặp sách ngay ngắn trên ghế và đi điểm danh như thường lệ. Khi đang đi thì thấy thấp thoáng trong đám đông một gương mặt thân quen. Một người mà cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp ở đây, ngay lúc này.

Chủ tài khoản IG mà Ongsa đã "rình mò" suốt kỳ nghỉ hè vừa qua.

...Sun...

Ongsa không thể tin vào mắt mình...

...bộ đồng phục y hệt cô....

"Cái gì chớ!!!" ( >Д<;)

Chuyện trùng hợp vốn vĩ rất hiếm khi xảy ra. Nhưng cũng không phải quá hiếm như ta vẫn thường nghĩ.

Vậy là số mệnh đã an bài!!!

***&***

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro