21.


"Phác Hiếu Mẫn, thích sao không?" Phác Trí Nghiên chỉ chỉ trần nhà, ý nói ngôi sao cao hơn so với trần nhà kia.

"Sang sáng, trông rất đẹp." Phác Hiếu Mẫn liếc mắt ra ngoài cửa sổ, bên ngoài không phải là một mảng trời đen đó sao.

"Ta dẫn em đi ngắm sao, được không?" Khóe miệng Phác Trí Nghiên cong lên một nụ cười đẹp mắt, chỉ ra bên ngoài cửa sổ.

"Nhìn sao gì, đều không có." Phác Hiếu Mẫn nhún nhún vai, mắt mở một nửa khinh bỉ nhìn Phác Trí Nghiên.

"Em theo ta ra ngoài thì sẽ có thôi." Phác trí nghiên chà chà tay, nữ nhân này thật khó đổ, bất kể làm cái gì cũng sẽ bị bắn chết.

"Nếu như không có thì sao?" Phác Hiếu Mẫn cũng học Phác Trí Nghiên chà chà tay, có nhịp điệu giằng co.

"Ta thay em làm trâu làm ngựa cả đời." Phác Trí Nghiên ngay cả cân nhắc cũng không có, nó rõ ràng biết Phác Hiếu Mẫn là người muốn dùng điều kiện để trao đổi.

"Nếu như có, ta muốn em làm nữ nhân của ta." Phác Trí Nghiên hỏi ngược lại, miệng mở rộng, xem ra chính là nắm chắc phần thắng, xem ra chính là điềm xấu.

"Được thôi." Phác Hiếu Mẫn chưa từng có quá nhiều lo lắng, nàng thậm chí còn kinh ngạc mình sao lại có thể trả lời cái này nhanh như vậy. Cảm giác như đánh cuộc cả cuộc sống của mình, đem sinh mệnh của mình giao lại trên tay ma quỷ.

"Đi." Phác Trí Nghiên một tay ôm lấy Phác Hiếu Mẫn, từ ngoài cửa xổ xuyên ra ngoài, quả nhiên có người phải làm trâu làm ngựa cả đời.

"Này, làm trâu ngựa của ta cả đời." Phác Hiếu MẪn chỉ chỉ bầu trời, trên mặt nổi lên nụ cười mỉm hài lòng. Bầu trời một mảng đen huyền, sao gì cũng không có, ha ha, trước tiên mình nên sai khiến nàng ta đi làm cái gì đây.

"Trước đừng quá nhanh kết luận." Mặt Phác Trí Nghiên xuất hiện nụ cười tỏa nắng, giống như là đang nói 'ta vẫn chưa thua đâu' vậy đó, điều này làm cho Phác Hiếu Mẫn có chút khẩn trương, cũng cảm thấy... có chút xấu hổ.

"..." Phác Hiếu Mẫn thật đúng là sợ Phác Trí Nghiên sẽ đem một mảng trời đầy sao biến ra trước mặt nàng, con người Phác Trí Nghiên này đúng là làm người ta không tài nào nắm bắt được.

"Này, làm nữ nhân của ta cả đời." Phác Trí Nghiên đạt được mục đích, nó xem ra rất hài lòng, sau đó đem Phác Hiếu Mẫn đặt xuống.

"Đây là giả?" Phác Hiếu Mẫn chỉ một mảng trời đầy sao trên đầu, giống như là vẽ ra một mảng trời đầy sao vậy. Sao rất lớn rất lớn, rất nhiều rất nhiều, đây là tất cả sao?

"Ta đi đâu kiếm sao giả để gạt em." Phác Trí Nghiên siết chặt mặt của Phác Hiếu Mẫn, quỷ hút máu lợi hại như thế nào đều đã phát ra rồi.

"Ngươi làm gì phải tới đem ta đi ngắm sao?" Từ lúc mới bắt đầu Phác Hiếu Mẫn cũng rất nghi vấn, chẳng qua là một mực không hỏi.

"Muốn em làm nữ nhân của ta, còn có, ta đã từng đáp ứng em rằng sẽ dẫn em tới xem mảng sao lớn hơn."

Bọn họ đến trên một thảo nguyên, trên mặt cỏ toàn bộ đều là băng sương, cỏ dường như đều bị đông lạnh cả rồi.

"Chuyện đó từ lúc nào." Phác Hiếu Mẫn không có ấn tượng, những lời này là lúc nó tự nói với mình chăng?

"Lúc em ngủ ở trên nốc nhà." Phác Trí Nghiên đắc ý cười, cho dù nó không thực hiện lời hứa này cũng được, bởi vì chỉ có một mình nó biết, lời hứa sẽ đem Phác Hiếu Mẫn đến xem một mảng trời đầy sao.

"..." Phác Hiếu Mẫn nhìn mảng trời đầy sao này, long lanh lấp lánh, giống hệt như lúc nó mỉm cười vậy. Nó chốc lát trở thành người không thể thiếu trong cuộc sống của nàng, Phác Hiếu Mẫn hy vọng biết mấy lúc vừa tỉnh dậy có thể nhìn thấy cặp mắt sương mù của nó. Tại sao ngươi phải là quỷ hút máu.

"Phác Hiếu Mẫn, làm nữ nhân của ta." Phác Trí Nghiên khuất tất quỳ xuống, quỳ gối ngay trước Phác Hiếu Mẫn, tay giơ thật cao cái hộp trong suốt, nói không chừng chất liệu của cái hộp kia còn tốt hơn cả pha lê, thậm chí giống như là thủy tinh .

"..." Phác Hiếu Mẫn không có trả lời, thật ra thì hốc mắt đã sớm đỏ.

Phác Trí Nghiên mở hộp ra, bên trong là hai chiếc nhẫn màu đen.

"Đáp ứng ta, thì hãy đeo lên đi." Phác Trí Nghiên rất chân thành, muốn có được trái tim của Phác Hiếu Mẫn.

"Này, ngươi không phải đánh cuộc với ta thôi sao, ta nhất định phải trở thành nữ nhân của ngươi cả đời." Phác Hiếu Mẫn nói rồi chọn một cái trong đó, đeo vào trên tay phải. Coi như không có cái này, ta vẫn là nữ nhân của ngươi phải không, ta thích những điều tốt ngươi làm cho ta, ta thua vui vẻ.

"Phác Hiếu Mẫn là nữ nhân của ta!!!" Tâm tình dồn nén đã lâu cuối cùng cũng bộc phát, Phác Trí Nghiên cũng đeo chiếc nhẫn lên, dùng sức đem cái hộp vứt ra bên ngoài, cho dù có quý giá bao nhiêu cũng không quan trọng.

"Ngươi như vậy rất đáng khen." Phác Hiếu Mẫn tựa vào bên cạnh Phác Trí Nghiên.

"Ta muốn cho toàn thế giới đều biết Phác Hiếu Mẫn em là nữ nhân của ta, không được sao." Phác Trí Nghiên dắt tay Phác Hiếu Mẫn, thân thể của nàng đối với quỷ hút máu mà nói là một loại hành hạ, nhiệt nóng làm quỷ hút máu sắp phát điên. Phác Trí Nghiên lại bắt đầu hưởng thụ loại nhiệt độ kích thích da thịt này.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro